Hôm nay,  

Cười ra nước mắt

15/11/201420:40:00(Xem: 5421)

Cười ra nước mắt

Thân gửi Việt Báo một bài viết ngắn của tôi khi xem đoạn video trên youtube về cuộc đón chào đoàn ngươi tỵ nạn từ Thái Lan sang Canada đợt 1 gồm 28  người ngày 11/13/2014 của cộng đồng người Việt quốc gia ở Vancouver.
=========

Tôi có 7 năm để chờ đợi, nỗi mong còn đếm được mỗi ngày, còn thấy được một tí ánh sáng nhấp nháy ở cuối đường để biết được con đường đi tới.
Câu chuyện chờ và đợi hơn 25 năm, không có tí ánh sang ở cuối đường, ở một con đường đi hoài không tới để đến nỗi có người đã tự mổ bụng khi bị bắt phải quay về cõi chết.
 Rồi có những đứa trẻ sình ra ở một nơi không biết mình là người nước nào?
Của nơi sinh ra? không biết! của nơi bỏ đi? không phải! của nơi sắp tới? chả biết đâu!
Toàn là không và không.
Nhưng có điều chắc chắn là họ không bị bỏ quên bởi họ là người Viêt Nam đi tìm tự do và ở một nơi xa xôi khác trên quả đất, vẫn có nhiều người Việt Nam yêu tự do khác đang nhớ tới họ.
Phải thành thật cám ơn những người này, những người đã đi qua con đường đó, vẫn nhớ được con đường đã đi và đã nhớ con đường trở về tìm họ.
Hơn 1/4 thế kỷ, hơn 25 năm, nó dài lắm chứ không ngắn đâu các bạn.
Họ, những người không và những người có đó đã chọn một ngày gặp nhau, ngày 13 tháng 11 năm 2014,  mọi người đã gặp nhau ở cuối đường tỵ nạn Thai Lan và đầu đường tự do ở Vancouver.
Phải đi hơn 25 năm mới tới! Không hiểu chân đã mỏi, gối đã chồn hay lưng đã gù chưa?
Thương thật.
Lúc tôi xem và thấy được nụ cười đầu tiên trên vùng đất hứa của người " Đi riết rồi cũng tới", mắt tôi nhòa đi vì khi cánh cửa của tự do lần đầu tiên mở ra trên đời ỏ phi trường Vancouver, Canada, nhìn người đàn ông bước ra với nụ cười nở trên môi này, tôi tưởng là mình đang đi đó. Sao nó giống nụ cười của tôi quá, một nụ cười hạnh phúc của tự do nở vào ngày 11 tháng 8 năm 1982 tại phi trường LA, USA, hơn 30 năm về trước.
Ngày ấy, mắt tôi không nhòa như hôm nay nhưng nước mắt ướt tuôn trên mặt. Quanh tôi, không có đông người như vậy, chỉ cớ anh em gia đình ở đầu đường tự do đón chờ mà thôi.
Cái câu của ông bà nói : "Cưởi ra nước mắt" bây giờ mình mới hiểu. 
Cám ơn Voice, cám ơn người Việt Quốc Gia tự do ở Vancouver, cám ơn đất nước Canada giầu tình người và cuối cùng, phải cám ơn hai  chữ tự do đã giúp cho những người đi mất hơn 25 năm trên con đường tỵ nạn để rồi cuối cùng cũng đến bên kia bờ Đại Dương.
Đằng sau tự do là niềm tin và hy vọng, là những gì đã nuôi họ sống được trên con đường dài đi sâu thăm thẳm này.
Đó mới là câu chuyện chính.
Nguyễn Ngọc Phúc.
xin click link sau để xem câu chuyện mới để nhớ chuyện xưa.
 
 
Kính thưa quý anh chị từ Thái Lan vừa đặt chân lên đất nước Canada, xứ lạnh, tình nồng này,

Tôi xin tự giới thiệu: tôi là Trần Văn Nhã, một cựu thuyền nhân tại Thái-Lan từ năm 1988 đến năm 1990. Chắc lúc tôi rời khỏi trại Phanat Nikhom, thì quý anh chị vừa mới đến. Trong thời gian ở trại, tôi làm việc thường xuyên với cha Jean Houlmann, người Thụy Sĩ, cha Olivier Morin, người Pháp và cha Peter Namwong, người Thái và anh Sagiang, người Thái làm việc với cha Peter Namwong. Tôi không ngờ 25 năm sau, cha Peter Namwong vẫn còn phục vụ đồng bào VN mình. Nếu anh chị em nào có dịp viết thơ cho cha Peter Namwong, xin cho tôi kính lời thăm hỏi ngài. Có thể nhắc với cha Peter là tôi sống ở trại với cha Nguyễn Hữu Lễ, bây giờ đang ở Tân Tây Lan, thì hy vọng ngài nhớ tôi.

