Hôm nay,  

HỒN PHÁCH CHÂU THỔ

18/01/201200:00:00(Xem: 4525)

HỒN PHÁCH CHÂU THỔ

Bạn,

Theo các nhà nghiên cứu nhân văn, tại miền Tây Nam phần, chợ nổi, đặc trưng của đồng bằng phương Nam dọc ngang sông rạch, phô bày sự chan hòa giữa con người và thiên nhiên; ở đó con người khám phá thiên nhiên và thiên nhiên nâng đỡ con người. Tại chợ nổi Cái Răng, thuộc địa bàn thành phố Cần Thơ, cư dân sông nước đã góp phần tạo ra một nét văn hóa riêng, độc đáo, chỉ có ở vùng đất ngập tràn phù sa châu thổ này. Báo SGGP ghi nhận về những nét riêng mang hồn phách châu thổ tại chợ này qua đoạn ký sự như sau.

Chiếc ghe nhỏ chở le hoe vài chai sữa đậu nành, bịch cà phê... Kim Chưởng, người vợ tần tảo của Lý Hùng chỉ nhún nhẹ đã lên sàn trẹt. Da sạm đen, ốm yếu như chồng, giọng nói oang oang, tính tình xởi lởi, miệng cười không dứt. "Hôm trước tôi phơi quần áo mà có khách lại hỏi mua. Chợ nổi treo gì bán nấy mà", Kim Chưởng cười vang. Lý Hùng giới thiệu vợ với khách: Anh em gợi ý mở dịch vụ ăn uống, lai rai trên sông sẽ kéo thêm được khách nhưng mướn thợ nấu phải trên 4 triệu đồng mỗi tháng, lo không nổi còn bà nhà tôi nấu "thấy thương", làm món cá kho lạt mà bả đổ... dầm dề nước mắm! Cái lam lũ, cay cực vì chén cơm manh áo vẫn không thể lấn át, dập tắt được sự lạc quan, hồn nhiên chân tình, phóng khoáng, ưa san sẻ vốn có.

"Về phương Nam lắng nghe cung đàn/Thổn thức vọng dưới trăng mơ màng/Rồi theo sông Cửu Long nhớ nhung dâng tràn...", giọng ca Lý Hùng vẫn man mát, bập bềnh... Nỗi niềm tha hương xa xứ của lưu dân Ngũ Quảng vẫn vọng cố hương, ẩn hiện nỗi buồn da diết. Và thật lạ, "đàn thiên thu" của Lý Hùng hầu như chưa bao giờ "đứt dây tơ rồi" dù cuộc sống có bao đổi dời, vật lộn kham khổ. Không trường lớp, ngón nghề chỉ học qua bạn bè mà Lý Hùng chơi được ba bốn loại nhạc cụ, rành rẽ nhịp thức Nam ca Bắc oán... Cái chất nghệ sĩ dân đồng bằng hầu như ai cũng có, âm hưởng giai điệu cứ tự nhiên ngấm vào máu thịt như ăn như thở vậy, đằm sâu trong tâm thức lúc nào chả hay rồi lớn dần theo chiều dài năm tháng. Và khi cần, họ mưu sinh bằng "vốn tự có" đó, bằng chính những giai điệu đã giúp mình phổng phao lớn vậy. Cội nguồn, cái "mảnh dân tộc" ấy vẫn luôn ẩn chứa, lắng đọng trong lòng đôi vợ chồng nghèo cũng như bao người châu thổ. Vì vậy nó sẽ không bao giờ mất, sẽ sống mãi với sông nước Nam bộ.

Bạn,

Cũng theo báo SGGP, cư dân Lý Hùng nói với phóng viên: "Chắc không xa chợ nổi, sẽ sống hoài ở đây. Bao năm quen rồi anh ạ. Cả mấy đứa nhỏ cũng vậy thôi. Cực thì cực tết nào cũng phải lo tươm tất hai bên nội ngoại. Rồi Lý Hùng ca""Về phương Nam ngắm sông ngậm ngùi/Thương những đời như lục bình trôi"... Chiếc Ampli lại trở chứng, rột rẹt nhưng tiếng ca như níu giữ hồn phách châu thổ.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Theo báo Sài Gòn, tại miền Trung, hệ thống thủy điện ở tỉnh Phú Yên đang gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến môi trường sinh thái
Theo báo Sài Gòn, trên địa bàn tỉnh Bình Dương, tại thị xã Thủ Dầu Một
Theo báo Sài Gòn, tại miền Trung, trên địa bàn tỉnh Quảng Nam
Theo báo Thanh Niên, tại miền Bắc VN, trên địa bàn tỉnh Yên Bái, người Mông chiếm số lượng lớn
Theo báo SGGP, tại vùng ngoại thành Sài Gòn, hàng loạt những gia đình cư dân sinh sống tại các xã Tân Nhựt
Theo báo Sài Gòn, tại miền Tây Nam phần, trên địa bàn tỉnh Trà Vinh
Theo kết quả nghiên cứu nguồn thải gây ô nhiễm sông Sài Gòn do Chính phủ Tây Ban Nha tài trợ vừa công bố cho thấy, nguồn thải gây ô nhiễm sông Sài Gòn không chỉ do nước thải công nghiệp
Theo báo Sài Gòn, tại miền Tây Nam phần, khi gió bấc liu riu thổi lạnh báo hiệu nước trên các cánh đồng ngập lũ bắt đầu rút
Theo báo Sài Gòn, tại miền Trung, chín năm sau Festival Huế 2002, các nhà cổ được quy hoạch thành các điểm tham quan
Theo báo Sài Gòn, trên địa bàn tỉnh Thừa Thiên-Huế, hiện có trên 1,500 gia đình sống lênh đênh trên những dòng sông


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.