Hôm nay,  

Giọt nắng thiên thu

19/05/201921:14:00(Xem: 4001)

Hồ Thanh Nhã

 

 

                     Giọt nắng thiên thu

 

Mười năm mẹ nằm hiu quạnh

Ngàn lau gió thổi vi vu

Hoa cau đầu mùa rụng trắng

Bờ xa lớp lớp sương mù

 

Cây vông đầu làng trốc gốc

Đâu đàn sáo nhỏ tập bay

Cơm chiều còn đâu mẹ nấu

Hết rồi bếp lửa hơ tay?

 

Mười năm điêu tàn bãi mía

Đâu làn khói tỏa song thưa

Con đi chân trời góc núi

Chao ôi! Nhớ mấy cho vừa?

 

Mười năm người đi không hẹn

Ngày về vắng bóng tin thư

Mười năm bèo trôi dạt bến

Giòng xa man mác đôi bờ

 

Cầu ao mẹ ngồi giặt áo

Gió về lay động cành tre

Tháng Tư lòng con chợt mát

Bát canh rau má trưa Hè

 

Mười năm gió đùa ngọn cỏ

Nhăn từng nếp trán xanh xao

Mười năm mẹ về với đất

Quạnh hiu giòng nước qua cầu

 

Mười năm vườn xưa lộng gió

Trưa Hè vắng bóng chim cu

Lớp rêu xanh rờn mộ chí

Nô đùa giọt nắng thiên thu

 

             Hồ Thanh Nhã

 

 

                    Bông hồng cài áo

 

Bài thơ Giọt nắng thiên thu bên trên, tôi viết mười năm sau khi mẹ tôi mất. Lúc mẹ tôi đau nặng, hấp hối, tôi có về thăm mẹ lần chót, hết phép qua Mỹ lại. Một tuần sau mẹ tôi mất, xin  về nữa không được, nhiều năm sau mới có dịp về thăm lại ngôi mộ mẹ tôi nằm hiu quạnh gần bờ sông. Quì bên mộ mẹ, tôi không cầm được nước mắt tủi thân. Bao nhiêu kỷ niệm về Mẹ lúc mình còn nhỏ chập chùng trổi dậy trong tâm thức. Ước gì còn mẹ để được gọi 2 tiếng Mẹ ơi! Sau nầy mỗi dịp Vu Lan đi chùa, thấy mọi người cài trên áo bông hồng đỏ, dành cho người còn cha mẹ, tự nhiên tôi ứa nước mắt, nhớ thương Mẹ vô cùng.

Trong dịp lễ Vu lan ai cũng chứng kiến nhiều hình ảnh xúc động khi được đón nhận một bông hoa hồng cài lên ngực áo mình. Bông hồng được chọn là một biểu tượng của tình yêu thương cao quý, thể hiện tình cảm thiêng liêng cao quý mà con cái gởi đến bậc sinh thành của mình.

Những người còn cha mẹ thì được cài bông hồng đỏ. Đó như một lời nhắc nhở rằng mình vẫn còn có cả một bầu trời yêu thương cao rộng, bao la. Để cho mình tự nhủ rằng mình có phước hơn những người khác, mình phải biết cảm nhận niềm hạnh phúc vô biên đó để tự nhủ luôn luôn có gắng làm vui lòng cha mẹ. Xin hãy quay về cận kề bên cha mẹ để kịp thời báo hiếu khi các người còn tại thế.

Những người không còn cha mẹ thì được cài bông hồng trắng để tưởng nhớ đến bậc sinh thành. Đó cũng là một sự nhắc nhở rằng mình đã lỡ mất những gì quý giá nhất của một đời người. Từ đó mà dạy dỗ cho con cháu phải biết cư xử sao cho tròn chữ hiếu với ông bà, cha mẹ. Khi cha mẹ còn sống, ta phải biết săn sóc, lo lắng đến sức khỏe, cách sinh hoạt hàng ngày của cha mẹ, biết chia xẻ buồn vui với cuộc sống của người già, hầu làm cho cha mẹ thấy rằng con cháu biết, quan tâm, hiếu thảo, khiến tuổi già của họ bớt cô đơn.

