Hôm nay,  

Tin Lạ

07/08/200600:00:00(Xem: 4262)

BA TÙ VƯỢT NGỤC BỊ BẮT LẠI VÌ XIN QUÁ GIANG XE CẢNH SÁT!

Ba tù nhân Úc vượt ngục đã bị bắt lại sau khi họ ngoắc một chiếc xe cảnh sát không có dấu hiệu để xin quá giang. Theo bản tin của News.com.au, ba người đàn ông này tuổi 19, 20 và 27, đã trốn ra khỏi nhà tù Warakirri Correctional Central ở New South Wales. Họ đã đi được hơn 125 dậm, nhưng bị bắt lại sau khi vẫy chiếc xe cảnh sát không dấu hiệu này tại Buronga. Bộ ba này đã bị đưa đến trạm cảnh sát Dareton và bị buộc tội vượt ngục.

CÁC CON CỪU Ở ĐỨC ĐƯỢC CHO MANG GIẦY ỦNG!

Các con cừu ở Đức đang được cho mang giầy ủng để bảo vệ chúng không bị nhiễm trùng. Các đôi ủng bằng nhựa nhỏ xíu này được làm bởi thương gia Wilhelm Fenne từ tỉnh Boesel. Ông Fennen cho biết ông đã bắt đầu làm các đôi giầy cho các con chó, nhưng không bao lâu sau đã nhận được lời yêu cầu từ một chủ nông trại ở Hamburg muốn đặt các đôi giầy cho bầy cừu của ông ta. Ông Fennen giải thích rằng: "Các đôi giầy này không được làm để mang cho đẹp nhưng để bảo vệ không bị nhiễm trùng, nhất là khi một con vật có vết cắt ở chân hoặc bị long móng." Ông Fennen cũng cung cấp các đôi giầy cho cả một đơn vị quân khuyển của cảnh sát.

COUNCIL LÀM RA "VÒI NƯỚC THẦN DIỆU"!

Nhiều tín đồ đã tụ tập để uống nước tại một "vòi phun nước thần diệu" từ một bức tượng của Đức giáo hoàng John Paul II, nhưng họ được cho biết nó chỉ là nước lã bình thường từ ống dẫn nước của hội đồng thành phố. Người dân địa phương của Wadowice, tỉnh nhà của Pope John Paul II, tin tưởng một phép lạ đã xảy ra khi nước bắt đầu phun ra từ bệ của bức tượng này.
Tin đồn đã loan truyền khắp đất nước Ba Lan, với rất nhiều tín đồ đến từ những nơi thật xa xôi để lấy nước đổ đầy các chai lọ. Nhưng niềm tin của họ vào điều mà họ nghĩ là "rất linh thiêng" đã bị phá hủy hoàn toàn bởi thị trưởng Eva Filipiak. Theo bản tin của nhật báo Dziennik, bà Filipiak thú nhận hội đồng thành phố đã lắp một ống dẫn nước bên dưới bức tượng. Viên nữ thị trưởng này nói rằng: "Chúng tôi không có bất cứ ý nghĩ gì khác khi đặt ống nước này ngoài việc làm bức tượng trông đẹp đẽ hơn."

CÁC CON KHỈ MẤT DẬY!

Một đàn khỉ hỗn láo (thuộc loại squirrel monkey) đã thoát ra khỏi Sở thú Luân Đôn khi chúng đánh đu trên các ngọn cây và nhảy xuống công viên Regents Park. Các nhân viên sở thú đã nhìn thấy chúng di chuyển từ sở thú tới công viên này như chợ". Đây là lần thoát ra khỏi chuồng mới nhất của đàn khỉ gồm 12 con này, sau lần trước đây khi chúng nghĩ ra cái trò tinh quái ăn cắp các chiếc điện thoại di động của các du khách đến thăm sở thú. Trong một bản tuyên bố, sở thú này nói rằng: "Các con khỉ loại squirrel monkey tại Sở thú Luân Đôn đã thoát ra khỏi chuồng. Chúng hiện đang bị theo dõi rất sát bên trong công viên Regents Park. Các con khỉ Squirrel này không phải là loại nguy hiểm và không là mối đe dọa đối với công chúng."

