Hôm nay,  

Đời Người, Đời Chiếu

13/03/200700:00:00(Xem: 3611)

Đời Người, Đời Chiếu

Bạn,

Theo báo quốc nội, tại huyện Lạc Dương, tỉnh Lâm Đồng, có một  xã của người  Lạch thuộc sắc tộc K'ho chuyên nghề  đan chiếu  truyền thống. Đó là xã Lát với những phụ nữ từ khi sinh ra đã gắn bó với nghề này.Hàng ngày, sau những giờ lên rừng, làm rẫy, các cô gái, phụ nữ trong bản làng lại trở về với nghề đan chiếu hoa. Báo Người Lao Động ghi nhận về nghề đan chiếu tại xã này qua đoạn ký sự như sau.

Những chiếc chiếu hoa độc đáo là nét văn hóa truyền thống khá đặc trưng của người Lạch. Không giống như chiếu cói phương Bắc, chiếu lác (bàng) phương Nam. Chiếc chiếu bêl bàng (chiếu hoa) ở nơi đây được làm từ cây tơ đung, một loại cây rừng thường mọc ở chỗ trũng, đầm lầy. Cây tơ đung phát triển rất nhanh, có khi cao đến 4m. Những công đoạn làm chiếu bêl bàng khá tỉ mỉ và công phu. Đầu tiên là việc chọn nguyên liệu. Cây tơ đung mọc hoang trong rừng và mỗi tháng một lần người ta cắt tơ đung. 30 ngày tuổi là thời gian đủ để thu hoạch. Khi tơ đung được phơi khô phải phân loại to theo to nhỏ theo nhỏ để khi đan các dây có kích thước đều nhau và đem ngâm nước 20 đến 30 phút cho chắc, dẻo. Kế đến dùng chân đạp cho các sợi tơ đung dập nát rồi dùng  thanh tre vót cho các sợi đều nhau và đem phơi khô lại. Khi phơi lần thứ hai xong phải giữ độ ẩm để sợi dây mềm mại. Cuối cùng trước khi hoàn chỉnh nguyên liệu phải vót các sợi tơ đung thêm lần nữa cho thật đều nhau.

Và cũng từ nguyên liệu của cây tơ đung này, phụ nữ Lạch còn đan cho mình những chiếc túi đa dụng. Đấy không chỉ dùng để cất vật dụng trong nhà mà còn là chiếc đãy đựng gạo khi đi xa, đựng cơm nắm khi lên rừng, lên rẫy. Chị Kna Jan Tư, một người gắn bó với công việc đan chiếu bêl bàng từ thủa nhỏ, giờ đã là người truyền nghề cho lớp con cháu cho biết: "Dường như người phụ nữ Lạch khi sinh ra đã có khiếu đan. Không khuôn mẫu, không cần dụng cụ kèm theo, chỉ có đôi tay chắp nối sợi ngang sợi dọc là có thề tạo ra những sản phẩm theo ý muốn. Đan chiếu bêl bàng là một nghề truyền thống của người Lạch mà không đâu có cả, thế nhưng để làm nên một chiếc chiếu không chỉ tốn công sức mà còn phải kiên trì (mỗi chiếc chiếu từ chuẩn bị nguyên liệu đến khi đan xong ít nhất phải mất 15 ngày) vì thế chúng tôi đang dành nhiều tâm huyết để lưu giữ nét văn hóa riêng của sắc tộc mình không bị mai một theo thời gian".

