Hôm nay,  

Lúa Non Chết Rũ

15/06/201000:00:00(Xem: 3885)

Lúa Non Chết Rũ

Bạn,
Theo báo Sài Gòn,  trong những ngày vưà  qua, tại tỉnh Bình Định, những cánh đồng lúa ở xã Phước Sơn huyện Tuy Phước bị chết hàng loạt, một mùa vụ trắng tay đang cận kề. Dẫu biết đồng ruộng bị nhiễm mặn nhưng các cơ quan chức năng không khuyến cáo cũng như chưa có những biện pháp hữu hiệu để ngăn chặn nước mặn xâm nhập ruộng lúa. Báo SGGP ghi nhận thực trạng này qua bản tin như sau.
Tại huyện  Tuy Phước,tỉnh Bình  Định, có qua những ngôi làng nghèo nằm ven đầm Thị Nại của xã Phước Sơn mới hiểu được nỗi lo lắng của người dân khi lúa chết. Ngoài những đồng ruộng bỏ hoang từ năm trước là những cánh đồng trơ trụi, mùi lúa non chết rục bốc lên nồng nặc. Nông dân Huỳnh Thái Dũng (61 tuổi - ở xóm 14, thôn Dương Thiện) kể khổ: "Toàn thôn có 3 xóm (xóm 13, xóm 14 và xóm 15) nhưng chỉ những đám ruộng ở xóm 13 là thoát nạn, còn lại các cánh đồng Mả Ông Muôn, Nhà Lường, Gò Sậy... thuộc xóm 14 và 15 đều bị chết yểu. Gia đình tôi làm được 5.5 sào ruộng ở đồng Gò Sậy, xuống giống chưa được một tuần thì lúa non đã quắn đọt rồi chết thối. Cả 4 người trong gia đình đều trông chờ vào chừng ấy ruộng, giờ không làm được, chẳng biết mùa giáp hạt tới lấy gì để ăn"".


Gia đình  cư dân  Trần Hữu Ngành (59 tuổi, ở thôn Dương Thiện) càng khốn khổ hơn, gieo sạ 11 sào ruộng thì giờ có 9 sào ở đồng Gò Sậy nhiễm mặn.  Ông Ngành cho biết: "Vụ đông-xuân kết khúc từ tháng 2 Âm lịch, đồng ruộng đang khô nứt nẻ thì nước mặn ở đầm Thị Nại tràn vào suốt thời gian dài. Đến vụ thu này, lẽ ra trước khi sạ giống phải dẫn nước ngọt về trước để nông dân "thay chua, rửa mặn" nhưng nước ngọt khan hiếm, chỉ đủ để làm đất rồi xuống giống ngay. Gieo sạ được hai ba ngày tôi ra thăm đồng thì thấy... muối đóng lớp trên mặt ruộng!".
Làm nhiệm vụ ngăn mặn giữa đầm Thị Nại và cánh đồng thôn Dương Thiện là bờ tràn Dương Thiện. Bờ tràn này có tất cả 153 cửa ván phai (ván gỗ dày ghép lại) thì 15 cửa đã vỡ toác, gần 140 cửa còn lại bị vênh, thủng, nước đầm Thị Nại mặc sức tràn vào. Chính quyền địa phương đã "chữa cháy" bằng cách dùng bao tải đựng cát chèn vào những nơi gỗ mục để ngăn mặn. Được một thời gian bao cát cũng mục theo và nước mặn lại tràn vào ruộng.
Bạn,
Báo SGGP dẫn  lời  của chủ tịch  ủy ban xã Phước Sơn Nguyễn Ngọc Tiến  cho biết, ngoài diện tích hơn 10  hécta ở xóm 14 thôn Dương Thiện lúa gieo đã chết, còn có 30 hécta khác ở thôn Lộc Thượng và thôn Vinh Quang 2 đang bị nhiễm mặn và phèn, hạt giống cũng bị queo mầm, đang chết dần. Trước khi gieo sạ vụ thu này,  xã  mua đất cát bỏ vào bao chắn các cửa phai bị vỡ nhưng không cầm cự được bao lâu. Nếu tình trạng nước mặn không ngừng xâm nhập thì thiệt hại vụ này ở Phước Sơn sẽ hơn 100 hécta.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trong tuần vừa qua, có một ngày rất đặc biệt: Ngày Thơ Thế giới. Tên tiếng Anh là World Poetry Day.
Có phải Việt Nam sẽ qua mặt Singapore để trở thành thung lũng Silicon trong vùng Đông Nam Á? Hay chỉ là nằm mơ? Hay chỉ là được thổi ống đu đủ?
Vậy là sóng gió Biển Đông... Trung Quốc hung hăng... Việt Nam lạnh cẳng... Bản tin VOA kể: Hải quân Trung Quốc sắp tiến hành tập trận trên Biển Đông. Reuters dẫn nguồn từ tờ báo chính thức của quân đội TQ hôm 23/3 cho biết hoạt động này diễn ra trong khuôn khổ các cuộc diễn tập thường niên.
Vậy là cấm đánh cá Biển Đông... Trung Quốc ngang ngược như thế. Và thế là Việt Nam phản đối... Nhưng ảnh hưởng là: tàu lạ quấy nhiễu, tấn công tàu cá Việt Nam.
Vậy là bàn tay sắt của công an Trung Quốc vươn sang tận Châu Âu để đàn áp dân tộc Duy Ngô Nhĩ... Cũng là một cảnh báo, nếu Việt Nam rơi vào tay TQ, sẽ y hệt như thế...
Nổ lớn, nhưng may mắn là nổ ban đêm, nhằm lúc vắng người… Đây cũng là lúc nhắc nhở về an toàn trong khu phố…
Việt Nam dưới mắt Trung Quốc chỉ là một quốc gia láng giềng, yếu kém, nhỏ nhoi, bướng bĩnh, “chẳng đáng xem,” nhưng cũng là “bất khuất, đồng chủng, đồng văn” với TQ... Đó là cái nhìn từ các chiến lược gia TQ. Đúng hay sai?
Chúng ta đang tới gần Hạnh phúc... Đúng ra, là tới gần Ngày Quốc tế Hạnh phúc... Chính thức, theo Bách khoa toàn thư mở Wikipedia, Ngày Quốc tế Hạnh phúc hàng năm là Ngày 20 tháng Ba.
Hai miền Đại Hàn có vẻ như sẽ thoát một trận đổ máu kinh hoàng... Đó là hy vọng, trong khi một hội nghị thượng đỉnh Liên Triều sắp tổ chức. Thà là nói chuyện, chuyện gì cũng được. Thà là giới lãnh đaọ Bắc Hàn, Nam Haà gặp nhau để nói chuyện cà phê, chuyện trà, chuyện kim chi... còn hơn là kéo quân sang giết nhau như kiểu VN.
Trong khi chính phủ Hoa Kỳ vinh danh chị Đỗ Thị Minh Hạnh, chính phủ Trung Quốc bắt tín đồ Pháp Luân Công của Việt Nam... Thế giới quả nhiên là đầy gian nan.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.