Hôm nay,  

Lo Âu

23/11/201100:00:00(Xem: 6068)

LO ÂU

(Thông tin từ văn phòng Bác Sĩ Ngô Bá Định)

Lo âu là cảm giác không thoải mái, sợ hãi, căng thẳng khi lo sợ hoặc khi gặp chuyện khó khăn. Bệnh có thể nhẹ hoặc rất nặng, làm bạn thấy hốt hoảng.

Mọi người đều có cảm giác lo âu trước một vấn đề nào đó trong một khoảng thời gian, nhưng cảm giác bình thường trở lại khi việc đó được giải quyết. Khi cảm giác lo âu kéo dài, ngay cả khi không có dấu hiệu nào của sự căng thẳng hoặc lo âu, cản trở những công việc thường ngày của bạn, hay làm tổn thương thể chất của bạn, thì đó trở nên là một vấn đề sức khỏe.

Vài tình trạng bệnh lý có thể gây ra lo âu, như bệnh cường giáp. Lo âu có thể tự nó là một rối loạn hoặc nó gây ra những triệu chứng rối loạn khác như trầm cảm hay tâm thần phân liệt. Rối loạn lo âu lan toả (Generalized Anxiety Disorder) được đánh dấu bằng những triệu chứng lo âu mãn tính và quá mức so với thực tế. Những triệu chứng tương tự gọi là cơn hoảng loạn, là những cơn lo âu dữ dội, đột ngột hoặc hoảng sợ trước những lý do không rõ ràng, đôi khi nó có thể gây ra bởi một hoàn cảnh tầm thường (như đạp xe, khi phải ở một mình).

Ở người lớn tuổi, lo âu có thể khởi đầu bằng :

- Mất địa vị sau khi về hưu, sự buồn tẻ

- Sức khỏe kém

- Những nỗi lo về tài chính

Vài chất dùng làm thuốc có thể dẫn đến lo âu bao gồm :

-Rượu hay thức uống có cồn

- Coaine

- Cà-phê

- Vài thuốc giảm đau

- Amphetamine 

- Các thuốc khác, ảnh hưởng lên hệ thần kinh

Lo âu có thể gồm cả dấu hiệu và triệu chứng tâm thần và thể chất.Các triệu chứng tâm thần bao gồm :

• hoảng sợ

• dễ bị kích thích

• thao thức, không thể ngủ được

• không thể thư giãn

• khó tập trung

Những dấu hiệu và triệu chứng thể chất gồm :

• khô miệng

• niêm mạc đỏ

• buồn nôn, nôn

• mệt mỏi, uể oải, choáng

• tăng nhạy cảm với ánh sáng

• biến chứng dạ dày, ruột

• căng cơ

* hiếu động thái quá (hưng cảm)

• những cơn rùng mình

• nhịp tim nhanh hoặc bình thường, thở nhanh

• đổ mồ hôi, đặc biệt ở lòng bàn tay

• khó thở, cảm giác nghẹt thở

Bệnh lo âu nhẹ có thể được tìm ra trong quá trình khám tâm thần hoặc khi khám các bệnh khác.

Bác sĩ sẽ hỏi những triệu chứng của bạn và bàn bạc về những tình huống có thể gây ra nó. Họ có thể hỏi bạn về những sự kiện trong cuộc đời, những hoạt động hàng ngày, và quan điểm của bạn về một số việc.

Bác sĩ cũng sẽ khám cho bạn, làm những xét nghiệm để loại trừ những nguyên nhân thể chất, là nguyên nhân chủ yếu của bệnh lo âu. Những xét nghiệm có thể bao gồm công thức máu, phân tích máu, chức năng tuyến giáp, và phân tích nước tiểu.

Bác sĩ có thể gởi bạn đến những chuyên gia tâm lý hoặc tâm lý trị liệu. Liệu pháp nghỉ ngơi, tưởng tượng, liên hệ phản hồi sinh học, kỹ thuật quản lý cơn xúc động và những liệu pháp khác có thể được sử dụng tùy thuộc tình trạng mỗi bệnh nhân.

