Hôm nay,  

Đời Chạy Xe Ba Gác

10/06/200700:00:00(Xem: 3569)

Bạn,

Tại nhiều khu vực ở một số quận vùng ven Sài Gòn,  xe ba gác  là phương tiện vận tải thông dụng. Những người kiếm  sống bằng nghề này có lắm tai nạn bất thường. Ngoài tai nạn,  công an giao thông cũng là một nỗi lo thường trực của dân ba gác. Dù xe ba gác ở SG không bị cấm như ở các tỉnh lân cận, nhưng hầu hết các con đường chính đều cấm xe ba gác lưu thông, do đó chuyện bị phạt là điều khó tránh. Chuyện về cuộc mưu sinh khốn khổ của những người này được báo Dân Trí ghi nhận như sau.

Thời tiết thành phố mùa hè không quá nóng, trời đã ngã về chiều, dìu dịu gió. Vậy mà trên gương mặt  một người chạy xe ba gác mồ hôi chảy thành dòng. Gương mặt anh rất gầy guộc. Nó nhỏ quá so với bình thường, xương gò má và xương hàm trên một bên mặt đã không còn, gương mặt lõm vào như chỉ còn một nửa. Anh giải thích: "Mặt tôi vầy cũng là do cái nghề này đấy. Hôm đó trời mưa to quá, cái bà chủ xưởng mộc ở quận 2 nhờ tôi chở gỗ. Mà dân buôn bán đúng là gian thiệt. Bả bảo gỗ vụn nhẹ xọp nên chất thêm máy thanh kèo nhỏ lên trên. Trời thì mưa, ai cũng muốn về cho nhanh. Chẳng hiểu sao cái xe tải trước mặt tôi phanh gấp quá. Tôi phanh không kịp. Vậy là nguyên chiếc ba gác đánh vào đít xe tải. Cái cây kèo tống thẳng vào mặt tôi nên mới ra vầy".Hôm đó vì trời mưa đường vắng người qua lại, xe tải gây ra tai nạn chạy mất, anh được người đi đường đưa vào bệnh viện. Sau tai nạn đó, anh xuống sức, mà cũng xuống "đời": từ ba gác máy xuống thành ba gác đạp. Cái ba gác máy anh bán đi để lo tiền bệnh viện phí.

Anh tần ngần: "Làm cái nghề này lạ lắm, mọi người thì chửi, công an thì phạt, còn chủ thuê chở đồ thì dò xét mình như phạm nhân. Hồi tôi còn chạy ba gác máy, có chủ nhà chuyển đồ mà một xe máy chạy trước dẫn đường, một xe máy chạy sau hộ tống. Họ sợ mình chở đồ "dông" ấy mà. Cái nghề này thiệt tình cực chẳng đã mới phải làm thôi. Ai làm cũng cố ky cóp để...  bỏ nghề, chứ ai mà sống riết với nó được".

