Hôm nay,  

Thiền

27/01/201814:04:00(Xem: 8366)

Thiền
Phan Thanh Tâm

 
Hơn hai ngàn năm trước, sau sáu năm tu khổ hạnh đã knông đem kết quả như ý, Đức Phật đã từ bỏ năm người bạn đồng tu đi tìm cách tu khác; nhờ tọa thiền định  49 ngày đêm dưới cội bồ đề, Ngài giác ngộ trở thành Phật. Ngày nay thiền hết còn là riêng cuả con cái nhà Phật. Thiền là điều ai cũng có thể thực tập, không phài là chuyện nghiên cứu hay học một cuốn sách có các pháp môn tu tập phức tạp. Thiền tập chỉ cần thư giãn toàn thân, ngày qua không nghĩ  tới, ngày sau chẳng bận tâm, nguyện xin an bình, cho khắp mọi người, lặng lẽ lắng nghe, cảm nhận hơi thở,  buông xả tất cả.                                                                      

Đó là những điều trích ra từ hai cuốn sách ThiềnTập Trong Đời Thường dày 275 trang   Thiền Tông Qua Bờ Kia dày 345 trang, xuất bản năm 2017 của cư sĩ Nguyên Giác, sinh năm 1952 tại Saigon. Hai tuyển tập gồm nhiều bài ngắn, với nhiều tham khảo, không có tính bộ phái. Ngoài việc giúp trả lời các câu hỏi thường gặp của người mới học Phật, sách còn đề cập tới nhiều chủ đề đơn giản và phức tạp; đơn giản như các khảo sát về ứng dụng thiền tập trong lãnh vực giáo dục, y tế  tại Hoa Kỳ; hay phức tạp như tìm hiểu về kinh Nhật Tụng Sơ  Khởi  khi Đức Phật còn sinh tiền. 

blank

Trong lời thưa cuốn Thiền Tập Trong Đời Thường tác giả còn mong sách sẽ giúp độc giả cảm thọ hạnh phúc hơn và tự chữa trị nhiều bệnh tâm thân. Thiền không những đã vuợt không gian, thời gian mà còn vuợt cả đạo giáo và thể chế.  Sách cho hay Thiền Tông từ Nhật tới Pháp rồi tới Cuba. Thủ đô La Habana có một thiền đường. Omar Perez, con trai của lãnh tụ du kích Che Guevara là một nhà sư Thiền Tông. Vẫn theo sách, hiếm người theo hai tôn giáo vì dầu với nước khó hòa hợp. Thế nhưng, ở Hoa kỳ  có “rất nhiều người Do Thái trở thành Phật tử”. Và ngày 7/5/14, Quốc Hội Anh đã ngồi thiền một phút. Cảnh sát Ontario, Canada đã đưa nhân viên đi học một khóa thiền thần tốc (13/4/16 Huffington Post Canada).

Cư sĩ Tâm Diệu, thuộc Thư Viện Hoa Sen trong lời giới thiệu sách, đã nhận xét sách có  giá trị vì khi đọc ai cũng có thể hiểu được và tác giả đã dùng ngôn ngữ thường để ai cũng có thể thực hành dù đang làm việc, đang ăn uống, đang đi, đang đứng ở khắp mọi nơi, mọi lúc. Sách không phải chỉ có những lời nói suông mà có dẫn chứng với các sự kiện cụ thể bằng các nguồn tin từ các cơ quan truyền thông  quốc tế. Đó là nhờ tác giả là nhà báo Phan Tấn Hảii mưu sinh bằng nghề  báo, dịch thuật tin tức. Ngoài ra, cư sĩ Nguyên Giác theo lời giới thiệu trong sách, đã tham học ở chùa Tây Tạng Bình Dương.  Ông còn là đệ tử đời  thứ ba dòng thiền Tây Tạng với tông chỉ thuộc dòng Lâm Tế. Cư sĩ cũng đã xuất bản nhiều sách song ngữ về thiền.

