Hôm nay,  

Trung Quốc Và Việt Nam

15/02/200600:00:00(Xem: 7060)
- ... Có cho phép đảng viên kinh doanh thì chỉ là tiếp tục thái độ coi thường người dân và hợp thức hóa chế độ đặc quyền đặc lợi đã có...

Tuần qua, Viện Khoa học Trung Quốc đã công bố Báo cáo năm 2006 về Hiện đại hóa, trong đó một số viễn ảnh lớn lao đã được đề ra cho chân trời 2050, trong khi ấy Ban chấp hành Trung ương đảng Cộng sản Việt Nam cũng vừa công bố Dự thảo Báo cáo Chính trị để trình Đại hội khóa X của đảng. Diễn đàn Kinh tế đài RFA kỳ này trao đổi với kinh tế gia Nguyễn Xuân Nghĩa về những tương đồng và khác biệt giữa Trung Quốc và Việt Nam.

Hỏi: Thưa ông Nguyễn Xuân Nghĩa, tiếp tục chương trình kỳ trước, tuần này chúng ta sẽ trao đổi về những tương đồng và khác biệt giữa Trung Quốc và Việt Nam. Như ông đã rõ, Viện Khoa học Trung Quốc mới vừa công bố Báo cáo năm nay về Hiện đại hóa Trung Quốc. Người ta có những nhận xét gì về tài liệu ấy"

- Báo cáo này xuất hiện gần như cùng lúc với Dự thảo Báo cáo Chính trị của đảng Cộng sản Việt Nam, và cũng đưa ra những dự báo lạc quan về tương lai. Người ta còn chú ý là tuần qua, Quốc vụ viện Trung Quốc, tức là Hội đồng Chính phủ, cũng đưa ra một báo cáo chuẩn bị cho kỳ họp sắp tới của Quốc hội. Nhận xét sơ khởi của dư luận quốc tế là tài liệu của Chính phủ có tính chất định phẩm và thiên về chính sách trong khi báo cáo của Viện Hàn lâm Khoa học Trung Quốc thì có vẻ tổng quát, với những dự báo lạc quan và thiếu khả năng thuyết phục.

Hỏi: Ông có thể đơn cử một vài thí dụ về những dự báo lạc quan này hay không"

- Người ta dự đoán là đến năm 2050, không còn người dân Hoa lục nào sống dưới mức bần cùng, được quy định là lợi tức một năm cho một người ở khoảng 90 Mỹ kim. Hiện nay, hơn 80 triệu dân đang sống dưới mức tối thiểu này. Điều ấy chưa lạc quan bằng dự báo là lợi tức bình quân một người sẽ lên tới khoảng 15.600 Mỹ kim, tức là tăng gấp 10, và phân nửa dân số sẽ có xe ô tô riêng. Họ dự báo là trong 45 năm tới, Trung Quốc sẽ đạt chừng 80% của chỉ tiêu là đưa 500 triệu dân từ nông thôn vào các thành phố công nghiệp và 600 triệu dân thành phố sẽ sống trong các khu vực ngoại thành có công nghệ cao. Điều kiện cần thiết cho chỉ tiêu ấy là mỗi năm kinh tế phải đạt mức tăng trưởng là 9%.

Hỏi: Từ ít lâu nay, thế giới cũng nói đến việc Trung Quốc sẽ vượt Đức và Nhật để trở thành nền kinh tế nhất nhì thế giới trong vài ba chục năm tới. Nếu như vậy thì những dự báo của viện Hàn lâm Khoa học Trung Quốc đâu đến nỗi quá lạc quan như ông vừa nói"

- Tương lai không là đường thẳng vạch ra từ quá khứ. Việc Trung Quốc tiếp tục đạt tốc độ tăng trưởng là 9% một năm trong 45 năm tới vì đã từng đạt tốc độ ấy trong những năm qua là một cách vạch tương lai từ quá khứ. Chính vị Viện sĩ phụ trách báo cáo này cũng nói rằng hy vọng có thể đạt được những mục tiêu ấy thực ra rất nhỏ, với một xác suất chỉ bằng 6%…

