Hôm nay,  

Vân Đồn Trang

29/11/201900:00:00(Xem: 5209)

Vân Đồn chỉ là một địa danh nhỏ bé nằm trong vịnh Bái Tử Long, ấy vậy mà xưa nay sử sách nhắc đến còn nhiều hơn cả những vùng rộng lớn trong đất liền, bởi vì nó là một nơi hết sức trọng yếu trong việc giữ gìn lãnh thổ. Tổ tiên từ xa xưa nhiều đời nay luôn đặt Vân Đồn trong một chế độ đặc biệt và cử người giỏi đến trần thủ.

 Đời Lý Anh Tông, ông đã cho lập Vân Đồn trang. Cho tàu bè nước ngoài vào buôn bán và trú ngụ nhưng không cho họ vào đất liền. Triều Trần, Vân Đồn trang do Trần Khánh Dư làm trấn thủ. Ông bắt mọi người phải bỏ thoí quen ăn mặc kiểu Tàu và cũng từ Vân Đồn ông đã đốt cháy đoàn thuyền lương của Trương Văn Hổ, góp công to lớn vào việc đánh baị Nguyên-Mông. Đời Lê Thánh Tông việc quản lý Vân Đồn còn chặc chẽ hơn, thành luật có văn bản hẳn hoi. Cấm quan hải sứ tự tiện ra cữa biển khám tàu bè, những tàu bè buôn hàng Tàu nếu không có giấy phép hoặc bán lén lút đều bị trừng phạt nặng. Nhìn chung tiền nhân rất coi trọng Vân Đồn, luôn canh phòng cẩn mật và chưa bao giờ tin ở người Tàu. Vân Đồn là thế! tiền nhân là thế!

 Lịch sử cố quận mình cũng như nhiều quốc gia khác, luôn luôn biến động và thay đổi, có lúc hưng thịnh có lúc suy vi âu cũng là lẽ thương tình của cuộc sống. Đời thịnh thì anh hùng, hiền nhân quân tử nhiều. Đời suy thì phường lưu manh thắng thế. Lịch sử có những lúc lập đi lập laị những chuyện đau lòng. Chuyện anh hùng xưa nay sử sách ghi nhiều, giờ thử điểm mặt những tay lưu manh phản quốc: Đời Lý có Nùng Tôn Phúc, Nùng Trí Cao âm mưu đem các chiêm động nhập Tống. Kết quả bị xử chém. Đời Trần có Trần Ích tắc tư thông làm nội gián cho giặc Nguyên. Tuy không bị giết nhưng bị xóa tên chỉ gọi là ả Trần ( Mụ đàn bà hèn nhát) lịch sử ngàn đời phỉ nhổ. Trần Thiêm Bình phản quốc bị xử lăng trì. cuối đời Lê có Mạc Đăng Dung, sau phải chạy trốn lên Cao Bằng. Lê Chiêu Thống, Lê Quýnh… thì bị gọt tóc cuối cùng chết nhục nhã bên Tàu.  Xem ra những kẻ phản quốc, bán nước kết cục hết sức bi thảm và bia đá bêu tên xú uế, bia miệng nguyền rủa muôn đời!

 Hoàng Hoa trang mùa hạ đang nóng lên từng ngày, nóng theo thế sự cố quận. Người ta âm mưu đem Vân Đồn và vài nơi khác để làm nhượng địa, hòng lấy lòng Phương Bắc để làm chỗ dựa lưng. Ngày xưa người Anh đến Tàu dùng cà nông buộc Tàu phải nhượng địa chín mươi chín năm. Ngày nay người ta tự động dâng đất làm nhượng địa. Sự hèn nhát khấu đầu đến nhục nhã. Năm xưa khi  có người cung nữ già vào khóc với thái hậu: “ Nước Nam ta từ khi có đế vương đến giờ, chưa có ông vua nào luồn cuí hèn hạ, nhục nhã đến như thế”- Hoàng Lê Nhất Thống Chí. Hôm nay những kẻ Lê Chiêu Thống thời đaị này còn nhục nhã, đê tiện và giảo quyệt hơn nhiều. Tàu chẳng cần đánh, chúng cứ tự động cắt đất, biển, đảo dâng cho giặc, giờ còn tính lập những khu nhượng địa! Có một nhà ngoại giao nhận xét:” Vấn đề không phải ở sức mạnh của Trung Hoa mà là ở tâm lý nhu nhược của đối phương”

. Ông ấy không có ám chỉ ai cả, chỉ noí khái quát chung nhưng laị hết sức chính xác với hoàn cảnh của cố quận mình!