 Đọc mục lục dưới đây, sẽ thấy Thiền đã len vào mọi sinh hoạt của cuộc sống. Người đọc không phải đọc từ trang đầu tới trang cuối mới thấy được chủ ý của sách. Đọc ở bất kỳ tiểu mục nào cũng đều có chỉ dẫn cách thực hành Thiền.Theo tác giả, chỉ cần nhớ hai câu: Thở vào dịu dàng, biết và cảm thọ hơi thở vào. Thở ra dịu dàng, biết và cảm thọ hơi thở ra.  Ông còn khẳng định, trongt bài vài ghi chú rời về thiền rằng, ai cũng có thể tập thiền Phật gíáo; nó mang lại hạnh phúc và lợi ích vô cùng tận cho người tập và tận cùng là giải thóat. Tập một ngày là hạnh phúc một ngày, tập một giờ là hạnh phúc một giờ, tập một phút là hạnh phúc một phút. Thiền tập như một công cụ đa dụng còn dùng để tránh bạo lực trong nhà tù.

Cuốn thứ nhất có 28 bài: Thiền Tập Và Nhan Sắc, Thiền tập Cho Cảnh Sát,Thiền Tập Chữa Bệnh Tâm Trí, Thiền Như Pháp Giảm Đau, Cà Phê Và Thiền, Ăn Chay Để Cứu Địa Cầu, Đá Banh Vì Quê Nhà, Hội Sinh Viên Phật Tử Delta Beta Tàu, Thiền Tông Tại Cuba, Một Góc Vắng Lặng, Tập Thiền Chạy Bộ, Thiền Tông Và Thi Ca,Nói Gì Với Giới Trẻ Về Phật Giáo?, Thiền tập Và Bạo Lực, Thế Vận Và Thiền Tập, Tây Tạng Phật Giáo Và Bóng Đá, Vài  Ý Nghĩ Rời  Về Hoằng Pháp, Hội Sinh Viên Phật Tử, Tưởng  Nhớ Thầy Giác Nhiên, Phật Học Và Nghệ Thuật: Từ Thiền Tông Tới Tịnh Độ, Hội Họa Và Thiền Tập, PhậtGiáo Thái Lan Nhìn Lại 50 Năm, Tu Học: Nói Nghe Đọc Viết, Tu Học Và Những Nỗi Sợ, Tự Thiêu Và Giới Sát, Vài Ý Nghĩ Hoằng Pháp Ở Xứ Người, Lễ Hội Và Công Đức, Người Ăn Cơm Phật.

Trong bài Thiền Tập Và Nhan Sắc, theo tác giả đối với nhiều bác sĩ, thiền tập là chìa khóa để giúp phụ nữ đẹp hơn. Mối quan tâm lớn nhất của nữ nghệ sĩ luôn luôn là nhan sắc nên nhiều nữ diễn viên Hoa Kỳ rủ nhau thiền tập, không chỉ để tự giảm căng thẳng đời thường mà cũng để dùng như một phươg  pháp giữ gìn sức khỏe. Một bài khác, Cà Phê Và Thiền, cư sĩ Nguyên Giác đề nghị rằng, thời nay là thời  cà phê mà cà phê thường gần với văn chương, sách vở. Nhưng xã hội chuyển mình. Các tiệm cà phê Thiền đã xuất hiện ở Saigon, Đà lat và lan ra Hà nội. Trong tiệm trên tường đã có hình Đức Phật; trên bàn đã có vườn Thiền thu nhỏ kiểu Nhật thì các tiệm này nên có thêm các sách Thiền đủ loại.

