Hôm nay,  

Đan Điền (Hara)

04/10/200800:00:00(Xem: 12854)
Đan Điền là Trung Tâm dung chứa năng lực, sức sống của con người; Nó giống như một cái bình điện (Acquy) ở ngay dưới rốn khoảng 3, 4 đốt ngón tay (2, 3 inches) mà chúng ta thường gọi là:

- Bụng Dưới ( Abdomen)

-Bộ Phận Tiêu Hóa (Bowel)

- Tử Cung (Ulterus)

Còn một nghĩa khác, nó là nơi, là phương tiện phù hợp và tối quan trọng cho những ai Hành Thiền để kiếm tìm "Bộ Mặt Trước Khi Cha Mẹ Sinh" của mình.
Vâng, với những vị Tu Thiền này thì nó là:

- Tim (Heart)

- Tâm (Mind)

- Tấm Lòng Chân Thật (Heart-Mind)

- Và cũng là nơi tĩnh lặng, thư giãn, không hề bị căng thẳng bao giờ!

Hầu hết chúng ta sống theo sự suy nghĩ, học hỏi, tính toán bằng đầu óc chứ không mấy ai biết dùng Đan Điền (Hara), là con tim, còn gọi là tấm lòng của chúng ta mà người ngoại quốc gọi là "Heart-Mind".

Nơi Đan Điền (Hara) ấy thanh thanh, tịnh tịnh, không hề có Danh Từ, không hề có Lời Nói lảm nhảm, thầm thì suốt ngày đêm như đầu óc của chúng ta! Lúc nào cũng bận bịu bởi những vọng tưởng, suy nghĩ lăng xăng không bao giờ ngưng nghỉ! Làm cho Tâm Thần dễ căng thẳng, làm cho thân thể dễ mỏi mệt, và cũng dễ gây nên bệnh hoạn để mà tổn thọ, mau già, mau chết!

 Do lẽ đó mà chúng ta cần Tĩnh Tâm lại, trước hết là cho sức khỏe, cho đời sống cá nhân, ảnh hưởng rất nhiều đến gia đình, quốc gia, xã hội; Sau nữa việc TĩnhTâm này còn liên hệ mật thiết đến vấn đề Tâm Linh, cũng là việc trọng đại nhất, nan giải nhất của hầu hết mọi người cần giải quyết, đó là vấn đề:

"Luân Hồi Sinh Tử!"

Nhưng muốn Tĩnh Tâm mà cứ dùng cái đầu để thực tập thì e khó mà thành công! Vì cái "Tâm con khỉ" lăng xăng ấy, nó không chịu hàng phục chúng ta bao giờ! Cho dù có dùng bất cứ phương tiện nào, công phu nào đi nữa thì chúng ta cũng vẫn bị trong tình trạng là: Công Phu và Vọng Tưởng lẫn lộn xen nhau; Ấy là chưa kể hôn trầm (buồn ngủ) đến bất cứ lúc nào!

Để tránh được sự việc quá khó khăn và phức tạp này, thay vì dùng đầu óc để "Hạ Thủ (Hành Trì) Công Phu" là:

- Niệm Phật

- Trì Chú

- Tham Thoại Đầu

- Tham Công Án ...

thì chúng ta hãy dùng Đan Điền (Hara) là nơi để "Hạ Thủ (Hành Trì) Công Phu",  sẽ dễ dàng hơn và kết quả cũng nhanh hơn vì:

- Nơi Đan Điền ấy, không nói năng thầm thì, lảm nhảm suốt ngày đêm như trong đầu óc!

- Nơi Đan Điền ấy, quá ư tĩnh lặng nên không dễ gì hồ đồ, nóng nẩy, sân si như trong đầu óc!

- Nơi Đan Điền ấy, không có Tướng này biến, Tướng kia hiện như trong đầu óc!

Với cái đầu thì khi chúng ta nghĩ tới Nha Trang là Tướng của Nha Trang hiện, và tiếp tục chúng ta lại nghĩ đến Sài Gòn là Tướng  của Nha Trang tự nhiên biến đi, để Tướng của Sài Gòn hiện ra! Và cứ thế, Tướng này Sinh, thì Tướng kia Diệt, Tướng này Diệt,  thì Tướng kia Sinh!

