Hôm nay,  

Tin Vắn

14/01/200900:00:00(Xem: 4520)

Tin vắn
XE LẬT XUỐNG RÃNH NƯỚC 2 NGƯỜI Chết GẦN CENTRALIA
CENTRALIA, Wash. - (AP) Hai người đi trên một chiếc xe có thể đã bị thiệt mạng vì nước lụt. Thi thể của một người đàn ông và một phụ nữ đã được tìm thấy bên trong một chiếc xe bị lật úp trong một rãnh thoát nước hẹp bên đường. Chiếc xe này đã chạy lạc ra ngoài đường và lật xuống một rãnh thoát nước ngập đầy nước ở phía tây Lewis County của Centralia.
Ông Craig Sahlinger, Nhân viên Cảnh Sát Tuần Tra Tiểu Bang Washington thuật lại cho nhật báo The Chronicle rằng ông tin là chiếc xe hiệu Pontiac Firebird có lẽ quá tốc độ, chạy ra ngoài lề đường tối Thứ Sáu hoặc sáng sớm Thứ Bảy,10/1/2009.
Con đường phủ bùn trơn trợt từ trận lụt đầu tuần, và rãnh thoát nước ngập đầy nước.
Chiếc xe bị lật úp. Ông Sahlinger cho hay rãnh thoát nước đủ hẹp cho nên các nạn nhân không có thể mở các cửa xe ra được.
Tên của các nạn nhân chưa được tiết lộ. Một con chó con được đem ra khỏi chiếc xe gặp nạn và được cứu sống . (QH)


SEATTLE: SÚNG NỔ 3 NGƯỜI BỊ THƯƠNG
SEATTLE, Wash. - (AP) Cảnh sát cho biết 3 người đàn ông đang đi bộ trên đường phố đã bị một người đàn ông đi ra từ một đường hẻm bắn.
Theo cảnh sát, vụ nổ súng xảy ra vào khoảng 2 giờ 30 sáng Thứ Sáu, 9/1/2009, trong khu vực Pioneer Square trên đường phố James Street, gần Second Avenue.


Phụ Tá Cảnh Sát Trưởng Seattle, Nick Metz cho biết ba người đàn ông bị một người nào đó từ một đường hẻm đi ra bắn nhiều phát súng vào ba người đàn ông ngay khoảng giữa khu phố James Street, giữa hai Đại Lộ Thứ Nhất và Thứ Hai.
Các nạn nhân đều trong lứa tuổi từ 20 tới 30, đã được chở tới Harborview Medical Center. Có hai nạn nhân bị thương nặng có thể nguy hiểm tính mạng.
Ông Nick nói rằng các thám tử chuyên trách về băng đảng và giết người đang tuy tầm tay súng và phỏng vấn những người có thể hiểu biết về vụ nổ súng này.
Ông Nick cho biết cảnh sát đã có những tin tức đầu mối khá tốt, vì vậy cảnh sát đang tiếp tục cuộc điều tra. Và vụ án này có thể liên quan đến băng đảng.(QH)


