Hôm nay,  

Lúa Bị Trộm, Bị Đốt

4/18/200800:00:00(View: 4383)

Bạn.

Theo báo Sài Gòn, trên địa bàn  tỉnh Long An, hiện nhiều người trồng lúa phải  khốn khổ  vì lúa tuốt xong chưa kịp đem về nhà thì bị trộm lấy mất, đốt sạch. Chỉ trong một thời gian, hàng chục tấn lúa của người dân bị lấy cắp, bị đốt.  Báo điện tử VietNamNet ghi nhận về thực trạng này như sau.

Tại huyện Tân Hưng, nông dân Nguyễn Văn Được, người ở ấp Xóm Mới, xã Vĩnh Châu A,  là nạn nhân mới đây của  tệ trạng  trộm lúa này. Một buổi  sáng , hai đống lúa khoảng 4 tấn của anh mới vừa tuốt xong, chưa kịp đem về nhà thì bị đốt cháy tại ruộng. Thủ phạm chính của vụ đốt lúa này là Lê Văn Đỉnh, sinh năm 1985, ngụ cùng ấp vớ  nông dân Nguyễn Văn Được. Khi bị Công an huyện Tân Hưng bắt giữ, Đỉnh khai là dùng hộp quẹt để đốt cháy 2 đống lúa. Vì sao lại đốt lúa, Đỉnh bảo: "Thấy trộm không được nên đốt bỏ!" Thế là sau mấy tháng trời quần quật ngoài đồng, bỏ ra với bao công sức, tiền của, vợ chồng anh Được thu về... đống tro từ đống lúa bị đốt. Còn chuyện bắt Đỉnh bồi thường số lúa bị đốt, chắc là khó, vì thủ phạm "nghèo rớt mồng tơi".

Mới đây, bà Hồ Thị Miên ở ấp Bình Lương 2, xã Bình Thạnh, huyện Thủ Thừa, cũng bị  dân trộm  đột nhập vào nhà, "ẵm" mất gần 1 tấn lúa. Ông Võ Tấn Minh ở ấp Thái Vĩnh, xã Thái Trị, huyện Vĩnh Hưng thì bị "gom giùm" hơn 1 công ( sào) lúa mới cắt xong, tính ra ông mất khoảng 1 tấn lúa hạt. Trước đó không lâu,   dân trộm  lúa cũng đã đột nhập vào nhà ông Tô Văn Lụa, ở ấp Rạch Mây, xã Tuyên Bình, huyện Vĩnh Hưng lấy trộm 54 bao lúa (loại 50 kg/bao). Nhà ông Nguyễn Văn Cử, ở ấp Rạch Đình cũng bị khiêng mất 60 bao. Ông Ngươn, lối xóm của ông Cử cũng bị "mượn" hết 8 bao. Ông Huỳnh Văn Giàu, ở ấp Trung Trực, xã Thái Bình Trung, sau một đêm ngủ thức dậy thấy 48 bao lúa biến mất. Bà Huỳnh Thị Mãnh ở ấp Ông Lẹt, xã Vĩnh Thuận cũng vậy. Sáng mở mắt ra thì hỡi ơi, gần 2 tấn lúa không cánh mà bay mất tiêu. Còn ông Trung, ở ấp Kinh Mới, 8 "ngó" lúa (lúa cắt xong gom thành đống) chuẩn bị tuốt thì bị đốt thành tro. 

Theo nguồn tin của người dân địa phương,  những kẻ trộm lúa hiện nay vẫn còn hoành hành ở các huyện vùng Đồng Tháp Mười của Long An. Thậm chí các huyện giáp ranh với Long An như huyện Tháp Mười, Cao Lãnh, Tân Hồng,... của Đồng Tháp cũng bị mất trộm lúa thường xuyên. Nhưng việc dẹp  nạn trộm lúa của các địa phương ở đây chưa thật sự hiệu quả.