Ngoài ra, bài Một Góc Vắng Lặng cho thấy Thiền Tập đã đi hẳn vào trong đời thường: nhập thất trên đường phố. Những người tập thiền không cần xa lìa New York để tìm bình an và phẳng lặng. Tổ chức Buddhist Insights hồi tháng 10/16 đã giúp cho họ thực hành ngay ở các hè phố, các trạm xe điện ngầm, ở các công viên để  giúp nhau giữ sức khỏe cho thân và tâm. Bài báo đã mô tả hình ảnh này: ngồi bệt  dưới đất, lặng lẽ ở một hè phố, là một vị sư và một số người Mỹ đang thiền tập, bất kể người đi bộ lướt qua mặt, bất kể xe chạy vù vù  dưới đường, và bất kể xe điện ngầm chạy ầm ầm gần đó. Họ là những mảng rất là bình an và vắng lặng giữa một thành phố không ngừng chuyển động.

blank

Khác với cuốn Thiền Tập Trong Đời Thường, cuốn Thiền Tông Qua Bờ Kia có nhiều bài đòi hỏi người đọc phải có một số vốn phật pháp mới có thể lãnh hồi được. Dù vậy, Cư sĩ Nguyên Giác là một người, khi hãy còn trẻ thơ đã “lớn lên cùng với những dòng Bát Nhã Tâm Kinh. Những lời sắc bất dị không đã nghe âm vang như mõ ban mai, như tiếng tim đập của những ngày vui và của những đêm buồn, như tiếng mưa rơi mái hiên trong những buổi chiều đọc thơ Nguyễn Du”, nên ông đã có thể, theo Cư sĩ Tâm Diệu, trình bày và đối chiếu rõ ràng nhiều điểm giống nhau rất cơ bản giữa tất cả các trường phái và tông phái Phật Giáo. Về thiền Chánh Niệm thì “giữ tâm tỉnh thức không phán đoán”.

Riêng đối với những ai không phải là phật tử thuần thành, nửa phần đầu trang mục lục có nhiều bài đáng đọc vì có nhiều thông tin hữu ích. Các bài đó cho thấy thiền chánh niệm đã ảnh hưởng  vào mọi ngành nghề trong cuộc sống như qua lời của cư sĩ Tâm Diệu “từ núi rừng về thành thị, từ Á sang Âu, sang Mỹ, từ chùa viện len vào trường học, nhà giam, đến công sở quốc hội và chính quyền lẫn quân đội. Hiện nay tại Bắc Mỹ  Châu Âu và Âu Châu Thiền Phật Giáo đã được các nhà giáo dục và khoa học lược bỏ phần giáo lý để còn lại pháp Chánh niệm nhằm đáp ứng nhu cầu cho tất cả mọi ngươi không phân biệt tuổi tác, giới tính và tôn giáo”.

Trang mục lục gồm có những bài: Một Nhà Nước Tỉnh Thức, Một Quốc Hội Tỉnh Thức, Sinh Nhật Đức Đạt Lai Lạt Ma, Thiền Tập Với Trẻ Em, Thiền Tập Khi Mang Thai, Hình Ảnh Người Mẹ Trong Kinh, ThiềnTập Và Chiến Binh, Những Người Phật Tử Jubu,Hương Đạo Bay Xa, Phật Giáo Cho Người Vô Thần, TưởngNhớ Công Ơn Chư Tôn Đức Tiền Bối, Ưu Tiên Nên Là Giới, Thiện Hữu Tri Thức Trên Đường Tu Học, Vài Ghi Chú Rời Về Thiền, Không Một Pháp Để Làm, Thiền Tập Giữa Trận Đồ Tâm Thức, Pháp Môn Định Vô Tướng, Các Pháp Vô Định, Thiền Tông và Các Pháp Ngắn Gọn, Đọc Tạng Pali: Đừng Trụ Bất Kỳ Pháp Nào,  Bài Kinh Tuấn Mã Và Thiền Tông, Đơn Sơ, Lặng Lẽ, Rỗng Rang, Gương Sáng, Đức Phật Dạy Pháp Thấy Tánh, NhìĐơn Sơ, Lặng Lẽ, Rỗng Rang, Gương Sáng, Đức Phật Dạy Pháp Thấy Tánh, Nhìn Tâm Như Gương Sáng, Bản Lai Vô Nhất Vật, Ai Gìn Giữ Tâm Nguyên Sơ, Thân Cận Với Tánh Không.

