Hôm nay,  

NỨT HẬU MÔN

11/01/201200:00:00(Xem: 9073)

NỨT HẬU MÔN

(Thông tin từ văn phòng Bác Sĩ Ngô Bá Định)

Bệnh nứt hậu môn là gì?

Nứt hậu môn là sự rách một phần nhỏ của da ở vùng hậu môn. Nứt hậu môn thật sự là một vấn đề thường gặp.

Bệnh xảy ra như thế nào?

Sự rách hậu môn xảy ra khi:

• phân cứng và khô

• táo bón

• trĩ

• phẫu thuật hậu môn

• sự nhiễm trùng trực tràng do các nguyên nhân đường ruột như bệnh Crohn (bệnh viêm ruột).

Các triệu chứng của bệnh là gì?

Các triệu chứng bao gồm :

• cơn đau trong lúc và sau khi đi tiêu

• sự co thắt cơ ở lỗ hậu môn

• có máu đỏ tươi dính theo phân, trong nước bồn cầu, hay dính theo giấy vệ sinh.

Bệnh được chẩn đoán như thế nào?

Bác sĩ sẽ hỏi bạn các triệu chứng và sẽ khám cho bạn. Bạn có thể được soi hậu môn để chẩn đoán xác định. Đây là kỹ thuật mà trong đó bác sĩ sẽ dùng một dụng cụ với một cái đèn nhỏ để quan sát hậu môn và phần dưới của trực tràng (trực tràng là đoạn cuối của ruột già, ngắn, thẳng, và nối với hậu môn).

Bác sĩ cũng có thể đề nghị bạn làm một số xét nghiệm hay kỹ thuật khác như nội soi đại tràng xích ma (đại tràng xích ma là đoạn ruột già nằm phía trên trực tràng).

Bệnh được điều trị như thế nào?

Bác sĩ có thể cho bạn một số thuốc để làm mềm phân như Haley`s M-O, psyllium, Metamucil hay Citrucel. Bạn cũng nên uống nhiều nước và ăn nhiều chất xơ có trong các loại rau củ.

Đối với cơn đau ở hậu môn thì bác sĩ có thể cho bạn thoa kem hay thuốc mỡ để giảm đau tron g một vài ngày, ngoài ra tắm nước nóng cũng có thể làm giảm đau.

Trong một số ít trường hợp sự nứt thường hay tái phát và không thể chữa lành vết thương thì phẫu thuật cần tiến hành để làm cho việc đi cầu dễ dàng hơn, và từ đó vết nứt có thể chữa lành.

Bệnh sẽ kéo dài bao lâu?

Vết nứt thường sẽ tự lành trong một vài ngày.

Bạn có thể tự chăm sóc mình như thế nào?

Cố gắng không để phân khô và cứng:

o dùng các thuốc làm mềm phân theo toa của bác sĩ

o uống nhiều nước

o ăn nhiều chất xơ có trong các loại ngũ cốc, trái cây, và rau xanh.

Trao đổi với bác sĩ nếu bạn đang sử dụng các loại kem, thuốc mỡ thoa nhiều ngày hơn quy định, vì một số sản phẩm kem, thuốc mỡ này có thể gây dị ứng da và có thể làm bệnh trở nên xấu hơn.

Bạn có thể làm gì để ngăn ngừa bệnh nứt hậu môn?

Cách tốt nhất là giữ cho phân mềm bằng cách:

• uống nhiều nước

• ăn các loại thức ăn giàu chất xơ

• tập thể dục đều đặn.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Từ thế kỷ thứ V trước Công nguyên, danh y Hy Lạp Hippocrates đã chủ trương rằng, để phòng ngừa và điều trị một số bệnh ta chỉ cần áp dụng những chế độ ăn uống cân bằng hợp lý và sống hài hòa với thiên nhiên.
Bệnh dại còn được gọi là bệnh chó điên vì trong thực tế thường do chó điên cắn phải…
Thỉnh thoảng trên Tv có chiếu hình ảnh một ông già gân, mồ hôi nhuể nhoại,khòm lưng,vừa chạy vừa cố sức đẩy đứa con bại liệt ngồi trên xe lăn. Mặt mày cậu ta méo xẹo, ẹo qua ẹo lại, múa mái tay một cách hổn loạn trước sự reo hò cổ vỏ vô cùng náo nhiệt của dân chúng đứng hai bên đường.
“Quý vị đang ở trong tình trạng quá kí mập phì ư? Quý vị muốn xuống cân, muốn thân hình thon đẹp như thuở mười tám, đôi mươi? Xin tới bổn tiệm.
(Viết riêng tặng các bạn Cao niên, Senior, 3e âge, đã lãnh tiền già, tiền hưu, AARP…)
Một độc giả vấn kế về trường hợp tế nhị như sau. Xét ra đây cũng là chuyện mà nhiều người ngại ngùng khi đề cập công khai, nhưng y học là y học, cho nên xin chia xẻ để ai thắc mắc thì khỏi tìm kiếm đâu xa.
Không phải ai muốn chết lúc nào là chết được đâu. Phải tới số mới chết. Trời kêu ai nấy dạ mà.
Trong thời gian vừa qua, tại Việt Nam xuất hiện chiều chuyện “lạ” lớn nhỏ khác nhau rất đáng lưu ý.
Hằng năm thành phố Montreal, Canada đều có tổ chức nhiều cuộc lễ hội quốc tế về thể thao. Marathon International de Montreal là một môn chạy dua dai sức quy tụ cả ngàn người đến từ khắp thế giới. Từ người trẻ tuổi đến các cụ ông cụ bà còn gân đều có thể tham dự...
Đôi mắt đã được gọi bằng nhiều tên rất biểu tượng như là đôi mắt huyền, mắt nhung, mắt biếc, mắt buồn tênh, mắt nai tơ, mắt tình nhân, mắt thù hận, mắt bạc tình, mắt dao cau, mắt sắc như dao, mắt bơ vơ, mắt xanh, mắt lá dăm, mắt toét....


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.