- Qua Nơi Đan Điền ấy, chúng ta mới thấy rõ là mình chỉ có một cái Tâm, mà vì "Tán Loạn Tâm", "Vọng Tưởng Tâm" làm cho mình tưởng như có đến trăm ngàn cái Tâm! Có ai hay "con khỉ" đã đậu ở cành đào thì thôi đậu ở cành mận; Ngược lại, khi đậu ở cành mận thì thôi ở cành đào là lẽ đương nhiên! Cũng như thế, khi đã có Công Phu thì thôi có Vọng Tưởng, và khi có Vọng Tưởng thì thôi có Công Phu! Cho nên khi qua Đan Điền chúng ta Chú Tâm để "Hạ Thủ Công Phu" thì Tâm đã ở Đan Điền và đang bận với Công Phu nên đầu óc bặt đi cái suy nghĩ miên man! Bởi chúng ta chỉ có một cái Tâm, nếu nó đã ở chỗ này thì thôi ở chỗ kia!

- Do lẽ nơi Đan Điền ấy, là tấm lòng chân thật Vô Tướng (Heart-Mind); Là Tâm yên lặng (Silent-Mind); Là nơi không có một danh từ, lời nói nào cả, thì quả là tuyệt vời cho chúng ta Hạ Thủ Công Phu, tức là để sự Chú Tâm nơi đó, thì sẽ thư thái, nhẹ nhàng, không bị căng thẳng như khi dùng đầu óc! Nơi đây chúng ta hãy đề lên một Niệm thật đứng đắn, thí dụ như đề lên câu: Công Án "Tôi Là Ai"" thì với sự Chú Tâm trong tĩnh lặng ở  Đan Điền, ta sẽ thấy rõ từng chữ:  "Tôi...Là...Ai..."" một cách rõ ràng, minh bạch, không có tạp niệm để  pha trộn lẫn lộn; Không có sự mơ hồ để không tỉnh táo, rồi bị hôn trầm  bởi Vọng Tưởng hỗn tạp của đầu óc! Vì khi sự Chú Tâm đã ở nơi Đan  Điền thì nơi đầu óc không còn Vọng Tưởng lan man nữa! Vì vậy mà sự  "Hạ Thủ Công Phu" sẽ dễ dàng đến độ miên mật, để rồi nơi Heart- Mind, nơi yên lặng Không Lời Vô Tướng ấy, chúng ta sẽ chợt nhận ra  sự: Tịnh Chiếu và Chiếu Tịnh, tức là sự tham vấn của mình (Chiếu), và  sự tĩnh lặng của Đan Điền (Tịnh); Vâng, chỉ còn toàn là Chiếu với Tịnh,  Tịnh với Chiếu; Định và Huệ, Huệ và Định mà thôi! Do đó mà mọi  Công Án, mọi Thoại Đầu đều giải quyết một cách rất nhanh chóng!

- Tóm lại, qua nơi Đan Điền ấy, nơi tĩnh lặng Vô Tướng ấy, chúng ta lại dùng câu Thoại Đầu Vô Tướng hoặc Câu Công Án Vô Tướng (Vì Vô Tướng nên không biết nó là cái gì! Mà khi đã không biết thì tự động sẽ Nghi và đã có Nghi là sẽ có Ngộ! Thì quả là nơi phù hợp lý tưởng cho mọi Hành Giả thực tập Tham Thiền:

- Nếu chưa được miên mật, thì cũng đang được trong trạng thái của Tiềm Thức (Intuition) tức Thức số Bảy và Thức số Tám! Chứ không phải trong Kiến Thức (Intellect) của bộ óc, là Tiền Ngũ Thức và Thức số Sáu!

