Hôm nay,  

Cấm Sách

18/08/202300:00:00(Xem: 3970)

Hình-chính-4-cột-trang-nhất
ORLANDO, FLORIDA, HOA KỲ: Một người cầm tấm bảng tại cuộc biểu tình “Walkout 2 Learn” để phản đối các chính sách giáo dục của Florida bên ngoài Tòa thị chính Orlando vào ngày 21 tháng 4 năm 2023 ở Orlando, Florida. Các cuộc biểu tình đã được tổ chức tại bốn thành phố ở Florida và bao gồm cả việc học sinh bỏ lớp học như một phản ứng chống lại luật do Đảng Cộng Hòa khởi xướng mà người biểu tình cho rằng đây là lối giáo dục "kiểm duyệt", bao gồm hạn chế cấm sách vở tài liệu hướng dẫn về giới tính, tình dục và chủng tộc trong môi trường học đường và thư viện. (Ảnh của Paul Hennessy/Cơ quan Anadolu qua Getty Images)
 
Trong lá thư xuất hiện trên mạng thông tin xã hội của cựu tổng thống Barrack Obama, ngày 17 tháng 7 năm 2023. Ông viết:

“Ngày nay, một số cuốn sách đã định hình cuộc đời tôi—và cuộc đời của rất nhiều người khác—đang bị thách thức bởi những người không đồng ý với những ý tưởng hoặc quan điểm nhất định. “Không phải ngẫu nhiên mà những ‘cuốn sách bị cấm’ này thường được viết bởi hoặc có hình ảnh của người da màu, người bản địa và các thành viên của cộng đồng LGBTQ+…” (Trích một đoạn.) (*)

1
Chuyện cấm một số sách mỗi năm không được tuyển vào thư viện, không được đưa vào trường học, đã có một lịch sử khá dài ở Hoa Kỳ. Người Việt cũng có kinh nghiệm về sách bị cấm sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, khi đảng cộng Sản miền bắc cai quản miền nam.

Dĩ nhiên hai lệnh cấm sách này có nhiều yếu tố và quan điểm khác nhau giữa thể chế tự do và độc tài. Tuy nhiên chúng giống nhau ở một số điểm:

1- Sợ nội dung của sách ảnh hưởng đến người đọc, nhất là giới trẻ. Nói một cách khác, sợ người đọc hiểu biết nhiều hơn.
2- Thế lực cấm đoán mạnh hơn và áp chế, dù hình thức nào, cũng mang tính độc tài.
3- Nhân danh những yếu tố có tiêu chuẩn một chiều, cực đoan đến từ tôn giáo và đảng phái.
4- Cấm đoán vì quyền lợi riêng.

Ai có thể chứng minh nội dung của cuốn sách là xấu, là tai hại? Chỉ có thể chứng minh cuốn sách không phù hợp với ý riêng, đường hướng riêng của tôn giáo, đảng phái, và tâm trí bảo thủ.

Sợ điều xấu ảnh hưởng không chỉ có sách; mạnh hơn, dữ dằn hơn là phim ảnh, mạng lưới thông tin xã hội, trò chơi điện tử; làm sao cấm?

Nếu không thể cấm các phương tiện khác, mà chỉ cấm sách, phải chăng là trò đùa thiếu trí tuệ?

Tại sao rất nhiều người trí tuệ lại năng nổ tham gia vào quyền lực cấm sách tại Hoa Kỳ?

Câu chuyện bắt đầu:

Kể từ năm 1650, khi những người Thanh giáo ở Thuộc địa Vịnh Massachusetts tịch thu cuốn sách "Cái giá xứng đáng cho sự cứu chuộc của chúng ta" (The Meritorious Price of Our Redemption) của William Pynchon, họ tuyên bố rằng sự vâng lời thay vì đau khổ dẫn đến sự chuộc tội là dị giáo, thì việc đốt sách, cấm sách đã trở thành một truyền thống của Mỹ. "Những cuộc phiêu lưu của Huckleberry Finn" (The Adventures of Huckleberry Finn) bị cấm vào năm 1885 vì "ngôn ngữ thô thiển". "Nguồn gốc các loài" (On the Origin of Species,) được cho là cuốn sách quan trọng nhất từng bị cấm, đã bị cấm vào năm 1895 vì vi phạm tín ngưỡng Cơ đốc giáo. Từ năm 2000 đến 2009, các cuốn sách Harry Potter bị nghi ngờ nhiều nhất, bị buộc tội cổ xúy cho thuyết huyền bí và Satan. Từ năm 2010 đến năm 2019, đó là "Nhật ký hoàn toàn có thật của một người da đỏ bán thời gian" (The Absolutely True Diary of a Part-Time Indian.) của Sherman Alexi. Nhân vật chính, Junior, thủ dâm.

