Hôm nay,  

Welcome To Canada

29/09/200700:00:00(Xem: 10054)

Mặc áo Canada đón khách"

Đồng bào mình mỗi khi trở về Canada sau một chuyến du lịch Việt Nam hay bất kỳ một quốc gia nào khác, thường hay có thói quen đem theo về nhiều quà cáp hoặc thực phẩm đặc sản của nơi thăm viếng.

Phần đông trong chúng ta vì không am tường luật lệ nên ít khi để ý đến những phiền toái rắc rối có thể xảy ra khi phi cơ đáp xuống các phi trường Canada.

Sau đây, tác giả xin tóm lược những điều chính yếu của tài liệu Be Aware and Declare  của chính phủ Canada về những gì bạn cần phải khai báo trong mẫu Canada Border Services Agency (CBSA) Declaration Card được phát lúc bạn còn trên phi cơ.

http://www.cbsa-asfc.gc.ca/E/pbg/cf/e311/e311-06e.pdf

Tại sao phải khai báo"

Một vài loại sản phẩm, thức ăn hoặc nước uống mà du khách đem về có thể chứa virus, sâu bọ, côn trùng, nấm mốc hay ký sinh trùng. Tất cả mầm bệnh vừa kể có thể là mối đe dọa cho sức khỏe của người dân Canada hoặc có thể gây hại đến ngành nông lâm ngư nghiệp, chăn nuôi và tài nguyên thiên nhiên của quốc gia nầy.

Còn nhớ hồi năm 1952, một du khách Âu châu khi đến Canada có mang theo một đòn saucisse. Sau đó, ông ta đi viếng một trại heo ở tỉnh bang Saskatchewan và cho heo ăn sản phẩm nầy. Chẳng may, trong saucisse có chứa virus vì vậy nên đã khơi màu cho một dịch bệnh long móng lở mồm (Foot and Mouth Disease) vô cùng ác liệt kéo theo sự thiệt hại kinh tế to tác lối trên 30 tỷ dollars tính theo thời giá ngày nay.

http://www.cbsa-asfc.gc.ca/travel/visitors-e.html

http://www.pensez-y.gc.ca/english/rolee.html

http://www.pensez-y.gc.ca/english/risrise.html

Khai báo là một sự bắt buộc theo luật định.

Luật bắt buộc du khách khi vừa bước xuống phi cơ phải khai báo những hàng hóa, thực phẩm, thịt, sữa, rau cải, hoa quả cây cối, da thú và những sản phẩm kỷ niệm làm từ các loài động vật hoặc thực vật hiếm quý mà họ mang theo.

Tại các phi trường Canada đều có sử dụng giống chó Beagle, tuy nhỏ nhưng nhờ được huấn luyện kỹ càng nên nó rất tinh luyện trong việc phát hiện bất kỳ một loại thực phẩm nào kể cả hoa tươi dấu trong hành lý.

Nếu không khai báo nhưng lỡ bị nhân viên quan thuế phát giác ra thì rất phiền phức:

-  Sản phẩm sẽ bị tịch thâu.

-  Có thể bị phạt lên đến 400$.

-  Hoặc bị truy tố ra tòa.

http://www.pensez-y.gc.ca/english/declaree.html

Phải khai báo các sản phẩm sau đây:

- Thịt và sản phẩm làm từ thịt (meat & meat products), sandwich: Sợ bị bệnh long móng lở mồm.

- Crème, sữa, fromage và sản phẩm làm từ sữa (cream, milk, other dairy products): Sợ bị bệnh long móng lở mồm.

- Cây cối, hoa cắt thành bó (plants, trees, cut flowers and their soil, may require and import permit): Sợ sâu bọ côn trùng, ký sinh trùng nématodes trong đất.

- Gỗ và sản phẩm làm từ gỗ (wood and wood products): Sợ sâu bọ (pest).

- Trái cây và rau cải (fruits & vegetables, may require an import permit): Sợ côn trùng, sâu bọ (pest).

- Chó mèo, chim và thú vật sống (require an import permit or vaccination documentation): Sợ những bệnh của thú vật.

- Lông chim (feathers and down): Sợ mang mầm bệnh của thú vật.

- Hạt giống và hạt dẻ (seeds and nuts): Sợ có mang ký sinh trùng nématode trong đất.

- Sữa cho trẻ em (baby formula): Sợ bệnh long móng lở mồm.

http://www.pensez-y.gc.ca/english/prod/prode.html

Tổ chức CITES là gì"

Đây là Tổ Chức Quốc Tế (Convention on International Trade in Endangered Species of Wild Fauna and Flora). Tổ chức nầy có nhiệm vụ kiểm soát sự mua bán và đổi chác những loài động vật và thực vật hiếm quý có nguy cơ bị diệt chủng.

Nanh heo rừng, ngà voi, sừng con tê giác, da cá sấu, da cọp, cây xương rồng, hoa lan orchidée… đều nằm trong danh mục của CITES.

http://www.cites.ec.gc.ca/   Tel: 1 800 668 6767

Những cơ quan trách nhiệm kiểm soát

1- Canada Border service Agency CBSA. Tel: 1 800 959 2036

http://www.cbsa-asfc.gc.ca/travel/canadians-e.html

2- Canadian Food Inspection Agency CFIA Tel: 1 800 442 2342

http://www.inspection.gc.ca

Kết luận:

Những năm gần đây, dịch bệnh thế giới có nhiều xáo trộn và biến đổi không ngừng. Nào là dịch long móng lở mồm ở heo,  bò,  dê,  cừu; bệnh viêm phổi cấp tính và trầm trọng SARS ở người; bệnh bò điên; dịch cúm gia cầm; dịch bệnh liên cầu khuẩn Streptococus suis ở heo; bệnh tai xanh (PRRS) ở heo, v.v… Ngoài ra còn có mối đe dọa về khủng bố sinh học (bioterrorism) nữa.

Tình hình mới thì phải có biện pháp mới. Trong bối cảnh nầy, mỗi khi đi du lịch là chúng ta bị bắt buộc phải tuân hành theo nhiều ràng buộc mới về mặt luật lệ ở các cửa khẩu. Thôi thì nhập gia thì phải tùy tục.

Theo ý riêng của người viết, muốn cho cuộc đi chơi được vui vẻ thuận buồm xuôi gió, khỏi bị phiền phức bực mình và bị mất thì giờ vô ích, thì tốt hơn hết chúng ta đừng có đem rau quả hay bất kỳ một loại thực phẩm nào vào Canada hết./.

Montreal, Sept 28, 2007

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.