1 CẶP VỢ CHỒNG BỊ BUỘC TỘI...
SEQUIM, Wash. - Các thám tử điều tra thuộc Clallam County đã bắt một ông chồng và một bà vợ để điều tra về những hình ảnh khiêu dâm của trẻ em liên quan tới một em bé gái 9 tuổi là con của họ.
Văn phòng cảnh sát trưởng cho biết cuộc điều tra đã bắt đầu từ ba tháng qua.
Người mẹ đối diện với 5 tội phạm  nghiêm trọng về loạn luân, sách nhiễu và phát tán hình ảnh khiêu dâm trên mạng internet.
Người cha cũng bị truy tố về các tội loạn luân và cưỡng hiếp.
Giới chức cảnh sát đã tịch thu các máy computer của họ để có thêm bằng chứng. (QH)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một người bị đánh đến bất tỉnh. Nhiều người khác bước ra khỏi phòng biệt giam với thân thể đầy vết bầm, có người nôn ra máu, có người không đi nổi. Một người trở về phòng giam trong nước mắt, nói rằng mình vừa bị xâm phạm tình dục - theo bài viết trên tờ The Washington Post ngày 1 tháng 8 năm 2025. “Đập nó như đập con piñata!” – các cai ngục hò hét giữa trận đòn, theo lời kể của những người bị giam. Họ gọi nơi ấy là “La Isla” – Hòn Đảo – căn phòng biệt giam tăm tối, nơi nhiều người Venezuela bị trục xuất từ Hoa Kỳ kể rằng họ chịu đựng những hành hạ tàn khốc nhất trong suốt 125 ngày ở Trung Tâm Giam Giữ Khủng Bố (CECOT) tại El Salvador.
California có luật an toàn súng đạn nghiêm ngặt nhất cả nước, giúp tỷ lệ tử vong do súng đạn thấp hơn nhiều so với con số trung bình trên toàn nước Mỹ. California có số người chết vì súng đạn vào khoảng 3,200 người hàng năm. Nếu tỷ lệ tử vong do súng đạn trên toàn quốc tương đương với California, thì có gần 140,000 người không chết vì súng, và hàng trăm nghìn ca thương tích do súng đã không xảy ra.
Tỷ lệ trầm cảm cao nhất ở thanh thiếu niên gốc Latin; trong khi nam thanh niên da đen có tỷ lệ tự tử cao nhất. Năm 2022, tự tử là nguyên nhân tử vong hàng đầu đối với người Mỹ gốc Á trong độ tuổi 15-24.
Một chuyện kỳ lạ đang xảy ra trong hệ thống tòa án di trú Hoa Kỳ: các luật sư của chính phủ (cụ thể là của ICE) không chịu công khai tên tuổi trong các phiên điều trần công khai. Tháng 6 năm 2025, Chánh án Di trú ShaSha Xu tại thành phố New York đã tuyên bố trong phòng xử án rằng: “Chúng tôi sẽ không gọi thẳng tên (luật gia) ra nữa.” Điều trớ trêu là chỉ có danh tính luật sư chính phủ được giữ kín, còn luật sư bào chữa cho di dân vẫn phải xưng tên như bình thường. Xu nói lý do là vì “tình hình dạo gần đây đã thay đổi.”
Sau kỳ bầu cử tổng thống Hoa Kỳ năm rồi, tờ báo trào phúng thiên tả The Onion chạy tít: “Trump gọi điện cho Kamala Harris để chúc mừng… chính mình đắc cử.” Về mặt kỹ thuật, đây là một câu đùa gần như hoàn hảo: chỉ tám chữ, trong đó có một chữ lật ngược bảy chữ còn lại một cách duyên dáng. Nghe là tưởng tượng ra được Trump liền. Nhưng khổ nỗi một điều: nếu chuyện này xảy ra thật, chẳng ai ngạc nhiên cả.
Dài hơn 900 trang, OBBBA là một đạo luật bao trùm nhiều lãnh vực: thuế, phúc lợi xã hội, năng lượng, y tế, quốc phòng, và ngân sách liên bang. Đảng Cộng hòa gọi đây là một chiến thắng mang tính lịch sử. Trong khi đó, nhiều chuyên gia độc lập nhận định rằng OBBBA này là một trong những “sự tái phân phối ngân sách thiên lệch nhất trong lịch sử gần đây,” với phần lớn lợi ích tập trung vào giới có lợi tức cao. Bỏ qua một bên những tranh cãi thường nghiêng về quan điểm chính trị thay vì các điều khoản cụ thể của đạo luật, nhiều người đang hỏi nhau những câu rất thiết thực: “tôi đang lãnh medicaid vậy sẽ có bị cắt không?”, “con tôi sắp vào đại học, việc mượn tiền đi học có bị ảnh hưởng không?”, “nghe nói có nhiều chương trình giúp người nghèo nhiều lắm, tôi sẽ được giúp đỡ thế nào?” và “người nghèo cũng được giảm thuế nữa, đúng không?”... Bài viết này trình bày những điểm chính của OBBBA và phân tích ảnh hưởng của nó lên mọi tầng lớp dân chúng.
Trong nhiều năm kể từ khi Jeffrey Epstein được phát hiện chết trong phòng giam tại Metropolitan Correctional Center (MCC), New York, giới chức liên bang luôn khẳng định rằng cái chết này là một vụ tự sát. Tuy nhiên, một cuộc điều tra độc lập do CBS News thực hiện đã phơi bày hàng loạt mâu thuẫn giữa các tuyên bố của chính phủ và những gì thực sự hiện ra trong đoạn phim giám sát vừa được công bố.
Trong những năm gần đây, các thư viện công tại Hoa Kỳ – vốn từng là không gian yên tĩnh dành cho học tập và tra cứu – đã trở thành điểm nóng trong các cuộc tranh chấp văn hóa. Hàng ngàn cuốn sách bị yêu cầu cấm lưu hành, không phải bởi độc giả trực tiếp, mà từ các nhóm chính trị cánh hữu sử dụng mạng xã hội để vận động phản đối hàng loạt. Riêng năm học 2023–2024, PEN America ghi nhận tới 10.046 lượt cấm sách ở các trường công, ảnh hưởng tới 4.231 tựa sách và 2.662 tác giả; trong đó Florida và Iowa chiếm lần lượt 4.561 và 3.671 lượt cấm trong năm học. Gần một nửa trong số đó là sách viết bởi các tác giả LGBTQIA+ hoặc thuộc các cộng đồng chủng tộc thiểu số – những tiếng nói vốn đã bị thiệt thòi trong ngành xuất bản, nay tiếp tục bị đẩy ra ngoài bằng nhãn “không phù hợp.”
Theo ước tính ban đầu từ Văn Phòng Ngân Sách Quốc Hội, đạo luật này sẽ làm giảm chi tiêu y tế liên bang hơn 1 nghìn tỷ đô la, chủ yếu bằng cách cắt giảm Medicaid và trợ cấp bảo hiểm y tế. Khoảng 11.8 triệu người dự kiến sẽ mất bảo hiểm do các điều khoản trong dự luật.
Ông Padilla cho rằng nếu đây là cách chính quyền Trump phản ứng với một TNS Hoa Kỳ- một người chỉ muốn đặt câu hỏi để cố gắng làm sáng tỏ, tìm kiếm sự thật- thì người Mỹ có thể tưởng tượng những gì họ sẽ làm và đang làm với rất nhiều người dân ở khắp nơi trên đất nước.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.