Hôm nay,  

Cả Triệu Dân Ế Vợ

25/11/201200:00:00(Xem: 10590)
Bạn thân,
Đó không còn là chuyện của nước Tàu xa xôi. Đó là nước Việt Nam hiện nay và trong tương lai gần. Dư đàn ông và thiếu đàn bà. Chỉ vì, ưa sinh con trai hơn là con gái.

Dự báo, vào năm 2050, Việt Nam sẽ có 4,3 triệu đàn ông ế vợ. Đó là bản kết toán phổ biến từ Tổng cục Dân số đầu tháng 11/2012. Báo Người Đưa Tin nêu ngay tựa đề bản tin một viễn ảnh là "Đua nhau sinh con trai, Việt Nam sắp phải “nhập khẩu” phụ nữ." Bản tin viết:

"Trong tương lai, khoảng 4,3 triệu nam giới ở Việt Nam sẽ dư thừa. Do vậy, thay vì "xuất khẩu" như trước đây, sắp tới, nước ta sẽ phải "nhập khẩu" phụ nữ.

Số liệu của Tổng cục Dân số công bố ngày 03/11 tại hội thảo quốc gia về mất cân bằng giới tính khi sinh cho thấy, mất cân bằng giới tính khi sinh (MCBGTKS) tăng liên tục từ 2006 đến nay. Cụ thể, từ 109 trẻ trai /100 trẻ gái hiện đã lên tới 112,3/100 và dự tính tỷ lệ mất cân bằng tiếp tục tăng. Theo kết quả tổng điều tra dân số ngày 1/4/2009, có tới 45/63 tỉnh, thành phố trên cả nước có tình trạng MCBGTKS, tập trung ở các vùng đồng bằng sông Hồng và đồng bằng sông Cửu Long..."


Trong khi đó, năm nay là năm Thìn, tức là năm con rồng, nên các cặp vợ chồng muốn khẩn cấp sinh con trai trong năm để lấy nhiều may mắn. Báo Bình Dương kể rằng các bệnh viện sản khoa đã “Quá tải vì “săn rồng”...” Báo này kể:

“Năm nay được nhiều cặp vợ chồng chọn để sinh con vì quan niệm sinh con năm rồng đã tốt, năm Nhâm Thìn còn tốt hơn. Những ngày tháng cuối năm này, cuộc “chạy đua” có rồng con càng tấp nập hơn bởi đã gần… về đích. Tuổi rồng tốt cỡ nào không biết chỉ thấy tất cả khoa sản các bệnh viện quá tải trầm trọng.


Đến Bệnh viện Đa khoa (BVĐK) tỉnh, ngay tại sân trước khoa sản là cảnh sản phụ chờ sinh nằm, ngồi rất đông ở ghế đá, hành lang và tràn ra cả giữa sân. Nhiều người vừa ôm bụng bầu (đã mặc áo bệnh nhân dành cho sản phụ) đi đi lại lại với vẻ mặt lo lắng, bồn chồn. Có người nhăn nhó khổ sở vì cơn đau bụng. Trời nắng nóng nên mỗi bà bầu lại có 1 - 2 người thân cầm quạt tay thay nhau quạt liên tục. Công việc của bác sĩ, nữ hộ sinh cũng quá tải nên họ phải chạy đi chạy lại và căng thẳng giữa quá đông sản phụ sắp đến kỳ “khai hoa nở nhụy”.

Chị Tuyết ở Mỹ Phước, Bến Cát đang chờ sinh đứa con thứ 2. Khoa phụ sản quá đông, phải kê giường nằm ngoài hành lang nhưng gương mặt chị tỏ ra hạnh phúc khi được… toại nguyện.

Có rất nhiều người “canh” để sinh con năm rồng vì ngoài tuổi tốt cho con còn hợp tuổi với ba hoặc mẹ. Quan niệm “tam hợp” với tuổi Thìn là Tý và Thân (Thân- Tý - Thìn) nên anh bạn tôi tuổi Tý (SN 1972) đã “canh” suốt năm để có con tuổi rồng. Canh, chờ và hồi hộp bởi vợ đã lớn tuổi không biết có vượt cạn an toàn không…

Bên trong khoa phụ sản cũng ở tình trạng quá tải. Hầu hết các phòng đều phải kê thêm giường nhưng vẫn không đủ giường để phục vụ. Ở hành lang khu vực hậu sản, nhiều bà mẹ mới sinh xong và em bé nhỏ xíu đành phải chịu cảnh nằm giường bố vì các phòng đều đã kín người....”

