Hôm nay,  

Chợ Vàm

21/08/201906:30:00(Xem: 5671)

Hồ Thanh Nhã

    

 

           Chợ Vàm

 

Chợ họp trên sông trời đứng bóng

Dãy xuồng nhô nhấp nước sông xuôi

Chợ Vàm tháng Tám lơ thơ khách

Con nước ươn từ buổi sớm mai

 

Chèo ghe đi chợ trên sông nước

Man mác tình quê mấy bến bờ

Ai biết phù sa chia mấy nhánh ?

Mấy giòng trong đục đất quê xưa

 

Thương hiệu treo từng những nhánh tre

Hoa Xuân , cây trái , bún hay chè

Mỗi ghe mỗi quán chèo lưu động

Bốn hướng sông hồ họp chợ quê

 

Là em cô quán trên xuồng nhỏ

Sáng bán cà phê nấu hỏa lò

Áo trắng bay theo làn gió nhẹ

Cũng còn vương vấn chút than tro

 

Quán nhỏ xuồng neo sào đợi khách

Chợ Vàm sông nước mấy nông sâu ?

Là đây mấy mảnh đời phiêu bạt

Cùng nhánh phù sa nước đổi màu

 

Hai ba xuồng sát xuồng cô quán

Từng ngụm cà phê ấm gió về

Mấy cụm lục bình trôi nước cuốn

Bềnh bồng như những mảnh đời quê

 

Bóng chiều xuống thấp đầu con rạch

Tan chợ em về cuối nhánh sông

Chợ vãn hỏa lò than cũng tắt

Nước ròng chèo ngược…mấy long đong

 

Em về nón lá không còn nắng

Bãi mía đầu doi gió đổi chiều

Từng lớp mù sương trên ngọn sóng

Cũng buồn thân thế nặng lòng theo

 

Em về Cái Mít ba doi lớn

Hai vịnh …còn sâu mấy nỗi niềm

Dãy đáy hàng khơi đèn thấp thoáng

Mù xa cửa biển ánh sương đêm

 

Một đời hạ bạc lênh đênh sóng

Trôi nổi ngày qua lớp thủy triều

Ngư hỏa đối sầu đêm tịch mịch

Gió mùa đưa đẩy cánh bèo theo

 

Thương hồ hạ bạc đôi đời khác

Rồi cũng tương giao nước một giòng

Cũng lớp mù sương xa mấy dặm

Nghe lòng nằng nặng sóng song song …

 

                     Hồ Thanh Nhã

 

blank                              

 

   Chợ nổi Cái Bè – Nét văn hóa miền Tây sông nước 

  

Chợ nổi Cái Bè họp dọc theo cù lao Tân Phong ở đoạn sông Tiền ( Tỉnh Tiền Giang ) giáp ranh giữa 3 tỉnh : Tiền Giang , Vĩnh Long và Bến Tre . Thường thì các chợ nổi đều hiện diện ở miền Tây , Chợ nổi là nét văn hóa đặc thù của sông nước miền Tây .Chợ họp trên sông , giữa một vùng sông nước bao la là hàng trăm ghe xuồng của cư dân quanh vùng nhộn nhịp buôn bán . Chợ họp cả ngày nhưng tấp nập nhất là vào buổi sáng . Trên các thuyền đều chất đầy hàng hóa , phổ biến nhất là trái cây , rau củ quanh vùng đó . Nét riêng mỗi thuyền là có cặm cây sào trên đó treo lủng lẳng các sản phẩm mà ghe mình bán . Địa điểm họp chợ nổi thường là các khúc sông không quá rộng và cũng không quá sâu vì rất nguy hiểm khi neo đậu xuồng ghe .

Đồng bằng sông Cữu Long là xứ nhiệt đới gió mùa nên trái cây , rau củ rất đa dạng , phong phú nên mùa nào cũng có thể mua bán các mặt hàng của địa phương mình cư ngụ .Hệ thống kinh rạch sông ngòi chằng chịt , tạo điều kiện cho các thương lái có thể len lỏi khắp nơi tìm mua các nông sản tại vườn với giá rẻ .

