Hôm nay,  

Tam bảo sơn

19/05/201900:28:00(Xem: 4657)

Tam bảo sơn

 

Hồ Thanh Nhã

 

Đường dốc đèo cao

Đoàn hành hương lên non tìm đạo

Con sông vòng cung phơi bãi cát vàng

Sơn đạo gập ghềnh

Chênh vênh cầu đá

Rừng phong bên đường đỏ lá Thu sang

Hai hàng La hán

Dàn ra cổng

Thử sức anh hùng lúc hạ san

Ba tháng ẩn cư chờ tuyết rả

Lòng không

Nhẹ bổng áng mây ngàn

Hành giả thong dong đi giữa chợ

Lợi danh

Đầu cỏ hạt sương tan

Lão ni vản cảnh ven đường núi

Thong thả trần ai một gậy vàng

Tam bảo sơn ! Tam bảo sơn !

Giờ nầy rừng phong đang đỏ lá

Mai mốt trơ gầy những nhánh xương

Ba tháng Đông về trên xứ tuyết

Trắng từ rừng núi đến thôn trang

Giòng sông đông đá

Qua cầu đá

Vắng bóng cò nâu bãi cát vàng

Mỗi đêm gió thổi về muôn hướng

Tiếng đại hồng chung vọng núi đồi

Sắc sắc không không

Lòng tịch mịch

Vô thường vô ngã bóng mây trôi

Phật Bà áo trắng

Chờ trên núi

Rãi nước cam lồ khách thập phương

Từ cõi hồng hoang vô tận đó

Đường đời thế sự mỏng như sương

Lão ni diện bích

Tìm công án

Mới thấy vô cùng một chữ “ Tâm “

Trâu lạc, tìm về, trâu vẫn mất

Tâm không cương tỏa

Chẳng còn Tâm

Thân thế mang mang lòng lặng lặng

Lục căn thanh tịnh nhẹ thân phàm .

 

                 Hồ Thanh Nhã

 

- Chùa Tam bảo sơn xây dựng trong vùng núi đồi hẻo lánh thuộc địa phận Montreal –Tỉnh Quebec –Canada .

 

                        Chùa Đại Tòng Lâm –Tam Bảo Sơn .

 

Chùa Đại Tòng Lâm – Tam bảo Sơn được xây dựng tại Thị trấn Harrington-Tỉnh bang Quebec-Canada. Chùa được Hòa thượng Thích Thiện Nghi khởi công xây dựng từ năm 1988, trên một vùng đất rộng 337 ha, gần chân núi Mont Tremblant. Sau 15 năm khai phá và xây dựng, năm 2,003 chùa được khánh thành trong niềm vui sướng của đồng bào hải ngoại .

Chùa được bao bọc bởi những dãy núi cao, suối nước, rừng cây và những thảm cỏ xanh mướt trải dài. Kiến trúc của chùa Tam bảo Sơn rất độc đáo với chánh điện là Thiên Phật Tam Bảo Sơn, có tượng Phật Thích ca cao 25 mét. Xung quanh có 1,000 tượng Phật lớn nhỏ và 5 biểu tượng khác nhau về 5 cách hoằng pháp của Đức Thế Tôn .

Hai bên đường dẫn vào chánh điện có đặt 18 bức tượng La Hán đúc bằng đồng thau với dáng uy nghiêm. Phía sau chùa là Thư viện Phật Giáo có trên 50 ngàn đầu sách. Ngoài ra trải dài trên diện tích rộng lớn của chùa là 14 khu vườn và tượng đài với những nét đặc trưng của văn hóa Phật giáo. Gồm có  : Bồ Đề  đạo tràng, vườn Lâm Tì Ni, Lộc Uyển đạo tràng, Phổ Đà đạo tràng, Niết Bàn đạo tràng …Sự kết hợp hoàn hảo giữa vẻ đẹp thiên nhiên hung vĩ với sự trang nghiêm nơi cửa Phật đã biến Tam Bảo Sơn thành một quần thể kiến trúc Phật giáo độc đáo nhất giữa đất trời Canada  .

Sau đây mời các bạn cùng viếng thăm thành phố cảng Quebec, cách chùa Đại Tòng Lâm – Tam Bảo Sơn chừng 3-4 giờ lái xe :

 

                                             Quebec  .