CẢNH SÁT BẮT GỠ TẤM BẢNG ĐÃ TREO 31 NĂM QUA!

Một người đàn bà góa bị cảnh sát yêu cầu gỡ bỏ một tấm bảng gắn trên hàng rào nhà bà ta viết rằng"Các Con Chó Của Chúng Tôi Được Nuôi Bằng Thịt Của Các Tín Đồ Jehovahs Witness". Tấm bảng này được gắn trên hàng rào nhà bà Jean Groves trong suốt 31 năm qua mà không có ai than phiền. Bà Grover nói rằng các tín đồ Jehovahs Witness xem tấm bảng này như một trò cười và bà ta đã treo tấm bảng lại chỗ cũ khi cảnh sát đi khỏi.
Theo tờ The sun, người đàn bà này nói rằng: "Nó chỉ là một trò vui đùa liều lĩnh một chút thôi, và nó đã được treo ở đó rất lâu rồi. Đừng quan trọng hóa chuyện lặt vặt. Phải chăng người ta không còn có óc hài hước nữa sao"" Bà Grover có một con chó tên Rabbit ba tuổi, nhưng nó là loại Jack Russell rất nhỏ. Bà nói rằng: ^ng chồng tôi đã treo tấm bảng này và nó đã hiện diện ở đấy kể từ đó. Chẳng có ai nói bất cứ điều gì về nó. Chỉ có cảnh sát nói là nó gây ra sự phiền não, khó chịu và không thích hợp".


Trong khi đó Richard, người con trai 53 tuổi của của bà Grover, nói rằng: "Trong nhiều năm qua chúng tôi đã chẳng có một lần gõ cửa nào từ những người Jehovah Witness, do đó tôi nghĩ tấm bảng này rất hiệu quả. Không đời nào chúng tôi có thể gỡ nó xuống - nó là bằng chứng sống về óc hài hước của cha tôi. Các con chó mà chúng tôi nuôi từ trước tới nay chỉ có thể liếm chứ không thể cắn người ta tới chết." Một người theo đạo Jehovah Witness nói rằng: "Nếu chúng tôi nhìn thấy một tấm bảng như thế, chúng tôi chỉ bỏ đi." Trong khi đó phát ngôn nhân cảnh sát Hampshire khẳng định có một người than phiền.

CÁI NGAI VÀNG CỦA MADONNA!

Theo như đưa tin Madonna nhất định đòi được cung cấp một cái "toilet seat" mới tinh tại mỗi nơi cô đến trình diễn. Một nguồn tin đã cho tờ New York Daily News biết rằng cái toilet seat này phải vẫn còn được bọc trong bao nylông. Và nó phải được gỡ ngay sau khi cô ca sĩ này rời khỏi buổi trình diễn để ngăn ngừa bất cứ ai đem bán lại trên eBay. Phát ngôn nhân của Madge, bà Liz Rosenberg, đã xác nhận câu chuyện này với tờ báo. Bà ta nói rằng: "Tôi không biết có bất cứ ai giúp cô ta chùi hay không, nhưng tôi có thể đoan chắc một điều rằng sẽ có rất nhiều người tình nguyện làm việc này."

TRỘM ĐỂ LẠI MỘT NGÓN TAY TẠI HIỆN TRƯỜNG PHẠM TỘI!

Một tay đạo chích đã bị bắt sau khi bỏ lại ngón tay tại hiện trường phạm tội. Michael Baumgartner, 31 tuổi, bị nhìn thấy đột nhập vào một trung tâm giải trí ở Hamburg, nước Đức. Y đã tẩu thoát khi cảnh sát được gọi đến nhưng chiếc nhẫn đeo ở ngón tay trỏ bị vướng vào hàng rào kim loại làm đứt mất ngón tay này. Cảnh sát đã tìm thấy ngón tay bị đứt này nằm dưới đất và đã dùng nó để truy tìm kẻ trộm này. Một cuộc giải phẫu được thực hiện tại bệnh viện địa phương nhưng đã quá trễ để ráp lại ngón tay chôm chỉa này.