- Còn nếu Công Phu được miên mật không có gián đoạn thì Hành Giả sẽ đi đến Giác Ngộ, tức là chứng nghiệm được cái Chân Lý thật sự! Vì khi đó đã buông được hết mọi Tán Loạn Tâm để chỉ còn trơ lại "Một Niệm" đang Tham, đang  Hỏi từng chữ, từng câu không gián đoạn! Niệm không gián đoạn này là Nhất Tâm (Single Mind), tuy nhiên nó vẫn còn là Hữu Tâm! Từ Hữu Tâm cứ tiếp tục Tham nữa sẽ đến được Vô Tâm, còn gọi là "Công Phu Thành Phiến", cũng là "Công Phu Thành Khối Nghi", tức Chân Nghi; Khi có Nghi thì các Tướng đều không còn! Nói cách khác, Chân Nghi đã hiện thì cũng là Vô Tướng Thuần Nhất hiện! Và Hành Giả đang ở giai đoạn sắp Kiến Tính, giai đoạn này có nhiều tên gọi khác nhau nhưng đồng một nghĩa:

- Đầu sào trăm thước

- Đã đến được Thoại Đầu, cũng là sắp phá vỡ Công  Án...

- Đỉnh Núi Muôn Trượng

- Vô Tâm

- Chỗ Một Niệm Chưa Sinh Khởi

- Chỗ Vô Thủy Vô Minh

- Và cũng chính là cội gốc Vô Minh, Vô Ký Không.

Để rồi từ cái Chân Nghi Vô Tướng Thuần Nhất ấy, tức Đầu Sào Trăm Thước ấy, Hành Giả lại vẫn phải tiếp tục Công Phu, tức là tiếp tục Tham Thiền mãi không ngừng để phá "Bản Tham", là làm cho Khối Nghi tan rã, cũng là lúc Hành Giả đã "Kiến Tính"! "Kiến Tính" còn gọi là:

- Đập Bể Ngân Sơn, Nhẩy Qua Thiết Bích

- Bàn Tay Đập Vỡ Hư Không

- Hang ổ Vô Minh đã bị phá hủy

- Căn bản Vô Minh tự tan tành

- Lúc ấy Niệm Nghi tự biến thành "Chân Như Niệm"

Hầm Sâu Đen Tối, Vô Thủy Vô Minh biến thành thuần một Chân Định! Đồng thời "Toàn Thức" đã     chuyển thành "Toàn Trí"!

- Và Thập Phương Thế Giới hiện Toàn Thân.

Dĩ nhiên, câu Công Án đã có câu trả lời chính xác, đồng thời Hành Giả tự rõ biết mình là ai! Lúc này đây, Hành Giả vượt ra ngoài cả Vô Tâm lẫn Hữu Tâm và thấy rằng:

- Dụng là Thể, Thể là Dụng.

- Dụng là Tâm, Tâm là Sự.

- Sự là Lý, Lý là Sự, (Tức Tâm Cảnh đều Vô Ngại, chúng tự hỗ dụng cho nhau)   Nên:

- Khi cầm cuốn sách lên, hay là nâng, hay là nhấc bất cứ vật gì cũng đều là Tâm

- Và Tâm lại là cuốn sách, Tâm cũng là bất cứ vật gì đang ở trong tay! Tuy nhiên, "Kiến Tinh" mới khởi Tu, Tu bất kể thời gian để còn Ngộ mãi chứ không phải chỉ Ngộ vài lần mà là Ngộ không giới hạn... Đồng thời cũng là để màn mây mù của Tập Khí sâu dầy tích trữ từ bao đời, bao kiếp ấy phải được tan biến hết để Vầng Trăng Trí Tuệ hiện ra thật tròn đầy! Thì đó mới là Giác Ngộ Viên Mãn! Còn "Kiến Tinh" chỉ như một mũi kim khâu đã chọc và chạm được vào mặt trăng, để ánh sáng của mặt trăng tỏa ra vừa cỡ của đầu mũi kim khâu đó mà thôi! Ấy thế mà Hành Giả cũng đã ra khỏi được Tam Giới, Sáu Nẻo rồi! Và Quả vị của Hành Giả tương đương với Bồ Tát Thập Địa! Nhưng nếu giải đãi, không tiếp tục Hành Trì Công Phu nữa, cũng như không hề thực hành để buông bỏ mọi thói hư tật xấu! Mà trái lại, được một chút đã cho là đủ, rồi Trụ vào việc: "Ta đã Ngộ Đạo" để huênh hoang, để cao ngạo, thì cái "Sự Ngộ" nhỏ bằng mũi kim ấy lại tự nó đóng bít lại!
Chú Giải:

* Tam Giới: Dục Giới, Sắc Giới, Vô Sắc Giới

*  Sáu Nẻo: Trời, Người, A Tu La, Ngã Quỉ, Súc Sinh, Địa Ngục.

