Hôm nay,  

Sách Mới Nhã Ca: Đường Tự Do, Saigon (56)

14/07/200600:00:00(Xem: 2178)

Bìa sách “Đường Tự Do, Saigon”

Lần đầu tiên, ‘Đường Tự Do, Saigon’ trường thiên tiểu thuyết của Nhã Ca được ấn hành thành sách. Sau hơn 40 tác phẩm đã xuất bản, đây là bộ sách “nặng ký” nhất của Nhã Ca: 4 cuốn, 2, 560 trang.

Tiểu thuyết ‘Đường Tự Do, Saigon’  đã đăng tải trên Việt Báo liên tục hơn 10 năm, từ 1993 tới 2003. Sau hai năm sửa chữa, thêm bớt, tác phẩm được sắp xếp thành bộ truyện gồm 4 cuốn.  mỗi cuốn 640 trang, có cốt truyện riêng, nhân vật riêng,  tình tiết riêng.  Tất cả hợp lại thành một trường thiên tiểu thuyết viết về những nhân vật và khung cảnh khác thường của Saigon đổi đời sau 1975. 

Sách ‘Đường Tự Do Saigon’ cuốn đầu tiên 640 trang, ấn phí 24 mỹ kim, hiện đã phát hành khắp nơi. Xin hỏi tại các hiệu sách địa phương. Bạn đọc ở xa có thể liên lac với Việt Báo đặt sách gửi tận nhà, trả bằng chi phiếu, lệnh phiếu hay thẻ tín dụng, 24 mỹ kim kể cả cước phí.  Sau đây, Việt Báo trân trọng giới thiệu mỗi ngày một đọan tiêu biểu trích từ  tác phẩm của Nhã Ca. 

Đường Tự Do Saigon:

55. Bà Ngọc Hoa Cạo Đầu

Chương 10

Chuyện bà chủ quán Bạch Ngọc, tên Ngọc Hoa, tự nhiên cạo tróc lóc cái đầu đồn rùm beng suốt con đường Tự Do. Một buổi sáng, đi ra đường bà trùm chiếc khăn bưng kín cái đầu. Cô Nga, bán đồ thêu ở cách mấy căn trông thấy trước. Còn không tin ở mắt mình, cô chạy ù vô, gọi người bán chung cửa tiệm:

“Ê, bà Vinh, ra đây coi, có phải tui hoa mắt không đây"”

Đến lúc bà Vinh chạy ra nhìn theo, rồi cả dọc con đường Tự Do nhìn thấy, xác định thì không có ai hoa mắt hết. Bà Chi, chủ tiệm uốn tóc là người rõ chuyện đầu tiên.

“Bã cạo đầu thiệt đó.”

“Sao vậy"”

“Ừa, thì buồn đời, cạo đầu được không"”

“Hơ, ai mà không có lúc buồn đời, nếu ai buồn đời cũng cạo đầu thì đàn bà con gái trọc lóc hết trơn rồi, đâu còn ai có tóc nữa. Nói chuyện khó nghe.”

Một bà, tóc đang quấn uốn ngồi chờ, nói chen.

Bà Chi cười cười, đổ thuốc gội đầu lên tóc con Lê, tay thoăn thoắt gãi gãi, cào cào, vừa ghé tai nó:

“Biết sao hôn. Nói cho nghe nhưng nhớ để bụng, không kể lại với ai, mày hứa đi...Ờ, con mẻ bắc kỳ này cạo đầu, còn ăn chay nữa...”

“Phải không đó bà, hay bà thấy người ta cạo đầu, hổng qua gội đầu nữa, buồn...”

“Buồn cái cức tao. Tao làm nghề này từ hồi mày chưa đẻ, nói cho mà biết. Tao chấp nếu có mốt mới đàn bà con gái cạo đầu trọc lóc tao hổng thất nghiệp đâu nghen. Hễ có mốt đó thì tao đổi qua tiệm gọt đầu, được không"”“Phải. Phải, bà giỏi rồi. Bà còn làm cả nghề cạo lông gì nữa chớ cạo đầu...”

“Lạc đề hết trơn, đang nói chuyện cái đầu bà Ngọc Hoa, đi trớt lớt hết, vô duyên....”

“Thì cũng tại bà, nói đi...”