BỘ QUẦN ÁO SPIDERMAN CHO QUÂN ĐỘI!

Các binh sĩ trong tương lai có thể sử dụng các bộ quần áo "Spiderman" đặc biệt để đi bộ trên những bề mặt thẳng đứng, và thậm chí có thể dính trên trần nhà. BAE System đã tạo ra một chất liệu mà có thể bắt chước rất giống bàn chân của con thằn lằn, con vật có thể bò trên một tấm kính thẳng đứng. Cuộc nghiên cứu vẫn trong giai đoạn đầu nhưng công ty này nói rằng "các bộ quân phục" có thể được làm từ chất liệu này, tạo cho các binh sĩ có được khả năng di chuyển như con thằn lằn.
Bàn chân của con thằn lằn được phủ đầy lông rất nhỏ, nhỏ đến độ chúng có thể kết dính với các phân tử của những vật và chúng chạm đến. Tiến sĩ Jeff Sargen, một nhà nghiên cứu vật lý học tại Trung tâm Kỹ thuật Cao cấp của BAE System ở Bristol, nói rằng: "Chúng tôi đã tạo ra một số lượng nhỏ chất liệu đặc biệt này và đã chứng minh nó dính trên các bề mặt bằng kính. Điều này cho thấy chất liệu này có tiềm năng rất lớn. Để có một găng tay Spiderman còn phải mất rất nhiều thời gian, nhưng trên lý thuyết, bạn có thể có một cái gì đó tương tự như thế."

LÁI XE THIẾT GIÁP ĐI MUA CÀ REM CHO CON!

Một người đàn ông Tiệp Khắc lái chiếc thiết giáp vào một trấn lịch sử để mua cà rem cho các đứa con. Miroslav Tuceck, 34 tuổi, đã bị phạt $600 đô-la sau khi lái chiếc thiết giáp nặng 12 tấn (APC: armoured personnel carrier) vào tỉnh Hradec Kralove. Anh ta nói với cảnh sát vì đoạn đường quá xa để đi bộ từ nhà tới cửa tiệm, hơn nữa anh ta đã hứa mua cà rem cho các đứa con. Người đàn ông này nói đã phải lái chiếc APC mà anh ta mua lại từ quân đội Tiệp Khắc, bởi vì chiếc xe hơi của gia đình đã bị hỏng máy. Chỉ những chiếc xe loại nhẹ mới được phép lái vào thành phố lịch sử Hradec Kralove, thuộc miền bắc Cộng hòa Tiệp Khắc.

GÓI BƯU PHẨM LÀM CẢ TRẠM BƯU ĐIỆN CHẠY TÁN LOẠN!

