Hôm nay,  

Ra Đi Để Lại Con Đường

15/03/201000:00:00(Xem: 4571)

Ra Đi Để Lại Con Đường   

Hàng trên, từ trái: Love Story 1970; Love Story 2009; Michelle 2005. Hàng dưới: Hình ảnh vận động cho luật Michelle Maykin Memorial Donation Protection Act.                                     
Giao Chỉ, San Jose


Chuyện tình
Nhà văn Hoa Kỳ Erich Wolf Segal sinh năm 1937 mới qua đời tháng giêng năm nay 2010, hưởng thọ 73 tuổi. Ông để lại nhiều chuyện tình nhưng tác phẩm danh tiếng nhất là cuốn Love Story xuất bản năm 1970. Thời gian đó ông Segal làm cho hãng phim Paramount và đã viết chuyện phim này. Câu chuyện tình học trò giữa cô cậu sinh viên cùng 24 tuổi. Đang thơ mộng trẻ trung nhưng chợt cô vợ trẻ bị bệnh ung thư máu và chết trên tay người tình. Nội dung hết sức đơn giản, đối thoại trong sáng tự nhiên và lôi cuốn. Không có tình tiết éo le. Không phải chuyện của anh hùng kỳ nữ, nhưng mà hấp dẫn lạ lùng.
Thấy cốt chuyện hấp dẫn, hãng phim yêu cầu tác giả viết thành tác phẩm xuất bản sách để sau đó lấy ra làm phim. Quả nhiên Love Story trở thành “Best seller” của văn học Hoa kỳ vào mùa Valentine 1970. Dịch ngay ra hơn 20 ngôn ngữ và quay thành phim phát hành cuối năm 1970.
Năm đó tuổi trẻ Saigon đặc biệt các nữ sinh viên đọc truyện và coi phim nước mắt chảy dài trên má đỏ môi hồng. Quí vị tuổi 20 thời đó bây giờ đã chuẩn bị lãnh tiền già tại Hoa Kỳ hẳn còn nhớ câu di ngôn tình yêu do tác giả Erich Segal đã viết:
Yêu là không bao giờ phải nói lời tiếc nuối                        
Love means never having to say you’re sorry.
Segal viết nhiều chuyện tình nhưng khi ông chết đi chỉ để lại với lòng thương nhớ của độc giả qua một cuốn sách mỏng và 1 chuyện phim bất hủ. Chuyện Tình, Love Story.
Đồng thời ông cũng để lại một tên bệnh gây thắc mắc cho mọi người. Bệnh ung thư máu. Căn bệnh đã giết chết cô vợ sinh viên và làm thắt ruột thắt gan của tuổi trẻ trên thế giới đầu thập niên 70.
Bệnh ung thư.
Bây giờ 40 năm sau, tôi có dịp gặp lại căn bệnh quái ác này trong các tin tức của cộng đồng chúng ta. Mấy tháng trước tôi có dịp viết về một bệnh nhân là cô Michelle từ khi còn sống và đang đấu tranh với bệnh ung thư máu cho đến ngày cuối cùng. Tôi lại viết thêm một bài đám tang của cháu.
Tiếp theo lại viết đến câu chuyện cô bác sĩ Lâm Việt, hiện nay cũng đang chống đỡ trong đau thương chưa biết tương lai sẽ ra sao. Hàng ngày Lâm Việt, cô gái Việt Nam của quê hương Mũi Né Phan Thiết, tốt nghiệp bác sĩ tại Hoa Kỳ vẫn phải tự nhủ lòng: Tôi ơi đừng tuyệt vọng.
Xem ra cuộc đời chúng ta phải trải qua con đường Sinh Lão Bệnh Tử. Rồi trước sau ai cũng ra đi, nhưng sinh ra mà chưa Lão đã gặp ngay đoạn trường...Bệnh rồi Tử thì quả là bất công đối với tuổi hoa niên biết chừng nào!
Dường như, trong cơ thể và đầu óc của con người ai cũng có 2 mầm bệnh đang chờ. Bệnh tâm thần và bệnh ung thư.
Ai may mắn thì đã sống đủ lâu dài và ra đi trước khi hai bệnh tâm thần và ung thư phát hiện trong hình hài trần tục.
Vấn đề là, ra đi để lại điều gì"
Ra đi để lại con đường:
Michelle là cô con gái của chị Hoàng Mộng Thu, một người chủ trương nhóm Tình Thương hoạt động xã hội tại San Jose từ nhiều năm qua, Michelle bị bệnh ung thư máu sau khi tốt nghiệp đại học năm 25 tuổi. Hơn 2 năm đấu tranh đương đầu với bệnh ung thư máu, sau cùng cô đã buông suông hai tay. Dặn dò thân quyến tiếp tục cuộc chiến với bệnh nan y để mở sinh lộ cho các bệnh nhân xếp hàng sau cô. Ra hiệu cho em gái, nhỏ những giọt thuốc an thần lần cuối, và Michelle nhắm mắt lìa trần.
Tháng 4 năm nay một dự án luật mang tên cô, nguyên văn Michelle Maykin Memorial Donation Protection Act sẽ được quốc hội California đem ra bỏ phiếu và nhiều hy vọng sẽ thông qua với đa số tuyệt đối. Hôm đó là ngày 14 tháng 4-2010, một ngày dài. Hạ viện sẽ thông qua rồi đến Thượng viện. Mong rằng sẽ không có tranh cãi phiền phức vì linh hồn Michelle sẽ trở về chứng giám cuộc bỏ phiếu thuận theo ước nguyện của cô.