Chiến dịch chống ‘Vô đạo đức’.

Từ cấm sách, những tâm trí tôn giáo và bảo thủ thành lập phong trào chống những gì họ xếp loại vào hạng ‘vô đạo đức.’

Đạo luật Comstock, được Quốc hội thông qua năm 1873, quy định việc sở hữu các bài viết hoặc tài liệu "tục tĩu" hoặc "vô đạo đức" hoặc gửi chúng qua đường bưu điện là bất hợp pháp. Các quy tắc, được bảo vệ bởi nhà thập tự chinh đạo đức Anthony Comstock, nhằm mục đích cấm cả nội dung khiêu dâm và kiểm soát sinh sản, được phổ biến rộng rãi qua đặt hàng qua thư vào thời điểm đó.

Luật đã hình sự hóa các hoạt động của những người ủng hộ biện pháp tránh thai và đẩy các cuốn sách nhỏ nổi tiếng như Giới hạn gia đình của Margaret Sanger vào lòng đất, hạn chế việc truyền bá kiến thức về biện pháp tránh thai vào thời điểm mà cuộc thảo luận cởi mở về tình dục bị phản đối và tỷ lệ tử vong ở trẻ sơ sinh và các bà mẹ cao. Nó có hiệu lực cho đến năm 1936. (Tìm hiểu thêm về lịch sử ban đầu phức tạp của phá thai ở Hoa Kỳ.)

Trong khi đó, tục tĩu là một chủ đề nóng ở Boston, thủ phủ của bang đã cho phép đốt sách đầu tiên ở Hoa Kỳ. Các nhà kiểm duyệt sách của Boston đặt câu hỏi về mọi thứ mà họ cho là "không đứng đắn", từ tác phẩm Leaves of Grass của Walt Whitman, cuốn mà chủ tịch hội mô tả là "một mẩu văn chương rác rưởi đáng yêu," cho đến Giã Từ Vũ Khí của Ernest Hemingway.

Trường học và thư viện đã bị biến thành bãi chiến trường.

Ngay cả khi xã hội đã thoải mái hơn trong thế kỷ 20, các thư viện trường học vẫn là nơi tranh chấp gay gắt về loại kiến thức nào trẻ em nên được tiếp cận trong thời đại tiến bộ xã hội và hiện đại hóa trong văn hóa Mỹ. Trong các phiên họp của hội đồng nhà trường và ủy ban thư viện, phụ huynh và các quan chức đã tranh luận về cả hư cấu và phi hư cấu.

Các lệnh cấm được đề xuất được biện minh vì nhiều lý do, bao gồm: Một số tiểu thuyết đặt câu hỏi về những câu chuyện kể lâu đời về lịch sử Hoa Kỳ hoặc các chuẩn mực xã hội, trong khi những cuốn tiểu thuyết khác bị coi là phản cảm do ngôn ngữ hoặc nội dung tình dục hoặc chính trị.

Jim Crow South là điểm nóng kiểm duyệt sách trong thời đại Jim Crow. Các cô con gái của Liên minh miền Nam đã thực hiện nhiều nỗ lực thành công trong việc cấm sách giáo khoa khắc họa sự thất bại của miền Nam trong Nội chiến. Cũng có những nỗ lực đặt ra ngoài vòng pháp luật Đám Cưới của Thỏ, (The Rabbits' Wedding) một cuốn sách dành cho trẻ em năm 1954 của Garth Williams mô tả một con thỏ trắng kết hôn với một con thỏ đen, vì những người phản đối cho rằng nó khuyến khích hôn nhân giữa các chủng tộc.