Trong ngày lễ Vu Lan, chúng ta cần ý thức rỏ là dù cài bông hồng đỏ hay trắng trên áo, với tâm hiếu thuận trọn vẹn của người con dâng lên cha mẹ, thì màu sắc của bông hồng sẽ cực kỳ rực rỡ nhiệm mầu. Chúng ta cần thắp lên ngọn nến trí tuệ của tình thương yêu bậc sinh thành, để làm gương cho con cháu chúng ta về sau. Đó cũng là nét tốt đẹp có sẵn trong từng trái tim nhân ái của người Á Đông chúng ta. Sau đây còn có bài thơ biểu hiện nét đẹp nhân ái đó :

 

 

                         Quan âm áo trắng

 

Lúc sắp ra về

Con lén đặt thư nầy dưới gối

Tối nay dọn giường

Chắc mẹ thấy thư con

Đã năm mươi mùa Vu lan

Áo con cài bông hồng đỏ

Ước đến bao giờ hoa đỏ ngàn năm

Ngày sinh ra con

Mẹ là cô giáo

Áo trắng sáng đi áo trắng chiều về

Suốt tuổi ấu thơ

Chưa thấy lần nào mẹ thay màu áo

Phấn trắng bảng đen bên áo trắng sân trường

Ngày con tập đi

Mẹ dìu con từng bước

Những bước đầu tiên của vạn bước sau nầy

Mẹ cười dòn tan khi con tập nói

Lúc con nên người tóc mẹ đã hoa râm

Mười lăm năm rồi mẹ già lẩm cẩm

Đôi dép trong nhà mang ngược mang xuôi

Áo trắng bây giờ thức ăn lem luốc

Đôi đủa so le chiếc ngắn chiếc dài

Bàn ăn ba người con ngồi bên mẹ

Đút từng muổng cơm ly nước trà gừng

Chồng con thở dài quay nhìn hướng khác

Hạnh phúc gia đình chợt có chợt không

Chịu đựng nhiều năm

Con đưa mẹ vào nhà dưỡng lão

Cuối tuần rảnh rang vào thăm mẹ một lần

Sáng nay ghé chùa trước khi đến nhà dưỡng lão

Đứng trước tượng Phật bà

Con nhìn thấy mẹ

Ánh mắt bao dung bình nước cam lồ

Áo trắng Quan âm

Tấm lòng mẹ mỡ

Mỡ cửa trái tim

Con bước vào đời

Đường con còn dài tuổi đời mẹ ngắn

Như đóa phù dung sớm nở tối tàn

Ánh mắt Quan âm

Âm thầm ban phát

Cho ngàn lần mà nhận có một phân

 

       Hồ Thanh Nhã

 

 