 Dân gian có câu:” Quan nhất thời dân vạn đaị”, chỉ vì quyền lực lợi danh mà đang tâm bán nước rồi đây lịch sử laị tiếp tục ghi thêm những cái tên xú uế nối tiếp sau Lê Chiêu Thống.

 Lịch sử có nhiều quốc gia diệt vong, diệt tộc như: Phù Nam, Chân Lạp, Champa…có nhiều quốc gia bị sáp nhập vào Tàu: Vân Nam-Đaị Lý, Tây Tạng, Đất người Duy Ngô Nhĩ… Không lẽ cố quận mình tồn tại qua ngàn năm Bắc thuộc giờ cũng vậy sao? Cái này phụ thuộc ở người dân, trước hết phải noí đến trách nhiệm của thân hào nhân sĩ, trí thức, tăng lữ, tu sĩ… Vì chính họ mới có thể khơi dậy lòng yêu nước của người dân!

 Người Tàu rất đáng sợ, họ có thể bất đồng nhiều vấn đề với nhà cầm quyền của họ nhưng họ luôn luôn ủng hộ việc xâm lăng cướp đất của người khác. Máu bành trướng xâm lăng nó di truyền từ ngàn đời. Hãy xem những quốc gia có chung biên giới với Tàu đều bị lấn chiếm, xà xẻo, hoặc cưốp trắng trợn: Việt, Myanmar, North Korea, Kazakhstan, Uzbekistan, Pakistan…Ngay cả Ấn Độ, Nga cũng bịTàu lấn chiếm. Rồi biển Đông của cả nhiều quốc gia cũng bị Tàu thâu tóm…Đến nỗi có một chính khách phương Tây mỉa mai:” Nay mai họ ( Tàu) sẽ tuyên bố mặt trăng cũng là lợi ích cốt lõi của họ”.

 Vân Đồn trang không thể nào là nhượng địa! Vân Đồn là của nước Việt! nước Việt là của người Việt!

 Giặc Hán, Đường, Tống, Nguyên, Minh, Thanh  đều đaị baị khi đến xứ này! không lẽ Ngô Quyền, Lý Thường kiệt, Trần Hưng Đạo, Quang Trung… không có hậu duệ hay sao? 