Những hạn chế được đề xuất này có tác dụng lớn đối với các thư viện, những người sợ thu thập các tài liệu có khả năng gây tranh cãi. Thay vào đó, một số thư viện trưởng của trường học và công cộng bắt đầu liên kết với nhau. Họ chống lại những nỗ lực đặt các tiểu thuyết ngoài vòng pháp luật như Huckleberry Finn, The Catcher in the Rye, To Kill a Mockingbird, và thậm chí The Canterbury Tales trong thời đại McCarthy.

Cấm sách, một hành động kiểm duyệt, xảy ra khi các cá nhân, cơ quan chính phủ hoặc tổ chức xóa sách khỏi thư viện, danh sách đọc của trường hoặc giá sách vì họ phản đối nội dung, ý tưởng hoặc chủ đề. Những người yêu cầu lệnh cấm thường cho rằng cuốn sách được đề cập thể hiện hình ảnh bạo lực, thể hiện sự thiếu tôn trọng đối với cha mẹ và gia đình, khiêu dâm, đề cao cái ác, thiếu giá trị văn học, không phù hợp với một độ tuổi cụ thể hoặc chứa đựng ngôn từ tục tĩu.

Để chống lại, các khiếu nại về kiểm duyệt của những người phản đối các ấn phẩm có thể sử dụng phương pháp hạn chế quyền truy cập thay vì yêu cầu xóa sách theo cách thực tế. Những người phản đối lệnh cấm cho rằng bằng cách hạn chế thông tin và không khuyến khích suy nghĩ tự do, cơ quan kiểm duyệt đã cắt xén một trong những chức năng chính của giáo dục: dạy học sinh cách tự suy nghĩ.

Những người ủng hộ tự do ngôn luận và dân chủ cho rằng những hành động như vậy là kém văn minh và xâm phạm quyền tự do trí tuệ.

Dựa trên kết quả của một cuộc khảo sát toàn diện về tự do ngôn luận, Trung tâm Bảo vệ Quyền Tự do Biểu đạt Thomas Jefferson đã tuyên bố Tu chính án thứ nhất là "trong tình trạng nguy hiểm trên toàn quốc" vào tháng 9 năm 1990. Ngay cả những tác phẩm văn học kinh điển như Những cuộc phiêu lưu của Huckleberry Finn của Mark Twain và I Know Why the Caged Bird Sings của Maya Angelou đã được nhắm vào mục tiêu cấm. Cá nhân phụ huynh hoặc thành viên hội đồng nhà trường thường xuyên khiếu nại. Tuy nhiên, đôi khi, các nhóm nhân danh lợi ích công cộng, đạo đức đã gây áp lực lên chính phủ để kiểm duyệt.

Kiểm duyệt, hoặc đàn áp ý tưởng và thông tin, có thể xảy ra ở bất kỳ giai đoạn nào hoặc ở mức xuất bản, phân phối hoặc kiểm soát. Một số nhóm áp lực lập luận rằng vì hầu hết các trường học và thư viện đều được chính phủ tài trợ nên việc kiểm duyệt của cộng đồng đối với tài sản của họ là hợp lý.
Hiện chúng ta đang chứng kiến một làn sóng cấm sách mới, nổi bật bởi vô số thách thức chưa từng có và sự chia rẽ đáng kể. Trọng tâm của nó là giảm lượng kiến thức, hiểu biết, trong trường học và thư viện công cộng, để giới trẻ bị che giấu các vấn đề về chủng tộc và giới tính—cũng chính là những vấn đề cốt lõi trong các trận chiến chính trị và văn hóa.

Ví dụ, Glenn Youngkin đã giành được chức thống đốc bang Virginia vào tháng 11 sau khi nêu lên những lo ngại về việc giảng dạy cuốn sách "Người yêu dấu" (Beloved) của Toni Morrison; Một số bậc cha mẹ tin rằng cuốn tiểu thuyết đoạt giải Pulitzer đã miêu tả nỗi kinh hoàng của chế độ nô lệ với những thực tế quá rõ ràng về tình dục, bạo lực và thú tính. Nghệ thuật mô tả không thể qua mặt nghệ thuật diễn xuất. Có cuốn phim nào, kể cả phim PG mà không thấp thoáng hoặc lộ liễu dục tình? Giết người? Trộm cướp? Ma túy? …..

