Hôm nay,  

Ngút trời lửa dữ

08/12/201708:15:00(Xem: 6994)

Ngút trời lửa dữ         
      

Ngút trời lửa dữ

Lửa, lửa, lửa

Lửa phừng cơn giận

Trời, Đất, co rúm, dãy dụa

hãi hùng quá, cái nóng kinh hoàng của lửa

chiếc bóng người lính cứu hoả

hằn trên nền cam đỏ, khu rừng sáng rực

đẹp như một bức tranh nhân bản không lời

Lửa tung trời, vỡ oà sắc máu dữ dội, chọc vào lòng đêm

le chiếc lưỡi háu đói táp cỏ khô,

rồi múa khúc hoa đăng cuồng nộ cháy bỏng

cây xanh oằn khóc rền trời …rắc… rắc…

 

 blank

 
Trên vệ đường, người và ngựa lảo đảo say khói

Bà khóc “Tôi không biết đi đâu, cháy cả rồi”

Người đàn ông chạy trốn lửa

bỗng dừng xe, tấp bên lề xa lộ

nhảy tưng tưng như người điên khi nhìn

một con thỏ rừng cuống quít lao qua đám lửa

phóng như điên về phía trước

hình ảnh cuối, sinh vật nhỏ bé được cứu,

nằm yên trong vạt áo người đàn ông

làm bao người nhỏ lệ

một tổ chức bảo vệ súc vật ra thông báo trên facebook

sẽ chăm sóc tạm thời dùm những thú vật của người di tản

nếu họ không đem chúng theo được.

Nhiều người dân, xa, gần, cũng tình nguyện làm thế

Tình người vẫn đẹp và ấm

Mạng người và vật đều như nhau.

Ác thần Santa Ana winds vẫn chu miệng thổi gió

gần trăm ngàn mẫu Anh rừng thẳm

thành tro chỉ vài phút, vài giờ

Mẹ Đất chưa bao giờ nổi cơn thịnh nộ như vậy

phải chăng bà muốn trừng trị lũ con vô đạo, hủy hoại môi sinh?

diệt chúng đi, làm lại những con người của thế hệ mới?

như bà đã từng dâng nước trận đại hồng thủy

nhận chìm thế giới, hàng ngàn ngàn năm trước

xương khủng long, voi Ma Mút khổng lồ, hoá thạch

còn đó như những bằng chứng hùng hồn.

Cặp uyên ương sau đám cháy trở về nhà,

tìm được chiếc nhẫn đính hôn

trong đống tro tàn đổ nát

Người vợ đeo nó vào tay, bảo

“May, chúng ta còn sống, hãy làm lại”

 