Trong bài Phật Giáo Cho Người Vô Thần, tác giả đã mượn dẫn chứng của  Melvin Meleod, chủ bút tạp chí Lion’s Roar trong ấn bản ngày 6/7/17 để nói rằng ”Phật Giáo sẽ thích nghi tuyệt vời” với mảng dân số xa lìa tôn giáo nhưng có  quan tâm về tâm linh. Họ thuộc thế hệ  Y, còn gọi là Millenials, năm sinh từ đầu thập niên 1980  tới đầu thập niên 2000s. Lý do đa phần vì Phật giáo cởi mở, tất cả tùy vào cá nhân, không có chuyện “hồng ân cứu rỗi “ từ một đấng sáng tạo. Theo cư sĩ Nguyên Giác, đặc điểm Phật giáo là Tin Sâu Nhân Quả. Nếu không tin nhân quả sẽ không có Phật giáo. Và mọi sự tự tâm, lặng lẽ buông xả mọi thứ vướng bận. Y hệt một em bé đang ngủ hay y hệt mặt biển tĩnh lặng không gợn sóng.

Cư  sĩ  Nguyên Giác, dẫn từ BuddhaWeekly.com  để cho hay, ngày nay Phật Giáo có 1.6 tỷ tín đồ, tức 22% tổng số thế giới. Phật giáo ảnh hưởng lớn ở tầm vóc toàn cầu sau khi Trung Quốc xâm chiếm Tây Tạng. Phương pháp thiền định lan tỏa khắp nơi. Cư sĩ nói, điều này chỉ có thể giải thích bằng giáo lý về nghiệp quả. Bài  Sinh Nhật Đức Đức Đạt Lai Lạt Ma (06/07/1935) còn cho biết Ngài nhân ngày này kêu gọi tòan cầu hãy sống cẩn trọng để gìn giữ xã hội và địa cầu. Trước đây, khi đề tựa cho cuốn An Lạc Từng Bước Chân của Thiền sư Nhất Hạnh, Ngài viết rằng cuốn này là kim chỉ nam cho mỗi chúng ta trên con đường tự chuyển hóa để đem lại hòa bình cho thế giới.Và sách còn được gọi đó là một tiếng chuông tỉnh thức.

Về hai cuốn sách của mình Cư sĩ Nguyên Gíác trong lời thưa trong sách,viết rằng ông mong  hai tác phẩm trên sẽ giúp một phần nào cho người mới học Phật và là một mời gọi để người đọc cảm thấy an vui. Tuy ông nói là ông “còn là một ngưòi đang tu học”; nhưng vì ông đã sống với kinh kệ từ nhỏ và lại hằng ngày phải đọc hàng trăm bản tin đủ loại, nên sách của ông đầy ắp thông tin, khá dễ thu nhận. Đọc giả, ngoài chuyện Thiền, còn có thêm hiểu biết về nhiều góc cạnh của đời thường. Có thể xem đây là sách bàn về thiền của một nhà báo có thiên hướng tu thiền.

Tác giả Nguyên Giác hiện định cư ở California; đã từng cọng tác với Tập San Nghiên cưú Triết học (Đại Học Văn Khoa Saigon),Tự Thức, Văn, Văn Học, Hợp Lưu, Tạp Chí Thơ, Tạp Chí Giao Điểm, Giác Ngộ ..Ngoài hai cuốn sách trên, ông cũng đã cho xuất bản các sach như: ThiềnTập (phiên dịch), Ba thiền sư (dịch từ nguyên tác của John Stevens), Trần Nhân Tông, Đức Vua Sáng Tổ Một Dòng Thiền (song ngữ),The Wisdom Within, Teachings and Poetry of the Vietnamese Zen Master Tue Trung Thuong Sy (song ngữ), Teaching From Ancient Vietnamese Zen Masters (song ngữ)./.   