Phản Đối Luật Cấm Sách

3
Deborah Caldwell-Stone, giám đốc Văn phòng về Tự do Trí tuệ của Hiệp hội Thư viện Hoa Kỳ, cơ quan theo dõi các lệnh cấm sách và xuất bản danh sách hàng năm về những vấn đề đấu tranh nhất, cho biết: “Điều này chắc chắn phản ánh những gì đang diễn ra ở đất nước này. Có sự bất đồng và tranh giành về thể loại chính phủ và xã hội mà chúng ta chờ đợi. Lệnh cấm sách thể hiện một phần của hiện trạng đó."

Khi sách bị cấm, mọi người đều thua cuộc: học sinh mất khả năng tiếp cận thông tin quan trọng giúp chúng hiểu bản thân và thế giới xung quanh; cha mẹ mất khả năng tham gia vào những khoảnh khắc giảng dạy với con cái của họ; và các cộng đồng mất đi những công cụ có giá trị để tìm hiểu lẫn nhau.
Cựu tổng thống Obama ca ngợi các thư viện trưởng vì "cam kết kiên định của họ đối với quyền tự do đọc." Và ông kêu gọi "mọi công dân đang đọc cuốn sách này"—bao gồm cả bạn—hãy bảo vệ nền dân chủ Mỹ và đoàn kết chống lại lệnh cấm sách.

Nhóm chống đối việc cấm sách thành lập mạng lưới và những đoàn nhóm địa phương. Họ đề nghị:

Chúng tôi có rất nhiều việc phải làm. Còn các bạn nên bắt đầu từ đâu?

- Lập lại một hoặc nhiều hành động từ Right to Read Day.
- Lập kế hoạch tham dự cuộc họp tiếp theo của thư viện, hội đồng trường hoặc hội đồng thành phố. Hầu hết các cuộc chiến cấm sách đều được tiến hành tại các cuộc họp này và bằng cách tham dự và lên tiếng, bạn có thể cho những người ra quyết định thấy rằng cộng đồng không ủng hộ kiểm duyệt.
- Thông tin với bạn bè, gia đình và hàng xóm về chiến dịch Đoàn kết Chống Cấm Sách. Mỗi người tham gia chiến dịch đều thêm vào dàn đồng ca những người lên tiếng khi cộng đồng của họ bị kiểm duyệt đe dọa.

Tháng 9 năm 2022, các đảng viên Đảng Dân chủ hàng đầu trong quốc hội đã sẵn sàng đáp trả làn sóng cấm và hạn chế tài liệu thư viện trường học với các nghị quyết mới kêu gọi chính quyền địa phương "bảo vệ quyền học tập của học sinh."

Theo một ước tính gần đây, những nỗ lực này cho thấy những tín hiệu quan ngại khẩn cấp từ đảng Dân Chủ và Tổng thống Joe Biden về những lo ngại đang diễn ra ảnh hưởng đến khoảng 4 triệu học sinh Hoa Kỳ. Liên đoàn Giáo viên Hoa Kỳ và các liên đoàn lao động của Hiệp hội Giáo dục Quốc gia, cũng như các nhóm lợi ích giáo dục và văn học thiên tả quan trọng, đã tán thành phản ứng của quốc hội.

Các luật sư Dân chủ đang báo động đã tổ chức các phiên điều trần trong năm nay về tổ chức chính trị và lệnh cấm đối với các ấn phẩm và chương trình giảng dạy đề cập đến bản giới tính và chủng tộc. Như trường hợp đang xảy ra ở Florida trong năm 2023.

"Nỗ lực loại bỏ sách khỏi trường học và thư viện công cộng chỉ vì chúng giới thiệu những ý tưởng về sự đa dạng hoặc thách thức học sinh nghĩ xa hơn kinh nghiệm sống của chính họ không chỉ là hành động phản dân chủ mà còn là dấu hiệu của chế độ độc tài," Raskin nói.