Hiện nay, tôi đang làm việc cho Liên Hội Người Việt Canada (LHNVC) trong vai trò Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị, tôi xin thay mặt tất cả anh chị em trong LHNVC chào mừng 28 anh chị em vừa mới đến và cầu chúc quý anh chị sớm an cư, lạc nghiệp nơi quê hương mới Canada này, là nơi (như anh Nam Lộc nói) mà quý anh chị được hưởng một nền Tự Do chân chính và để bày tỏ lòng biết ơn của chúng ta đối với Canada, không gì bằng quý anh chị thi thố tài năng của quý anh chị qua công ăn, việc làm, và các em, các cháu chăm chỉ học hành để sau này thành những công dân tốt cho xã hội.

Xin thân ái chào mừng quý anh chị và thân chúc quý anh chị thực hiện được những ước mơ khi quý anh chi quyết định lên đường tìm Tự Do và ''đi riết rồi cũng tới''.

Thân kính,
Trần Văn Nhã
Chủ Tịch Hội Người Việt Sherbrooke
Chủ Tịch HĐQT LHNVC





.
.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ngay tuần lễ trước Lễ Tạ Ơn, tại trung tâm thành phố Los Angeles diễn ra một sự kiện làm xúc động những người tham dự. Vào trưa ngày Chủ Nhật 16 tháng 11 năm 2025, 711 chiếc ghế trống, trên đó đặt một cành hoa hồng vàng, đã được sắp xếp ở khu vực trước văn phòng Sở Giao thông Vận tải California (Caltrans), tượng trưng cho 711 nạn nhân đã chết vì tai nạn xe cộ trong năm 2024 ở Quận Los Angeles. Gia đình của những nạn nhân đã trưng bày di ảnh, kỷ vật của người thân xung quanh những chiếc ghế. Khá nhiều nạn nhân là trẻ em.
Hằng năm, Ngày Tái Chế Toàn Nước Mỹ nhắc nhở mọi người rằng những hành động nhỏ như tái chế một lon nước ngọt, hay ủ phân từ vỏ táo có thể tạo nên tác động lớn cho hành tinh và cho các thế hệ tương lai.
Viện Bảo Tàng Di Sản Người Việt (VHM) trân trọng thông báo cuộc Triển lãm & Hội thảo “Từ Cuộc Di Tản Đến Di Sản: 50 Năm Hành Trình Người Mỹ Gốc Việt,” sẽ diễn ra tại Bowers Museum (2002 N. Main St, Santa Ana, CA 92706) vào cuối tuần này, từ Thứ Sáu đến Chủ Nhật, ngày 21–23 tháng 11, 2025, mở cửa từ 10:00 sáng đến 6:00 chiều mỗi ngày.
Trưởng Lão Hòa Thượng Thích Tuệ Sỹ — húy thượng Nguyên hạ Chứng, đời thứ 44 dòng Lâm Tế — đã thuận thế vô thường, viên tịch vào ngày 24 tháng 11 năm 2023 tại Chùa Phật Ân, Việt Nam. Ngài là bậc Cao Tăng Thạc Đức, người đã cống hiến trọn đời cho Phật Giáo Việt Nam, Dân Tộc, và Giáo Dục. Từ Viện Đại Học Vạn Hạnh đến các Viện Cao Đẳng Phật Học như Hải Đức – Nha Trang và Quảng Hương Già Lam – Sài Gòn, Ngài đã dìu dắt và đào tạo bao thế hệ Tăng, Ni, Phật tử. Để tưởng niệm bậc Thạch Trụ Tòng Lâm đã cống hiến cả đời mình cho Đạo Pháp và Dân Tộc, Hội Đồng Hoằng Pháp – Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất sẽ long trọng tổ chức: LỄ ĐẠI TƯỜNG TRƯỞNG LÃO HÒA THƯỢNG THÍCH TUỆ SỸ