“Ờ hén. Bữa trước khi cạo đầu bã qua đây gội xấy hẳn hoi, rồi bã còn nói lâu lắm tui mới trở lại gội đầu, đôi khi đi biệt luôn. Mình tưởng bã chán cảnh no đủ đú đởn từ ngày vô Nam, về Bắc cắn hột muối làm hai chớ, ai dè bà chưa nói đã khóc hu hu...”

“Gì nữa đây, bộ thằng Bảnh nó bỏ bã sao"”

“Còn lâu, bã muốn bỏ mà không bỏ được...”

“Chuyện gì mà kỳ, muốn bỏ là bỏ cái rụp đường ai nấy đi. Sao bã bỏ ông chồng cái một mà đến phiên thằng ở lại không bỏ được"”

“Bởi chuyện đời hổng biết sao mà nói...chồng đẹp trai, có chức, như vậy mà đi theo thằng ở mặt mày du côn du kề thày chạy luôn có nghịch không đã chớ.”

Con Lê thở ra, lắc đầu. Thiệt cũng chỉ còn biết lắc cái đầu chớ nói sao nữa. Nghịch quá đi chớ. Bởi, con người ta hổng biết lúc nào khôn lúc nào dại. Hồi đó, kiểu thứ con ông bà, vác cái mặt lên hổng thèm nhìn ai thẳng mặt hết. Chửi chồng, đánh con, như mắng mèo chửi chó. Ông chồng đeo cái lon, lái xe đi ra đường chớ ở nhà, còn thua mấy cái lon sữa bò nữa...Cũng là một đổi đời tiếp tục đó chớ. Từ ngày bỏ chồng, lấy trai...tơ, coi mòi xuống quá.

“Rồi sao"” Con Lê sốt ruột.

“Ờ, tội nghiệp bã lắm. Khi biết thì chuyện đã lỡ rồi, ván đã đóng thuyền....”

“Xì...cải lương. Cái gì đóng thuyền. Bộ bà hổng nghe tụi nó ca: “Đừng lo ván đóng thuyền rồi. Gỡ ra đóng lại mấy hồi em ơi!” đó sao. Bà đó ông trời bả còn không sợ...”

“Bởi, không ai nói hay được. Bã không sợ trời sợ đất, mà bây giờ đi sợ thằng Bảnh mới là chuyện đáng nói. Bà biết không,đứa con gái đầu...cái con gì đó...”

“Con Lựu. Biết. Biết con này. Ôi giời, nó là con nít ranh...”

Bàn tay bà Chi vẫn thoăn thoắt trên đầu con Lê, cúi đầu xuống, ghé vô tai con Lê rì rầm. Con Lê giật mình, trợn mắt:

“Thiệt không đó bà. Hay chỉ nghe người ta nói lại"”

“Chính bã nói...Bã khóc hết nước mắt...”

“Làm sao tin vô. Mèn đét ơi, chuyện gì mà động trời động đất rứa" Hổng còn đạo đức ...cách (cái) mạng gì hết trơn trọi. Ha, có chuyện vậy sao"”

“Ngồi yên người ta “xấy” cho bên này một chút. Đó, đẹp rồi, thấy chưa"”

“Thấy. Đ.M. Chuyện có thật không bà ơi... Mà bã nói là chuyện có thật kể như chắc mẻm. Ha, vậy bi giờ cái đầu trọc lóc rồi"”

“Ừa...”

“Còn thằng chả”.

“Thì vẫn thấy vậy. Vẫn anh anh em em...vẫn cà rem nước dừa...”

“Nhưng bã ăn chay...”

“Thì chỉ ăn chay thôi còn mọi thứ khác đâu có chay...”

“Biết. Thằng Bảnh có kể với mấy con bụi đời, bà đó nhịn một bữa là lồng lộn thấu trời xanh... Ha, còn con nhỏ"”

“Thì vẫn cháu cháu chú chú. Có lúc con nhỏ còn kêu “Bố” tỉnh bơ mới “chiến” chớ.”

“Thày chạy luôn rồi....”

“Thôi mày ngồi yên tao làm cho xong. Hê, bữa nay là ngày gì mà khi không mày làm đẹp dữ thần vậy"”

“Ngày gì đâu bà ơi. Bi giờ thì ngày nào cũng ngày của các thần cô hồn các đảng...viên. Ừ bữa nay tui vô một chút “mánh”.