Cuối cùng, việc kêu gọi các trường học và chính quyền địa phương tạo cơ hội cho trẻ em "đọc nhiều loại sách phản ánh nhiều quan điểm và quan điểm khác nhau."

Những nỗ lực cấm hoặc hạn chế tài nguyên thư viện trong các trường học, trường đại học và thư viện công cộng đang trên đà đạt mức cao mới trong năm nay. Theo dữ liệu ban đầu của hiệp hội, Hiệp hội Thư viện Hoa Kỳ đã lập danh mục 681 nỗ lực nhằm nhắm mục tiêu 1.651 đầu sách duy nhất trong khoảng thời gian từ tháng 1 đến tháng 8, đã vượt quá mốc nước cao được đặt ra vào năm 2021.

Trong năm dương lịch trước, nhóm vận động văn học PEN America đã thống kê các nỗ lực ở 138 khu học chánh và 32 tiểu bang nhằm xóa tên sách khỏi thư viện trường học, cấm chúng khỏi lớp học và thu hồi chúng khỏi lưu thông để đáp lại các tranh chấp công cộng hoặc luật pháp tiểu bang.

Xấu và tốt ảnh hưởng như thế nào?

Dường như giữa cái hiểu biết và việc thực thi cái hiểu biết là hai chuyện khác nhau. 

Cho đến nay, ai cũng có kinh nghiệm ít hay nhiều về hai cực đối đầu luôn luôn gắn bó với nhau, như đàn ông và đàn bà:

1- Không thể chỉ có cái tốt, cái thiện, hoặc chỉ có cái xấu, cái ác, mà tốt và xấu hoặc thiện và ác luôn luôn có nhau như đêm và ngày. Chúng đối cực có nhau để tồn tại tạo ra đời sống. Đây là quy luật tự nhiên.

2- không có gì hoàn toàn xấu/ác và không có gì hoàn toàn tốt/thiện. Vì vậy muốn tiêu diệt cái xấu, cái ác thì phải làm sao? Sẽ hủy diệt luôn cả cái tốt/thiện. Những lý thuyết hướng dẫn con người làm lành lánh dữ, có bao giờ thành công? Tại sao? Vì làm lành là làm luôn dữ. Làm thiện là làm luôn ác? Như ăn cái bánh thì phải ăn luôn bột và đường.

Từ vài định luật căn bản này suy ra: cấm sách vì sợ bị ảnh hưởng xấu, là ý nghĩ nông cạn. Sách viết về chuyện xấu cũng có khả năng đánh thức người đọc xa lánh hành vi xấu xa.

Chưa kể, người đọc sách tốt, được cái tốt ảnh hưởng, có chắc không làm chuyện xấu? Cứ thử tìm hiểu đời tư của các vị “bảo thủ” “đứng đắn”, đôi khi chúng ta giật mình, xấu và ác núp đầy trong bóng tối tiểu sử.

Nói thực tế hơn, không triết lý, không tranh biện trí tuệ, nói bình dân: Chừng nào cấm được cái gọi là ‘vô đạo đức’ của  phim ảnh, video, mạng lưới xã hội truyền thông, vân vân, lúc đó mới cần cấm sách.

Chuyện đời xưa nay vẫn vậy: Không lo bắt cướp ngân hàng mà lo rượt theo đám móc túi.
 
(*)
(Nguyên lá thư có thể đọc tại: Unite Against Bookbans. https://uniteagainstbookbans.org/obama-librarians-are-on-the-front-lines/)
  

