Hôm nay,  

Lúa Bị Trộm, Bị Đốt

18/04/200800:00:00(Xem: 6243)

Bạn.

Theo báo Sài Gòn, trên địa bàn  tỉnh Long An, hiện nhiều người trồng lúa phải  khốn khổ  vì lúa tuốt xong chưa kịp đem về nhà thì bị trộm lấy mất, đốt sạch. Chỉ trong một thời gian, hàng chục tấn lúa của người dân bị lấy cắp, bị đốt.  Báo điện tử VietNamNet ghi nhận về thực trạng này như sau.

Tại huyện Tân Hưng, nông dân Nguyễn Văn Được, người ở ấp Xóm Mới, xã Vĩnh Châu A,  là nạn nhân mới đây của  tệ trạng  trộm lúa này. Một buổi  sáng , hai đống lúa khoảng 4 tấn của anh mới vừa tuốt xong, chưa kịp đem về nhà thì bị đốt cháy tại ruộng. Thủ phạm chính của vụ đốt lúa này là Lê Văn Đỉnh, sinh năm 1985, ngụ cùng ấp vớ  nông dân Nguyễn Văn Được. Khi bị Công an huyện Tân Hưng bắt giữ, Đỉnh khai là dùng hộp quẹt để đốt cháy 2 đống lúa. Vì sao lại đốt lúa, Đỉnh bảo: "Thấy trộm không được nên đốt bỏ!" Thế là sau mấy tháng trời quần quật ngoài đồng, bỏ ra với bao công sức, tiền của, vợ chồng anh Được thu về... đống tro từ đống lúa bị đốt. Còn chuyện bắt Đỉnh bồi thường số lúa bị đốt, chắc là khó, vì thủ phạm "nghèo rớt mồng tơi".

Mới đây, bà Hồ Thị Miên ở ấp Bình Lương 2, xã Bình Thạnh, huyện Thủ Thừa, cũng bị  dân trộm  đột nhập vào nhà, "ẵm" mất gần 1 tấn lúa. Ông Võ Tấn Minh ở ấp Thái Vĩnh, xã Thái Trị, huyện Vĩnh Hưng thì bị "gom giùm" hơn 1 công ( sào) lúa mới cắt xong, tính ra ông mất khoảng 1 tấn lúa hạt. Trước đó không lâu,   dân trộm  lúa cũng đã đột nhập vào nhà ông Tô Văn Lụa, ở ấp Rạch Mây, xã Tuyên Bình, huyện Vĩnh Hưng lấy trộm 54 bao lúa (loại 50 kg/bao). Nhà ông Nguyễn Văn Cử, ở ấp Rạch Đình cũng bị khiêng mất 60 bao. Ông Ngươn, lối xóm của ông Cử cũng bị "mượn" hết 8 bao. Ông Huỳnh Văn Giàu, ở ấp Trung Trực, xã Thái Bình Trung, sau một đêm ngủ thức dậy thấy 48 bao lúa biến mất. Bà Huỳnh Thị Mãnh ở ấp Ông Lẹt, xã Vĩnh Thuận cũng vậy. Sáng mở mắt ra thì hỡi ơi, gần 2 tấn lúa không cánh mà bay mất tiêu. Còn ông Trung, ở ấp Kinh Mới, 8 "ngó" lúa (lúa cắt xong gom thành đống) chuẩn bị tuốt thì bị đốt thành tro. 

Theo nguồn tin của người dân địa phương,  những kẻ trộm lúa hiện nay vẫn còn hoành hành ở các huyện vùng Đồng Tháp Mười của Long An. Thậm chí các huyện giáp ranh với Long An như huyện Tháp Mười, Cao Lãnh, Tân Hồng,... của Đồng Tháp cũng bị mất trộm lúa thường xuyên. Nhưng việc dẹp  nạn trộm lúa của các địa phương ở đây chưa thật sự hiệu quả.

