Hôm nay,  

Sinh Viên Đỏ Đen

05/02/201200:00:00(Xem: 6263)

Sinh Viên Đỏ Đen

Bạn,
Theo báo Sài Gòn, trên địa bàn quận Thủ Đức, TPSG, tại làng Đại học ở phường Linh Trung, cảnh tượng sinh viên sát phạt nhau bên những sới bạc trong quán cà phê hay trước cổng trường là chuyện dễ thấy mỗi ngày. Báo Thanh Niên ghi nhận hiện trạng này qua bản tin như sau.
Lâu nay, cờ tướng được xem là môn thể thao trí tuệ, thường được chơi để giải trí, thư giãn đầu óc sau những giờ làm việc và học hành căng thẳng. Thế nhưng,ở làng ĐH, thời gian gần đây trò chơi trí tuệ này đang bị biến tướng thành những sới bạc đỏ đen, ăn thua.
Cứ vào những giờ tan học, trước cổng trường ĐH Khoa học Tự nhiên hay ĐH Khoa học Xã hội - Nhân văn lại thấy nhóm thanh niên bày biện một chiếu cờ tướng và xếp sẵn thế cờ để "thách đấu". Nhóm này luôn miệng hô to các câu rao luật chơi để thu hút sinh viên (SV) ghé lại: "Đỏ đi trước, thắng ăn 3; hòa ăn 1; xe chiếu tứ diện... chiếu hoài không hết".
Theo đó, với các thế cờ được dàn ra, nếu SV nào giải thắng thì cược 1 ăn 3, nếu giải hòa thì đặt cược 1 được ăn 1. Số tiền đặt cho mỗi thế cờ như vậy được quy định ít nhất là 30.000 đồng, thậm chí có những thế cờ hay thì hai bên có thể cược nhau với số tiền lên đến cả triệu đồng. Tuy đây là trò đỏ đen đáng lên án, song mỗi ngày, sới bạc này thu hút rất đông SV đến xem và cổ vũ.Trên thực tế, không ít SV tham gia chơi phải méo mặt ra về vì cháy túi. Điều đáng nói là cảnh tượng này diễn ra ngay giữa thanh thiên bạch nhật...


Nằm xập xệ dưới màn đêm thanh vắng, làng ĐH trông thật yên bình nhưng lại lắm đêm không ngủ vì những quán cà phê "ngoại hạng". Vào những đêm cuối tuần, nhiều SV nam lại kéo nhau đến những quán cà phê chiếu bóng đá ngoại hạng Anh để hò hét nuôi hy vọng bỏ túi thêm vài "xị" (trăm ngàn đồng) hay thậm chí vài "chai" (triệu đồng) tiền cá độ.
Sau vài cú điện thoại đặt "kèo" cho trận đấu sắp diễn ra, cả nhóm lại túm tụm bên bàn cà phê để "làm nóng" trước bằng những trận sát phạt sặc mùi đỏ đen. Cứ thế, âm thanh chát chúa của những cú chặt bài kèm theo tiếng văng tục liên hồi phát ra, làm náo động cả xóm trọ lân cận.
Bạn,
Cũng theo báo Người Lao Động, gần đây, không ít SV chuyển sang đặt kèo cá độ bóng đá trực tuyến. Cả nhóm cùng hùn hạp với nhau để chơi qua một tài khoản chung trên mạng. Trên thực tế, tình trạng đánh bài ăn tiền không chỉ diễn ra ban đêm mà còn rất dễ gặp vào những giờ trưa hay lúc xế chiều tại các quán cà phê.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Vậy là ông Trump bị níu áo... hết giấu nổi. Mà quá đắt giá. Chỉ có một đêm đốt đuốc vui chơi, Thế là phải chi 130,000 USD.
Công ty Samsung từng bị chất vấn về cách đối xử với công nhân, đặc biệt với nữ công nhân, tại các nhà máy Samsung ở tỉnh Thái Bình. Bây giờ, một ông sếp Samsung sẽ làm đại sứ Nam Hàn ở Việt Nam. Có nên hay không?
Bãi biển Sầm Sơn hết chỗ chen chân… Bản tin VietnamNet kể: Chen nhau tìm chỗ tắm ở bãi biển Sầm Sơn…
Bản tin VOA ghi nhận: Một số trí thức Việt Nam có nhiều ảnh hưởng trên mạng xã hội mới đây đưa ra những quan điểm có tính chất “xét lại” sự kiện 30/4, ngày Việt Nam gọi là “giải phóng miền Nam” nhưng nhiều người lại coi là “ngày quốc hận”, thu hút hàng nghìn lượt phản ứng và chia sẻ trên mạng.
Người của các thế hệ sau sẽ không hiểu hết những cảm xúc của các nhà thơ đã trải qua những ngày Miền Nam sụp đổ. Nơi đây xin đăng lại các dòng thơ đầy xúc động của một chiến binh thi sĩ: Nguyễn Phúc Sông Hương.
Vậy là tới ngày 30 tháng 4 của tròn 43 năm. Và là ngày Sài Gòn đầu hàng. Và là ngày Sài Gòn chờ đợi bị xóa tên.
Như thế là hòa bình. Như thế là giải trừ vũ khí nguyên tử... chưa bàn tới thống nhất, nhưng bước đầu đã có.
Có nhiều hy vọng Nam-Bắc Hàn sẽ hòa bình? Cuộc chiến phân ly sẽ từ từ giải quyết để tìm hướng thông nhất? Đó là ước mơ lớn nhất của dân tộc Đại Hàn... nhưng vẫn còn gian nan.
Vua Hùng Vương đang trở thành con gà đẻ trứng vàng, tiền đếm không hết: Biển người hành hương về Đất Tổ trong đêm tối.
Từ câu chuyện một ông sếp báo Tuổi Trẻ bị tố cáo đã “xâm hại” (chữ đúng có lẽ là “hiếp dâm”) một nữ sinh viên thực tập, các giới chức nghiên cứu luật pháp VN mới thú nhận rằng trước giờ có nhiều chuyện tương tự, nhưng phụ nữ thường là im lặng, trong khi cán bộ được bao che dễ dàng.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.