Hôm nay,  

Nghề Chăm Sóc Thú Dữ

29/08/200400:00:00(Xem: 5762)
Bạn,
Câu chuyện trong lá thư này là chuyện của những công nhân chăm sóc thú dữ tại vườn Bách Thú Hà Nội.Vất vả, nguy hiểm nhưng thu nhập của người công nhân vườn thú cũng chỉ 600-700 ngàn đồng/tháng, nhưng không có công nhân nào bỏ nghề bới tình cảm của họ gắn bó với những con thú từng gây họa cho họ. Báo Kinh Tế Đô Thị viết như sau.

Theo chân những công nhân, phóng viên bước vào khu vực chăm sóc thú dữ của vườn thú Hà Nội. Mới đến cổng đã thấy nồng lên mùi hôi. Một công nhân trẻ cười bảo, cái mùi khó chịu anh vừa ngửi thấy là thứ mùi tổng hợp của mồ hôi các thú dữ. Người mới vào làm có khi phải hoa mắt chóng mặt nhưng anh em ở đây đã quen rồi, nhiều khi xa lại thấy nhớ. Nói rồi, anh đưa phóng viên vào khu vực hành lang dài hun hút chạy qua những chuồng nuôi nhốt thú, có những chấn song sắt to bằng cổ tay nhốt những "ông ba mươi", chúa sơn lâm đang gầm gừ vì thấy người lạ.Ban giám đốc vườn thú Hà Nội cho biết: Ở đây hiện đang nuôi hơn 600 cá thể với 95 loài thú quí hiếm mà chỉ có hơn 80 công nhân viên đội chăn nuôi động vật. Mỗi loài có một thực đơn riêng. Với loại thú dữ như hổ, báo, lượng thức ăn mỗi con một ngày từ 5-7 cân thịt bò. Riêng đàn gấu 10 con thuộc loại ăn tạp, nên phải nấu thành súp. Nặng nhọc nhất là cho hai con voi Krông và Phalan, một ngày hai con ngốn hết 300 kg cỏ voi, khoảng 60 quả chuối, 20 cân khoai, 15 cân bí đỏ, một nồi cơm với 10 cân gạo trộn 1 cân đường, "tráng miệng" 5 cân dưa hấu và uống 50 lít nước. Thức ăn cho thú là loại tươi ngon không đựơc dùng loại " rau già cá ươn". Ngay cả loại voi vốn to xác như vậy, nhưng khi cho ăn cũng phải chú ý. Trời rét, mấy con tinh tinh, hà mã có "tiêu chuẩn" sử dụng cả điều hòa vì chúng vốn ở xứ nóng. Khu chuồng nhốt thú dữ những ngày nắng nóng cũng phải bật quạt suốt ngày. Cả tổ chăm sóc luôn thay nhau đưa xuống hồ nước tắm rửa khi trời nóng bức cho lũ voi. Mùa đông, khi nhiệt độ xuống dưới 15 độ là phải đốt một đống củi để sưởi ấm và giữ nhiệt cho voi.

Để có thể nuôi và chăm sóc thú khó nhất là phải làm thân để chúng "chấp nhận" mình. Đối với hổ, 1 nữ công nhân tên Tiệp nói: "Để thuần hóa nó, anh em trong đội phải mất cả năm trời ngồi ngoài chuồng "nói chuyện", chăm sóc. Loại tinh tinh khi chăm sóc cũng phải theo dõi và dỗ dành chúng.Anh Nguyễn Văn Quang, công nhân đội chăm sóc động vật tâm sự: có lần con hổ Đen tinh nghịch thò "tay" qua song sắt vờn nhẹ vào đầu người công nhân để đùa, đã làm người công nhân này phải đi khâu mấy mũi.

Bạn,
Cũng theo báo quốc nội, ghê gớm nhất lại là loài gấu. Đến mùa động đực, chúng trở nên bẳn tính. Đã có công nhân bị gấu ôm chầm lấy vật ra đất, kéo lê ra hành lang. May mắn là khu vực đó có nuôi chim bồ câu, bọn chim thấy động bay lên, gấu liền bỏ người vồ chim, nhờ đó, người công nhân mới thoát chết. Một nữ công nhân kể, loài công trông rõ đẹp nhưng cũng có thể tấn công người bất cứ lúc nào, ngay cả với chị nếu không chú ý quan sát cũng bị công mổ ngay vào mặt. Hươu, nai, ngựa rừng trông hiền lành nhưng đến mùa sinh đẻ, chúng sẵn sàng cắn, đá bất kể ai đến gần. Đã có nhiều công nhân bị thú cắn.....

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trong một đất nước mà trẻ em lúc nào cũng có thể bị xâm hại là điều bất hạnh nhất của một dân tộc bởi vì khi trở thành là nạn nhân của bạo hành thì những trẻ em này khi lớn lên sẽ có nguy cơ là người xâm hại kẻ khác, như lời báo động trong bản tin của Báo Kinh Tế Đô Thị nói rằng có tới 5,000 trẻ em bị xâm hại tại VN.
Ở đời có nhiều người thật đau khổ khiến ai nấy cũng không thể cầm lòng như trường hợp đám tang của một cô giáo bị tai nạn xe mà chồng thì chết, con thì nhỏ dại và nhà thì nghèo đến nỗi không thể mua quan tài để chôn
Chuyện tình nam nữ là điều bình thường không có gì đáng nói, nhưng nếu có quan hệ tình dục với người vị thành niên mà nhất là với một ông thầy giáo thì là chuyện không thể chấp nhận được, như bản tin của báo Một Thế Giới cho biết hôm Thứ Tư như sau.
Học hành là chuyện lớn của đời người mà bất cứ bậc làm cha mẹ nào cũng muốn con cái mình thành đạt, nhưng đôi khi cha mẹ cũng phải chấp nhận một hiện thực về trình độ học vấn của con để giúp chúng đi lên vững vàng.
Lễ trao giải túc cầu quốc tế AFF Awards Night 2019 sẽ được tổ chức tại Hà Nội vào ngày 8 tháng 11 năm nay
Bình thường có thể ai cũng hiểu sinh lão bệnh tử là điều không thể tránh, nhưng khi nó đến bất ngờ thì ai cũng sợ, giống như trường hợp 2 người tại Hà Nội đã chết do “vi khuẩn lạ” làm viêm cơ tim khiến cho nhiều người dân lo lắng.
Đó là chặng đường ai cũng thấy rõ: ô nhiễm không khí, ô nhiễm thực phẩm, ô nhiễm nước uống sẽ dẫn tới nhiều bệnh ngặt ngèo, trong đó có ung thư…
Hạng mấy về môi trường kinh doanh? Việt Nam không vào nổi top-50, nghĩa là nhóm 50 quốc gia có môi trường kinh doanh tốt nhất.
Cây chết, cây chết giữa công viên Sài Gòn…
Nhìn đâu cũng thấy ung thư… đó là tình hình cả nước VN.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.