Hôm nay,  

Đất Hiếm

19/11/201900:00:00(Xem: 5991)

Hiện nay China xem như là làm ‘bá chủ võ lâm’ trên thế giới về việc sở hữu đất hiếm, ta thử xem chất nầy là gì và tầm quan trọng của nó như thế nào.

   Chất đất hiếm, CĐH, còn biết qua tên:  kim  loại đất hiếm hay khóang chất đất hiếm, đang nổi bật trên thời sự hiện nay.  Ta thử tìm hiểu về chúng xem như thế nào:

Chất ĐH là một trong nhóm mười bảy hoá chất có phân tử kim loại, gồm có mười lăm thành tố của chuổi lanthanide, kề luôn hai phân tử tên: Scandium và ytrium.  Hai thành tố này được kể chung vào vì chúng được tìm thấy ở cùng quặng mỏ và có hoạt tính tương tự với CĐH.

Ta thường ít nghe và biết về CĐH vì nó it được đề cập tới, ngay cả trong trường học.  CĐH rất cần cho những sản phẩm hiện đại.  Thí dụ như các bộ phận trong hệ thống thoát khói của xe hơi, nam châm dùng trong cơ phận của xe hơi điện, máy phát điện cho các quạt gió tạo ra điện, trong computers, và cho màn hình TV.  Điện thoại di động một trong những ứng dụng tối đa của CĐH.  Điện thoại thời nay dùng hơn 60 chất kim lọai khác nhau trong mạch điện, để lên hình, để phân giải và cho loa phát tiếng, cho các pin và điện nạp vào.  Nói tóm lại, nếu là một món đồ điện tử thì trong đó phải có CĐH là thành phần.

  CĐH hiếm đến cỡ nào?

Tên gọi chất này có hơi không đúng.  Phần lớn các CĐH không HIẾM đến như vậy.  Thí dụ hai chất Luteium và thulium nắm gần trên mặt đất tới hơn 200 lần vàng.  Tính chất hiếm thực sự nằm ở chỗ các chất này khó đào lên được, vì chúng không tập trung lại một chỗ nên không có lợi về mặt kinh tế khi khai thác.  Tính chất hiếm này cộng thêm vào sự khó am hiểu về cấu tạo địa chất của chúng khiến cho việc đào lấy trở thành một vấn đề.

 CĐH được tìm thấy ở quốc gia nào?

Hiện nay, ít nhất là 70% công xuất đào xới CĐH là ở China, theo khaỏ sát của Bộ về Địa chất HK.  Lý do tại sao?  Điạ chất là quan trọng. Nhưng tinh luyện điạ chất có CĐH đó thường là tốn kém, mất thời gian, độc hại , nhiều thử thách và thường là nguy hiểm. Chỉ có China dám chấp nhận những rũi ro này. 

Dựa vào sự sản xuất của China bị nhiều quốc gia xem là ngầm chứa điểm yếu trầm trọng. Năm 2018, khaỏ sát của Bộ Địa chất HK nhận dạng ra một danh sách của 35 khoáng chất xem như là tối cần cho an ninh và kinh tế của HK trong tương lai.  Cho nên Bộ này và các công ty hiện đang săn lùng các trử lượng CĐH trong nước mình. 

  Nguồn trữ lượng CĐH cũng được tìm thấy ở Canada, Brazil, Ấn và Úc. Nhưng vấn đề trọng yếu là trong bao lâu nữa sẽ bắt đầu, hay sẽ tăng thêm sản xuất tại các nơi này.

   Tại sao CĐH hiện nổi bật trên thời sự?

Có một vài lý do.  Trước tiên, sự chuyển đổi sang xe hơi chạy điện và sự sản xuất ‘năng lượng sạch’ làm gia tăng mức CĐH cần sử dụng.

  Thứ nhì là do TT Trump khởi động cuôc chiến tranh thương mại với China.   Việc gia tăng đánh thuế nhập hàng từ China năm 2018 của HK đã làm ảnh hưởng tới giá trị của CĐH đối với HK.  China trả đũa bằng cách đánh thuế hàng nhập HK lên $60 tỷ, kể cả CĐH từ công ty Mỹ là MP Materials xuất sang China để được tinh luyện.

  Có nhiều ý kiến khác nhau về ảnh hưởng chính xác của việc cấm nhập CĐH từ China sẽ như thế nào.  Chắc chắn là trong ngắn hạn, sẽ có ảnh hưởng thật lớn nhưng về lâu dài thì sao?  Mới có sự đe dọa cấm nhập gần đây người ta đã thấy có sự gia tăng tích trữ và sự lên giá trên thị trường chứng khoán.  Cty Mỹ Blue Line Corp và Cty Úc khai về mỏ Lynas đang thảo luận xây những cơ sở sản xuất mới tại Mỹ.  Trong khi đó, Cty CDH tại California do MP Materails làm chủ trước giờ nằm yên đã khởi động lại hồi tháng Giêng 2018, và sẽ gia tăng tốc độ trong một thời gian ngắn.

 Nhưng việc khai đào chỉ là một phần của vấn đề.  Luật lệ và tính toán về kinh tế của HK đòi hỏi việc chế biến phải được thực hiện ở một tiêu chuẩn an toàn cho môi trường cao hơn là ở China, cộng thêm vào tốn phí tương đương.  Do vậy, về lâu dài việc khai thác và chế biến CĐH ở HK có thể đem lại sự cân bằng về sản xuất nhưng về ngắn hạn thì chưa thật sự có giải pháp thỏa đáng.