Bạn,

Phóng viên báo Dân Trí dẫn một  thanh niên  tên Xuân, 23 tuổi đời, 9 tuổi nghề, ngậm ngùi: kể: "Còn chạy được là còn may. Nếu cấm xe ba gác luôn như các tỉnh miến Tây thì mới chết. Vì cái xe sắm gần 6 triệu biết bán cho ai. Rồi làm nghề gì sống tiếp đây" Thế là còn may". Báo Dân Trí viết tiếp: May mà không gặp tai nạn, may mà khách đồng ý trả thêm cho chút tiền, may mà không gặp công an giao thông, may mà chưa bị cấm... Lạ, cái nghề phải đổ mồ hôi, sôi nước mắt thế này mà cũng phụ thuộc vào lắm điều may rủi.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Theo báo Tuổi Trẻ, từ nhiều năm qua, hàng ngàn gia đình cư dân sinh sống tại các khu dân cư mới của thành phố Sài Gòn nay vẫn mong ngóng chờ điện. Nhiều dự án hợp đồng góp vốn, bán đất có qui định rõ rằng công ty xây dựng khu dân cư mới hải hoàn tất hệ thống hạ tầng (giao thông, điện, nước, cây xanh...). Nhưng từ năm 2005
Theo báo quốc nội, tại thành phố Phan Thiết, tỉnh Bình Thuận, có  chùa Bà Đức Sanh là nơi thờ các vị nữ thần phù trợ sinh đẻ của giới phụ nữ. Đây là loại hình tín ngưỡng thờ mẫu dân gian duy nhất ở Bình Thuận nói riêng và vùng cực nam của miền Trung nói chung. Lịch sử hình thành và phát triển của chùa Bà Đức Sanh gắn với tiến trình di dân
Theo báo quốc nội, một số ca sĩ nổi tiếng trong nước đã phải sống trong tình trạng bất an , luôn bị ám ảnh vì những tin đồn về đời sống tình cảm cũng như về quan hệ đồng nghiệp.. Tin đồn càng nhiều, áp lực càng tăng. Ngoài những tin đồn liên quan đến việc hát hò, câu chuyện tình yêu của ca sĩ vẫn thường được mọi người quan tâm
Theo báo quốc nội, trên thị trường sách, báo tại Sài Gòn, có những cuốn sách mỏng hơn 100 trang in toàn chuyện giật gân câu khách đang bán ở khắp nơi được gọi bằng nhiều cái tên khác nhau như vậy. Có người gọi đó là sách "chợ", lại có người coi đó là sách "chuyên đề", nhưng cũng có người gọi đó là sách "báo".
Theo báo quốc nội, tại miền Tây Nam phần, dù các cơ quan chuyên môn đang báo động nguy cơ bùng phát dịch cúm gia cầm sẽ rất cao, nhưng hiện tại, hoạt động chăn nuôi, giết mổ và mua bán gia cầm ở khu vực đồng bằng sông Cửu Long ẫn diễn ra tràn lan và phức tạp, nhất là hiểm họa lây lan từ những đàn vịt
Theo báo quốc nội, hình ảnh chiếc tủ kính chất đầy thịt chả, dưa leo, hành lá đã trở thành biểu trưng của bánh mì Sài Gòn. Dù đã trở thành món ăn phổ thông của người Sài Gòn, nhưng bánh mì vẫn bị xem là món quà vặt, hàng rong. Thời gian gần đây, theo ghi nhận của báo Người Lao Động, bánh mì Sài Gòn bắt đầu gia nhập guồng máy
Ông Bùi Đình Hoà, Hiệu phó ĐH Kinh tế và quản trị kinh doanh (thuộc ĐH Thái Nguyên), vừa gửi đơn cho Bộ trưởng Giáo dục xin từ chức để tố cáo sai phạm về quản lý đào tạo, tài sản tại trường. Trao đổi với VnExpress, ông Hoà cho biết, ông từ chức để hưởng ứng cuộc vận động chống tiêu cực của ngành.
Trong hệ thống sông ngòi tại miền Trung, sông Trà Khúc là con sông dài nhất Quảng Ngãi có nhiều loài cá ngon sinh sống. Phía thượng nguồn có cá Niêng. Vùng hạ lưu có cá Thài bai, cá hanh, cá đối, đặc biệt là cá bống. Món cá bống kho tiêu từ lâu đã trở thành đặc sản của đất này. Ca dao Quảng Ngãi có những câu thật ý nhị
Theo báo quốc nội, trong tiến trình điều tra vụ các cầu thủ đội tuyển VN bán độ tại Đông Nam Á Vận Hội (SEA Games) lần thứ 23 tổ chức tại Phi Luật Tân trong năm 2005 vưà qua, cơ quan điều tra của Bộ Công an CSVN vưà lập thủ tục khởi tố "ông trùm" trong đường dây mua bán độ với một số tuyển thủ để làm sai lệch kết quả trận đấu.
Theo báo quốc nội, gần đến ngày 1/9/2006, mốcthời gian mà 40 mặt hàng nông sản của Cam Bốt nhập cảng VN với thuế suất 0%, tại miền Tây Nam phần, các trùm hàng lậu đang đổ xô gom nông sản các nước, "mặc áo" Cam Bốt, chuẩn bị ồ ạt nhập cảng và tung ra thị trường VN một cách hợp pháp. Phóng viên báo Người Lao Động


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.