Hôm nay,  

Nghề Bán Rắn

18/01/200100:00:00(Xem: 6632)

Bạn,
Chỉ còn gần một tuần nữa là đến Tết năm con Rắn. Trong những tuần vừa qua, thị trường rắn đã trở nên sôi động. Hàng ngày, lượt người đổ về Sài Gòn bán rắn ước tính khoảng 50 đến 70 người/ngày. Chuyện mưu sinh của người bán rắn đã được một nữ phóng viên báo Thanh Niên ghi nhận qua đoạn ghi chép dưới đây.
Những người bán rắn có một ít là dân Đồng Nai, còn hầu hết là người Tây Ninh và các vựa tại Hóc Môn, Củ-Chi, những vựa lúa thu mua rắn từ miền Tây lên hoặc bắt rắn từ rừng rú ra. Trong những cái lồng sắt của nhiều người bán rắn dạo đèo sau lưng thường có một bộ rắn chín con, 1 con tắc kè, 1 con bìm bịp và khá nhiều hũ rượu rắn. Một bộ như vậy khoảng 5 kg, nếu bán được với giá 500 ngàn đồng, họ sẽ lời từ 100-150 ngàn đồng. Có ngày đắt hàng, họ bán được đến 5 bộ, nhưng cũng có khi mấy ngày liền mới bán được một bộ. Về phương tiện hoạt động, phần lớn người bán rắn đều sắm điện thoại di động để liên lạc với khách hàng. Một thanh niên bán rắn nói: “Có điện thoại di động, tốn một chút nhưng rất tiện. Khách cần, phone một cái là có ngay. Đôi khi ở nhà cũng bán được hàng”. Về các loại rắn thì rắn hổ hành, rắn rỉ cốc, rỉ cá thường được các nhà hàng, quán nhậu đặt mua. Còn những loại rắn dùng làm dược liệu trị đau lưng nhức mỏi được khách giới bình dân mua lai rai. Riêng với các loại rắn “cao cấp” như rắn hổ mang, hổ lửa, hổ rồng... thường được khách nước ngoài, đặc biệt là Đài Loan vô cùng ưa chuộng thông qua món rượu pha với máu còn nóng của các loại rắn này. Nhiều thanh niên bán rắn đã học tiếng Đài Loan để có thể giao tiếp và nói được tên các loại rắn.

Cũng theo báo Thanh Niên, khi nói về nguy hiểm của nghề, nhiều thanh niên bán rắn nói: Lúc đầu cũng sợ rắn độc cắn chết lắm chứ. Nhưng vì thất học, ruộng đất không đủ mầm ăn thì biết làm gì khác để sống bây giờ. Vả lại, nhờ biết học cách làm rượu rắn, tụi tui cũng thấy vui với nghề này khi góp phần chút chút bệnh cho người khác. Qua tìm hiểu, phóng viên báo Thanh Niên thấy đó chưa phải là tất cả lý do chọn nghề của họ. Thực ra, do bán rắn rất được tự do, phóng khoáng về giờ giấc, địa điểm, thu nhập dù không còn quá hấp dẫn như trước nhưng vẫn còn khá dễ sống. Hơn nữa, đây là một nghề khá độc quyền, thường họ hàng, xóm giềng truyền nối nhau chứ không phải ai muốn làm là làm được. Ngay cả phụ nữ, họ phải có chút máu liều bởi rắn các độc càng mắc. Nữ phóng viên trên từng chứng kiến một chị bán rắn phải cố làm cho ông khách Đài Loan tin một con rắn mà chị bán là rắn hổ mang, chị đã lấy thanh sắt chọc cho con rắn bành cố ra, trong khi người khách đứng xa xa la xí xô và gật đầu lia lịa. Trên thực tế, đã có không ít người bán rắn bị rắn cắn phải cắt bỏ phần thịt thối, thậm chí có người tử vong. Tuy nhiên, đa số vẫn chưa có ý định từ bỏ nghề và cho rằng sinh nghề tử nghiệp là chuyện bình thường.
Bạn,
Cũng theo phóng viên trên, những thanh niên bán rắn đã giải thích rằng, làm nghề này ít cô nào dám lấy làm chồng, trừ những người thật bản lĩnh hoặc cùng nghề nghiệp, địa phương. Đó là chưa kể một số anh chàng còn sinh tật đam mê rượu chè, tụ tập đánh bài tứ sắc ăn tiền trong giờ họp mặt nghỉ ngơi trên hè phố. Cũng có những người bán rắn mang nhiều u uẩn trong đời sống riêng, như câu chuyện một thanh niên tên Vũ, 30 tuổi, ngụ ở huyện Dương Minh Châu, Tây Ninh. Ngày này, Vũ làm rắn cho người Đài Loan uống rượu và ít ai biết được trong sâu thẳm tâm hồn. Vũ luôn mang một mối tình buồn: người yêu của Vũ bỏ đi lấy chồng Đài Loan và sang sống hẳn bên xứ người. Đôi lúc, Vũ hy vọng vẩn vơ một ngày nào đó, tình cờ tiếp xúc với ông chồng người yêu cũ và biết đâu, cả với chính người yêu xưa qua cái điện thoại di động!