Bạn,

Cũng theo báo NLĐ, cùng với nghề dệt tổ cẩm truyền thống, phụ nữ Lạch từ khi sinh ra đã gắn bó và không thể nào dứt mình ra khỏi manh chiếu bêl bàng. Trong ngày lễ trong đại nhất đời người là ngày cưới, dù nhà giàu hay nghèo cũng không thể nào thiếu được cặp chiếu bêl bàng.Dường như đó là chứng nhân cho sự thủy chung, cho hạnh phúc lứa đôi.Rồi đến khi nhắm mắt lìa đời, chiếc chiếu lại là kỷ theo họ về bên kia thế giới. Với người Lạch, nếu ai không được bó trong chiếc chiếu bêl bàng khi về với tổ tiên, họ như thấy kiếp người chưa trọn.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Theo ghi nhận của báo quốc nội, các chợ đêm tại Sài Gòn vào những ngày giáp Tết hoạt động sớm hơn. Từ 4-5 giờ chiều, nhiều tiểu thương bán quần áo phía cửa Đông chợ Bến Thành đã lục đục cùng người làm vác "lều, chõng" bày biện gian hàng. Và từ 7 giờ tối trở đi, chợ đêm mới thật sự vào không khí mua bán.
Theo ghi nhận của SGGP, gần đến Tết Nguyên đán, thị trường hoa ở Tết TPSG trở nên sôi động . Ngoài các vựa hoa kiểng ở TPSG, năm nay nhiều nhà vườn trồng hoa kiểng ở các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long cũng đã "đổ bộ" lên TPSG với nhiều chủng loại hoa và nhiều loại, hình thành những khu chợ hoa bình dân giá rẻ. SGGP ghi nhận toàn cảnh về các chợ hoa này như sau.
Theo báo Thanh Niên, đại dịch cúm gia cầm đã lan rộng đến nhiều xã ở tỉnh Bình Định. Từ hạ tuần tháng 1/2005 đến nay, nhiều gia đình nuôi gia cầm đã trắng tay vì từng đàn gà vịt bị nhiễm virus H5N1. Tai họa đã ập đến với bao gia đình vùng nông thôn mưu sinh bằng nghề nuôi gà vịt. Hàng năm, họ đợi dịp Tết, lái thương từ các thị trấn về các trại nuôi gà vịt để thu mua.
Theo báo quốc nội, kể từ đầu năm 2005, các Công ty Xổ số kiến thiết khu vực miền Trung có quyền phát hành vé số trên các địa phương khác để tăng doanh thu. Riêng trên địa bàn tỉnh Khánh Hòa đã có 13 công ty xổ số kiến thiết của các tỉnh miền Trung và Tây Nguyên đặt văn phòng khai thác. Đây thực sự là cuộc đua quyết liệt chiến giành thị trường giưã các công ty xổ số miền Trung.
Theo báo quốc nội, tại miền Tây Nam phần, càng gần đến cuối năm, chợ nổi Cái Răng càng đông đúc với hàng ngàn ghe, tàu đầy ắp sản vật từ khắp nơi đổ về. Thành phần bán, mua chính yếu ở chợ nổi là dân thương hồ rày đây mai đó, dong ghe khắp các miền quê thu gom hàng nông sản về bán tại chợ và lại lấy hàng hóa khác đưa về các nơi.
Theo ghi nhận của báo quốc nội, càng gần đến Tết, cảnh "lề đường biến thành chiếu bạc" càng trở nên phổ biến trên nhiều đường phố của Sài Gòn.Chỉ cần một bóng cây, gầm xe tải, hay một góc vỉa hè là các con bạc có thể sát phạt nhau suốt ngày. Có những người coi việc đánh bạc như thể là công việc mưu sinh kiếm tiền xài Tết. Báo Ngôi Sao ghi nhận thực trạng này như sau.
Theo báo SGGP, các gia đình nông dân chuyên nghề trồng rau trên địa bàn thành phố Đà Lạt đang tất bật chuẩn bị cho vụ rau Tết, một vụ rau mà họ đặt nhiều hy vọng sẽ được giá. Nhưng, người dân đang phải đối mặt với nạn hạn hán lớn nhất từ trước đến nay. Nguồn nước từ các hồ cung cấp nước cho các vườn rau bị cạn kiệt, nhiều hồ không còn một giọt nước.
Theo báo quốc nội, tại miền Trung, tỉnh Nghệ An là "trung tâm" ma túy của cả VN, trong đó huyện miền núi nghèo Tương Dương là thủ phủ ma túy của miền núi dọc biên giới Việt-Lào. Huyện này có 21 xã, thị trấn, 173 bản thì chỉ sót lại một bản không dính dáng đến "cái chết trắng", tuy nhiên bản này lại đang bị cô lập
Tại miền Bắc VN, có làng cổ Trát Cầu nằm ven dòng sông Nhuệ, Trát Cầu (Tiền Phong, Thường Tín) chuyên nghề làm chăn, gối bông từ mấy trăm năm nay. Mặc dù trải qua nhiều thăng trầm lịch sử nhưng người dân trong làng vẫn cố lưu giữ được những kỹ thuật làm chăn gối đẹp và rất tinh tế. Báo Hà Tây viết về làng này như sau.
Tại miền Tây, cứ vào độ tháng 10-12 (âm lịch) làng bánh truyền thống xứ dừa Bến Tre lại rộn ràng, hoạt động hối hả để kịp ra lò những ổ bánh phồng, bánh tráng bán trong dịp Tết. Đã xuất hiện gần trăm năm nhưng đến nay món ăn dân dã này vẫn được người dân nông thôn, thị thành miền Tây ưa chuộng. Dân gian có câu truyền miệng:


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.