Hôm nay,  

Sầu Thu

10/10/201910:26:00(Xem: 6750)
 - Bài I: Bài thơ “Sầu Thu”, thất ngôn bát cú, luật bằng; là “Bài thơ thuận nghịch đọc”. Đọc xuôi từ trên xuống.
 
“Sầu Thu” vàng lá lửng lơ trông!
Bảng lảng khói sương mơ mộng lòng! 
Mầu nhiệm bể dâu, vương vấn ngẫm
Chức-Ngưu chồng vợ, nhớ nhung mong(a)
Đau buồn nghèo ngặt, lo nòi giống
Nguyện ước thủy chung, giữ núi sông
Sâu hiểm, Hán quân mưu chiếm đoạt
Thâu đêm, suy nghĩ nước còn không?!(b)
 - Bài II: Bỏ 2 chữ đầu mỗi câu của bài thơ “Sầu Thu” (bài I), sẽ thành bài thơ ngũ ngôn, luật trắc. 
Vàng lá lửng lơ trông!
Khói sương mơ mộng lòng! 
Bể dâu, vương vấn ngẫm
Chồng vợ, nhớ nhung mong
Nghèo ngặt, lo nòi giống
Thủy chung, giữ núi sông
Hán quân mưu chiếm đoạt
Suy nghĩ nước còn không?!(b)
 - Bài III: Bỏ 3 chữ đầu mỗi câu trong bài thơ “Sầu Thu” (bài I), sẽ thành bài thơ mỗi câu 4 chữ.
Lá lửng lơ trông!
Sương, mơ mộng lòng! 
Dâu, vương vấn ngẫm
Vợ, nhớ nhung mong
Ngặt, lo nòi giống
Chung giữ núi sông
Quân mưu chiếm đoạt
Nghĩ nước còn không?!(b) 
          
Thu Sầu  
 - Bài IV: Khi đọc ngược bài thơ “Sầu Thu” (bài I), từ dưới lên sẽ có bài thơ “Thu Sầu” thất ngôn bát cú, luật bằng.
Không còn nước, nghĩ suy đêm thâu?!(b) 
Đoạt chiếm, mưu quân Hán hiểm sâu 
Sông núi giữ, chung thủy ước nguyện  
Giống nòi lo, ngặt nghèo buồn đau!
Mong nhung nhớ, vợ chồng Ngưu-Chức(a)
Ngẫm vấn vương, dâu bể nhiệm mầu 
Lòng mộng mơ, sương khói lảng bảng  
Trông lơ lửng lá vàng “Thu sầu”!
- Bài V: Bỏ 2 chữ đầu mỗi câu của bài IV, bài thơ “Thu Sầu”, sẽ thành bài thơ ngũ ngôn, luật trắc.
Nước, nghĩ suy đêm thâu?! 
Mưu quân Hán hiểm sâu 
Giữ chung thủy ước nguyện  
Lo ngặt nghèo, buồn đau!
Nhớ vợ chồng Ngưu-Chức(a)
Vương dâu bể nhiệm mầu
Mơ, sương khói lảng bảng  
Lửng lá vàng “Thu sầu”!
 - Bài VI: Bỏ 3 chữ đầu của mỗi câu trong bài IV, bài thơ “Thu Sầu” sẽ thành bài thơ mỗi câu 4 chữ.
Nghĩ suy đêm thâu?! 
Quân Hán hiểm sâu 
Chung thủy ước nguyện  
Ngặt nghèo, buồn đau!
Vợ chồng Ngưu-Chức         
                Dâu bể nhiệm mầu
Sương khói lảng bảng  
Lá vàng “Thu sầu”!     
Mùa Thu năm 2019 
Nguyễn Lộc Yên
 ________
a- Lễ Thất Tịch: (Thất là bảy, tịch là đêm) còn gọi là Lễ Mưa Ngâu, do truyền thuyết: Ngưu Lang (Chàng Chăn trâu) cưới nàng Chức Nữ (Cô Dệt vải), Chức Nữ là cháu của Ngọc Hoàng Thượng đế. Cả hai vì không siêng năng làm việc nên Ngọc Hoàng phạt phải ở cách nhau bởi sông Ngân Hà. Tuy nhiên, mỗi năm đàn quạ làm cầu bắt qua sông gọi là cầu Ô Thước, để vợ chồng Ngưu-Chức được gặp mặt một lần vào ngày 7 tháng 7 âm lịch. Có điều lạ đến ngày này ở Việt Nam thường có Mưa Ngâu vào tháng 7 âm lịch. 
b- Hội nghị Thành Đô trong hai ngày 3-4 tháng 9 năm 1990, tại Thành Đô, thủ phủ tỉnh Tứ Xuyên (nước Tàu) giữa lãnh đạo cao cấp của Đảng Cộng sản và Nhà nước Việt Nam với nhà cầm quyền Trung cộng. Hội nghị bí mật, chưa bật mí hoàn toàn là nước Việt còn hay mất?!

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trong các vụ án phi pháp và phiên tòa quái đản kể từ hôm 30-3-2007 tới giờ, Cộng sản Việt Nam đã bẽ mặt nhiều vì tiếng hô dõng dạc
Chắc chẳng cần nói lại những gì đang diễn ra thì cử tri Việt Nam đều nhận thấy ĐCSVN vẫn diễn đi diễn lại cái trò hề cũ
Nhắc đến Việt Nam, có thể nói có rất nhiều ý kiến, nhận xét khác nhau. Không chỉ người trong nước suy nghĩ khác người ở nước ngòai
Vốn là người miền Trung nên khi bắt đầu vào bậc trung học đệ nhất cấp tôi mới nghe nói đến thành phố Sài Gòn
Trong các cuộc bầu cử tổng thống Hoa Kỳ tiền là huyết mạch. Tiền túi của mỗi ứng viên và nhất là tiền ủng hộ của các thế lực tài chánh
Những gì mà dư luận Hoa Kỳ được thấy, hai nghĩ, về Iraq chỉ là một chuỗi hung tín nối dài. Người dân Mỹ đã hết kiên nhẫn và tỷ lệ ủng hộ Tổng thống Bush
Cũng trong cuộc phỏng vấn này, ông Vỏ Văn Kiệt tỏ ý đồng thuận với đảng và nhà nước tổ chức bầu cử, qua những động tác hiệp thương 1, 2, 3 là được
Tôi là một giáo viên già về hưu, đã 78 tuổi, một công dân bình thường như hàng chục triệu công dân khác. Tôi không quan tâm đến chính trị cho nên không
Các biên tập viên của chương trình "Vì an ninh Tổ quốc" của đài truyền hình Việt nam vừa qua đã hé lộ cho công chúng biết những hình ảnh và một vài phát biểu
Ngày 30-3-2007, tại tòa án Huế, linh mục Nguyễn Văn Lý bị một viên công an bóp miệng không cho phát biểu ý kiến. Ngày 30-4-2007, đài BBC (London) loan tin


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.