Về phần mình, bản Dự thảo Báo cáo Chính trị của đảng Cộng sản Việt Nam thì đặt ra một chỉ tiêu tương tự - thiên về lượng hơn là về phẩm - là sẽ nhân lợi tức gấp đôi trong 10 năm, tính từ năm 2000, tức là bình quân sẽ tăng trưởng chừng 7% một năm. Mười năm về trước, ta cũng từng nghe nói đến việc nhân đôi lợi tức trong vòng 10 năm. Kết quả chưa được như vậy.

Hỏi: Bây giờ, chúng ta trở lại đề mục chính mà mình đã thảo luận một phần từ kỳ trước khi ông nói về những bất an của Trung Quốc. Việt Nam giống và khác Trung Quốc ở những gì"

- Trung Quốc có dân số chừng 1.300 triệu người, gần 80% sống tại nông thôn với đà gia tăng dân số cao gấp đôi thị dân ở thành phố do khác biệt trong chính sách kế hoạch hóa gia đình. Hàng năm họ phải tạo ra việc làm cho cả trăm triệu dân từ thôn quê đổ vào thành thị kiếm ăn. Nguồn nhân lực dồi dào ấy được tung vào thị trường lao động và gây ảnh hưởng toàn cầu là đánh sụt phí tổn sản xuất nhờ mức lương cực thấp.

So sánh thì Việt Nam chỉ có dân số hơn 80 triệu, cũng đang bước vào tiến trình đô thị hóa và hiện đại hóa, nhưng với số lượng thấp hơn nhiều nên không có cái thế quốc tế hay toàn cầu của Trung Quốc. Đấy là một khác biệt về kích thước lớn nhỏ, dẫn tới những khác biệt về thế và lực đối với các thị trường thế giới. Vì vậy, Việt Nam không nhất thiết đã nên học mẫu mực kinh tế của Trung Quốc, cũng như chẳng thể học cách phát triển của Singapore, là một quốc gia hải cảng rất nhỏ, dân số rất ít nhưng dân trí và năng xuất rất cao.

Hỏi: Có phải vì cái thế và lực của Trung Quốc nhờ dân số rất đông mà các nước e ngại sự lớn mạnh kinh tế và cả quân sự của xứ này không"

- Tôi thiển nghĩ rằng người ta lo sợ quá đáng sức mạnh kinh tế của Trung Quốc vì xứ này không có nhiều tài nguyên và còn hủy hoại môi sinh đáng kể nên chẳng thể tiếp tục tăng trưởng với tốc độ đáng ngại là 9-10%. Sáu mươi năm trước, Nhật Bản cũng ở vào trình độ phát triển tương tự như Trung Quốc ngày nay mà đã có biết bao cơ sở công nghiệp nổi danh toàn cầu. Hai mươi năm trước, Nhật cũng là chủ nợ lớn nhất thế giới làm ai cũng sợ, sau đấy là trải qua 15 năm suy sụp nay mới vừa tạm hồi phục. Trung Quốc ngày nay chưa thể được như Nhật Bản thời xưa và 40 năm nữa cũng chưa thể là thế lực kinh tế làm đảo điên thế giới.

Ngược lại, ngoại trừ một số thành phần tại Hoa Kỳ, thế giới nói chung lại không biết sợ một mối nguy khác lớn lao hơn nhiều từ Trung Quốc. Đó là mối nguy về an ninh của một xứ chưa có dân chủ, đang bị rất nhiều bất ổn trong nội bộ và khi bị nội loạn thì có khi lại gây hấn với bên ngoài để giải quyết tranh chấp chính trị bên trong. Ấn Độ hiện cũng có đến một tỷ dân mà có là một mối nguy về an ninh cho thế giới đâu" Chủ yếu là nhờ họ có chế độ dân chủ.