 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ngay từ thời điểm này, cho dù chưa chính thức bước vào Tòa Bạch Ốc, tổng thống đắc cử Donald Trump đã hứa hẹn một chiến dịch bài trừ di dân lớn nhất lịch sử Mỹ. Những cuộc kiểm soát, bắt bớ, trục xuất di dân dự kiến sẽ diễn ra với qui mô lớn trong vài năm tới. Nhiều sắc dân nhập cư ở Mỹ sẽ phải lo lắng, nhưng cộng đồng chịu ảnh hưởng nặng nề nhất sẽ là cộng đồng di dân gốc Mỹ Latin. Lời hứa này đang làm hài lòng những người Mỹ xem dân nhập cư là kẻ cướp đi việc làm và quyền lợi của mình. Rất đông trong số này thuộc các cộng đồng di dân, trong đó có cộng đồng gốc Việt. Tuy nhiên, có bao nhiêu người thấy được toàn cảnh ảnh hưởng của những chính sách bài trừ di dân đến nền kinh tế và xã hội Hoa Kỳ?
Trong tài liệu của Thư Viện Quốc Hội ghi rằng, nguồn gốc của quyền ân xá trong Hiến Pháp Hoa Kỳ đến từ lịch sử Anh quốc. Quyền ân xá xuất hiện lần đầu tiên dưới thời trị vì của Vua Ine xứ Wessex vào thế kỷ thứ bảy. Mặc dù tình trạng lạm dụng quyền ân xá ngày càng tăng theo thời gian, dẫn đến những hạn chế sau đó, nhưng quyền ân xá vẫn tồn tại trong suốt thời kỳ thuộc địa của Mỹ.
Tôi cộng tác với tuần báo Trẻ (tờ báo có nhiều ấn bản nhất tại Hoa Kỳ) gần hai chục năm qua. Sự gắn bó lâu dài này không chỉ vì tấm lòng yêu nghề (và thái độ thân thiện cởi mở) của ban biên tập mà còn vì chút tình riêng. Mỗi tuần Trẻ đều dành hẳn một trang báo, để trân trọng giới thiệu đến độc giả hai ba vị thương phế binh (Việt Nam Cộng Hòa) đang sống trong cảnh rất ngặt nghèo ở quê nhà. Nhìn hình ảnh đồng đội của mình đang ngồi trên xe lăn, hay nằm thoi thóp trong một gian nhà tồi tàn nào đó – lắm lúc – tôi không khỏi băn khoăn tự hỏi: “Liệu có còn ai nhớ đến những kẻ đã từng vì đời mà đi không vậy?
Đến đây thì như nước vỡ bờ, hầu như tất cả chúng tôi cùng lao mình vào cuộc. Kẻ bênh cũng sôi nổi không kém người chỉ trích. Buổi gặp mặt của chúng tôi hôm ấy, đương nhiên, đã không tránh được nhiều căng thẳng. Riêng tôi, cho đến giờ vẫn khá ngạc nhiên trước sự phản đối mạnh mẽ mà ông Biden phải gặp phải trong quyết định ân xá con trai Hunter Biden. Điều gì đã khiến mọi người có phản ứng mãnh liệt như vậy? Tôi đi tìm câu trả lời...
Kể từ năm 2011 nội chiến đã bắt đầu bộc phát tại Syria và kết quả cuối cùng là chế độ độc tài của Tổng thống Bashar al-Assad đã bị Liên minh Hồi giáo do Hayat Tahrir Al-Sham (HTS) lãnh đạo lật đổ vào ngày 8/12...
Vài giờ sau khi Donald Trump dành chiến thắng cuộc bầu cử 2024, các tìm kiếm trên Google liên quan đến 4B – một “phong trào nữ quyền” ở Hàn Quốc nổi tiếng vào giữa đến cuối những năm 2010 – tăng vọt tại Hoa Kỳ. “B” là cách viết tắt của từ “No (비)” nghĩa là “Không,” theo tiếng Hàn Quốc. Phong trào 4B là một phong trào gồm bốn “Không”: Không tình dục (No sex); Không hẹn hò (No dating); Không cưới đàn ông (No marrying men); Không con (No children). Thành viên chính của phong trào 4B là các phụ nữ trẻ trên Instagram và TikTok.
Cuộc chiến tại Ukraine vẫn đang tiếp tục leo thang. Trong nhiều tháng, tình hình chiến sự diễn ra theo chiều hướng không mấy thuận lợi cho Ukraine. Khoảng cuối tháng 11/2024, chính quyền Tổng thống Joe Biden đã quyết định cho phép Ukraine sử dụng hệ thống phi đạn chiến thuật tầm xa Atacms do Hoa Kỳ cung cấp. Đây là lần đầu tiên Kyiv được phép sử dụng loại phi đạn này để tấn công sâu vào lãnh thổ Nga.
Theo mục đích ban đầu của Hiến pháp Hoa Kỳ, các tổng thống chỉ đóng vai trò là người thi hành pháp luật chứ không phải là hoàng đế có thể tự ý ra quyết định trong mọi việc. Nhưng theo thời gian, Quốc hội dần trao quyền lực cho nhánh hành pháp (tức là cho Tổng thống) nhiều hơn; và các tòa án, với tư cách là nhánh quyền lực thứ ba của chính phủ, cũng chấp nhận điều đó. Sự thay đổi thể hiện rõ nhất trong chính sách thương mại của Hoa Kỳ.
Về địa danh ở Việt Nam, thỉnh thoảng, tôi vẫn nghe thiên hạ than phiền. Nhà báo Nguyễn Thông càm ràm: “Khi người Pháp vào xứ này, họ đem theo nền văn minh phương tây ‘khai hóa” bản địa, trong đó có văn hóa, giáo dục, ngôn ngữ. Điều không thể phủ nhận là họ đã tổ chức cực tốt bộ máy hành chính, quản lý rất rành mạch, hợp lý các vùng miền, tỉnh thành, địa phương trên cả nước. Việc phân chia một cách có hệ thống khoa học các đơn vị hành chính, tên gọi các cấp độ từng đơn vị là ví dụ rõ nhất.
Trung Quốc, Mexico và Việt Nam hiện dẫn đầu thâm thủng mậu dịch với Hoa Kỳ với con số ấn tượng của mỗi nước vào năm 2023 là $279, $152, và $105 tỷ USD. Mexico và Việt Nam là hai nước hưởng lợi nhiều nhất trong chiến tranh thương mại Mỹ-Trung nhờ làm trạm trung chuyển cho Trung Quốc đầu tư sản xuất hay dán nhãn rồi xuất cảng sang Hoa Kỳ để tránh thuế Trump 1.0.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.