Các nhân viên tại một trạm bưu điện ở Đức đã hốt hoảng "bỏ của chạy lấy người" sau khi họ để ý thấy một gói bưu phẩm nhúc nhích, và khi hồi hộp mở nó ra thì tìm thấy một con trăn mầu trắng dài khoảng 1,8 mét. Gói bưu phẩm chứa con trăn bạch tạng này được đưa đến một trạm bưu điện ở Kommen bởi một phụ nữ muốn gửi nó tới một địa chỉ ở miền nam nước Đức. Một nhân viên sở thú đã được gọi đến để bắt con trăn này và cảnh sát giờ đây đang tìm kiếm người gửi. Bà ta rất có thể bị buộc tội vi phạm các luật lệ bảo vệ súc vật.
 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Cho đến hôm nay, lịch sử người Việt tị nạn ghi nhận có ba người Mỹ gốc Việt đã bước vào Quốc Hội Hoa Kỳ. Người đầu tiên là ông Joseph Cao Quang Ánh (Louisiana, từ 2009 đến 2011); người thứ hai là bà Stephanie Murphy Đặng Thị Ngọc Dung (Florida, từ 2017 đến 2023), và cuối cùng là Derek Trần của California. Trong ba người, Derek Trần chính là thế hệ thứ hai, sinh ra và lớn lên ở Mỹ, bước vào vũ đài chính trị Hoa Kỳ bằng niềm hãnh diện của gốc rễ “tôi là con của một gia đình thuyền nhân vượt biển đi tìm tự do.”
Tại hội trường Thư Viện Việt Nam, Thành Phố Garden Grove vào lúc 5 giờ chiều Thứ Sáu ngày 25 tháng Tư năm 2025, Biệt Đội Văn Nghệ Quân lực Việt Nam Cộng Hòa, Thư Viện Việt Nam đã tổ chức lễ tưởng niệm 50 năm quốc hận 30/4/1975 - 30/4/2025
Nhiều người có mặt tại USS Midway Museum (San Diego, Nam California) để tham dự buổi lễ tưởng niệm “Legacy of Hope: From Operation Frequent Wind to Vietnamese Refugees Resilience” (Di Sản Hy Vọng: Từ Chiến Dịch Gió Lốc Đến Sự Kiên Cường Của Người Việt Tị Nạn) vào Chủ Nhật ngày 27 tháng 4 năm 2025 cho biết họ gặp rất nhiều người quen từ khắp nơi ở Mỹ đổ về. Lý do đơn giản là vì qui mô của sự kiện. Ông Châu Thụy, Chủ Tịch của tổ chức Bảo tàng Di sản Việt Nam, nói với Việt Báo rằng số người tham dự là hơn 3,000 người gốc Việt; chưa kể hàng trăm cựu chiến binh Hoa Kỳ cùng gia đình tham dự. Ban tổ chức đã phải điều động 17 xe bus để chuyên chở người tham dự từ Quận Cam đến San Diego. Họ là cựu chiến binh VNCH, là những người từng di tản, vượt biên; họ thuộc nhiều hội đoàn khác nhau của cộng đồng gốc Việt. Người tham dự có người già đã trên 90 tuổi, có những em nhỏ còn học tiểu học. Ông Thụy đặc biệt tri ân những nhà tài trợ cùng hằng trăm thiện nguyện viên đã góp tài chính, công sức để sự k
Trong chuyến đi Nhật để ngắm hoa anh đào vào đầu tháng 4 năm 2025, gia đình tôi check-in tại một khách sạn ở Osaka. Đang loay hoay tìm tiếng Anh đơn giản để nói chuyện với một tiếp tân người Nhật, thì một cô nhân viên khác đến cười tươi và hỏi: “Cô chú là người Việt Nam?” May quá, gặp được đồng hương rồi! Cô bé tên Q., đưa chúng tôi sang bộ phận check-in dành cho khách ngoại quốc. Cô cho biết mình làm ở khách sạn đã gần hai năm. So với một số đồng nghiệp người Nhật, tiếng Anh của cô khá hơn, cho nên công việc cũng ổn định. Q. quê ở Đà Nẵng, gia đình vẫn còn ở đó. Cô sang Nhật sáu năm trước để đi du học; nay đã đi làm, đang chờ đủ điều kiện để nộp đơn xin thành thường trú nhân.