Paris by Night hân hạnh giới thiệu cùng quý khán thính giả hai buổi văn nghệ vào lúc 2:00 chiều và 7:30 tối Chủ Nhật 7 tháng 12 năm 2025 với chủ đề “Đêm Của Những Giọng Ca Huyền Thoại” trên sân khấu tráng lệ của rạp Pechanga Theater. Giới mộ điệu của nền âm nhạc ViệtNam hẳn đồng ý rằng có những tiếng hát, những giọng ca mà một khi ta đã nghe, đã thưởng thức, sẽ khiến ta không bao giờ quên hoặc khiến ta nhận ra rằng những giọng ca đó sẽ khó mà thay thế được. Ta cảm nhận được các ca sĩ đó sẽ có chỗ đứng mãi mãi trong lòng khán giả có dịp nghe và thấy họ trình bày các nhạc phẩm đã đưa họ lên đài danh vọng
Mấy tuần trước, báo chí, và nhiều trang báo, trang mạng xã hội tiếng Anh, khắp nơi ở California như Laweekly, Beverlyhills Courier, Eventbrite, và nhiều trang web khác, Instagram, FaceBook toàn cầu… rầm rộ đăng tin về hội chợ “Gà Rán Ăn Thả Ga” tại Los Angeles - “Tenderfest 4 EVER: LA's All-You-Can-Eat Chicken Tender Festival” – sẽ mở vào ngày Chúa Nhật, 12 tháng 10, 2025. Chẳng những người Cali mà người dân khắp trong ngoài nước Mỹ cũng xôn xao, bàn tán, và tính toán xin nghỉ phép để du lịch đến Cali tham dự sự kiện đặc sắc này.
Tại Vietlife Studio số 15609 Beach Blvd, Thành Phố Westminster, California vào lúc 1 giờ chiều chủ Nhật ngày 9 tháng 11 năm 2025, Đảng Tân Đại Việt do Ông Hoàng Đình Khuê làm Chủ Tịch đã long trọng tổ chức lễ Đảng Khánh Tân Đại Việt Lần Thứ 61, ra mắt phim “Theo Giòng Sử Việt”. Buổi lễ diễn ra với sự tham dự ngoài một số Đảng Viên Tân Đại Việt còn có rất đông quý vị nhân sĩ, trí thức, một số quý vị đại diện các hội đoàn, đoàn thể trong số có: Giáo Sư Nguyễn Thanh Giàu, Hội Trưởng Trung Ương Phật Giáo Hòa Hảo Hải Ngoại, GS. Dương Ngọc Sum, Nhà văn Nguyễn Quang Huy, Bà Nguyễn Thanh Thủy, Hội trưởng Hội HO Cứu Trợ Thương Phế Binh VNCH và Quả Phụ cùng Phu Quân, Nhà văn Việt Hải và nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật, Nhà báo Phạm Gia Đại, Nhà báo Vương Trùng Dương, Bà Kim Ngân, Viện Việt Học, Tiến Sĩ Nguyễn Bá Tùng, Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam, Ông Nguyễn Kim Bình, Phó Chủ Tịch Cộng Đồng Việt nam Nam California, Ông Tom Võ, Hội Trưởng Hội Võ Bị vá phái đoàn… Một số các cơ quan truyền thông.
Tại phiên họp thường niên mùa thu, hàng giáo phẩm Công Giáo Hoa Kỳ đã thông qua một tuyên bố đặc biệt về di dân, với số phiếu gần như tuyệt đối. Đây là hành động mục vụ mạnh mẽ nhất của các giám mục trong nhiều năm qua, nhắm đến chiến dịch trục xuất quy mô lớn của chính quyền Trump. Tuyên bố không nêu đích danh Tổng thống Trump. Nhưng nội dung phê phán rõ rệt các biện pháp cưỡng chế hiện hành và đưa ra lập luận luân lý: Giáo Hội Công Giáo tại Hoa Kỳ phản đối mạnh mẽ đường lối cưỡng chế di dân đang được áp dụng.
Các cựu nữ sinh từ khắp nơi trên thế giới về Houston, Texas họp mặt đều là nữ sinh của ngôi trường nữ rất nổi tiếng ở Sài Gòn- trường nữ sinh Trưng Vương. Trường được xây dựng năm 1917 dưới thời Pháp thuộc tại Hà Nội, trường có tên là Nữ Trung Học (thường được gọi là trường Đồng Khánh, vì địa điểm trường nằm trên phố Đồng Khánh).
Tôi xin được nói ít lời thay mặt các bạn của tôi, những học sinh của trường Trung học công lập Nguyễn Khuyến, thành phố Nam Định, niên khóa 1952-53, đúng 73 năm trước đây.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.