* Chỗ Một Niệm Chưa Sinh Khởi, cũng là Cội Gốc của Vô Minh, còn gọi là:

- Đầu sào trăm thước

- Đã đến được Thoại Đầu, cũng là sắp phá vỡ Công  Án...

- Đỉnh Núi Muôn Trượng

- Vô Tâm

- Chỗ Một Niệm Chưa Sinh Khởi

- Chỗ Vô Thủy Vô Minh

- Và cũng chính là cội gốc Vô Minh, Vô Ký Không.

Cái cội gốc Vô Minh, Vô Ký Không này, là Chỗ của một Niệm Bất Giác khởi lên! Cho nên:

Khi chúng ta Biết là Vọng Giác Biết! Tức "Cái Biết" của Kiến, Văn, Giác, Tri (Thấy, Nghe, Hay, Biết  của Mắt, Tai, Mũi, Lưỡi, Thân, Ý)

Còn khi Không Biết là Vô Ký Không, tức Vô Thủy Vô Minh! Hang ổ này chính là Tạng Thức số Tám dung chứa và quán xuyến toàn bộ Thấy, Nghe, Hay, Biết, cùng mọi Thiện/Ác, Ác/Thiện của Tiền Ngũ Thức và Ý Thức:

- Tiền Ngũ Thức:   Là Nhãn Thức, Nhĩ Thức, Tỷ Thức, Thiệt Thức, Thân Thức.

- Thức Số Sáu :  Là Ý Thức 

Những Thức này là nguyên nhân của sự tạo nên một dòng Nhân   Quả, Nghiệp Báo thật kiên cố, sâu dầy cho hằng hà sa số kiếp!   Mà chỉ có Tham Thiền sao cho thật nỗ lực, kiên trì, miên mật, và   nhất là phải đúng cách, đúng phương pháp như đã nói ở trên mới   có thể tiến đến được "Đầu Sào Trăm Thước".

Chú ý:

Mọi danh từ:  Đập vỡ, phá hủy, tan tành, quả vị ... đều chỉ là phương tiện, cũng là giả danh.

(Khi đã Kiến Tính tự động  (Sắc, Thanh, Hương, Vị, Xúc)

Bát Thức chuyển thành Tứ Trí )

Tọa Thiền

Biết chú ý là cứu cánh tận cùng

Nếu không Tọa Thiền, khó lắm ai ơi

Đừng quên tĩnh tọa, ngày một vài tiếng

Để Tâm mình, thôi đừng chạy lung tung

Thiền chuyển thức Tâm, chuyển cùng cội rễ

Cho đến cùng, cái cội gốc si mê

Thiền, Thiền sâu là đã có đường về

Chú ý là đây, tận cùng chú ý

*

Nếu muốn cùng tột, tận cùng chú ý

Hóa chuyển đi hầm "Vô Thỉ Vô Minh"

Tọa, Tham đến độ quên Thân Tâm mình

Thân Tâm này, chính "Ổ Tâm Ý Thức"

Dù Tham Công Án, dù Tham Thoại Đầu

Miên mật Tham thôi, chẳng chút vọng cầu

Tham đến khi nào, nghi tình thành khối

Đi, đứng, nằm, ngồi, giữ chặt một câu

"Tôi là ai"" Hỏi mãi suốt canh thâu

Công Án nào, chẳng vi diệu, nhiệm mầu!