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thế giới vừa điên đảo vì Trump 2.0 lại phải lo đối phó với Trung Quốc 2.0. Trung Quốc 1.0 là công xưởng quốc tế dựa vào giá nhân công rẻ và giá trị gia tăng thấp để sản xuất các hàng hóa tiêu dùng trong dạng Bộ Ba Cũ: (1) quần áo, đồ chơi trẻ em…; (2) vật dụng trong nhà như bàn ghế, tivi, tủ lạnh…(3) đồ điện tử gồm điện thoại cầm tay, máy điện toán,…) Trung Quốc 1.0 kéo dài 25 năm bắt đầu từ lúc Đổi Mới thập niên 1990 cho đến giữa thập niên 2010...
Giữa lúc các cơ quan báo chí, các tập đoàn truyền thông lớn khác chọn “sự trung lập” và cố gắng “nương tay” với các chính trị gia và chính quyền, thì Stephen Colbert chọn sự trung thực, kiên định, xem tuyên ngôn “trung lập” theo lý thuyết báo chí là vở kịch hài không hợp thời cuộc. Ông châm biếm, chỉ trích không thương tiếc những quyết định vi hiến, những phát ngôn dối trá của chủ nhân Tòa Bạch Ốc.
Những người đấu tranh cho quyền hợp pháp của di dân có trong Tu chính án thứ Tư và thứ Năm của Hiến Pháp, vui mừng gọi phán quyết của chánh án liên bang hôm thứ Sáu 11/7 là “chiến thắng.” Chánh án Maame E. Frimpong ra phán quyết các cảnh sát di trú ở Nam California phải tạm dừng việc bắt giữ, tra hỏi di dân chỉ dựa vào chủng tộc hoặc ngôn ngữ Tây Ban Nha. Nhưng Jaime Alanís Garcia, 57 tuổi, người làm việc ở nông trại Glass House Farms, quận Ventura 10 năm, đã không có cơ hội vui với chiến thắng tạm thời này. Với ông, và gia đình ông, tất cả đã quá muộn. ICE đã thực hiện cuộc đột kích quy mô lớn ở nông trại Glass House Farms gần Camarillo, quận Ventura hôm thứ Năm 10/7. Đoạn video ghi lại cảnh những chiếc xe bọc thép có chữ Police rượt đuổi theo nhóm nông dân tháo chạy hoảng loạn. Càng chạy, xe càng lao tới, bất kể có người đang cố bám vào đầu xe để chặn bánh xe lăn. Súng hơi, đạn cay mù mịt trên cánh đồng từng rất yên ả với những cây cà chua, dưa leo, và cây cannabis có giấy phép.
Tổng thống Mỹ Donald Trump đang đe dọa áp đặt mức thuế cao hơn nữa đối với hàng hóa nhập khẩu từ Liên minh châu Âu (EU), đặc biệt là dược phẩm. Thông qua các vòng đàm phán mới, EU hiện đang nỗ lực tìm cách ngăn chặn nguy cơ này. Tuy nhiên, triển vọng đạt được thỏa thuận vẫn rất mong manh, trong khi mức thiệt hại kinh tế dự kiến đối với EU có thể lên đến khoảng 750 tỷ đô la, một con số khổng lồ.
Rạng sáng thứ Bảy, tại Rafah, một em bé 12 tuổi – chưa xác định tên – bị bắn chết ngay tại chỗ hôm 12 tháng 7, khi em đang cố len lỏi tiến lên rào sắt để nhận phần lương thực cho gia đình. Cùng hôm đó, hơn ba mươi người khác gục xuống giữa bụi cát và khói đạn, trong lúc chen chúc tại điểm phát thực phẩm của một tổ chức mang tên Gaza Humanitarian Foundation (GHF).Trước đó, tại trại Nuseirat, sáu trẻ em – có em chỉ độ sáu tuổi – trúng pháo kích thiệt mạng khi đang hứng nước vào ca. Trong tay các em không có đá, không có súng… chỉ có chiếc bình nhựa, vài mẩu bánh mì chưa kịp đem về nhà. Giữa cảnh Gaza bị phong toả hoàn toàn, dân chúng đói khát, bệnh tật, kiệt sức… thì chính phủ Hoa Kỳ chọn rót ba mươi triệu Mỹ kim cho GHF – một tổ chức tư nhân, lập ra vội vã, không kinh nghiệm, không kế hoạch, không kiểm toán, không ai giám sát.