Hội Nhiếp Ảnh PSCVN ở Nam Cali, Hoa Kỳ đã tổ chức một buổi trưng bày cả trăm bức ảnh của hơn 60 hội viên và bạn hữu. Dưới sự hỗ trợ và góp sức của rất nhiều người, thêm sự bảo trợ của Dân Biểu Tạ Trí buổi khai mạc đã diễn ra rất long trọng và đông đảo quan khách tham dự. Người Việt ở khắp nơi đã đến tham dự và xem triển lãm trong vòng hai ngày 26 và 27 tháng Tư, năm 2025 tại phòng khánh tiết của Khu Bolsa Row, trung tâm của thủ đô người Việt tị nạn "Little Saigon". Buổi triển lãm còn có thêm sự góp mặt của Hội Hoa Lan của Ông Hà Bùi với những giò Lan đủ màu được sắp xếp hài hoà trong một khung cảnh lịch sự, ấm cúng và trang nhã. Ngoài ra, Tối Thứ Bảy ngày 26 còn có một buổi văn nghệ giúp vui của Ban Nhạc "No Name Band" do Trần Tùng điều khiển với sự góp mặt của ca sĩ Trọng Nghĩa trong chủ đề Romanza Night.
Mỗi ngày, tôi đều nhắc mình rằng: Chúng ta phải giữ gìn câu chuyện này, phải kể lại trung thực, để không ai – kể cả chế độ cộng sản – có thể viết lại lịch sử của chúng ta. Tôi mong các đồng nghiệp trong Quốc Hội hãy cùng tôi không chỉ tưởng nhớ những nỗi đau mà chúng tôi đã trải qua, mà còn tôn vinh tinh thần bất khuất của người Việt Nam. Hãy vinh danh các cựu chiến binh – cả Mỹ và Việt Nam Cộng Hòa – những người đã hy sinh cho tự do. Và trong ngày kỷ niệm đau thương này, hãy cùng nhau nhắc lại cam kết: giữ vững các giá trị quan trọng nhất – dân chủ, nhân quyền, và khát vọng sống tự do.
Diasporic Vietnamese Artists Network – DVAN và Hội Văn Học Nghệ Thuật Việt Mỹ (Vietnamese American Arts & Letters Association - VAALA) hân hạnh giới thiệu chương trình đặc biệt mang chủ đề “Five Decades in Diaspora: A conversation with Viet Thanh Nguyen & An-My Le” (Năm Thập Niên Hải Ngoại: Mạn đàm cùng Việt Thanh Nguyễn và An-Mỹ Lê), nhằm đánh dấu cột mốc lịch sử: 50 năm kết thúc chiến tranh Việt Nam. Chương trình sẽ diễn ra vào Chủ Nhật, ngày 4 tháng 5, năm 2025, từ 1:30 đến 3:30 chiều, tại Delhi Center ở Santa Ana, California.
Thành phố Garden Grove sẽ có buổi lễ tuyên dương những sinh viên đại học sống tại Garden Grove cho thành tích học tập của họ. Các sinh viên undergraduate, post-graduate, hoặc sắp ra trường mùa học 2025 đồng thời là cư dân Garden Grove có thể liên lạc với Thành phố để tham gia chương trình ‘Garden Grove College Graduates' Reception’ được tổ chức vào Thứ Ba, 10 tháng Sáu, 2025. Hạn chót để ghi danh là Thứ Ba, 27 tháng Năm, 2025 trên website ggcity.org/grads.
Năm nào 30 tháng 4 cũng là ngày quan trọng đối với mọi người Việt. Người gọi đó là ngày “thống nhất đất nước”, người thì coi là ngày “quốc hận”. Năm nay là năm thứ 50, dù đứng ở phía nào, chính kiến nào, ngày này lại càng có ý nghĩa đặc biệt. Đặc biệt bởi con số “50” tròn trịa; đặc biệt vì dù được xem là ngày đất nước thống nhất, lòng người vẫn chia xa; đặc biệt cũng là bởi vết thương không lành, còn đầy tủi hờn chưa vơi của nửa còn lại – quốc hận.
Cuộc vui nào rồi cũng tan, buổi sum họp nào rồi cũng phải chia lìa, cho dù cuộc vui, cuộc họp mặt ấy hoan hỷ, thanh tịnh và tràn đầy ý nghĩa. Lễ Phật đản chung ở thủ đô Hoa Thịnh Đốn đã khép lại, quý thầy đã quay về bổn tự, quý đồng hương Phật tử về lại nhà và tiếp tục công việc mưu sinh. Đất trời Hoa Thịnh Đốn vẫn trong xanh và cao rộng như tư thuở tạo thiên lập địa. Ấy vậy mà dường như có điều chi khác lạ? Phải chăng là đồng vọng âm thanh và hình ảnh của những ngày lễ Phật đản sinh?


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.