 

Mấy chiếc xe ngựa màu nâu

Chở du khách vòng quanh phố cổ

Có những con đường

Mát rượi chiều Thu

Hàng phong xanh chuyển sang màu lá đỏ

Mùa chớm Thu sang

Bát ngát sương mù

Giáo đường cũ kỹ trăm năm trước

Thánh giá lầu chuông cũng bạc màu

Những câu tiếng Pháp trên hè phố

Đã vắng nghe rồi…cũng khá lâu

Vài con chim hải âu

Rỉa lông trên đầu trụ điện

Những trụ đèn đường

Mang một thoáng châu Âu

Có những con tàu

Đi qua cửa vịnh

Cũng có những cuộc tình

Vĩnh viễn chia xa

Cô gái tóc nâu

Màu da rám nắng

Đứng chờ trên bến cảng

Ba tháng mùa Đông

Trùng trùng tuyết trắng

Đàn chim về Nam trốn lạnh lâu rồi

Người thủy thủ ra khơi

Trở về cố quốc

Bóng tàu đi vừa khuất chân trời

Đành thôi…từ đấy rời Quebec

Còn có muôn trùng lớp sóng trôi

Bỏ lại lâu đài rêu phủ xám

Tượng đồng một cõi đứng chơi vơi

Tàu đi

Không chắc ngày quay lại

Còn có lưng trời bóng hải âu

Còn có hình ai trên bến cảng

Trơ vơ bông tuyết

Trắng trên đầu …

 

           Hồ Thanh Nhã .

 

Quebec là một thành phố cảng phía Bắc Canada .

 

Thành phố Quebec là trung tâm chánh trị của Tỉnh bang Quebec –Canada .Nơi đây là nơi có trụ sở Quốc hội Quebec, cũng là một trong các thành phố lớn của miền Đông Bắc Canada. Ngôn ngữ chính của Quebec là tiếng Pháp .

Một phần của thành  phố nằm ở mũi Diamant, một mỏm đá lớn đâm ra phía sông Saint Laurent, mà hình dạng của phần đất nầy thích hợp cho mục đích phòng thủ. Quebec kết nối với thành phố Levis và vùng ngoại ô dọc theo sông Saint Laurent bằng 2 cây cầu Quebec và Pierre Laporte và một con phà cầu Orleans Island kết nối với đảo Orleans .Thành phố Quebec hiện nay vẫn còn được bảo vệ nguyên vẹn. Đây là thành phố duy nhất ở Bắc Mỹ có thành bảo vệ. Ngoài ra thành phố Quebec còn được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thế giới năm 1985./.



