Hôm nay,  

Ném Đá Nàng Kiều

10/06/201200:00:00(Xem: 9831)
Bạn thân
Lúc nào cũng thế, hễ có giai nhân là có chuyện để tranh cãi. Như bây giờ, chuyện các cô hoa hậu, người mẫu, diễn viên bán dâm vẫn là đề tài bàn cãi chưa dứt ngoài phố, trong nhà, và cả trên báo chí... những nơi mà thời bao cấp không cho bàn luận công khai chuyện này lâu dài như thế.

Nhưng khi nghề khai thác nhan sắc -- như hoa hậu, người mẫu, diễn viên... -- trở thành một kho bạc lớn, không bàn chuyện này là có vẻ như thụt lùi.

Tuy vậy, thái độ ném đá đã giảm rồi. Vì chính các cô cũng nói, không bán dâm, nhưng cặp bồ với đại gia cũng là một cách hợp pháp và đẹp mặt hơn. Hễ báo chí sơ hở lỡ lời, là đại gia kêu luật sư kiện liền, đặc biệt là khi đại gia lại quen lớn với công an và tòa án. Thế nên, bất đắc dĩ mới phải bán dâm, bời vì đi tour sex ra nước ngoài với đại gia là có hàng chục ngàn đô la rồi, mà an toàn nữa... vì công an nào và báo chí nào mà chạy theo săm soi.

Thông tấn VnMedia nhận xét chính xác chỗ này:

“Nhưng xem ra, có đại gia chống lưng, vẫn còn thanh cao hơn là việc phải bán thân để nuôi miệng. Thế nên, dù bị ném đá, Ngọc Trinh dường như vẫn có cái để ngẩng cao đầu so với những chân dài bán dâm vừa bị phanh phui...

Gần đây, nữ hoàng đồ lót Ngọc Trinh bị dư luận ném “trứng thối” khi phát ngôn quá thật thà và nực cười về cuộc sống phụ thuộc của mình. Không giấu giếm cuộc sống an nhàn, xa hoa, hoa hậu ao làng còn khen ngợi sự ngoan ngoãn của mình, chỉ cần nghe lời bạn trai (một đại gia) là cô có tất cả. Thậm chí, cô còn thấy tự hào, làm một búp bê trong tủ kính, chỉ biết nghe lời còn hơn làm cái việc bán thân “Tôi ham tiền nhưng không dùng mọi cách để kiếm tiền. Tôi còn phải chừa một phương lấy chồng chứ”...

Một nhan sắc có tiếng (gần như hot nhất hiện nay trên truyền thông) và có vị trí (từ sau khi đạt danh hiệu Hoa hậu Việt Nam Toàn cầu) như Ngọc Trinh mà còn khẳng định, tiền đi sô không đủ nuôi sống bản thân cô, thì liệu những người mẫu hạng C, D vừa mới bị bắt kia, không bán thân, lấy gì nuôi miệng...”

Bạn thân,

Có người bạn ở hải ngoại, nói với mình rằng nghề bán dâm được xem là hợp pháp ở các nước Châu Âu này, tuy là phải hạn chế để kiểm soát y tế: Austria, Đức, Hy Lạp, Hungary, Latvia, Hòa Lan, Thụy Sĩ, Thổ Nhĩ Kỳ...

Hóa ra, đồng tiền viện trợ trươc giờ gửi sang Việt Nam mấy thập niên nay là có tiền thuế của các cô gái bán dâm. Tớ cũng nghe rằng, bên Mỹ của bạn có tiểu bang Nevada cho bán dâm hợp pháp, và hình như một phần bên Úc cũng thế...

Vậy mà, đồng đôla, đồng Euro khi sang VN là vẫn thơm, cho dù có mang theo cả nước mắt (cả máu và mồ hôi?) của các cô phải làm nghề này.

Trời ạ, phải chi nàng Kiều thời nay được gặp những Nguyễn Du với Từ Hải thì tuyệt vời biết mấy. Sao lại có vài người biến chữ nghĩa báo chí thành dòng sông Tiền Đường vùi lấp đời của các cô. Có sáo thì sáo nước trong, đừng sáo nước đục đau lòng cò con...

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đại lễ Phật đản Liên hợp quốc - Vesak 2019 sẽ diễn ra từ ngày 12 - 14/5/2019 tại Trung tâm Văn hóa Phật giáo Tam Chúc (xã Ba Sao, huyện Kim Bảng, tỉnh Hà Nam) với chủ đề: Cách tiếp cận của Phật giáo về sự lãnh đạo toàn cầu và trách nhiệm cùng chia sẻ vì xã hội bền vững.
Câu chuyện oan nghiệt kỳ lạ: vợ chồng đốt nhau. Bản tin VTC News kể: Sau khi tranh cãi, 2 vợ chồng tạt xăng vào nhau rồi châm lửa đốt, dù được người dân gần đó ứng cứu kịp thời nhưng cả 2 đều bị bỏng nặng.
Chỉnh trang nội đô Đà Lạt… cách nào để giữ được nét đẹp lịch sử? Đó là chuyện đang tranh cãi…
Tình hình môi trường càng lúc càng đáng ngại... Một trong những nơi đẹp nhất ở Đà Lạt cũng trở thành bãi sình...
Bây giờ là giữa tháng 4/2019, lại nhớ tới Tướng Trần Văn Cẩm và trận Phú Yên trong tháng 4/1975. Tài liệu sau đây trích từ quân sử gia Vương Hồng Anh.
Một trong những nỗi lo tại Việt Nam là ngộ độc thực phẩm. Rồi ngộ độc thuốc, rồi ngộ độc đủ thứ... Hàng ngày, cứ mãi nghe tin ngộ độc từ công nhân hãng xưởng cho tới học sinh tiểu học... Có vẻ như đây là điệp khúc bất tận. Tại sao thế? Tại sao nước khác ít bị ngộ độc hơn Việt Nam? Tại sao trước 1975 ít hơn?
Cháy kinh hoàng vì chập điện... Lỗi ở thợ điện, hay lỗi ở nhà thầu xây dựng? Hay lỗi ở các cơ quan kiểm tra về xây dựng? Hay lỗi ở người chủ cơ sở bị cháy?
Bạo lực gia đình vẫn gay gắt... Báo An Ninh Thủ Đô kể chuyện: Cô bé lấy thân mình che chắn cho mẹ khi bị cha chém tới tấp.
May mắn giữa biển Hoàng Sa... Bản tin VTC kể: Lực lượng cứu hộ của Trung tâm phối hợp tìm kiếm cứu nạn hàng hải Việt Nam vừa đưa một thuyền trưởng tàu cá bị tai biến ở Hoàng Sa vào đất liền an toàn.
Hóa ra gian lận điểm cũng chỉ vì các quan chức… Người dân thường bắt buộc phải sống tử tế… Báo Thanh Niên kể chuyện Hà Giang: Cơ quan An ninh điều tra Công an tỉnh Hà Giang xác định một số người có chức vụ quyền hạn tại Sở GD-ĐT và Công an tỉnh đã tiếp tay cho hành vi gian lận điểm thi tại kỳ thi THPT quốc gia năm 2018 để trục lợi.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.