Hôm nay,  

Đói Khát Trong Biển Nước

16/11/200700:00:00(Xem: 2921)

Bạn,

Theo ghi nhận của báo Lao Động, từ ngày 14/11, lũ bắt đầu rút trên các sông từ Thừa Thiên-Huế đến Quảng Ngãi. Tuy vậy, vẫn còn hàng chục ngàn gia đình cư  dân tại các tỉnh bị lũ chơi vơi trong biển nước bạc. Rất nhiều địa phương, người dân đang kiệt sức vì ướt lạnh, thiếu ăn nhiều ngày. Tại Quảng Nam, một trong những tỉnh bị thiệt hại nặng, nhiều làng xã còn bị chia cắt hơn 1 tuần qua, cư dân nơi đây đang chờ cứu trợ khẩn cấp. Báo Lao Động ghi nhận tình cảnh khốn khổ của người dân  tại một số xã  của tỉnh Quảng Nam như sau.

Mưa vẫn như cầm chĩnh đổ xuống mảnh đất miền Trung, tại Quảng Nam, hàng chục ngàn người dân các huyện Đại Lộc, Quế Sơn, Hiệp Đức, Duy Xuyên (Quảng Nam)... vẫn bị cô lập trong nước lũ. Lũ dữ vẫn cuồn cuộn chảy xiết, khắp nơi vẫn ngập trong lũ, trời vẫn mưa như trút. Từ trên máy bay nhìn xuống, hồng thuỷ mênh mang như biển, thỉnh thoảng thấy nổi lên những mái nhà, cụm dân cư như những ốc đảo. Người dân đứng trên mái nhà kêu cứu và chờ hàng cứu trợ, trông rất thảm thương. Khi đợt hàng đầu tiên được thả xuống, người dân vội vã chèo thuyền, một số người khác bơi ra để vớt hàng cứu trợ, bất kể nước đang chảy rất xiết. Ngày14/11, hơn 4 tấn hàng  tiếp tục cứu trợ bằng đường hàng không đến các xã ven sông Thu Bồn và các sườn núi thuộc huyện Đại Lộc, nơi đang bị cô lập hoàn toàn.Nguy nan nhất là người dân các xã thuộc thượng nguồn sông Thu Bồn và Vu Gia. Mưa vẫn trắng trời đất, vẫn còn nhiều người dân rét run, đói khát ngồi trên mái nhà chờ cứu trợ.

Tại các xã  ở phía Tây huyện Quế Sơn, lũ dữ vẫn cuồn cuộn chảy xiết, rút cực chậm, khắp nơi vẫn ngập trong lũ, trời vẫn mưa như trút. Suốt dọc sông, những làng mạc, chỉ còn có thể nhận ra làng mạc ở vùng đỉnh lũ này nhờ vẻ xơ xác còn lại của những cột kèo ngã đổ, những rác rến ngập trên những nóc nhà còn lại xiêu lệch, mờ trong bóng mưa lẫn nước bạc mênh mông, và nhờ vào những nạn dân tay xách nách mang tụ tập dọc bờ sông hay trên những ghe thuyền vẫy lia lịa canô của đoàn cứu trợ. Những người dân vùng lũ rưng rưng đón nhận những thùng mì tôm và nước suối đoàn cứu trợ mang đến. Lương thực và nước uống quý hơn vàng, giờ đây, họ chỉ kịp nói bấy nhiêu lời rồi nghẹn lại.

Tại các xã Quế Phước Quế Lâm, đầu nguồn Thu Bồn với Hòn Kẽm Đá Dừng hùng vĩ giờ xác xơ với lũ dập nước vùi. Những luỹ tre làng bật gốc, những ngôi nhà đã trôi theo dòng lũ, chỉ còn lại những nạn dân chạy lũ khẩn cấp trở về ngồi bó gối nhàu nhĩ nhìn dòng nước bạc..

Bạn,

Cũng theo báo Lao Động, tại các địa điểm nhận hàng cứu trợ ở các xã phía Tây của huyện Quế Sơn, khi đoàn cứu trợ đến nơi vào buổi chiều ngày 13 tháng 11 thì người già, trẻ con, đàn bà vẫn còn ở đó để chờ nhận mì tôm, nước uống, dầu hỏa, những thứ vô cùng cấp thiết đối với người dân vùng lũ. Chỉ những người đàn ông, những người đủ can đảm trước những mất mát của đời người mới dám quay trở về nhà cũ, để biết có còn gì để mà mất nữa không, với lũ.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nỗi lo thiếu thủy sản… Báo Tiền Phong kể: Các nhà máy chế biến thủy sản thiếu nguyên liệu trầm trọng…
Nước nghèo, dân số tương đối, nhưng rác nhựa lên hàng dư thừa… Đó là chuyện VN.
Cán bộ tưng bừng bia rượu trong giờ làm việc là thường… Bây giờ sẽ bị cấm.
Thủ đô vẫn luôn luôn không giống ai: Hà Nội không thoát nổi ô nhiễm….
“Giang hồ hiểm ác!” là châm ngôn thường được nhắc tới trong các truyện kiếm hiệp của nhà văn Kim Dung. Thực tế giang hồ trong tiểu thuyết và giang hồ ở ngoài đời có lẽ chẳng khác nhau bao nhiêu, như chuyện các tay giang hồ đâm chém nhau tại Sài Gòn, Bình Dương trong mấy ngày qua mà báo mạng VNExpress cho biết dưới đây.
So với mức lương của người dân VN hiện nay thì 1.2 triệu đôla một năm trả cho huấn luyện viên đội tuyển quốc gia VN gốc Nam Hàn Park Hang Seo là rất cao dù so với nhiều nước trên thế giới thì không có gì là cao, nhưng điều lạ là tin này trong nước chưa biết thì Thái Lan, Nam Hàn đã biết
Tại sao phải đợi đến 3 tiếng đồng hồ và phải có thỏa thuận bằng giấy tờ chứ không được nói miệng thì các cơ quan truyền thông mạng mới được đăng lại tin của báo giấy?
Hàng ngàn người dân cư ngụ tại một chung cư tại tỉnh Nghê An đã phải di tản vì chung cư bốc cháy dữ dội, theo bản tin của báo Người Đưa Tin cho biết hôm 6 tháng 11.
Đồng Bằng Sông Cửu Long đang quên đi chuyện nước mặn dâng cao mà tập trung vào cuộc vui lễ hội Ook Om Bok mà trong đó thi đua ghe ngo là hào hứng nhất
Cái gì lâu đời thuộc về văn hóa dù là văn hóa vật thể cũng đều quý hiếm như cây thị 900 tuổi tại Chùa Đồng Phúc thuộc tỉnh Quảng Ninh tại miền Bắc Việt Nam được liệt vào si sản văn hóa của Việt Nam


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.