“Thấy mày làm đầu làm đít là tao biết vô mánh gì rồi. Vô mánh kiểu mày coi bộ đừ dữ hén"”

“Còn hơn là để không bà ơi. Tuy nó khỏe mà “nghèo”.

Con Lê ra khỏi tiệm gội đầu. Bây giờ còn vấn đề tắm táp nữa đây. Ở công viên, đêm khuya nó ra vòi nước công cộng tắm. Việc tắm giặt ở máy nước công cộng cũng đã đóng thuế cho bảo vệ công viên rồi. Nhưng lúc này giữa ban ngày ban mặt, đứng tắm ở vòi nước, dù có mặc áo quần đàng hoàng cũng có thể bất thình lình công an khu vực xuất hiện, tốn tiền phạt còn đau hơn hoạn. Thôi thì đành theo lời chĩ dẫn của con Quê đi tìm bà Muội. lát nữa, phải thơm tho để đi gặp anh Hai, lần này còn hơn đi thi tuyển hoa hậu hay xin việc làm nữa.

Bà Muội nghe nói, đặt liền giá cả. Con Lê chịu giá nhưng hơi ngán bà Ngọc Hoa. bà Muội xua tay nói không lo, giấc này bà Ngọc Hoa đang tụng kinh, tịnh khẩu. Vậy là con Lê yên dạ, vô cửa sau. Trút hết áo quần, đứng dưới vòi hoa sen, rồi thấy bóng mình lồ lộ trong tấm kính chiếu. Con Lê thở dài áo não. Nó nhớ tới hai cái gói giấy nhỏ đàn em của anh Hai đưa, bảo bỏ vô cà phê cho anh Hai uống một và nó uống một. Con Lê lạ gì thứ thuốc thiên lôi hà bá này. Anh Hai sẽ như con voi và nó từ chết tới bị thương...nó đã từng gặp một đôi lần, dân chơi có thuốc, sau đó, cả tuần lễ hồn nó chưa trở lại xác.

Nửa giờ sau nó đã sạch sẽ trong bộ đồ lụa thêu màu hồng, ngồi vắt vẻo trên xe xích lô, đi đến điểm hẹn. Nắng chiều mong manh, sắp tắt.

. . .

Kỳ tới, trích đoạn 56: Nơi Hẹn với Ông Lớn

NHÃ CA

(Trích Đường Tự Do Saigon)

-------------------------------------

Đường Tự Do Saigon *

Tiểu thuyết Nhã Ca, 640 trang
Đặt sách gửi tận nhà, trả bằng lệnh phiếu hay thẻ tín dụng:
24 mỹ kim kể cả cước phí

Liên lạc phát hành: Việt Báo
14841 Moran St.
Westminster, CA 92683
(714) 894-2500