Việt Nam không gây e ngại về kinh tế hoặc về quân sự nên có thể được đối xử khác, nếu tránh bị họa lây vì những gì có thể bùng nổ tại Trung Quốc. Đấy cũng là một khác biệt nữa.

Hỏi: Bây giờ, nói đến những điểm tương đồng giữa hai nước, ông thấy giống nhau ở chỗ nào"

- Khả năng cai trị rất thấp vì những yếu kém trong hệ thống chính trị. Chủ yếu là đảng có thể phần nào kiểm soát được dân chúng nhưng trung ương không điều hợp được các địa phương và mọi cấp đều bị ruỗng nát vì tham nhũng nên đảng viên rất giầu mà dân vẫn rất nghèo.

Hỏi: Ông có thể khai triển điều ấy bằng một số thí dụ cụ thể hay không"

- Hệ thống chính trị của cả hai nước, được Trung Quốc gọi là "xã hội chủ nghĩa với màu sắc Trung Hoa" hay "kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa" theo lối nói của Việt Nam dẫn tới bất công trong việc sung dụng tài nguyên quốc gia. Tài nguyên ấy có thể là đất đai, một yếu tố cần giải phóng để đáp ứng yêu cầu đô thị hóa ở cả hai nước. Tài nguyên ấy cũng có thể là tiết kiệm, chiếm một tỷ lệ rất cao so với lợi tức, nhưng lại được dồn vào hệ thống quốc doanh qua sự thu góp của ngân hàng cũng quốc doanh. Ngân hàng bấp bênh vì núi nợ khó đòi, xuất phát từ việc tài trợ cho doanh nghiệp nhà nước có khả năng quản lý kém nhưng là cơ hội làm giàu rất lớn cho đảng viên và cán bộ nhà nước.

Trung Quốc có thấy vấn đề ấy nên có hướng tái phân phối lại lợi tức cho người dân, như Thủ tương Ôn Gia Bảo đã thông báo với Quốc hội từ năm ngoái, qua chính sách chuyển nhượng quyền sử dụng đất cho thông thoáng minh bạch hơn. Nhưng chính sách ở trên đưa xuống lại không được ở dưới chấp hành vì đất đai là nguồn lợi cho đảng viên cán bộ địa phương. Việt Nam cũng có hiện tượng cưỡng đoạt tương tự trong khi lãnh đạo lại chưa nhìn thấy vấn đề như lãnh đạo Bắc Kinh.

Hỏi: Tuy nhiên, dường như là giới lãnh đạo Việt Nam cũng học theo Trung Quốc ở một số điều thí dụ như sẽ cho phép đảng viên được quyền kinh doanh chẳng hạn. Ông nghĩ sao"

- Họ học nhiều hơn là ta có thể nghĩ. Thí dụ là từ năm 2000, Giang Trạch Dân đã lập luận rằng đảng Cộng sản là đại biểu của lực lượng sản xuất tiên tiến, của nền văn hóa kỹ thuật tiên tiến và của quyền lợi toàn dân. Từ lý luận ấy mới có chiều hướng kết nạp doanh gia vào đảng, và cho phép đảng viên kinh doanh. Đảng Cộng sản Việt Nam cũng muốn vậy nên minh định rằng "Đảng là đội tiên phong của giai cấp công nhân, của nhân dân lao động và dân tộc; là đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của dân tộc.'

Lòng vòng mãi thì cũng chỉ để cho đảng viên nắm giữ những vị trí then chốt trong mọi sinh hoạt, nhất là kinh tế, của cả xã hội. Cho nên, nếu có cho phép đảng viên kinh doanh thì chỉ là tiếp tục thái độ coi thường người dân và hợp thức hóa chế độ đặc quyền đặc lợi đã có. Đấy là sự yếu kém của hệ thống chính trị, xuất phát từ nếp tư duy lạc hậu về tiềm lực của quốc dân.