Act SB 1304 California.
Dự án luật mang số 1304 có tên cô gái Michelle chết năm 2009 lúc 27 tuổi sẽ được ghi lịch sử ra sao" Có lẽ chúng ta cũng nên duyệt lại bởi vì đây là lần đầu tiên tại California sau 35 năm định cư mới có một đạo luật mang tên cô gái con của bà mẹ Việt Nam.
 Câu chuyện tương đối giản dị nhưng mang một ý nghĩa tinh thần rất đặc biệt, Năm trước, một bác sĩ Việt Nam có con trai bị bệnh ung thư máu. Trong danh sách thử nghiệm, ông cảnh sát Mỹ trên Seattle có máu trùng hợp. Ông cảnh sát đồng ý hiến tủy để cứu cậu bé Việt Nam. Xin nghỉ một vài tuần để làm công việc nhân đạo. Luật chính phủ không cho nghỉ có lương. Chuyện một vài ngày nghỉ không lương là chuyện nhỏ, nhưng nhân viên công lực đi làm công tác nhân đạo, có lẽ chính phủ cũng nên tiếp tục dành cho các quyền lợi xứng đáng. Từ câu chuyện phiền phức nầy, tiểu bang Washington ban hành luật cho phép nhân viên được nghỉ có lương nếu đi hiến tủy cứu người mang bệnh ung thư.
Tiếp theo với sự vận động của bà mẹ Hoàng Mộng Thu và cô gái Michelle, Thành phố San Jose cũng có luật cho phép tương tự. Tuy nhiên tất cả chỉ giới hạn trong phạm vi nhân viên của thị xã. Luật do ông Dave Cortese lúc đó là Phó Thị Trưởng đề nghị.
Nhưng cuộc đấu tranh không dừng lại tại đây. Michelle chết đi để lại cho mẹ Thu một sứ mạng để đi trọn đường trần. Cô muốn rằng luật phải áp dụng rộng rãi cho toàn thể tiểu bang California.
The Golden State:
Chôn cất xong đứa con gái thân yêu, chị Hoàng Mộng Thu tất tả ngược suôi miền Bắc Cali để tìm đường mở lối. Duyên may cùng với tấm lòng thương con gái, chị đã gặp được nhà báo Mỹ thông cảm và chân trời hy vọng đã có đầy ánh sáng. Bà ký giả Hoa Kỳ cảm thông câu chuyện của bà mẹ Việt nam với nước mắt đầy vơi, đã viết lại chuyện Michelle và thảo luôn cả dự luật. Cả hai lại đem dự thảo lên gõ cửa thượng viện và hạ viện Sacramento. Sau cùng thượng Nghị Sĩ Mark Desaulnier’s đã nhận đỡ đầu cho đạo luật mang tên Michelle áp dụng cho toàn thể công tư sở thuộc tiểu bang vùng California. Rồi đây tất cả các nơi có trên 15 nhân viên đều phải dành mọi quyền lợi và cộng tác chặt chẽ khi có người đi làm công việc từ thiện như tiếp máu, hiến tủy vv......                                 
Contra Sosta Times.
Báo chí và Radio Hoa Kỳ tại địa phương bắt đầu loan tin tức về đạo luật mới sẽ ban hành. Tờ báo Contra Costa Times kể rằng dự luật đề nghị bởi 1 phụ nữ Việt Nam đang làm chuyên viên tại nhà thuốc Walnut Creek tên là Hoàng Thu. Bà đã đề nghị nhân danh người con gái Michelle 27 tuổi chết vì ung thư máu. Dự luật này sẽ giải tỏa phần nào những khó khăn trong việc kêu gọi tham dự vào việc cứu người trong y khoa như việc cho máu, hiến tủy vv...
Thượng nghị sĩ California đã lên tiếng ca ngợi bà mẹ Hoàng Mộng Thu và hân hạnh đỡ đầu cho dự luật mang tên con của bà. Michelle là cô gái quả cảm đã đấu tranh với nụ cười cho đến giờ phút cuối cùng. Cô đã để lại con đường cho mẹ Thu đi nốt sứ mạng đấu tranh với định mệnh mà cô đã đứt gánh giữa đường.
Trong lịch sử cộng đồng Việt Nam suốt 35 năm qua, đây là lần đầu tiên với tư cách công dân Hoa Kỳ, một phụ nữ Việt Nam đệ trình dự án để sẽ thành luật của tiểu bang vàợng nước Mỹ. Chị Hoàng Mộng Thu từ suốt 2 tuần qua cho đến ngày điều trần tháng 4 năm 2010 tại Sacramento đang tất tả đi lấy chữ ký xin đồng bào. Chị rất cần thêm sự hỗ trợ tinh thần cho dự luật mang tên thân yêu của con gái Michelle. Chắc chắn ngày 14 tháng 4 năm nay Michelle của chị sẽ trở về trong nhà vòm quốc hội của California.                           
Michelle con ơi!
Con đi để lại cho mẹ con đường ...
Giao chỉ, San Jose....