Khu chợ nổi Cái Bè là nơi tiếp giáp của 3 tỉnh Tiền Giang , Bến Tre và Vĩnh Long , là 1 trong 3 chở nổi đầu mối lớn nhất ở miền Tây , nên chợ nổi Cái bè lúc nào cũng đông đúc , sung túc các loại hàng hóa từ nông sản đến thủy sản . Du khách có thể đến chợ nổi bằng nhiều phương tiện như xe đò , xe lam , xe máy …Ở đây nếu du khách muốn tận mắt thấy các hoạt động đông đúc , tấp nập xuồng ghe và xem các hình thức buôn bán trên sông nước thì nên đi vào buổi sáng sớm . Buổi sáng lúc nào chợ cũng nhộn nhịp buôn bán nhiều nhất và tập trung nhiều nhất các loại nông sản . Để có thể tham quan một vòng chợ nổi , bạn có thể thuê thuyền đi chợ nổi . Một chiếc xuồng ba lá đậm chất miền Tây có thể thuê từ giá 150 đến 200 ngàn đồng cho 3 người ngồi . Ngoài ra bạn có thể mua vé trọn gói để đi trọn vòng tham quan chợ nổi , các làng truyền thống , vườn trái cây và tham dự các buổi biểu diển đờn ca tài tử .

Nếu  đi vào buổi chiều , các bạn có dịp ngắm hoàng hôn trên sông nước . Hoàng hôn cũng là lúc cả khu chợ lên đèn , mang chút thơ mộng , trầm buồn . Đây cũng là lúc đẹp nhất , lung linh nhất của khu chợ nổi .

Với nhiều loại hàng hóa đa dạng , chợ nổi Cái Bè nổi tiếng với các loại trái cây chuyên canh như bưởi da xanh , vú sữa Lò Rèn , quit Cái Bè . Vì là loại chợ nổi đầu mối nên  có lượng trái cây của tỉnh Tiền Giang  đầy đủ nhất . Bạn hàng các nơi khác tới đây mua sỉ hàng về bán lẻ ở địa phương mình . Chợ nổi Cái Bè còn bán các loại thức ăn uống . Các xuồng nhỏ len lỏi giữa các thuyền lớn bán trái cây , rau củ để bán các đồ ăn thức uống như cà phê , nước uống và đồ điểm tâm sáng cho người đi chợ như hủ tiếu , cháo lòng , bánh canh..Du khách đến tham quan chợ nổi có những phút thư thái giữa bốn bề sông nước mà nhâm nhi ly cà phê bốc khói nấu bằng bếp lửa lò trên ghe bán thức uống ./.

  

