Hôm nay,  

Những con đường quen

27/08/201809:31:00(Xem: 5185)


Những con đường quen
– Trần Kim Bằng
 
Bước chân rộn vang, bạn tôi ơi, hãy cùng nhau, lên đường, vì núi sông, cùng tay nắm tay đi xây ngày mai.
Những con đường quen, ngày hôm nay, ta hẹn nhau, bao người, chung trái tim, lòng luôn mãi yêu, quê hương Việt Nam
Ta còn yêu, giống nòi, yêu non sông.
Ta nguyện xin, hiến dâng, thanh xuân.
Như người xưa, đấu tranh, cho lẽ sống, cho tương lai.
Dẫu vẫn biết rằng ngàn muôn khó khăn, gian lao bạn ơi.
Sẽ có những chặng đường đi chông gai, nhưng ta nề chi.
Hoa thanh bình, sẽ mau, đơm màu, thắm tươi.
Đêm dài, rồi sẽ qua, mây mù, cũng tan Đến bao đời sau, ngồi bên nhau, hát cùng nhau, ca rằng, người dân nước Nam, đập tan xích gông, chung xây Tự Do.
Đóa hoa hồng tươi, mình trao nhau, nhắc chuyện xưa, bao lần, 4 nghìn năm, anh hùng, dòng máu Triệu, Trưng (2) 4 nghìn năm, anh hùng, dòng giống Tiên Rồng.



.
Sáng tác “Những con đường quen”được soạn theo lối hợp âm vòng của người Mỹ hồi thập niên 50. “Mi La Rê Sol” (Circle of fourth), hay Đồ La Fa Sol” nhạc công cứ thế chơi vòng tới lui từ đầu cho tới khi hết bản nhạc. Bằng chọn 4 gam đơn giản bắt đầu ở thứ (E minor - Am -D -G) cho dễ đệm trên guitar, rải trên phím đàn thấy âm thanh tuôn ra bình dân, nhưng có chất chứa gì đó? Chỉ cảm thấy nhưng không diễn tả được, vì thế khá thu hút nên nghĩ viết melody cũng dễ, không ngờ lúc thử thấy giới hạn! Hóa ra khi chọn phương pháp này là tự trói tay chân! lúc đầu tưởng… dễ xơi, vì chỉ có thế! 4 gams. Vào mê trận rồi mới thấy tuy không cầu kỳ lắm nhưng kỷ luật! Phải chăng vì thế nên từ đầu thập niên 60 trở về sau rất ít ca khúc được viết dựa theo lối này, hoặc giả họ sáng tạo ra nhiều mốt (combination) khác phong phú hơn? Nhạc Mỹ, Mễ đã ít mà nhạc Việt dĩ nhiên càng hiếm. 

Nhạc phẩm tạo ảnh hưởng là bài “Stumblin’ In” khá hay, lạ và nghĩ một lần kia sẽ thử dựa vào đó viết 1 bài nhạc Việt.
 
Trở lại với sáng tác “Những con đường quen”. Với nền nhạc hợp âm vòng, cũ người nhưng mới ta, mò mẫm, khai thác và rồi sau… có lẽ khoảng 6 tháng? cũng hình thành được giai điệu (melody) này để yểm trợ những bạn đang đấu tranh cho Tự do - Dân chủ Việt Nam. Phần lời (lyric) đúc kết từ những thời sự hiện đang “khá nóng” hiện nay, đồng thời vinh danh tinh thần phản kháng rất mạnh mẽ trước những vô lý, bất công trên quê hương của đồng bào quốc nội, qua hình thức biểu tình lớn trong ngày 10 tháng 6 năm 2018, tại nhiều thành phố, tỉnh thành trên khắp đất nước.
 
Cám ơn các bạn nhạc sĩ, nhạc công góp ý về phần hòa âm, sáng tác, các anh chị giúp làm Clip You tube, những người cố vấn, đã vận động, luôn thúc dục, khuyến khích, cổ võ. Cũng xin cám ơn thêm với đề nghị a. Bằng nên pha thêm chút triết lý:) theo lối nhạc của ban nhạc Phượng Hoàng xưa (trước 1975) tuy nhiên không đủ sức bạn ơi.
 
Ca khúc được trình bày sẽ khác biệt, nhịp nhanh, trẻ trung, rộn ràng ở thể điệu Techno. Phối âm theo dạng “Rock”, xử dụng tiếng Guitar Distortion. Với chỉ 4 gam thì rất dễ cho các bạn dùng guitar đệm theo vì có nhiều dây buông, tuy nhiên có thể là thách đố cho Vocal Performance (female) khi note tương đối cao, và vần trắc? dù không muốn vẫn phải được vận dụng cho thêm “khí thế”. Mời bạn, “Những Con Đường Quen” viết yểm trợ cho đồng bào quốc nội, xin mạnh tay “share”. 
Have fun! TKB 
Hè 2018

.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.