  Phan Thanh Tâm

 Saint Paul, 01/2018 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thông tin 3 bác sĩ Nga bí mật bị rơi từ những cao ốc bên Nga, trong không đầy một tuần, cùng cái chết tự tử của bác sĩ Lorna Breen ở Hoa Kỳ, đã làm nao núng thế giới. Tại sao họ chết và con số tử vong của bác sĩ và nhân viên y tế tăng cao trong những ngày dầu sôi lửa bỏng của đại dịch, là 1 câu hỏi được đặt ra trong 1 bài viết của đài truyền hình CNN. Họ bị giết hay nhảy lầu tự vẫn mà chính quyền Nga báo cáo là bị rơi ra từ cửa sổ của các cao ốc khiến hai người tử vong, người thứ ba, Alexander Shulepov, đang ở trong tình trạng nguy kịch. Khi được CNN hỏi nguyên nhân gây ra tai nạn, giới chức có thẩm quyền của Nga từ chối trả lời. Đài CBS thì gọi đó là những cái chết bí mật. Giới truyền thông có những bài bình luận phê phán điện Cẩm Linh và chính quyền Putin rằng họ đã che dấu sự thật.
“Tư bản sẽ bán cho chúng ta sợi dây thòng lọng để treo cổ chúng”, Chủ bút Peter Hartcher của tờ The Sydney Morning Herald hôm 1/5/2020 trích câu nói của Lenin mở đầu bài bình luận “Tiền hay chủ quyền của chúng ta: Trung cộng không cho chúng ta sự chọn lựa.” Ông Hartcher áp dụng lời nói của Lenin vào trường hợp của nhà tư bản hầm mỏ Úc Andrew Forrest, đang nối giáo cho Trung cộng bán đứng chủ quyền nước Úc: “Tư bản bán cho chúng ta quặng sắt để chúng ta rèn xiềng xích chúng lại”.
Nhân dịp kỷ niệm 50 năm di cư từ Bắc vô Nam, lang tôi xin ra ngoài lãnh lực y học, ghi lại vài hàng về biến cố đau buồn này. Để khỏi “Lạc bất tư Thục”, ham vui mà quên cả quê hương, bản quốc… Một quê hương còn nhiều tai ương. Đang giờ học Việt văn của giáo sư Nguyễn Tường Phượng thì tôi được nhân viên phòng Giám học kêu xuống gặp người nhà. Tôi học lớp Đệ Tam ban A Trung Học Chu Văn An ở Hà Nội.
Đành rằng Hoa Kỳ là một cường quôc trên thế gới, nền ngoai giao rất đa đoan, phức tạp. Chính sách của Hoa Kỳ dưới thời bất cứ tổng thống nào cũng chỉ phục vụ quyền lợi của dân chúng Hoa Kỳ, nhưng dù sao, như lời tổng thống Trần Văn Hương nói với đại sứ Hoa Kỳ Graham Martin trước khi chia tay vào tháng 4-1975: “Đã đến đỗi như vậy, Hoa Kỳ cũng có phần trách nhiệm trong đó.” (Trần Đông Phong, Việt Nam Cộng Hòa 10 ngày cuối cùng, California: Nxb. Nam Việt, 2006, tr. 353.)
Có lẽ nhằm mục đích để nhớ lại 40 năm sau cuộc chiến Vietnam-War, và cũng để đánh dấu 20 năm bình thường hóa quan hệ ngoại giao Viêt-Mỹ, Rory Kennedy, nhà đạo diễn cũng là người sản xuất điện ảnh, đã bắt đầu cho trình chiếu cuốn phim “The Last Days In Vietnam” hôm 17-January-2014 trong dịp lễ hội Sundance Film Festival. Phim dài 98 phút do bà thực hiện dựa trên sử liệu phim ảnh về cuộc chiến của Mỹ tại Việt Nam...