Trịnh Thanh Thủy

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
“Chiến thắng mình và đòi hỏi đời trả bất cứ giá nào mà bạn đòi hỏi.” - Napoleon Hill. Trưóc tiên xin được nói qua về thân thế của Napoleo Hill. Ông sinh ngày 26 tháng Mười năm 1883 và mấy ngày 8 tháng Mười năm 1970. Ông là tác giả người Mỹ một trong những vị đâù tiên của thể văn giúp cá nhân thành công trong đời cùng với các tác giả nổi danh khác thời khởi thủy của loại sách “Tu Thân” như Dale Carnegie, Norman Vincent Peale, Og Mandino.
Tiểu sử: Nhà thám hiểm không gian, kỷ sư cơ khí (1971 - ....). Là nhà kinh doanh gốc ở Nam Phi, là nhà sáng lập công ty chế xe điện Tesla Motors và phi thuyền không gian thương mại SpaceX, phóng đi lần đầu năm 2012.
Cựu TT Jimmy Carter, một trong số it nhân vật đã từng viếng thăm Bắc Hàn (BH) và gặp chủ tịch BH, bày tỏ sự hy vọng vào hội nghi thượng đỉnh giữa BH và HK nhưng lên tiếng cảnh giác là TT Trump có thể mắc “một trong những lỗi lầm tệ hại nhứt” (“one of the worst mistakes”) trong nhiệm kỳ của mình khi chỉ định John Bolton vào vị trí đầy ‘nhạy cảm’ của một cố vấn an ninh quốc gia.
Thứ Sáu vừa rồi, trong tháng Ba năm 2018, Facebook bất ngờ tuyên bố là công ty tham khảo về chính trị tên Cambridge Analytica (CA của Anh), mà nhiều người nghe nói là có dính dáng đến cuộc bầu chọn của TT Trump, uỷ ban tranh cử của Ô. Trump có mướn công ty này để vận động các cử tri, bị ngưng tải trên hệ thống xã hội này vì thu gom không hợp quy cách từ những dữ kiện của những người khách dùng Facebook. Mới đây, người sáng lập ra Facebook là Mark Zuckerberg bị quốc hội ra trát đòi phải ra điều trần vì có dính đến việc hàng triệu khách hàng của mình bị lộ lý lịch. Ta thử tìm hiểu xem Cambridge Analytica là gì.
TC không bao giờ làm chuyện gì nhỏ. Từ Vạn lý Trường thành, xây gần 2.300 năm trước, xuyên qua chín tỉnh và có chiều dài: 13.170 dặm – có chu vi hơn nữa vòng trái đất. Rồi đạo quân bằng đất đông tới 8.000 hình nhân tướng sĩ để hộ tống theo Tần Thủy Hoàng về Trời. Rồi Con Đường Tơ Lụa khi xưa, dài 4.300 dặm, nối Trung đông và Phương Tây. Cho nên it ai lấy làm ngạc nhiên khi “Ông Trời Con” này đang bỏ tiền ra cho dự án xây hạ tần cơ sở lớn nhứt chưa từng có trên thế giới này lấy tên là “Con Đường Tơ lụa Mới.”
Núi Linh Thữu nằm giữa hai rặng núi song song, Vua Ajatasartru đế chế Ma Kiệt Đà lấy làm thủ đô phía bắc Ấn Độ trong thế kỷ thứ 5 trước công nguyên và đặt tên là Rajgriha. Vua Ajatsatru chiếm ngai vàng ông bỏ tù cha của mình là Vua Tần Bà Sa La. Tần Bà Sa La là người đã được chính đức Phật cải hóa theo đạo Phật, ông yêu cầu nhà tù của ông được xây dựng gần một gò đất nhỏ để ông có thể thấy Đức Phật đi ngan vào buổi sáng và buổi tối.
Là tựa đề cho chuyến đi hành hương tu học của chúng tôi. Chuyến đi này được hướng dẩn bởi Hòa Thượng Thích Chơn Trí chùa Pháp Vân, Pomona, California, Thượng tọa Thích Giác Đẵng chùa Pháp Luân Houston Texas, Thượng Tọa Thích Nguyên Thảo chùa Hoa Nghiêm Vancouver B.C. Canada. Thầy Thích Trí Tịnh Florida, Thầy Thích Nguyên Thắng Tu sinh 4 năm đại học trường Indian Theravada University và Thầy Thích Nguyên Vương từ Tổ Đình Linh Sơn Huyện Van Ninh Việt Nam. Đoàn viên gồm có 25 Phật tử từ Thụy Sĩ, Paris Pháp Quốc, Việt Nam, Vancouver B.C. và Montrial Canada. Ở Mỹ gồm có Phật tử từ Orange County, San Jose, Florida và chúng tôi ở Olympia Washiington State.
Donald Trump có lối tuyên bố thẳng thừng trên Twitter như “Mỹ dễ dàng thắng chiến tranh mậu dịch vì nếu đã thua lỗ 100 tỷ với nước nào thì ngừng buôn bán
Bài học lịch sử: còn làm người, còn sợ, nhất là đối với nạn nhân chiến tranh, chiến tranh mang đến mọi thứ gọi là văn minh, nhưng nó cũng lấy đi mọi thứ kể cả văn hóa.
Từ Phan Thiết chúng tôi gồm 34 người, quyết tâm ra đi nên đã liều mạng vượt biển để tìm tự do trên một chiếc thuyền đanh cá mỏng manh cũ kỹ và thiếu thốn đủ mọi thứ .


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.