 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Việt Nam bước vào năm Giáp Thìn 2024 với gánh nặng tham nhũng và một đội ngũ “không nhỏ” cán bộ, đảng viên suy thoái đạo đức lối sống. Đó là cảnh báo của người đứng đầu đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng, trong cuộc phỏng vấn đầu năm của Thông Tấn Xã Việt Nam...
Từ thế kỷ thứ ba trước Tây lịch, Triết gia Mạnh Tử (372-289 BC) của Trung Hoa đã nói rằng, “Dân là quý, thứ đến đất nước, rồi tới vua.” Điều đáng nói là Mạnh Tử là người đi theo học thuyết của Nho Gia vốn chủ trương vua là con ông Trời (Thiên tử) được sai xuống nhân gian để trị quốc an dân, vậy mà cũng không thể phủ nhận vai trò quan trọng, nếu không muốn nói là tối quan trọng của người dân. Thời hiện đại, công pháp quốc tế đã nêu ba yếu tố chính hình thành một quốc gia: người dân, lãnh thổ và chính quyền. Trong đó, thật ra người dân chính là yếu tố then chốt quyết định. Lãnh thổ nếu không có dân ở, không có người quản trị thì không phải là đất nước của một dân tộc. Chính quyền từ người dân mà ra, bởi vì trước khi một người ra nắm quyền cai trị đất nước thì người đó phải là một người dân của đất nước ấy. Hơn nữa, sự thịnh suy của một quốc gia nằm trong tay người dân.
“Phản động lực” mà người Đài Loan thể hiện trong cuộc bầu cử tổng thống vừa rồi khiến tôi, sau những suy nghĩ miên man về chuyện nước non, lại quay về với bài học yêu nước của thời tiểu học với câu hỏi khó, khiến nhiều học trò gác bút: “Em hãy tìm từ phản nghĩa với ‘tôn đại’.” Trung Quốc càng hung hăng đe dọa bao nhiêu, Đài Loan càng quật cường ngạo nghễ bấy nhiêu. Mà nếu Bắc Kinh ngu ngơ hay vờ vịt không biết gì đến định luật này thì, thầy nào tớ đó, Hà Nội cũng mù tịt hay giả bộ tương tự. Họặc mù tịt như thể đã hoàn toàn miễn dịch trước luật này; hoặc đóng kịch như thể không hề sống trong không gian ba chiều bình thường mà là một môi trường nào đó thiêu thiếu, cơ hồ chỉ… hai chiều rưỡi.
Tôi sinh trưởng ở Đà Lạt (Thành Phố Ngàn Hoa) nên sự hiểu biết về hoa lá cũng không đến nỗi tồi. Thế mà mãi tới bữa rồi, nhờ xem trang Trăm Hoa, mới được biết thêm về một loài hoa nữa – hoa ban: “Mùa hoa nở là lúc các cặp đôi nô nức đến thăm Tây Bắc. Hoa ban trắng tượng trưng cho tình yêu chung thủy và sự chân thành, dù tình yêu có gặp nhiều trắc trở, khó khăn thì cũng tự tin vượt qua và sẵn sàng đi đến bến bờ hạnh phúc. Các cặp đôi yêu nhau thường thề nguyện dưới gốc cây hoa ban như một minh chứng cho tình yêu thủy chung, bền chặt.”
Nhìn vào sự xuất hiện, sinh trưởng và tồn tại của chế độ cộng sản ở Việt Nam, chúng ta không thể phủ nhận đã có sự tương đồng với những thông tin tóm lược vừa nói về bệnh ung thư của con người...
Tôi tình cờ nhìn thấy hình Nguyễn Thúy Hạnh đang lơn tơn đẩy một cái xe cút kít đầy ắp bưởi (trên trang RFA) trong một cuộc phỏng vấn do Tuấn Khanh thực hiện, vào hôm 19 tháng Giêng năm 2021. Bên dưới tấm ảnh này không có lời ghi chú nào về thời điểm bấm máy nên tôi đoán có lẽ đây là lúc mà cô em đang hớn hở đến thăm vườn bưởi của họ Trịnh (ở Hòa Bình) vào “thuở trời đất (chưa) nổi cơn gió bụi”!
Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng đang phải đối mặt với cuộc tranh chấp nội bộ trong kế hoạch tìm người kế nhiệm lãnh đạo khóa đảng XIV, nhiệm kỳ 2026-31. Những tranh chấp này được giữ kín để tránh hoang mang nội bộ. Chúng bộc phát ngay tại các Đại hội đảng địa phương và các ban đảng từ tháng 10 năm 2023...
Cuộc bầu cử tổng thống lần thứ 8 tại Đài Loan đã được tổ chức vào ngày 13/1 với kết quả là ông Lại Thành Đức Phó chủ tịch Đảng Dân tiến (Democratic Progressive Party, DPP) thắng cử...
Chúng ta đang làm nhân chứng cho một cuộc bầu cử kỳ quặc và đa sự chưa từng xảy ra trong lịch sử đầu phiếu ở Hoa Kỳ. Có thể nói, không chỉ lịch sử, mà rộng lớn hơn, chính là "sự cố" văn hóa chưa từng thấy. Bước vào năm 2024, sự tranh đua giữa hai đảng Cộng Hòa và Dân Chủ càng gay go, khốc liệt với âm mưu, độc kế, thủ đoạn, ám toán, bôi nhọ, mánh mung, để xem ai sẽ là chủ nhân của ngôi Nhà Trắng trong bốn năm tới. Tất cả những ý nghĩ, hành vi đó đều gôm vào chính sách, chiến lược và chiến thuật vận động bầu cử. Bạn đọc sẽ có dịp theo dõi các thầy bàn người Mỹ và thầy bàn người Việt (trong và ngoài nước) phong phú hóa, hư cấu hóa, ảo tưởng hóa về việc bầu cử, tạo ra câu chuyện nửa thực, nửa hư, thú vị, bất ngờ với giận dữ và thất vọng, sung sướng và buồn bã, rung đùi và cụng ly, nguyền rủa và chửi bới, vân vân. Thông thường những luận lý, âm mưu, phê phán, dự đoán đó… được mổ xẻ qua kiến thức và kinh nghiệm tây phương, nơi có hàng ngàn sách vở nghiên cứu chính trường, chính đạo,
Chúng ta đang bước vào năm bầu cử. Năm 2024 sẽ có một cuộc bầu cử có tính quyết liệt, vì các lựa chọn chắc chắn sẽ gây tranh cãi trong nội bộ cộng đồng gốc Việt, trong các gia đình người Việt, giữa các lựa chọn về cấp tiến và bảo thủ, giữa các thế hệ trẻ và già ở hải ngoại. Và chắc chắn là bầu cử tháng 11/2024 tại Hoa Kỳ sẽ ảnh hưởng tới cuộc chiến Trung Đông, cuộc chiến ở Ukraine, và ở cả Đài Loan. Tác động như thế nào, chúng ta khó đo lường hết tất cả các ảnh hưởng. Trong đó, một tác động lớn là từ tin giả, nói kiểu Mỹ là Fake News, tức là tin không thật.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.