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Các cuộc xung đột giữa Do Thái với Palestine cùng khối Ả Rập là vấn đề nan giải cho Hoa Kỳ lẫn thế giới bởi Do Thái không hề nhượng bộ, luôn có những hành động cứng rắn và trả đũa tàn bạo. Cuộc xung đột hiện nay xảy ra khi Do Thái trục xuất sáu gia đình Palestine tại Đông Jerusalem, là điều mà Do Thái từng bước thực hiện với người dân Palestine từ nhiều năm qua.
Tôi yêu những nông dân thôn Hoành, tôi yêu những nông dân Dương Nội. Yêu cái hồn của đất – nơi con người đang phải đối mặt với phong ba bão táp; nơi con người bước trên nghịch cảnh bằng sự cao quý và khí phách của riêng mình. Tôi có một niềm tin vững chắc rằng lòng tử tế và sự dũng cảm của họ sẽ lan toả và lan rộng.
Từ Văn phòng Viện Tăng Thống, tuy chỉ tồn tại trên danh nghĩa, trong phận sự bảo trì ấn tín của Viện Tăng Thống, kế thừa tâm nguyện của Đức Đệ Ngũ Tăng Thống qua phú chúc di ngôn của Ngài trước ngày thị tịch; chúng tôi trên nương tựa uy đức Tăng già và đạo lực gia trì của Chư tôn Trưởng lão, kính gởi đến Chư tôn Hòa Thượng, Chư Thượng tọa, Đại đức Tăng-già nhị bộ, cùng tất cả bốn chúng đệ tử, tâm nguyện Bồ-đề được thể hiện qua các kỳ họp đã nêu, ước mong tất cả bằng Bồ-đề nguyện và Bồ-đề hành, bằng đức lực, trí lực, và tài lực, với hằng tâm và hằng sản, đồng tâm nhất trí góp phần công đức vào sự nghiệp hoằng pháp lợi sanh mà Chư Thánh Đệ tử, Lịch đại Tổ sư, bằng hùng lực và trí tuệ, bằng từ bi và nhẫn nhục, khoan dung, trải qua vô vàn gian nan chướng duyên trở ngại, đã mang ngọn đèn chánh pháp đến những nơi tăm tối, cho những ai có mắt để thấy, dựng dậy những gì đã sụp đổ, dựng đứng những gì đang nghiêng ngả.
Ngày Phật đản sanh là ngày vui, ngày thiêng liêng và trọng đại của nhân loại. Dù là với truyền thống nào, tông môn pháp phái nào, dù ở quốc độ nào… Người con Phật cũng đều hoan hỷ và thanh tịnh thân tâm để tưởng niệm đức Phật.
Thì tôi cũng nói cho hết lẽ như thế. Chớ bao nhiêu lương dân ở Văn Giang, Dương Nội, Thủ Thiêm, Lộc Hưng… đang sống yên lành mà Đảng & Nhà Nước còn có thể nhẫn tâm biến họ thành những đám dân oan (vật vã khắp nơi) thì cái chính phủ hiện hành có xá chi đến những khúc ruột thừa ở Cambodia.
Bàn về kinh tế không thể không nhắc đến tiền. Tiền không mua được hạnh phúc nhưng không có tiền thì…đói. Tiền mang lại tự do (có tiền mua tiên) hay biến con người thành nô lệ đồng tiền. Con nít lên 3 đã biết tiền dùng để mua bánh kẹo, vậy mà các kinh tế gia giờ này vẫn không đồng ý chuyện tiền để làm chi!
Sau ngày 30/4/1975, nếu phe chiến thắng đã có những chính sách mang lại sự hoà giải quốc gia, đối xử nhân bản với bên thua trận, thay vì cải tạo học tập, càn quét và thiêu huỷ văn hoá miền Nam, đánh tư sản mại bản, thì đã không có hàng triệu người bỏ nước ra đi và người Việt sẽ chẳng mấy ai còn nhớ đến một đất nước của quá khứ, tuy chưa hoàn toàn tự do dân chủ nhưng so với Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam thì người dân đã được tự do hơn bây giờ rất nhiều.
Tất nhiên phải “thành công” vì đảng một mình một chợ, không có ai cạnh tranh hay đòi chia phần. Nhưng việc đảng chọn cho dân bầu chỉ để tuyên truyền cho phương châm “ý đảng lòng dân”, trong khi người dân không có lựa chọn nào khác mà buộc phải đi bỏ phiếu để tránh bị làm khó trong cuộc sống.
Âm nhạc dễ đi vào lòng người, với hình bóng mẹ, qua lời ca và dòng nhạc, mỗi khi nghe, thấm vào tận đáy lòng. Trước năm 1975, có nhiều ca khúc viết về mẹ. Ở đây, tôi chỉ đề cập đến những ca khúc tiêu biểu, quen thuộc đã đi vào lòng người từ ngày sống trên quê hương và hơn bốn thập niên qua ở hải ngoại.
Những bà mẹ Việt xưa nay rất chơn chất thật thà, rất đơn sơ giản dị cả đời lo cho chồng con quên cả thân mình. Sử Việt nghìn năm đương đầu với giặc Tàu, trăm năm chống giặc Tây. Những bà mẹ Việt bao lần âm thầm gạt lệ tiễn chồng con ra trận, người đi rất ít quay về. Những bà mẹ âm thầm ôm nỗi đau, nỗi nhớ thương da diết.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.