Hôm nay,  

Lo Âu

23/11/201100:00:00(Xem: 5745)

LO ÂU

(Thông tin từ văn phòng Bác Sĩ Ngô Bá Định)

Lo âu là cảm giác không thoải mái, sợ hãi, căng thẳng khi lo sợ hoặc khi gặp chuyện khó khăn. Bệnh có thể nhẹ hoặc rất nặng, làm bạn thấy hốt hoảng.

Mọi người đều có cảm giác lo âu trước một vấn đề nào đó trong một khoảng thời gian, nhưng cảm giác bình thường trở lại khi việc đó được giải quyết. Khi cảm giác lo âu kéo dài, ngay cả khi không có dấu hiệu nào của sự căng thẳng hoặc lo âu, cản trở những công việc thường ngày của bạn, hay làm tổn thương thể chất của bạn, thì đó trở nên là một vấn đề sức khỏe.

Vài tình trạng bệnh lý có thể gây ra lo âu, như bệnh cường giáp. Lo âu có thể tự nó là một rối loạn hoặc nó gây ra những triệu chứng rối loạn khác như trầm cảm hay tâm thần phân liệt. Rối loạn lo âu lan toả (Generalized Anxiety Disorder) được đánh dấu bằng những triệu chứng lo âu mãn tính và quá mức so với thực tế. Những triệu chứng tương tự gọi là cơn hoảng loạn, là những cơn lo âu dữ dội, đột ngột hoặc hoảng sợ trước những lý do không rõ ràng, đôi khi nó có thể gây ra bởi một hoàn cảnh tầm thường (như đạp xe, khi phải ở một mình).

Ở người lớn tuổi, lo âu có thể khởi đầu bằng :

- Mất địa vị sau khi về hưu, sự buồn tẻ

- Sức khỏe kém

- Những nỗi lo về tài chính

Vài chất dùng làm thuốc có thể dẫn đến lo âu bao gồm :

-Rượu hay thức uống có cồn

- Coaine

- Cà-phê

- Vài thuốc giảm đau

- Amphetamine 

- Các thuốc khác, ảnh hưởng lên hệ thần kinh

Lo âu có thể gồm cả dấu hiệu và triệu chứng tâm thần và thể chất.Các triệu chứng tâm thần bao gồm :

• hoảng sợ

• dễ bị kích thích

• thao thức, không thể ngủ được

• không thể thư giãn

• khó tập trung

Những dấu hiệu và triệu chứng thể chất gồm :

• khô miệng

• niêm mạc đỏ

• buồn nôn, nôn

• mệt mỏi, uể oải, choáng

• tăng nhạy cảm với ánh sáng

• biến chứng dạ dày, ruột

• căng cơ

* hiếu động thái quá (hưng cảm)

• những cơn rùng mình

• nhịp tim nhanh hoặc bình thường, thở nhanh

• đổ mồ hôi, đặc biệt ở lòng bàn tay

• khó thở, cảm giác nghẹt thở

Bệnh lo âu nhẹ có thể được tìm ra trong quá trình khám tâm thần hoặc khi khám các bệnh khác.

Bác sĩ sẽ hỏi những triệu chứng của bạn và bàn bạc về những tình huống có thể gây ra nó. Họ có thể hỏi bạn về những sự kiện trong cuộc đời, những hoạt động hàng ngày, và quan điểm của bạn về một số việc.

Bác sĩ cũng sẽ khám cho bạn, làm những xét nghiệm để loại trừ những nguyên nhân thể chất, là nguyên nhân chủ yếu của bệnh lo âu. Những xét nghiệm có thể bao gồm công thức máu, phân tích máu, chức năng tuyến giáp, và phân tích nước tiểu.

Bác sĩ có thể gởi bạn đến những chuyên gia tâm lý hoặc tâm lý trị liệu. Liệu pháp nghỉ ngơi, tưởng tượng, liên hệ phản hồi sinh học, kỹ thuật quản lý cơn xúc động và những liệu pháp khác có thể được sử dụng tùy thuộc tình trạng mỗi bệnh nhân.