Chọn một câu, thật hoài nghi, thật hợp

Tham mãi, miệt mài, chẳng kể dài lâu

Công Án, Thoại Đầu là kiếm kim cương

Chớ lìa xa, quá tuyệt diệu khôn lường

"MU" là gì" "Ai người đang Niệm Phật""

Vậy thôi mà, hội Tổ, Phật mười phương

Hởi những ai đã nhàm chán đau thương

Chọn lối đi, để dứt khỏi đoạn trường

Giản dị thôi, câu Thoại Đầu, Công Án

Tọa Thiền, Tham Thiền, vượt hết sầu vương

Tham không gián đoạn, nghi tình thành khối

Chân nghi hiện rồi, Diêm Vương bỏ chạy thôi

Thuần một khối nghi, đầu sào trăm thước

Bảo kiếm vung lên, dứt sạch nghiệp luân hồi

Hầm sâu đen tối, đáy thùng tan rã

Thập Phương Thế Giới, đã hiện Toàn Thân

Vô Tướng Thuần Nhất, chăng là Thuần Chân"

Siêu cả Sắc Không, vượt ngoài Phàm Thánh

Chẳng chi để nói, chẳng chỗ để về

Chẳng người chứng ngộ, ai người si mê"

Đặt Tổ, gọi Phật, tiền nhân dậy thế

Tùy duyên này, tôi phổ nhạc, ca thôi!

Thanh Tịnh Liên, Thích Nữ Chân Thiền

Thiền Viện Sùng Nghiêm: 11561 Magnolia Street, Garden Grove, CA 92841.

Tel : (714) 636-0118

Web: www.thienviensungnghiem.com

Email : [email protected]