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tại khu đậu xe văn phòng Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia số 12221 Brookhurst Thành Phố Garden Grove vào lúc 2 giờ chiều Chủ Nhật ngày 7 tháng 9 năm 2025, tiếp theo cuộc họp vào ngày thứ Bảy 30 tháng 8 năm 2025, Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Nam California, Liên Ủy Ban Chống Cộng Sản và Tay Sai, Tập Thể Chiến Sĩ, Liên Hội Cựu Chiến Sĩ, các Hội Đồng Hương Quảng Nam Đà Nẵng, Đồng Hương Quảng Trị, Hội Quân Cán Chính Hải Ninh… Đại diện Giám Sát Viên Janet Nguyễn, Nghị Viên Garden Grove Cô Cindy Trần, một số quý vị nhân sĩ, rất đông các cơ quan truyền thông và đồng hương
Chùa Liên Hoa tọa lạc tại số 9561 Bixby Ave, Garden Grove CA 92841, điện thoại số (714) 636-7725 do Đại lão Hòa Thượng Thích Chơn Thành, Thượng Thủ Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Trên Thế Giới, Viện Chủ Chùa Liên Hoa đã trang nghiêm tổ chức Đại lễ Vu Lan PL.2569, 2025 DL. Mặc dù trong ngày Thứ Bảy 06 tháng 9 năm 2025 (nhằm ngày Rằm tháng 7) với nhiều lễ Vu Lan đã diễn ra cùng lúc tại các chùa Nam California, nhưng hàng trăm đồng hương Phật tử đã về Chùa Liên Hoa tham dự thật đông đảo, trong khu chánh điện số người đến trước đã ngồi kín từ trong ra ngoài, số đông đồng hương Phật tử đến sau đều ngồi dưới các gốc cây và chung quanh chùa, quang cảnh nhộn nhịp như một ngày hội lớn.
Dù là lần đầu tiên tổ chức, cuộc hành hương Năm Thánh 2025 không chỉ thành công tốt đẹp mà còn để lại những dấu ấn sâu sắc về đức tin và tình huynh đệ.
Hội Văn Học Nghệ Thuật Việt Mỹ (VAALA) hân hạnh kính mời quý vị tham dự chương trình giới thiệu phim và văn nghệ của Viet Film Fest 2025. Chương trình sẽ diễn ra vào Chủ Nhật, ngày 14 tháng 9, từ 3:00 PM đến 5:00 PM, tại The Frida Cinema, số 305 E. 4th Street #100, Santa Ana, CA 92701. Ban tổ chức sẽ công bố các phim được chọn và ra mắt đoạn phim giới thiệu chính thức (official trailer) của Viet Film Fest năm nay. Vào cửa tham dự hoàn toàn miễn phí.
Sky River Casino kỷ niệm cột mốc 3 năm hoạt động bằng một chuỗi sự kiện tháng 9 chưa từng có, nổi bật với chương trình biếu tặng “Touchdown để Nhận Xe Bán Tải trị giá $400,000” và một chiến thắng jackpot nửa triệu đô la gần đây, thể hiện cam kết mang đến các trải nghiệm chơi game đổi đời cho khách hàng.