> Làm theo lời khuyên của Bác sĩ riêng hoặc chuyên gia để ứng xử trong cơn lo âu.

> Uống thuốc theo toa. Báo cho bác sĩ nếu các triệu chứng vẫn tiếp tục hoặc xuất hiện những tác dụng phụ.

> Học cách kiềm chế những sự kiện trong cuộc sống có thể gây ra cơn lo âu. Giảm bớt những yêu cầu, và hy vọng không hợp lý.

> Học kỹ thuật kiểm soát sự căng thẳng như thư giãn, hít thở sâu…

> Cải thiện sức khoẻ toàn thân: ngủ đủ giấc và ăn những thực đơn tốt cho sức khỏe. Uống ít cà-phê và rượu. Tập thể dục thường xuyên. Bạn có thể tập thể dục ngay cả trong cơn lo âu.

> Tập cách kêu gọi sự giúp đỡ của người khác khi bạn cần.

> Chia vấn đề ra thành những phần nhỏ, có thể giải quyết được, và thực hiện từ phần dễ nhất, và dựa trên những thành công của bạn.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Vận động hay thể dục hoặc thể thao, là việc mọi người trong chúng ta bất kỳ tuổi tác nào, cũng cần phải thực hiện thường xuyên mỗi ngày để mong duy trì được một sức khỏe tốt. Có rất nhiều cách vận động lắm, nhưng ở đây chúng ta chỉ đề cập đến việc đi bộ và chạy bộ vì có thể được xem là dễ thực hiện nhứt. Đây là hai môn thể thao xưa nhứt thế giới!
Khảo cứu của Gs Javier Espinosa (Rochester Institute of Technology in America) cho biết là ông chồng quá lệ thuộc vào bà vợ về tình cảm, tinh thần và về thể xác. Vợ (VN) được xem như là người chăm sóc chồng (caregiver). Trăm việc nhỏ lớn đều do một tay vợ già quán xuyến, lo hết và nắm hết. Từ việc con cái, nhà cửa ngăn nắp, sạch sẽ, tiền bạc dành dụm, bảo vệ hạnh phúc gia đình, canh giữ, kiểm soát ông chồng khỏi bị bà khác sớt đi mất… Chồng quá ỷ lại vào vợ cho nên khi bả chết bất thình lình thì ông bị chới với, stress tột độ, mất người săn sóc nên ảnh hưởng đến sức khỏe. Thường một thời gian ngắn sau thì ổng cũng lót tót theo bả về bên kia thế giới.
Chết phải là một chuyến du lịch tuyệt vời vì chưa có một ai đã trở về!(“La mort doit être un beau voyage puisque personne n'en est revenue”). Thông thường trong những dịp Tết, người đời thường chúc tụng lẫn nhau sống thọ đến trăm tuổi. Không phải ai muốn chết lúc nào là chết được đâu. Phải tới số mới chết. Trời kêu ai nấy dạ mà Sống quá thọ có tốt, có cần thiết không? Không có ai nghĩ giống ai hết. Đặt câu hỏi như trên có thể làm nhiều người cảm thấy khó chịu, nhưng đó là sự thật. Tuổi thọ (longévité) trong điều kiện sức khoẻ bình thường, không ngừng gia tăng thêm lên mãi tại các quốc gia kỹ nghệ giàu có... Sự gia tăng nầy thật ra phải được xem như là một sự kéo dài của tuổi trẻ (jeunesse) hơn là một sự kéo dài của…tuổi già (vieillesse). Tại sao chúng ta già? Tuổi thọ đến lúc nào sẽ dừng lại? Nhân loại đã đạt được đến mức nầy hay chưa?