> Làm theo lời khuyên của Bác sĩ riêng hoặc chuyên gia để ứng xử trong cơn lo âu.

> Uống thuốc theo toa. Báo cho bác sĩ nếu các triệu chứng vẫn tiếp tục hoặc xuất hiện những tác dụng phụ.

> Học cách kiềm chế những sự kiện trong cuộc sống có thể gây ra cơn lo âu. Giảm bớt những yêu cầu, và hy vọng không hợp lý.

> Học kỹ thuật kiểm soát sự căng thẳng như thư giãn, hít thở sâu…

> Cải thiện sức khoẻ toàn thân: ngủ đủ giấc và ăn những thực đơn tốt cho sức khỏe. Uống ít cà-phê và rượu. Tập thể dục thường xuyên. Bạn có thể tập thể dục ngay cả trong cơn lo âu.

> Tập cách kêu gọi sự giúp đỡ của người khác khi bạn cần.

> Chia vấn đề ra thành những phần nhỏ, có thể giải quyết được, và thực hiện từ phần dễ nhất, và dựa trên những thành công của bạn.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tùy theo cách dùng, liều lượng và thời gian sử dụng mà một số dược thảo có thể gây ra sự độc hại cho sức khỏe, chẳng những độc cho gan, cho tim, cho thận, mà còn gây ra bệnh ung thư và làm chết người.
Tháng 11 là tháng ghi nhận về bệnh Alzheimer. Nhiều nghiên cứu cho biết vitamin nhóm B và dầu cá có thể gíup cho bộ não duy trì sự nhận thức và chống lại các bệnh não rối loạn khác khi chúng ta già.
Khỉ Tinh Tinh (Chimpanzé) là một loài khỉ to con và rất khôn ngoan, sống từng bầy trong rừng rậm ở Châu Phi.
Trong cuộc bầu cử chức vụ Tổng Thống Hoa kỳ cũng như Thượng Hạ Viện liên bang ngày 6 tháng 11, 2012 vừa qua, có thêm hai tiểu bang Connecticut và Massachusetts đã hợp thức việc dùng cần sa trong mục đích y học. Như vậy là hiện nay có 18 tiểu bang Hoa Kỳ và Washington D.C. cho phép dùng cần sa để trị bệnh.
Lời tác giả: Bài viết nầy chỉ là những thông tin khoa học tổng quát mà thôi, chớ không có tính cách để chữa bệnh. Mọi thắc mắc hay nghi vấn liên quan đến thuốc thiên nhiên, xin quý bạn đọc hãy tham khảo trực tiếp với bác sĩ gia đình của mình trước khi sử dụng chúng.(NNL & NTC)
Cuối tháng 5, 2012 vừa qua, Hiệp hội Y sĩ nước Đức đã có một hành động đầy nhân tính và ngoạn mục. Họ đã công khai xin lỗi về những thử nghiệm mà các bác sĩ Đức quốc xã đã thực hiện với dân Do Thái trong các trại tập trung vào thời kỳ Hitler nắm quyền từ năm 1933-1945.
Mỗi buổi sáng, tôi thấy các phụ huynh dẫn các con em của họ đến trường. Các em phấn khởi đi học, đeo trên vai là những backpacks (ba lô) lớn và đầy đồ trong đó. Là một bác sĩ Chiropractic, và khi thấy như vậy, tôi nghĩ đến cột xương sống và tự hỏi: Đeo ba lô nặng sẽ ảnh hưỡng đến sự phát triển xương sống của các em không?
"Thân thể con người cũng như một yên ngựa, phải biết rời bỏ khi đã tới cuối hành trình" - Ibn Sina (Avicenne)
Trong tình trạng lành mạnh bình thường, da mịn màng, mềm mại không tỳ vết, không lộ diện lỗ chân lông, không khô mà cũng không nhờn mỡ. Da hồng hào biểu lộ sự lưu thông thoải mái của những mạch máu nhỏ li ti nằm ở phía dưới.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.