Có một câu hỏi đã ám ảnh tôi suốt gần mười năm: Làm sao mà một nửa nước Mỹ nhìn Donald Trump mà không thấy ông ta đáng ghê tởm về mặt đạo đức? Một người luôn nói dối, gian lận, phản bội, tàn nhẫn và tham nhũng một cách công khai như vậy mà hơn 70 triệu người vẫn chấp nhận ông ta, thậm chí còn ngưỡng mộ. Việc gì đã khiến cả một xã hội trở nên chai lì về mặt đạo đức như vậy? Để tôi kể cho bạn nghe một câu chuyện. Câu chuyện này, phần lớn dựa trên tư tưởng của nhà triết gia đạo đức Alasdair MacIntyre, một người mới qua đời vào tháng Năm vừa rồi, thọ 94 tuổi. Ông là một trong những nhà trí thức lớn hiếm hoi dám đào tận gốc sự suy đồi đạo lý của thế giới Tây phương, và của nước Mỹ hiện nay.
Donald Trump không giống như các vị tổng thống tiền nhiệm. Ông từng úp mở chuyện tái tranh cử nhiệm kỳ thứ ba, khiến không ít đối thủ phải giật mình. Nhưng trước mắt, Trump đang phải đối mặt với một quy luật lịch sử đã từng làm khó các vị Tổng thống khác: lời nguyền nhiệm kỳ hai. Từ trước đến nay, có đến 21 Tổng thống Mỹ bước vào nhiệm kỳ hai, nhưng không một ai đạt được thành tựu tương đương như giai đoạn đầu tiên. Thành tích nhiệm kỳ hai thường tụt dốc – từ thiếu sức sống, mờ nhạt cho đến những giai đoạn đầy biến động hoặc thậm chí thảm khốc. Người dân không còn hài lòng, tổng thống bắt đầu mệt mỏi, và không còn hướng đi rõ ràng cho tương lai.
Trong bài viết “Thế thời không phải thế” đăng trên Việt Báo ngày 4 tháng 4 về sau 100 ngày hành xử của tổng thống Trump (*), tôi có dự đoán rằng bên Dân Chủ sẽ giữ thế im lặng nhiều hơn lên tiếng ồn ào chống những việc làm của ông Trump và đảng Cộng Hòa vì muốn ông Trump tự sa lầy dẫn đến hậu quả đảng Cộng Hòa sẽ bị mất ghế, mất chủ quyền đa số trong lưỡng viện quốc hội quốc gia. Cho đến nay gần sáu tháng tổng thống, ông Trump vẫn tiếp tục gây hấn với thế giới và một số lớn thành phần dân chúng Mỹ và đảng đối lập vẫn giữ sự im lặng, thỉnh thoảng vài người lên tiếng một cách yếu ớt, kiểu Tôn Tẩn đối phó với Bàng Quyên.
Ngày 12/6/2025, từ văn phòng làm việc tại gia của mình ở Washington DC, ký giả, xướng ngôn viên kỳ cựu gần 28 năm của ABC News, Terry Moran loan báo đơn giản: “Có lẽ các bạn đã biết, tôi không thuộc về nơi đó nữa. Tôi sẽ ở đây, tại nền tảng Substack này. Có rất nhiều việc mà tất cả chúng ta cần phải làm trong thời gian đất nước quá nhiều vết nứt. Tôi sẽ tiếp tục tường thuật, phỏng vấn, để gửi đến các bạn sự thật, với tư cách là một nhà báo độc lập. Tôi là một ký giả độc lập.” Từ hôm đó, Terry Moran chính thức bước ra khỏi “luật chơi” của truyền thông dòng chính. Và cũng ngay ngày hôm đó, Terry Moran là danh khoản xếp thứ hạng đầu tiên (#1) về số người theo dõi (follower), số “subscriber” trả phí theo tháng và năm.
Ngày 2/7/2025 Tổng Thống Hoa Kỳ Donald Trump thông báo ngắn gọn trên mạng xã hội Truth rằng Việt-Mỹ đã thỏa thuận để Hoa Kỳ áp thuế 20% lên hàng hóa nhập khẩu từ Việt Nam và 40% trên hàng hóa trung chuyển qua Việt Nam; ngược lại Việt Nam đánh thuế 0% vào hàng hóa mua của Mỹ...


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.