Hôm nay,  

Ngân hàng

01/07/201910:40:00(Xem: 3988)

Ngân hàng 


Ngân hàng nầy một lần anh tới

Rồi mãi ba năm chẳng nỡ rời

Ở đó mỗi ngày trăm lượt khách

Người quen kẻ lạ…bạn bè thôi


Mùa Xuân có một đàn chim sáo

Làm tổ mái nhà rêu mốc xanh

Nhớ quá quê xưa bờ ngói cũ

Sáo con bay tập trước sân đình


Mùa Xuân cũng có đàn chim én

Mở hội đoàn viên chuyến viễn trình

Thương quá cả đời di trú mãi

Hạt mưa làm ướt cánh chim xanh


Thứ Sáu ngân hàng đông khách quá

Cô Teller mỉm nụ cười tươi

Chỉ mong line khách vơi đi chút

Vừa đủ cho lòng đôi phút vui


Mùa Hạ đã về qua thương xá

Hơi nóng sang từ những lá thông

Thèm một cơn mưa dù rất nhỏ

Cũng mang đôi chút mát trong lòng


Tuần qua vắng bóng sao mà nhớ

Đôi mắt nâu sâu mái tóc dài

Nhớ sớm Thu sang gầy dáng liễu

Tóc vờn một thoáng gió heo may


Rồi mùa Thu đến mây màu xám

Hái hết hàng phong. .những lá vàng

Ví nếu sang năm còn gặp nữa

Mong em đừng giận gió mùa sang


Bà lão lâu nay không thấy tới

Xe lăn đẩy mãi kiếp ưu phiền

Dẫu sao nếu có lần sinh tử

Thì cũng coi là lẽ tự nhiên


Đông lạnh nhiều sau lễ Tạ Ơn

Cũng vui bếp lửa đỏ than hồng

Cũng vui chốc lát đời phiêu bạt

Đất khách sum vầy..đất nước không


Chúa nhật nầy em về bờ Đông

Vẫy tay cũng thấy ấm đôi lòng

Biết nhau giây phút rồi ly cách

Bóng lẻ đường dài anh nhớ không  ?


Tuần sau lấy vé về ăn Tết

Anh muốn cùng đi chuyến Việt Nam ?

Có lẽ năm nay mai nở muộn

Bởi chờ…chờ mãi khách xa xăm


Trọn bốn mùa qua thương xá ấy

Bốn mùa lại đến vó câu mau

Đổi thay..ừ nhỉ nhiều thay đổi !

Nước chảy hoa trôi dưới bóng cầu


***


Một ngày của Shorae


Ngày Đông Irvine bầu trời xuống thấp

Em giương cao dù chạy dưới mưa bay

Ngày Đông đi qua mấy hàng dương liễu

Lá rủ buồn hiu sợi ngắn sợi dài


Hôm nay Shorae…váy màu xanh thẫm

Áo khoát mạ non lấm tấm hoa vàng

Em mỉm cười chào : Tốt lành buổi sáng

Gió sớm nô đùa từng giọt sương tan


Em ngồi vào quầy đếm tiền cho khách

Thoăn thoắt làm sao mười ngón tay dài

Ngân hàng đầu tuần line dài chóng mặt

Tan sở em về…tay cũng trắng tay


Người khách tần ngần đếm tiền vừa đổi

Đồng Yen xuống rồi…tiền Mỹ ít thôi

Em thầm cảm thông nói lời an ủi :

Có lẽ sang tuần giá cũng lên thôi !


Mười giờ mười lăm…xe tiền bọc thép

Từng hộp tiền xu xếp dọc xếp ngang

Nhân viên chuyển tiền tay hờ báng súng

Đẩy xe tiền qua…khách lạ xếp hàng


Em vào phòng lunch ngả người trên ghế

Nhấp nháp từ từ…ngụm nhỏ cà phê

Miếng bánh Pizza còn đang bốc khói

Buổi sáng mệt nhoài chẳng thiết ăn chi


Hai giờ kém mười…hai người cảnh sát

Vào cửa điều tra chi phiếu không tiền

Hai giờ hăm lăm…ba người ra cửa

Hai tay trong còng…thiếu phụ da đen


Ba giờ trời mưa mây giăng bốn hướng

Ông khách hói đầu ngao ngán nhìn mưa

Em xem đồng hồ…bao giờ mưa tạnh ?