Chúng ta chỉ có thể tung hoành trong một ngày thật ngắn ngũi mà thôi. Hãy trân quý ngày hôm nay. Chúng ta sẽ mất tinh thần, sẽ mất hết niềm tự tin cũng như sự can đảm, và cuộc sống chúng ta sẽ chìm đi nếu chúng ta để gánh nặng của ngày hôm qua và của ngày mai chồng chất thêm vào gánh nặng của ngày hôm nay. Không phải những kinh nghiệm của ngày hôm nay làm chúng ta thất vọng, nhưng đó chính là những đắng cay, hối hận, dằn vặt của ngày hôm qua cùng những nỗi lo ngại, ưu tư của ngày mai chưa đến, đã làm u ám vẫn đục ngày hôm nay. Vậy hãy sống trọn vẹn cho ngày hôm nay mà thôi.
Từ cuối tháng 12/2019 đến hôm nay là cuối tháng 3 / 2020, biến động đại dịch corona (covid 19) đã gieo tang tóc và chết chóc khắp cả thế giới-Bấn loạn khắp nơi không biết chừng nào dứt đây? Từ sáng sớm tới khuya Tv, internet không ngừng tin tức về đại dịch với số nạn nhân cập nhật từng giờ một…Tác giả muốn khùng đây vì bị phobia ám ảnh tinh thần. Chết vẫn còn là một việc cấm kỵ tabou, một điều quá bí ẩn đối với tất cả mọi người. Từ trước tới giờ vẫn chưa có người quá vãng nào trở lại dương thế để kể lại cho bà con ta nghe với.
Muối ăn (NaCl) là những hạt mầu trắng, vị mặn, tách ra từ nước biển hoặc khai thác từ mỏ di tích của biển. Đây là một chất cần thiết cho mọi sinh vật nhưng cũng có nguy cơ gây bệnh nếu dùng quá nhiều. Muối ăn được dùng từ thuở rất sớm trong lịch sử loài người. Trước đây, vì khan hiếm, nên muối là nguồn lợi mà nhiều lãnh chúa tranh giành. Ngày nay, nhờ kỹ thuật tinh chế tân tiến, muối được sản xuất dễ dàng, nhiều hơn và rẻ hơn.
Lục Súc Tranh Công là một truyện cổ Việt Nam mang nhiều ý nghĩa nhân sinh đáng suy gẫm. Có sáu con vật được chủ nuôi chung trong nhà là trâu, chó, ngựa, dê, gà và lợn. Nếp sống đang hài hòa thân thiện thì không hiểu tại sao một hôm lục súc ta lại có một cuộc bàn tròn “kiểm thảo” kể công của mình và chê bai súc khác. Chủ nhà dựa cột lắng nghe.
Ngày nay, rất nhiều nhà khoa học đều khuyên chúng ta nên giảm bớt việc ăn thịt đỏ (thịt bò, thịt heo, thịt dê cừu, đồ lòng, gan, tim, thận…). Nên ăn thịt nạc, hoặc thay thế bằng thịt trắng như thịt gà đã lóc da bỏ mỡ, và cũng nên ăn cá 2-3 lần trong tuần.
Trong vài thập niên qua, thiền chánh niệm đã trở nên ngày càng phổ biến, đặc biệt như là phương thức để giảm căng thẳng hay lo lắng và có được cảm nhận cuộc sống hạnh phúc lớn hơn, theo Ingrid Fadelli, trong bài viết “Exploring why mindfulness meditation has positive mental health outcomes” [Khám phá tại sao thiền chánh niệm có nhiều kết quả sức khỏe tinh thần tích cực] được đăng trên trang mạng Medical Xpress, hôm 17 tháng 2 năm 2020.
Nước tiểu mới đái của người không có bệnh đã được dùng để khử trùng, để uống khi du hành trong sa mạc mà không có nước. Và khi cơ thể bị thiếu nước thì hai trái thận vẫn tiếp tục lấy nước của mô bào để đái.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.