Hỏi: Nếu có vài đề nghị để Việt Nam có thể làm khác và hay hơn Trung Quốc, ông cho là những việc gì nên làm nhất, ít nhất trong lãnh vực kinh tế"

- Chúng ta khó nói ngắn gọn trong một phần cuối của một chương trình, nhưng tôi thiển nghĩ là Việt Nam nên đa dạng hóa chiến lược kinh tế thay vì tập trung vào cỗ máy xuất khẩu như lực đẩy chính yếu. Muốn như vậy, phải nâng cao khả năng tiêu thụ của thị trường nội địa - nghĩa là lợi tức của người dân - hầu khỏi bị lệ thuộc riêng vào thị trường bên ngoài đến nỗi đánh sụt lương công nhân để tìm lợi thế thu hút đầu tư và xuất khẩu như Việt Nam đang làm.

Điều ấy đòi hỏi thứ nhất là giải tỏa đất đai - nôm na là trả lại đất cho dân, nhất là nông dân, một thành phần dân số đông đảo. Người dân phải có quyền làm chủ đất, mua và bán dễ dàng theo quy luật thị trường. Quy định "đất đai thuộc quyền quản lý của toàn dân do nhà nước thống nhất quản lý" nên được bãi bỏ trong bản Hiến pháp.

Thứ hai, phải cổ phần hóa và tư nhân hóa doanh nghiệp nhà nước hầu thực tế trả lại cho người dân cái phần tài sản quốc dân bị huy động vào khu vực nhà nước để làm giàu cho một thiểu số đảng viên cán bộ. Đây là một việc công bằng về xã hội và có lợi thế về kinh tế là nâng cao được khả năng quản trị và kiếm lời của các cơ sở này khi tư nhân được làm chủ.

Thứ ba là gia tăng công chi quốc gia trong hai lĩnh vực chính yếu là giáo dục đào tạo và y tế xã hội hầu nâng cao hiệu năng sản xuất và mức sống dân cư. Bên cạnh một Trung Quốc đông dân có nhân lực rẻ, Việt Nam phải có được thành phần lao động có chuyên môn và năng xuất cao hơn thì mới cạnh tranh được trong lâu dài.

Và nếu trình độ tay nghề được cải thiện thì phải giải tỏa chế độ lương bổng và trước tiên nâng cao mức lương tối thiểu. Lợi tức gia tăng của một thị trường hơn 80 triệu dân, và sớm thành 100 triệu, sẽ là một sự hấp dẫn khác cho giới đầu tư nước ngoài, hơn hẳn những biện pháp ưu đãi thuế khóa hay đánh sụt lương bổng nhân viên.

Hỏi: Với cơ chế chính trị hiện tại, những điều ông vừa gợi ý có là quá đáng hay không"

- Nhiều đảng viên đang chiếm đặc lợi nhờ đặc quyền hiển nhiên là sẽ chống lại việc đó. Nhưng tôi thật tình nghĩ rằng nếu có họp Đại hội đảng để "sớm đưa Việt Nam ra khỏi tình trạng kém phát triển" như bản Dự thảo Báo cáo Chính trị đã nói ở phần mở đầu thì đấy là những việc nên làm về kinh tế. Tất nhiên, những việc ấy đòi hỏi một thay đổi từ căn bản để chấm dứt nạn độc diễn chính trị của một đảng và sự thâu tóm tài vật quốc gia vào tay một thiểu số của đảng để thực sự giải phóng tiềm lực của quốc dân.

