Hôm nay,  

‘thần Dược’ Kêu Cứu

28/11/200900:00:00(Xem: 3590)

‘Thần Dược’ Kêu Cứu
Bạn,
Theo báo Sài Gòn, trong thời gian qua, trên địa bàn tỉnh Đắc Lắc rộ lên tin đồn gỗ thủy tùng (hay thông nước) có thể chữa bách bệnh, thậm chí cả bệnh ung thư. Thế là người dân đua nhau vào khu bảo vệ thủy tùng cuối cùng còn lại của  VN ở xã Ea Ral (huyện Ea H' Leo) và Trấp K' sơr (huyện Krông Năng) đào bới, chặt phá làm cho loài cây này vốn không còn sinh sản nữa rơi vào nguy cơ tuyệt chủng... Báo SGGP ghi nhận về thảm họa này qua bản tin như sau.
Thủy tùng (có tên khoa học là Glyptostrobus pensilis, xuất hiện cách đây khoảng 10 triệu năm) là cây gỗ lớn thường cao tới 25m, đường kính thân hơn 1.3 m. Thủy tùng có tên trong "sách đỏ" Việt Nam và theo công bố của Quỹ sinh vật hoang dã thế giới (WWF), đây là một trong những loài bị săn lùng ráo riết nhất. Hiện nay, trên thế giới chỉ còn sót lại 2 quần thể cuối cùng ở huyện Ea H' Leo và Krông Năng, tỉnh Đắc Lắc với khoảng 280 cây.
Theo Hạt Kiểm lâm huyện Krông Năng cho biết, hiện nay ở Trấp K' sơr chỉ còn 28 cây thủy tùng và tin đồn thủy tùng chữa bách bệnh xuất phát từ một gameshow trên truyền hình.  Trong 1 buổi phát sóng ngày 5/6/2009, câu hỏi về một loài thần dược quý ở VN chữa được "bách bệnh" không ai trả lời được. Thế là người dẫn chương trình này liền kể ra một loạt tác dụng chữa bệnh của thủy tùng như:  phong, ung thư, khử thấp, cầm đau... Ngày hôm sau, cả trăm người dân ở huyện Krông Năng đua nhau vào khu bảo vệ loài sinh vật cảnh  Trấp K'sơr đào bới cành, ngọn thủy tùng còn nằm dưới sình lầy.


Hạt Kiểm lâm Krông Năng phải nhờ lực lượng an ninh của huyện cùng vào can thiệp. Nhờ đó, những người này mới chịu rút lui. Nhưng sau đó, thỉnh thoảng người dân vẫn "đột nhập" vào đây đào bới và đốn hạ thủy tùng. Từ tháng 6 đến nay, hạt đã bắt 16 vụ vận chuyển và khai thác thủy tùng trái phép với khối lượng gỗ khoảng 43m³. Còn tại xã Ea Ral (huyện Ea H' Leo) còn khoảng 250 cây thủy tùng cũng không tránh khỏi hậu quả của tin đồn này. Từ đầu năm đến nay cơ quan chức năng đã bắt được 12 vụ với 15 ngườig khai thác, buôn bán, vận chuyển và tiêu thụ gỗ thủy tùng.
Bạn,
Cũng theo báo SGGP, gỗ thủy tùng rất tốt vì nó không bị mối mọt, có màu nâu đỏ với viền màu vàng rất đẹp nên được ưa chuộng để xây đền đài, nhà cửa, làm đồ mỹ nghệ, đồ dùng cao cấp... Do được biết loài cây này rất hiếm, vân gỗ lại đẹp nên dân chơi đồ gỗ bỏ nhiều tiền để sưu tầm tạo nên cơn sốt gỗ thủy tùng. Nắm được tâm lý đó, lái thương gỗ thuê người dân địa phương lợi dụng những lúc trời mưa bão và đêm tối lặn xuống hồ thủy lợi Ea Ral trục vớt gỗ thủy tùng còn sót lại. Mỗi mét khối gỗ thủy tùng lấy từ đáy hồ lên tới cả trăm triệu đồng, trở thành một trong những loại gỗ đắt nhất hiện nay trên thị trường ngầm.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trời hành cơn lụt mỗi năm… bây giờ mưa lụt kéo tới hoài, mới lạ…
Quốc doanh có nhiều dự án đầu tư ra nước ngoài, nhiều dự án có lời đã giảm và các dự án lỗ lại tăng…
Câu chuyện ô nhiễm môi trường càng lúc càng bi thảm… không chỉ thiên nhiên làm cho đời sống gian nan hơn, ngay chính con người cũng làm thêm tệ hại.
Thành Cổ Loa bây giờ còn gì? Vẫn còn đứng vững sau hơn hai ngàn năm? Thực ra là điêu tàn, những vẫn còn đủ để kinh doanh du lịch.
Có ai hài lòng với chất lượng không khí ở hai thành phố lớn không? Có, và có rất ít.
Trong khi đội tuyển Việt Nam thắng đội Indonesia với tỷ số cách biệt, một tin buồn cho ngành du lịch y tế Việt Nam là một Việt Kiều về Sài Gòn căng da mặt và chết cũng vì ca giải phẫu của bệnh viện thẩm mỹ…
Cổ vật rồi cứ chắp cánh bay xa… vĩnh viễn xóa đi những quá khứ văn hóa.
Việt Nam đang có bao nhiêu người mù chữ? Câu trả lời theo thống kê là khoảng một triệu rưỡi người mù chữ.
Cứ vào ngày 11 tháng 10 hàng năm, thế giới lại đón Ngày Quốc Tế Trẻ Em Gái (International Day of the Girl Child), còn gọi là Ngày Trẻ Em Gái (Day of Girls) – một ngày để gây ý thức về các vấn đề mà 1.1 tỷ bé gái trên thế giới phải đối diện, và cũng là ngày để tăng thượng quyền trẻ em, đặc biệt là quyền trẻ em gái.
Nhiều doanh nghiệp Việt Nam vẫn tránh né bảo hiểm xã hội…


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.