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hàng năm, mỗi độ gió đông về mang theo không khí se se lạnh, thì sao đêm bừng sáng hơn, làm cho gió cũng phải dịu dàng, dễ thương hơn. Và nơi hải ngoại cộng đồng người Việt bắt đầu rộn ràng chờ đón mùa lễ đẹp nhất trong năm – Mùa Giáng Sinh, để chào đón Chúa giáng trần.
VVNM 2025 đánh dấu cột mốc 25 năm thành lập giải thưởng văn học lâu đời nhất của người Việt hải ngoại, lồng trong lịch sử 50 năm người Việt tị nạn. Trong hơn 14,600 trang sách là những câu chuyện của đủ loại ký ức, cảm xúc, có đủ cay, đắng, ngọt, bùi. Có những mất mát; chia xa, có những đoàn viên, thành tựu.
Khách yêu nhạc từ Việt Nam từng biết đến chương trình Vietnam Idol và các ca sĩ đoạt giải qua các năm mà trong đó nam ca sĩ Quốc Thiên là người lãnh giải nhất năm 2008. Quốc Thiên nổi bật trong kỳ thi nhờ giọng ca thật mạnh và đặc biệt trầm ấm. Anh có vẻ sở trường và trình bày thật xuất sắc nhiều bài tình ca, tuy nhiên trong thời gian đầu, hình ảnh một ca sĩ nghiêm nghị, chững chạc có vẻ không thích hợp với anh nên anh đã không thu hút khán giả cho lắm. Ý thức điều đó, Quốc Thiên đã “lột xác”, thay đổi cả từ diện mạo đến cách trình bày, tiếp cận khán giả trên sân khấu và trong rạp. Quốc Thiên đã được khán giả ưu ái đặt cho hỗn danh “Dì Lệ” khi anh bắt đầu thi thố tính chất hài hước, dí dỏm với hơi hướm tưng tửng khiến khán giả cảm thấy gần gũi hơn với anh.
Pechanga Resort Casino mang đến số tiền mặt và EasyPlay khổng lồ trong tháng 12 này với chương trình Xổ Số Triệu Đô Ngày Lễ. Để có cơ hội trúng thưởng, khách thăm chỉ cần đăng ký thẻ Pechanga Club, chơi các máy kéo hoặc bài bàn yêu thích của mình trong tháng 12, rồi đến sòng bài vào mỗi thứ Bảy trong suốt tháng để kích hoạt vé số và xem liệu tên mình có nằm trong danh sách người chiến thắng.
Vào lúc 10 giờ sáng Chủ Nhật ngày 23 tháng 11 năm 2025, tại hội trường Westminster Civic Center số 8200 Westminster Blvd, Thành Phố Westminster. Hội Sinh Viên UCLA (Việt Nammse Community Health At UCLA) đã tổ chức Hội Chợ Y Tế miễn phí. Tiếp xúc với Cô Tracy Nguyễn BS. Nhi Khoa, Phó Chủ Tịch Ngoại Vụ Hội Sinh Viên UCLA, Trưởng ban tổ chức Hội Chợ Y Tế 2025 được cô cho biết: “Liên tục trong 20 năm qua hội đã tổ chức mỗi năm 3 lần hội chợ Y Tế để giúp cho đồng hương cũng như cư dân không có điều kiện khám chữa bệnh, lần nầy là lần thứ 3 của năm 2025. Tham gia hội chợ Y Tế kỳ nầy có hàng trăm Bác Sĩ, Nha Sĩ, Dược Sĩ, chuyên viên kỹ thuật và Sinh Viên các ngành.”
Sau hơn nửa năm chuẩn bị, buổi Hội ngộ Quân Y-Nha-Dược sĩ đã được tổ chức ngày chủ nhật 09/11/2025 tại nhà hàng Sea Palace, Anaheim, California. Khởi đầu từ việc thành lập Diễn đàn Cựu Sinh Viên Quân Y Hiện Dịch năm 1970, nhóm đã nối kết được và mở rộng mối dây liên lạc giữa các y-nha-dược sĩ hiện dịch (tình nguyện chọn con đường binh nghiệp từ khi còn là sinh viên) trong Quân lực VNCH. Trong những năm qua, đôi lần có những kỳ đại hội Y Nha Dược, nhưng năm nay, để ghi dấu 50 năm kể từ ngày phải ly tán, Diễn Đàn CSV/QYHD đã dự trù tổ chức một buổi Hội ngộ rộng lớn, mang ý nghĩa đặc biệt.
Triển lãm và hội thảo kết thúc vào chiều ngày Chủ Nhật 23/11/2025, nhưng dư âm của nó chỉ mới bắt đầu. Khắp nơi trên mạng xã hội, những bài tường thuật, những mẩu đối thoại được mở ra.
Hiểu rõ về bảo hiểm, quyền lợi và cách sử dụng dịch vụ y tế là điều cần thiết để mỗi người có thể chủ động hơn trong hành trình chăm sóc sức khỏe cho bản thân và gia đình.
Hội Đồng Hương Quảng Nam Đà Nẵng do Giáo Sư Đoàn Ngọc Đa làm Hội Trưởng cùng các thành viên trong Ban Chấp Hành, Ban Cố Vấn sau nhiều phiên họp đã đứng ra vận động với đại diện các trường Trung Học Quảng Nam, Quảng Tín, Đà Nẵng và thân hữu tổ chức ngày Hội Ngộ Liên Trường 2025, đây cũng là dịp để tưởng niệm 50 năm sau biến cố 30 tháng 4 năm 1975.
Vào mùa lễ Giáng sinh năm nay, Thành phố Garden Grove mang đến cộng đồng chương trình ‘Winter in the Grove’, sẽ được tổ chức vào ngày Thứ Bảy, 6 tháng 12, 2025, từ 3:00 giờ chiều tới 7:00 giờ tối, tại khuôn viên Village Green Park, địa chỉ 12732 Main Street.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.