Bên cạnh một Trung Quốc có khi gặp loạn thì đấy là một yêu cầu sinh tử. Mà nếu như họ không bị động loạn trong những năm tới thì việc Việt Nam cởi mở sớm hơn họ về chính trị cũng bảo đảm cho mình nhiều lợi thế hơn. Nếu không, tôi e rằng Đại hội đảng năm nay sẽ là đại hội cuối cùng, nhất là khi giới lãnh đạo cứ ưu tiên lo về chuyện đỉnh chung và quyền lực.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ngay tuần lễ trước Lễ Tạ Ơn, tại trung tâm thành phố Los Angeles diễn ra một sự kiện làm xúc động những người tham dự. Vào trưa ngày Chủ Nhật 16 tháng 11 năm 2025, 711 chiếc ghế trống, trên đó đặt một cành hoa hồng vàng, đã được sắp xếp ở khu vực trước văn phòng Sở Giao thông Vận tải California (Caltrans), tượng trưng cho 711 nạn nhân đã chết vì tai nạn xe cộ trong năm 2024 ở Quận Los Angeles. Gia đình của những nạn nhân đã trưng bày di ảnh, kỷ vật của người thân xung quanh những chiếc ghế. Khá nhiều nạn nhân là trẻ em.
Hằng năm, Ngày Tái Chế Toàn Nước Mỹ nhắc nhở mọi người rằng những hành động nhỏ như tái chế một lon nước ngọt, hay ủ phân từ vỏ táo có thể tạo nên tác động lớn cho hành tinh và cho các thế hệ tương lai.
Viện Bảo Tàng Di Sản Người Việt (VHM) trân trọng thông báo cuộc Triển lãm & Hội thảo “Từ Cuộc Di Tản Đến Di Sản: 50 Năm Hành Trình Người Mỹ Gốc Việt,” sẽ diễn ra tại Bowers Museum (2002 N. Main St, Santa Ana, CA 92706) vào cuối tuần này, từ Thứ Sáu đến Chủ Nhật, ngày 21–23 tháng 11, 2025, mở cửa từ 10:00 sáng đến 6:00 chiều mỗi ngày.
Trưởng Lão Hòa Thượng Thích Tuệ Sỹ — húy thượng Nguyên hạ Chứng, đời thứ 44 dòng Lâm Tế — đã thuận thế vô thường, viên tịch vào ngày 24 tháng 11 năm 2023 tại Chùa Phật Ân, Việt Nam. Ngài là bậc Cao Tăng Thạc Đức, người đã cống hiến trọn đời cho Phật Giáo Việt Nam, Dân Tộc, và Giáo Dục. Từ Viện Đại Học Vạn Hạnh đến các Viện Cao Đẳng Phật Học như Hải Đức – Nha Trang và Quảng Hương Già Lam – Sài Gòn, Ngài đã dìu dắt và đào tạo bao thế hệ Tăng, Ni, Phật tử. Để tưởng niệm bậc Thạch Trụ Tòng Lâm đã cống hiến cả đời mình cho Đạo Pháp và Dân Tộc, Hội Đồng Hoằng Pháp – Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất sẽ long trọng tổ chức: LỄ ĐẠI TƯỜNG TRƯỞNG LÃO HÒA THƯỢNG THÍCH TUỆ SỸ
Paris by Night hân hạnh giới thiệu cùng quý khán thính giả hai buổi văn nghệ vào lúc 2:00 chiều và 7:30 tối Chủ Nhật 7 tháng 12 năm 2025 với chủ đề “Đêm Của Những Giọng Ca Huyền Thoại” trên sân khấu tráng lệ của rạp Pechanga Theater. Giới mộ điệu của nền âm nhạc ViệtNam hẳn đồng ý rằng có những tiếng hát, những giọng ca mà một khi ta đã nghe, đã thưởng thức, sẽ khiến ta không bao giờ quên hoặc khiến ta nhận ra rằng những giọng ca đó sẽ khó mà thay thế được. Ta cảm nhận được các ca sĩ đó sẽ có chỗ đứng mãi mãi trong lòng khán giả có dịp nghe và thấy họ trình bày các nhạc phẩm đã đưa họ lên đài danh vọng