TIỂU LỤC THẦN PHONG

Hoàng Hoa trang mùa hạ, 2018

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đêm nay trước ngưỡng cửa giao thừa năm 2021, đã 85 tuổi không biết sẽ băt đầu viết gì đây? Không biết gửi tấc lòng về đâu trong những ngày cuối năm. Tôi mạo muội viết vài dòng gửi đến bạn bè thân thiết, và những ai đã một thời cùng tôi tri kỷ.... Đã hơn 45 năm, kể từ ngày ly loạn, gần nửa thế kỷ. Biết bao nước chảy qua cầu, biển xanh biến thành nương dâu, đổi đời dị biệt, “một triệu người vui cũng có một triệu người buồn”..Thuở ấy!.
Lãnh đạo Cộng sản Việt Nam đã thổi phồng thành công chống đại dịch Covid-19 và thiên tai, bão lũ năm 2020 phản ảnh “tính ưu việt của hệ thống chính trị”, nhưng lại cố tình giấu đi đe dọa có thật của Trung Cộng ở Biển Đông và trên đất liền. Chuyện tréo cẳng ngỗng này không thể là vô tình mà cố ý, vì Trung Cộng vẫn là mối đe dọa toàn diện và lớn nhất của Việt Nam trong năm 2021.
Viện nghiên cứu The Centre for Economics and Business Research dự đoán nền kinh tế Trung Quốc sẽ qua mặt Hoa Kỳ vào năm 2028, tức là 5 năm sớm hơn các tính toán trước đây do tác động của đại dịch Vũ Hán [1] (Việt Nam sẽ nhảy vọt từ hạng 38 năm 2021 lên 24 năm 2030).
Một loại virus mới bắt đầu lây lan ở Vũ Hán, Trung Quốc. Tháng 12 năm 2019, nhà chức trách thông báo có những ca nhiễm đầu tiên cùng lúc với căn bệnh phổi mà nguyên nhân chưa được xác minh. Ngày 6 tháng 1, có 59 trường hợp mắc bệnh, sau này gọi chung là Covid-19 được công bố chính thức. Lần đầu tiên, Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) lo đối phó với loại virus mới Corona, SarsCoV-2. Từ giữa tháng Giêng, các quốc gia khác cũng biết các trường hợp đầu tiên. Đức xác nhận trường hợp Covid-19 đầu tiên vào ngày 28 tháng 1. Theo bản tin của Đại học Johns Hopkins ở Baltimore, kể từ khi đại dịch bắt đầu cho đến ngày 25/12, số lượng các ca lây nhiễm virus corona trên toàn thế giới lên đến hơn 80 triệu người, số người chết ước khoảng 1,75 triệu. Số liệu này tương đối vì có các trường hợp không được báo cáo hoặc cập nhật thường xuyên. Với gần 20 triệu người nhiễm và hơn 340.000 người chết, Hoa Kỳ là bị ảnh hưởng trầm trọng nhất.
Từ giữa tháng Năm, Hạ Viện Dân Chủ đã đưa ra dự luật HEROS Act với ngân sách 3,000 tỉ đô la, nhằm giúp đỡ người dân cùng các doanh nghiệp, cũng như kích thích nền kinh tế bị ảnh hưởng bởi đại dịch Covid-19. Dự luật bao gồm nhiều điều khoản nhưng vài điều liên quan trực tiếp đến người dân và người lao động bao gồm việc cung cấp $1,200 đến mỗi người dân bất kể lớn nhỏ
Đây là ý kiến cá nhân của tôi cũng như quan điểm nghề nghiệp của tôi: Tất cả chúng ta đều có bổn phận phải ở yên một chỗ không đi đứng lang thang, ngoại trừ có những có lý do rất đặc biệt, chẳng hạn như bạn đi làm vì bạn đang làm trong ngành y tế, hoặc bạn đang cứu mạng sống một người và đang mang ai đó tới nhà thương, hoặc bạn cần ra khỏi nhà để mua thực phẩm để sống còn.
Các vấn đề an ninh, xã hội và môi trường của thế giới hiện nay rất phức tạp và liên kết nhau, nên chỉ có sự hợp tác mạnh mẽ trong và giữa các khu vực mới đủ để giải quyết. Để đạt được điều đó, thành công của Tổng thống đắc cử Hoa Kỳ Joe Biden trong việc hàn gắn một nước Mỹ bị chia rẽ trầm trọng sẽ rất quan trọng.
Thị trường Việt Nam trong những ngày gần đây xôn xao về quyết định của Bộ Thương Mại Hoa Kỳ dán nhãn Việt Nam ép giá đồng bạc (VND). Bài viết này tìm hiểu việc thao túng ngoại tệ ảnh hưởng ra sao đến cả hai bên đối tác thương mại.
Buổi sáng thức dậy, tôi vẫn nghe tiếng hát reo vui của những con chim nhỏ vui đùa chuyền từ cành cây này sang cành cây khác. Những trái đào vàng rực rỡ trên cây, những trái ổi óng ả quằn cành cây từng chùm, từng chùm. Ôi, đời sao đẹp quá! Cảnh thiên nhiên dễ thương, vô tư làm cho những nỗi buồn bay xa, bay cao, không còn ở trần gian này nữa.
Càng gần ngày Đại hội đảng XIII, từ 25/1 đến 02/2/2021, càng có nhiều bàn tán liệu Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng có chịu nghỉ hưu vĩnh viễn hay lại muốn được yêu cầu lưu nhiệm với “trường hợp đặc biệt”, dù tuổi đã 12 năm vượt qúa tiêu chuẩn?


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.