Trước thềm Đại hội 13 tình hình thực sự của chế độ XHCN đã được chuyên viên xác nhận chính thức như sau: “..đã xuất hiện ngày càng nhiều “nhóm lợi ích” tiêu cực, đã và đang ảnh hưởng, tác động đến mọi mặt của đời sống xã hội, nhất là ở những ngành, lĩnh vực quan trọng, liên quan trực tiếp đến cuộc sống của các tầng lớp nhân dân, như quản lý đất đai, tài chính - ngân hàng, đầu tư xây dựng cơ bản, khai thác tài nguyên. Thậm chí, “nhóm lợi ích” tiêu cực còn xuất hiện ở một số ngành, lĩnh vực vốn vẫn được coi là tôn nghiêm, liên quan đến an ninh quốc gia, như công tác tổ chức - cán bộ, phòng, chống tội phạm,... Một loạt vụ án tham nhũng, kinh tế nghiêm trọng, phức tạp bị khởi tố, điều tra, truy tố, xét xử trong thời gian gần đây liên quan đến nhiều tổ chức đảng, đảng viên, trong đó có cả cán bộ lãnh đạo cao cấp cho thấy, “nhóm lợi ích” đã leo cao, luồn sâu vào trong bộ máy Đảng và Nhà nước, đe dọa đến sự tồn vong của Đảng và chế độ.”
Toàn là thần chú và phép lạ cả. Điều mầu nhiệm là tuy chỉ được ăn bánh vẽ nhưng cả nước vẫn không ai kêu đói, và có người còn tấm tắc khen ngon. Mầu nhiệm hơn nữa là một dân tộc dễ chịu (và dễ dậy) tới cỡ đó mà vẫn sống sót được mãi cho đến đầu thế kỷ này.
Năm 2013, khi Tập Cận Bình nắm giữ hai chức vụ cao nhất trong đảng và chính quyền, với tham vọng lớn lao khi vạch ra cái bẫy “Nhất Đới Nhất Lộ”, nhằm thôn tính, quy về một mối từ kinh tế lẫn chính trị. Trung Quốc bỏ ra hàng nghìn tỷ Mỹ kim để ve vản, hối lộ quan chức thẩm quyền của các nước đồng lõa ký kết những dự án xây dựng. Bị sa vào bẫy nợ bao nhiêu, bị lệ thuộc vào Trung Cộng bấy nhiêu, từ thuê mướn trở thành đặc khu (lãnh địa của Trung Quốc) với 99 năm.
Vấn đề kỳ thị chủng tộc là chuyện rất bình thường ở đâu cũng có hết. Là người Việt sống tại hải ngoại chúng ta cũng không thể thoát ra khỏi vấn đề nầy. Tuy nhiên sự kỳ thị có ảnh hưởng nhiều hay ít đến nạn nhân hay không cũng còn tùy thuộc một phần lớn vào thái độ và cách suy nghĩ của mỗi người.
Vài năm vừa qua, giới quan sát quốc tế và quốc nội Hoa Kỳ đều nhận ra một điều là chính sách của Hoa Kỳ đối với Trung Quốc ngày nay có xu hướng thiên về mặt cứng rắn hơn. Hầu hết các nhà lãnh đạo Hoa Kỳ đều có một ý nghĩ chung là phải áp dụng một chính sách mới hầu giảm thiểu hoặc chí ít hạn chế tính cách hung hăng càng ngày càng trở nên rõ rệt của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) dưới quyền lãnh đạo của lãnh tụ tối cao, Chủ tịch nhà nước kiêm Tổng Bí thư Tập Cận Bình. Tình trạng căng thẳng giữa hai siêu cường, cộng thêm áp lực do trận đại dịch Covid-19 và kinh tế suy thoái, rất có thể sẽ khiến cái bề mặt tưởng chắc chắn như tường đồng vách sắt của Tập và Bắc Kinh có cơ rạn nứt.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.