 

Nguồn:

www.minimgir/what are rrare earth-elements

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Mà nào có riêng chi thân phận của 41 sinh linh lớn bé mang dòng máu Việt. Biển Hồ cạn nước, tình hữu nghị Việt/Miên cũng đang cạn dần theo. Rồi ra, trong số 750.000 kiều bào ở Cambodia thì ít nhất cũng phải có đến hơn nửa sẽ phải tìm đường trở về cố quốc. Chứ còn nơi nao để mà dung thân nữa?
Phe Biden sẽ dựa vào ngoại giao, thương thuyết và liên minh (alliance) thay vì đánh bài thấu cáy như Trump. Ngược lại cánh diều hâu cho rằng Mỹ thương thuyết bị gạt từ 30 năm nay trong lúc liên minh kiểu ASEAN đã bị Bắc Kinh bẻ gãy. Mỹ không dễ dàng trở lại TPP khi bị cả hai cánh tả Bernie Sander lẫn hữu chống đối. Phần Trump chẳng nhờ cậy nước nào mà lại dấu kín lá bài tủ nên không ai biết Mỹ sẽ giải quyết căng thẳng với Trung Quốc như thế nào, thế giới lo sợ trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết.
Ngày xửa ngày xưa, dưới chân Hy Mã Lạp Sơn có một vương quốc trù phú tên gọi Thắng Man. Dù là một vương quốc giàu mạnh nhưng lòng người ở đây không thành thật, sống trên những giá trị giả dối, phù phiếm. Tại ngôi chợ bên ngoài hoàng thành có một người đàn ông sống bằng nghề bán mũ. Mũ của anh chàng này rất đẹp nhưng không hiểu sao hàng ế ẩm nên anh chàng toan tính bỏ nghề, tìm nghề khác sinh sống.
Theo dõi các cuộc tranh luận cộng đồng trên các trang mạng xã hội, có lẽ cũng dễ dàng nhận ra một điều rằng: cộng đồng mạng của người Việt khá bạo lực. Một dạng bạo lực tâm lý, từ trong tâm tưởng và thể hiện qua những mẩu viết, lời bình trên Facebook hay dưới các bài báo. Đặc biệt khi liên quan đến các vấn đề chính trị xã hội, như về chính trường Hoa Kỳ hiện nay chẳng hạn.
Hôm nay, 6 tháng 8 năm 2020, thế giới kỷ niệm lần thứ 75 ngày hai quả bom nguyên tử được ném xuống hai thành phố lớn của Nhật bản: Hiroshima và Nagasaki. Tưởng không cần phải nhắc lại những thiệt hại về người, của và tinh thần người dân Nhật Bản và những hệ quả tai hại khôn lường từ 75 năm qua. Điều cần nói đến là sự quên lãng của nhân lọai về một tai họa nhãn tiền, một tai họa đã xẩy ra cách đây 75 năm, nhưng cũng có thể xẩy ra lần nữa vào bất cứ lúc nào và ở bất cứ nơi đâu.
Sau khi triều đại nhà Thanh sụp đổ và trước năm 1950, khu vực tương ứng với Vùng Tự Trị Tây Tạng (TAR) ngày nay thực tế là một quốc gia độc lập. Đất nước này [Tây Tạng] lúc đó đã tự phát hành tiền tệ và tem, và duy trì các mối quan hệ quốc tế. Tây Tạng tuyên bố có 3 tỉnh (Amdo, Kham và U-Tsang), nhưng chỉ kiểm soát tỉnh Kham phía tây và U-Tsang.
Như nhiều người khác, sự quý mến và ngưỡng mộ ông của tôi có lý do. Xem phim và đọc về ông, thỉnh thoảng lại dịch các bài viết xuất sắc của ông vốn dễ bắt gặp thì chúng thường là các bài nói chuyện sâu sắc, ý nghĩa, lan truyền niềm cảm hứng đến giới trẻ, người dân. Đặc biệt là những diễn từ với giới trẻ, tại các lễ ra trường đại học vào mỗi mùa bãi trường hàng năm.
Tiếng Việt của ta rất phong phú và có ý nghĩa thâm sâu. Khi áp dụng vào chính trị thì nghĩa chữ càng tím ruột, lộn gan lên đầu. Tỷ dụ như khi báo Nhân Dân, tiếng nói chính thức của Đảng và Nhà nước CSVN nghêu gao rằng “dân chủ là bản chất chế độ xã hội, vừa là mục tiêu, vừa là động lực của sự phát triển đất nước” (ngày 10/07/2020) thì dân Nam Kỳ Lục Tỉnh biết ngay đó là xạo ke, ba xạo, ba đía, hay là chuyện tào lao thiên địa, bá láp bá xàm.
Trong lịch sử cách mạng tranh đấu giành Độc lập Việt nam gần đây, có 2 Đảng Cách mạng có tuồi thọ cao nhứt là Việt nam Quốc dân Đảng và Đại việt Quốc dân Đảng. Đảng cộng sản tuy xuất hiện năm 1930, sau Việt nam Quốc dân Đảng, nhưng không phải là đảng tranh đấu cách mạng cho Độc lập dân tộc, mà tranh đấu cho quyền lợi của phong trào cộng sản quốc tế. Vì người cộng sản không có dân tộc và không có đất nước riêng của họ.
Đại dịch Vũ hán do virus cộng sản Bắc Kinh gây ra chưa dứt thì nhiều tổ chức, nhiều nước đã lập hồ sơ kiện Xi và đảng cộng sản Trung Quốc về tội dấu xử thật. Trong lúc đó, chánh phủ một số các nước khác cũng bị dân chúng khiếu kiện về tội không bảo vệ hữu hiệu xửc khỏe và đời sống dân chúng.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.