Mấy tuần trước, báo chí, và nhiều trang báo, trang mạng xã hội tiếng Anh, khắp nơi ở California như Laweekly, Beverlyhills Courier, Eventbrite, và nhiều trang web khác, Instagram, FaceBook toàn cầu… rầm rộ đăng tin về hội chợ “Gà Rán Ăn Thả Ga” tại Los Angeles - “Tenderfest 4 EVER: LA's All-You-Can-Eat Chicken Tender Festival” – sẽ mở vào ngày Chúa Nhật, 12 tháng 10, 2025. Chẳng những người Cali mà người dân khắp trong ngoài nước Mỹ cũng xôn xao, bàn tán, và tính toán xin nghỉ phép để du lịch đến Cali tham dự sự kiện đặc sắc này.
Tại Vietlife Studio số 15609 Beach Blvd, Thành Phố Westminster, California vào lúc 1 giờ chiều chủ Nhật ngày 9 tháng 11 năm 2025, Đảng Tân Đại Việt do Ông Hoàng Đình Khuê làm Chủ Tịch đã long trọng tổ chức lễ Đảng Khánh Tân Đại Việt Lần Thứ 61, ra mắt phim “Theo Giòng Sử Việt”. Buổi lễ diễn ra với sự tham dự ngoài một số Đảng Viên Tân Đại Việt còn có rất đông quý vị nhân sĩ, trí thức, một số quý vị đại diện các hội đoàn, đoàn thể trong số có: Giáo Sư Nguyễn Thanh Giàu, Hội Trưởng Trung Ương Phật Giáo Hòa Hảo Hải Ngoại, GS. Dương Ngọc Sum, Nhà văn Nguyễn Quang Huy, Bà Nguyễn Thanh Thủy, Hội trưởng Hội HO Cứu Trợ Thương Phế Binh VNCH và Quả Phụ cùng Phu Quân, Nhà văn Việt Hải và nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật, Nhà báo Phạm Gia Đại, Nhà báo Vương Trùng Dương, Bà Kim Ngân, Viện Việt Học, Tiến Sĩ Nguyễn Bá Tùng, Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam, Ông Nguyễn Kim Bình, Phó Chủ Tịch Cộng Đồng Việt nam Nam California, Ông Tom Võ, Hội Trưởng Hội Võ Bị vá phái đoàn… Một số các cơ quan truyền thông.
Tại phiên họp thường niên mùa thu, hàng giáo phẩm Công Giáo Hoa Kỳ đã thông qua một tuyên bố đặc biệt về di dân, với số phiếu gần như tuyệt đối. Đây là hành động mục vụ mạnh mẽ nhất của các giám mục trong nhiều năm qua, nhắm đến chiến dịch trục xuất quy mô lớn của chính quyền Trump. Tuyên bố không nêu đích danh Tổng thống Trump. Nhưng nội dung phê phán rõ rệt các biện pháp cưỡng chế hiện hành và đưa ra lập luận luân lý: Giáo Hội Công Giáo tại Hoa Kỳ phản đối mạnh mẽ đường lối cưỡng chế di dân đang được áp dụng.
Các cựu nữ sinh từ khắp nơi trên thế giới về Houston, Texas họp mặt đều là nữ sinh của ngôi trường nữ rất nổi tiếng ở Sài Gòn- trường nữ sinh Trưng Vương. Trường được xây dựng năm 1917 dưới thời Pháp thuộc tại Hà Nội, trường có tên là Nữ Trung Học (thường được gọi là trường Đồng Khánh, vì địa điểm trường nằm trên phố Đồng Khánh).
Tôi xin được nói ít lời thay mặt các bạn của tôi, những học sinh của trường Trung học công lập Nguyễn Khuyến, thành phố Nam Định, niên khóa 1952-53, đúng 73 năm trước đây.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.