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bằng cách bắt chước cơ chế bảo vệ của cơ thể chống lại nhiễm trùng do vi khuẩn, một nhóm nghiên cứu ở Lund, Thụy điển hy vọng có thể ngăn chặn tình trạng viêm phát triển thành nhiễm trùng máu, theo đài truyền hình SVT, Thụy điển. Nhiễm trùng máu là tình trạng nhiễm trùng có thể đe dọa tính mạng. Thông thường nguyên nhân là do viêm phổi, nhiễm trùng đường tiểu hoặc nhiễm trùng vết thương. Nghiên cứu từ Lund cho thấy hiện nhiễm trùng huyết phổ biến hơn so với trước đây.
Ngày nay, có nhiều người lớn hơn bao giờ hết đang phải đối mặt với chứng rối loạn khả năng tập trung- thiếu khả năng chú ý, hay ADHD. Người ta nghi ngờ nguyên nhân chính của vấn đề này là do công nghệ hiện đại đang gây áp lực lên não bộ của họ. Trong khi có gần 10% trẻ em được chẩn đoán mắc chứng ADHD, một phân tích tổng hợp gần đây từ nhiều nghiên cứu cho thấy gần 6.8% người lớn mắc chứng ADHD – tăng từ 4.4% vào năm 2003.
Bộ não của chúng ta thường có khuynh hướng tìm kiếm và phản ứng với những điều mang lại sự hài lòng, gọi là phần thưởng. Khi chúng ta đói, bộ não hiểu rằng thức ăn là một phần thưởng, còn khi ta khát, nước sẽ là phần thưởng. Nhưng lạm dụng các chất gây nghiện như rượu và các loại thuốc có thể ảnh hưởng đến các con đường tìm kiếm phần thưởng tự nhiên trong bộ não, tạo ra những ham muốn khó kiểm soát và làm giảm khả năng kiểm soát hành vi của chúng ta.
Aissam Dam, cậu bé 11 tuổi, lớn lên trong một thế giới im lặng tuyệt đối. Em sinh ra đời đã bị điếc và chưa bao giờ nghe thấy bất kỳ tiếng động nào. Khi sống trong một cộng đồng nghèo ở Maroc, em đã học cách diễn đạt bằng ngôn ngữ ký hiệu do chính mình phát minh ra và không được đi học. Năm ngoái, sau khi chuyển đến Tây Ban Nha, gia đình đưa em đến gặp một chuyên gia về thính giác, người đã đưa ra một gợi ý đáng ngạc nhiên: Aissam có thể đủ điều kiện tham gia thử nghiệm lâm sàng sử dụng liệu pháp gen. Vào ngày 4 tháng 10, Aissam được đưa đến điều trị tại Bệnh viện Nhi đồng Philadelphia, trở thành người đầu tiên được điều trị bằng liệu pháp gen ở Hoa Kỳ cho bệnh điếc bẩm sinh. Mục đích là cung cấp cho em thính giác, nhưng các nhà nghiên cứu không biết liệu phương pháp điều trị này có hiệu quả hay không, và nếu có thì em sẽ nghe được bao nhiêu.
Sau mùa lễ cuối năm là lúc các bậc phụ huynh lo lắng về con đường đại học của con cháu mình. Những con số điểm, những chữ viết tắt như GPA, SAT và ACT sẽ làm phụ huynh nhức đầu và chúng ta sẽ bàn lại về vai trò các điểm này và nhất là tương quan giữa SAT và IQ trong khung cảnh của các thay đổi gần đây ở Mỹ. Năm ngoái, Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ quyết định cấm dùng màu da, nguồn gốc sắc tộc để quyết định tuyển chọn một ứng viên, từ chối không cho Đại học Harvard thực hành “tác dụng khẳng định” (affirmative action) để tăng sỉ số da màu không được đại diện đúng mức so với tỷ lệ trong dân số nói chung. Một trong những biện pháp được dùng để giảm bớt sỉ số dân Á Châu là gạt bỏ kết quả kỳ thi SAT hoặc giảm bớt tầm quan trọng của SAT, vì người gốc Á Châu có điểm SAT cao hơn nhiều so với các sắc dân khác.
Hội chứng người cứng đơ (Stiff Person Syndrome – SPS) là một căn bịnh có thể gây co thắt dữ dội và làm suy nhược các cơ, nhưng hầu hết mọi người đều không biết gì về nó mãi cho đến cuối năm ngoái, khi nữ danh ca Celine Dion công bố tình trạng bịnh của mình. Chứng rối loạn thần kinh và tự miễn dịch hiếm gặp này được cho là chỉ ảnh hưởng đến 1 hoặc 2 người trong một triệu người – và hai phần ba trong số những người bị là phụ nữ.
Tạp chí Consumer Reports vừa công bố phát hiện rằng nhựa vẫn hiện diện “rộng rãi” trong thực phẩm bất chấp các nguy hại về sức khỏe, và kêu gọi các cơ quan chức trách đánh giá lại mức độ an toàn của nhựa khi tiếp xúc với thực phẩm trong quá trình sản xuất. Tổ chức vô vụ lợi này cho biết rằng 84 trong số 85 mẫu thực phẩm ở siêu thị và thức ăn nhanh mà họ vừa kiểm tra gần đây có chứa “chất hóa dẻo” (plasticizers) được gọi là phthalates, một loại hóa chất được sử dụng để làm cho nhựa bền hơn.
Cách đâu 30-40 năm, lúc người tỵ nạn Việt mới định cư ở Mỹ và bắt đầu làm quen với các tập tục kể những tập quán về y tế ở Mỹ, trong y giới Mỹ cũng như các nước tây phương khác đang tranh cãi rất nhiều về chỉ định có nên cắt bao quy đầu theo thông lệ (routine circumcision) cho trẻ em sơ sinh hay không. Thuật ngữ “circumcision”, gốc latinh “circumcisio”. Từ "cắt bao quy đầu" xuất phát từ các từ Latin circum và caedo (circum: “xung quanh”; caedo: “tôi cắt”), có nghĩa đen là "cắt xung quanh". Từ epitome trong tiếng Hy Lạp cũng có nguồn gốc từ gốc có nghĩa là "cắt" hoặc "vết mổ". Trong tiếng Hebrew (Do Thái), phép cắt bao quy đầu được gọi là “peritomy”, xuất phát từ tiếng Hy Lạp peritomy.
Người ta vẫn thường nói “You are what you eat” (Những gì bạn ăn thể hiện bạn là ai). Nhưng có lẽ sẽ đúng hơn khi nói rằng những gì chúng ta ăn sẽ khiến chúng ta có những cảm xúc gì, bởi vì những tiến bộ trong lĩnh vực dinh dưỡng tâm thần học cho thấy chế độ dinh dưỡng đóng một vai trò quan trọng đối với sức khỏe tâm thần của chúng ta.
Đặng Đình Bách: Tấm gương sáng về tinh thần đoàn kết cộng đồng và câu chuyện đau buồn về sự bất công cần phải khắc phục tại Việt Nam...


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.