Bạn,

Cũng theo báo   điện  tử VietNamNet, nhiều người dân phàn nàn,  những tay   trộm lúa đã "tác oai, tác quái" trong một thời gian dài ở khắp các huyện vùng Đồng Tháp Mười, nhưng "thành tích" bắt  kẻ trộm lúa đến giờ này lại rất khiêm tốn. Đối với người dân nghèo, bị đốt lúa, mất lúa là rơi vào cảnh túng quẫn. Vì trăm sự họ chỉ trông cậy vào cây lúa, hạt lúa mình làm ra. Có nhiều người "hết mùa là sạch tay", nên khi bị đốt lúa, mất lúa thì khổ sẽ chồng thêm khổ.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Núi Cấm vẫn không ngưng các huyền thoại: từ nơi tu hành của các bậc kỳ nhân, cho tới nơi ẩn tích của các đaị võ sư danh trấn giang hồ, tới chuyện cọp ra nằm nghe tụng kinh.... và bây giờ là chuyện đại gia lên núi Cấm mua đất 'long mạch' để con cháu đời đời giàu sang phú quý.
Chuyện vừa mới xảy ra tại VN, làm biết bao nhiêu Phật Tử nản lòng: một nhà sư lên sân khấu hôn môi với ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng. Chưa hết, đây là buổi văn nghệ gây quỹ, nghĩa là sư đã phạm giới vui chơi văn nghệ. Chưa hết, sư lại lấy tiền ra mua một chai rượu -- Nghĩa là xài tiền chúng sinh cúng dường, và mua một món bị giới luật cấm.
Với lòng tin, chúng ta có thể nhìn ra đủ thứ hình Phật, Chúa, Tiên, Thánh... trên các chòm mây. Tất nhiên, nói thế chỉ đơn giản có ý rằng chính nhân loaị đã nhận ra đủ thứ hiện tượng tùy tâm hóa hiện. Có thể là có thật, cũng có thể là ảo tưởng. Nhưng ít nhất, niềm tin vào cảnh giới siêu hình sẽ gìn giữ chúng ta trong cương vực đaọ đức. Không dám làm ác nữa. Hoặc giả, sẽ giảm bớt làm ác.
Mỗi dân tộc đều có một nền văn hóa riêng biệt, trong đó âm nhạc là một mảng gìn giữ di sản trao truyền nhiều đời. Dĩ nhiên, qua thời gian rồi sẽ có những mảng biến mất, nhưng không vì thế mà chúng ta phải hấp tấp chạy theo nhạc Tây,
Có cầu, tất có cung. Đó là quy luật thị trường. Tự nhiên như thế. Có những chuyện muôn đời đã thấy như thế. Cứ nhìn vào thị trường cũng thấy, các cửa khẩu biên giới đang là nơi tuôn vào gà lậu, gạo lậu, điện thoại lậu, vàng lậu, vân vân... nghĩa là đủ thứ thượng vàng hạ cám.
Người nông dân trước giờ được ca ngợi là chỗ dựa của đảng và nhà nước CSVN, nhưng bây giờ thì hết rồi. Bất kể rằng, nông dân thời nào cũng muốn bình yên, vì muốn lo chuyện cơm no, áo ấm là đủ.
Ngày xưa, đọc truyện Tàu, cứ nghe chuyện dân giang hồ ưa đặt trạm để thu tiền mãi lộ, tớ chẳng hiểu bao nhiêu. Bây giờ ngẫm chuyện nước mình thì mới ngộ ra lắm chuyện.
Một thời chúng ta nghe chuyện rằng xã hội chủ nghĩa là nơi ai cũng có cơ hội bình đẳng, nơi ai cũng “làm theo lao động, hưởng theo nhu cầu,” nhưng rồi những hình ảnh mơ tưởng này đã tan vỡ từ mấy thập niên nay, kể từ khi Miền Bắc khám phá ra một Miền Nam của thịnh vượng, của tự do, của dân chủ, và của tử tế nhiều lần hơn.
Có vẻ như Việt Nam đang lạm phát văn bằng. Kể cả văn bằng Tiến sĩ. Chuyện mới lạ, nước vẫn nghèo, mà văn bằng Tiến sĩ đầy phố, chẳng thấy phát minh gì, chỉ thấy “thật, giả” không còn phân biệt nổi.
Đất nước vẫn còn lúng túng, cứ như dường chưa biết phải đổi mới giáo dục ra sao để có thể chạy kịp với các nước láng giềng.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.