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một nhà nghiên cứu nổi tiếng về Biển Đông vừa bị khai trừ Đảng... Hình như có cuộc tranh luận nào trong nội bộ Đảng CSVN về Biển Đông, và phe này thanh trừng phe kia?
Vậy là triệu phú xuất hiện đều đặn... Bản tin Zing kể: Tốc độ tăng trưởng số lượng triệu phú USD của Việt Nam trong giai đoạn 2018-2023 chỉ xếp sau Trung Quốc, Philippines, Ấn Độ trong báo cáo mới công bố của Kinght Frank. Knight Frank vừa công bố cáo cáo "The Wealth Report 2019" vào hôm qua 6/3, với thống kê chi tiết về số lượng triệu phú của nhiều quốc gia và vùng lãnh thổ.
Ngư dân Việt Nam thê thảm... Chính phủ Hà Nội không bảo vệ được. Bản tin Zing cho biết: Tàu cá Quảng Ngãi bị tàu Trung Quốc đâm chìm trên vùng biển Hoàng Sa...
Bia, tưng bừng bia… không ngờ dân Việt Nam uống bia nhiều dễ sợ như thế. Báo Doanh Nghiệp VN kể về dự báo ngành bia Việt năm 2019: Bia nội tăng tốc trên trường đua. Đứng đầu Đông Nam Á, xếp thứ 3 châu Á – là xếp hạng của Việt nam về sản lượng tiêu thụ bia, qua đó cho thấy sức hấp dẫn của thị trường bia Việt Nam trên bản đồ thế giới. Với áp lực cạnh tranh từ các đối thủ ngoại, các doanh nghiệp bia nội sẽ đối mặt với rất nhiều thách thức để bứt tốc trên trường đua...
Thầy giáo dâm tặc... chuyện xảy ra ở Bắc Giang. Báo Tiền Phong kể chuyện thầy giáo dâm ô: Thầy giáo chủ nhiệm thừa nhận sàm sỡ nữ sinh ở Bắc Giang. Ông Nguyễn Đại Lượng - Phó Chủ tịch UBND huyện Việt Yên cho biết, trong buổi làm việc tối 1/3 có chính quyền địa phương, phụ huynh, học sinh, thầy Dương Trọng M ký biên bản có ghi sờ vào "vùng nhạy cảm" của nữ sinh lớp 5A.
Chuyện lạ, nhưng lại xảy ra: Hóa ra, hàng quốc tế cũng nhái hàng Việt Nam... Báo Hải Quan kể: Tại buổi họp báo Chính phủ ngày 1/3, Thứ trưởng Bộ Công Thương Đỗ Thắng Hải cho rằng, hàng hoá nhái hàng Việt Nam xuất khẩu để tận dụng ưu đãi thuế có thể gây thiệt hại lớn.
Không phải các học sinh đều có cùng điều kiện như nhau... bởi vì, giàu và nghèo cũng là yếu tố làm ảnh hưởng tới thành đạt của học sinh, bất kể các học sinh có cùng chỉ số thông minh.
Đúng là Việt Nam hưởng lợi từ hội nghị thượng đỉnh Mỹ-Triều... nhưng có đúng là Trump về Mỹ và cảm ơn cũng như ca ngợi chính phủ Việt Nam. Không than phiền gì chăng?
Trịnh Công Sơn vẫn có sức lôi cuốn tuyệt vời. Báo Thanh Niên kể: Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn trở thành nhân vật xuất hiện trên trang chủ tiếng Việt của công cụ tìm kiếm phổ biến nhất thế giới Google.com.vn nhân kỷ niệm ngày sinh nhật lần thứ 80 của ông.
Hội nghị thượng đỉnh Hoa Kỳ và Bắc Hàn lạc quan... Trong khi đó, Việt Nam thắng lớn, trở thành tổ ấm chim hòa bình.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.