Mạng lưới Nhân Quyền Việt Nam (Vietnam Human Rights Network) là một tổ chức phi chính phủ và phi lợi nhuận, thành lập vào 11/1997 tại Little Saigon, Orange County, California. Mạng lưới Nhân Quyền Việt Nam tập hợp một số cá nhân và đoàn thể tranh đấu và bảo vệ quyền con người cho người dân Việt Nam, dựa trên tinh thần của Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền và các văn kiện quốc tế nhân quyền khác. Các thành viên của Mạng lưới Nhân Quyền Việt Nam có mặt ở nhiều quốc gia trên thế giới. Trụ sở chính đặt tại California, Hoa Kỳ.
Thiền Viện Sùng Nghiêm do Ni Sư Thích Nữ Chân Thiền, Viện Chủ Khai Sơn cùng Ni Sư Thích Nữ Chân Diệu Trụ Trì Thiền Viện Sùng Nghiêm đã trang nghiêm tổ chức Đại Lễ Vu Lan năm 2025 vào lúc 10 giờ sáng Chủ Nhật ngày 31 tháng 8 năm 2025. Điều hợp chương trình Đại Lễ Vu Lan do các MC: Đỗ Phước, Chân Minh, Trần Dũng.
Vào lúc 10 giờ sáng Chủ Nhật ngày 31 tháng 8 năm 2025 tại hội trường chùa Điều Ngự địa chỉ: 14472 Chestnut Street, Thành Phố Westminster, CA 92683, do Hòa Thượng Thích Viên Lý Viện Chủ, Hòa Thượng Thích Viên Huy Trụ Trì, tại đây cũng là nơi đặt văn phòng thường trực của Tăng Đoàn Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại, đã long trọng tổ chức Đại Lễ Vu Lan năm 2025
Tại khu đậu xe văn phòng Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia số 12221 Brookhurst Thành Phố Garden Grove vào lúc 2 giờ chiều thứ Bảy ngày 30 tháng 8 năm 2025, Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Nam California, Liên Ùy Ban Chống Cộng Sản và Tay Sai đã tổ chức một buổi họp báo với sự tham dự rất đông quý vị đại diện các hội đoàn Quân Binh Chủng Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, một số hội đoàn, cơ quan truyền thông báo chí và đồng hương.
Thứ bảy, ngày 30/8/2025, chùa Điều Ngự ở đường Chestnut, thành phố Westminster, tổ chức đại lễ Vu Lan. Hòa Thượng, Thượng Tọa, Đại Đức, tăng ni và Phật tử chừng 1000 người tham dự. Trong hội trường không còn một chỗ đứng, sân chùa, Phật tử, nam phụ lão ấu cả trăm người. Bao giờ chùa Điều Ngự tổ chức đại lễ Phật Đản, Vu Lan, Tết thì hàng ngàn Phật tử về chùa tham dự. Không phải chỉ có người ở Orange County tham dự mà đồng bào ở khắp nơi về đây du lịch, thăm người nhà hay hội họp cũng đến tham dự.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.