Bạn,

Cũng theo báo   điện  tử VietNamNet, nhiều người dân phàn nàn,  những tay   trộm lúa đã "tác oai, tác quái" trong một thời gian dài ở khắp các huyện vùng Đồng Tháp Mười, nhưng "thành tích" bắt  kẻ trộm lúa đến giờ này lại rất khiêm tốn. Đối với người dân nghèo, bị đốt lúa, mất lúa là rơi vào cảnh túng quẫn. Vì trăm sự họ chỉ trông cậy vào cây lúa, hạt lúa mình làm ra. Có nhiều người "hết mùa là sạch tay", nên khi bị đốt lúa, mất lúa thì khổ sẽ chồng thêm khổ.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Theo ghi nhận của báo quốc nội, vài năm trước, trên địa bàn thành phố Cần Thơ, cù lao Tân Lộc được coi là tâm điểm của phong trào nuôi cá bè. Từ năm 2003 đến năm 2005, số bè cá cứ tăng dần đến nỗi nhiều người dân địa phương kể: Nửa đêm nghe tiếng khua nước dưới bến sông, sáng dậy đã thấy vài chiếc bè từ miệt Châu Đốc An Giang "nhập hộ" vào làng bè Tân Lộc.
Theo ghi nhận của báo SGGP, tại tỉnh Thừa Thiên-Huế, các nhà vườn trồng hoa Tết nằm rải rác tại các vùng ven thành phố Huế như làng Lại Thế (huyện Phú Vang), phường Vỹ Dạ, xã Thủy Biều, xã Hương Long ( thành phố Huế), xã Hương Hồ (huyện Hương Trà)...
Theo báo Thanh Niên, tại các thành phố lớn của VN, dịp cuối năm là thời gian kiếm tiền của không ít sinh viên nghèo, bởi đây là thời điểm mà "việc cần người" bao giờ cũng nhiều hơn "người cần việc". Nhiều sinh viên đã không ngần ngại xông pha làm thêm để kiếm tiền. Công việc cuối năm cũng không dễ thở chút nào bởi thời gian làm việc khá dày, nhưng được cái là dễ kiếm tiền.
Theo báo Tiền Phong, tại thành phố Lạng Sơn, miền Bắc VN, có khu phố cổ Phai Món tập trung người sắc tộc Nùng Cháo đã sinh sống nhiều đời với những phong tục, tập quán được lưu truyền qua nhiều thế hệ. Nhiều gia đình ở đây có tục chọn ngày tốt để đặt con chó đá trước cửa. Nó có ý nghĩa trừ những điều không hay, không tốt và chó đá giúp con người trông nom cửa nhà...
Theo báo Bà Rịa-Vũng Tàu, tại thị xã Bà Rịa, có một người làm trống khá nổi tiếng. Nhiều ngôi trường, đình chùa, lễ hội đã đặt trống của người này. Nghệ nhân này tên là Phạm Thanh Hoành, người đã và đang là người lưu giữ một nghề truyền thống mang đậm chất dân gian, hồn dân tộc. Dù nghề làm trống vất vả và cực nhọc, không lời được bao nhiêu.
Theo báo Tiền Phong, trong giới sưu tầm đồ cổ, có 1 người tên là Hoàng Văn Cương được dân trong nghề tôn vinh là "vua đồ cổ Sài Gòn". Sinh ra ở Huế, từ 10 tuổi, ông Hoàng Văn Cường đã lăn lộn ở Sài Gòn để kiếm sống bằng nghề giặt quần áo thuê nhặt phế phẩm còn tận dụng được bán đi lấy tiền học. Vừa học văn hóa, vừa học ngoại ngữ trong tình trạng nhiều lúc không một xu dính túi
Theo báo quốc nội, trên địa bàn thành phố Sài Gòn, nhiều loại hàng thực phẩm mang thương hiệu của công tythực phẩm quốc tế đã bị các cơ sở sản xuất nhỏ làm giả, và lại được bày bán công khai tại các chợ siêu thị, cửa hàng. Trên thị trường, ngoài bột ngọt, rượu, đồ hộp, thì các loại bánh kẹo, giò chả, xúc xích...
Theo báo quốc nội, chỉ còn không đầy nửa tháng nữa là đến mùa hoa kiểng Tết. Thế nhưng, diễn biến thất thường của thời tiết đã ảnh hưởng rất nhiều đến các nhà vườn trồng hoa kiểng Tết tại thành phố Sài Gòn. Hầu hết các chủ vườn mai đều than thở rằng thời tiết năm nay khó quá, không đoán được như vậy khi được hỏi về tình hình mai kiểng năm nay.
Thời gian từ nay đến Tết Nguyên đán chỉ còn tính bằng ngày. Theo ghi nhận phóng viên báo SGGP, thực phẩm các loại phục vụ cho những ngày cuối năm (âm lịch) đã được tung ra thị trường Sài Gòn với muôn màu muôn vẻ. Dạo quanh các điểm bán, xâm nhập vào cơ sở sản xuất, phóng viên mới biết chất lượng an toàn vệ sinh thực phẩm "không ngọt ngào" như những gì mà người bán và người sản xuất quảng cáo.
Theo báo SGGP, năm nào cũng vậy, cứ đến mùa lũ, bờ sông Hồng thuộc khu vực Hà Tây và Hà Nội lại sạt lở. Tuy nhiên, hiện nay đang mùa khô, tình trạng sạt lở vẫn diễn ra khiến hàng trăm ngôi nhà đứng trước nguy cơ bị sông Hồng "nuốt chửng".


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.