Làm sao bây giờ? Phước đức mỗi người đều có, chứ đâu phai sinh vào năm này, ngaỳ kia mà có được.

Thế nhưng, niềm tin là cái gì khó dời đổi vậy.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tưng bừng khói thuốc... Tại Việt Nam, thuốc lá hút tưng bừng. Bản tin Infonet kể: Những con số báo động với người hút thuốc lá... Không nguy hiểm tức thời giống những căn bệnh hiểm nghèo khác nhưng những người hút thuốc lá sẽ phải đối mặt với hàng loạt chất độc trong khói thuốc lá gây nên những con số kinh hoàng với những căn bệnh quái ác.
Tăng trưởng, tăng trưởng... Báo Đầu Tư Chứng Khoán kể: Theo số liệu vừa được Tổng cục Thống kê công bố, Tổng sản phẩm trong nước (GDP) quý III/2018 ước tính tăng 6,88% so với cùng kỳ năm trước, tuy thấp hơn mức tăng 7,45% của quý I, nhưng cao hơn mức tăng 6,73% của quý II, cho thấy nền kinh tế vẫn giữ được đà tăng trưởng.
Bệnh lạ, bệnh dữ... Dân Sài Gòn báo động... Bản tin TTXVN kể: Trẻ bị tay chân miệng trở nặng vì chủng vi rút nguy hiểm tái xuất hiện. ...Theo Trung tâm Y tế dự phòng TP Sài Gòn, số ca nhập viện do tay chân miệng tăng nhanh trong những tuần gần đây. Trung bình mỗi tuần thành phố ghi nhận 286 ca, tăng 47% so với 4 tuần trước đây. Tổng số ca bị tay chân miệng ghi nhận được tại TP Sài Gòn từ đầu năm đến nay là 3.195 ca.
Chim trời bị bắt... sẽ tới một thời Việt Nam không còn chim nào nữa... Bản tin Infonet kể: Chim trời nằm la liệt dọc đường, tràn lan ở chợ và trên... bàn nhậu.
Một đại lễ không được truyền thông chú ý nhiều, nhưng rất nặng nghĩa tình dân tộc: Bản tin TTXVN kể rằng: Tối 25/9 (tức 16/8 âm lịch), tại Di tích Kiếp Bạc, thị xã Chí Linh, tỉnh Hải Dương, Ban Tổ chức Lễ hội mùa Thu Côn Sơn - Kiếp Bạc đã tổ chức Lễ tưởng niệm 718 năm Ngày mất của Anh hùng dân tộc Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn (1300-2018); Lễ Khai ấn và Ban ấn đền Kiếp Bạc.
Thu nhập bình quân có tăng, nhưng thực tế ai cũng biết: người giàu càng giàu hơn, người nghèo càng nghèo hơn.
Xã hội dĩ nhiên là cần có guồng máy công chức. Nhưng khi guồng máy cồng kềnh, làm sao mà nuôi nổi.
Tết Trung Thu năm nay sẽ là Thứ Hai 24/9/2018. Tết Trung Thu là Tết chủ yếu cho trẻ em, nhưng cũng là dịp cho người lớn ngồi ngắm trăng, ăn bánh, kể chuyện xưa...
Sách Giáo Khoa lời hay lỗ? Nhà Xuất Bản Giáo Dục VN nói rằng lỗ kinh hoàng mỗi năm, nhưng báo chí đưa ra các bản báo cáo chi thu cho thấy có mức lời kinh hoàng...
Vậy là, Thủ Thiêm... các quan chức thú tội, rồi xin lỗi. Chưa thấy trừng phạt ai. Bản tin Zing kể: UBND TP.SG xin lỗi nhân dân vì sai phạm ở Thủ Thiêm...


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.