Khách vắng …thời gian không thiếu không thừa


Anh khách nhà binh đổi tiền Iraq

Em mỉm cười tươi từ chối tiền nầy

Vẫn nụ cười tươi khi chào buổi sáng

Em giữ đến chiều…ngoài cửa mưa bay


Chiều Đông ngắn dần : năm giờ đèn sáng

Cô gái Teller khoan khoái mỉm cười

Còn một giờ thôi , ngoài trời mưa tạnh

Còn một giờ thôi , mái ấm sum vầy


Sáu giờ chuông reo ngân hàng đóng cửa

Em lái xe về…đường Lake vắng hoe

Ngã tư đèn xanh mập mờ bóng tối

Từng cánh chim đêm uể oải bay về …


Hồ Thanh Nhã 



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trong vài năm gần đây, theo báo chí viện nghiên cứu ở Trung Quốc đã phát triển các loại vũ khí để có thể làm “tê liệt” kẻ thù hơn là tiêu diệt, và rằng những tài liệu này “làm sáng tỏ chiều sâu nghiên cứu chiến tranh não bộ của Trung Quốc và đã được tiến hành trong vài năm gần đây. Cuộc chiến đã bắt đầu chuyển từ phá hủy sang làm tê liệt và kiểm soát não bộ đối thủ"... Đó là câu mở đầu bài chính luận nhận định và bình luận về những mưu toan của Trung Quốc nhằm thực hiện tham vọng bá quyền, của tác giả Đào Văn. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Bài viết đầu năm 2022 của bình luận gia chính trị Phạm Trần về tình hình đất nước Việt Nam với một viễn ảnh không mấy tươi đẹp. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Một bài nhận định thời sự sâu sắc về hai vùng "nóng" hiện nay trên thế giới, Ukraine và Đài Loan, của Giáo sư Tiến sĩ Jeffrey D. Sachs, Đỗ Kim Thêm chuyển ngữ. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Nhận định của tác giả Phạm Trần về cái-gọi-là báo chí Cộng sản Việt Nam. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Trong không khí se lạnh của thời tiết giao mùa những ngày cuối năm, tôi thường bồi hồi rung động về một dấu mốc lịch sử. Đó là ngày 26 tháng 12, ngày húy kỵ vua Duy Tân, vị vua trẻ dũng cảm phi thường đã quyết tâm bảo vệ giá trị dân tộc, can đảm hậu thuẫn những phần tử yêu nước tranh đấu, trước sự đô hộ của ngoại xâm.
Tiếp tục loạt bài của tác giả Đào Văn về chính trị-lịch sử Nam Việt Nam giai đoạn 1954-1975.
“Nếu quyền con người được đảng và nhà nước bảo vệ thì tại sao lại có khoảng 270 người đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền và chống bất công xã hội lại đang phải ngồi tù vì đã can đảm chống lại chính sách cai trị hà khắc và độc tài của đảng CSVN?” Tác giả Phạm Trần tự hỏi như vậy, và ông cho chúng ta câu trả lời với bài chính luận sắc bén dưới đây. Kính mời bạn đọc theo dõi.
Tương lai nước Mỹ, qua bài nhận định thời cuộc của tác giả Phạm Trần. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Hiện nay, sau vài tuần từ ngày phát hiện nó ở Nam Phi, chúng ta biết rằng Omicron có khả năng lây lan hơn các biến thể trước nhiều và có khả năng nhiễm bịnh cho những người từng bị bịnh Covid hay từng tiếp xúc với virus (previous exposure to corona virus) hay từng được chích ngừa.
Sách lược hai mặt đối đầu với hai đại cường Nga-Hoa của Mỹ ngày nay không khác sách lược thời Tam Quốc khi Quan Vân Trường vâng lời Gia Cát Lượng trấn giữ Kinh Châu. Đó là nhận định của tác giả Đào Văn Bình qua bài phân tích và bình luận thời cuộc thế giới dưới đây. Kính mới bạn đọc theo dõi.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.