Hôm nay,  

Vui Xuân Bột Ngọt

10/02/201300:00:00(Xem: 6441)
Bạn thân
Đó là chuyện của quý thầy cô... Trong khi công nhân mất thưởng Tết là đình công liền, là công nhân ra cổng nhà máy ngồi một chỗ cho hiển lộ những nỗi đau khổ của “giai cấp công nhân”... nhưng khi các giáo viên bị mất thưởng, hay bị giảm tiền thưởng thì chẳng ai đình công được, vì thiệt hại trước tiên là học trò.
Do vậy, khi nhiều giaó viên Miền Tây được thưởng Tết thì cũng đành chịu, xem như thê thảm chỉ thêm một tầng thê thảm, xem như giai cấp trí thức có bị “đì,” có bị “trấn áp xã hội chủ nghĩa” thì cũng đành chịu.
Nhưng tại sao thưởng Tết bằng bột ngọt thì chỉ có đỉnh cao trí tuệ Hà Nội mới hiểu được, may ra.
Báo Dân Trí kể:
“Nhắc đến thưởng Tết, nhiều giáo viên ở miền Tây không khỏi chạnh lòng. Có trường “thưởng” bằng cách hỗ trợ… gói bột ngọt ăn Tết. Đối với nhiều giáo viên, hai từ "thưởng Tết" nghe có gì đó "sang" quá.
Dạy suốt một năm học, tiền lương mỗi tháng “ba cọc ba đồng” tiêu chi tiêu sinh hoạt hàng ngày cũng đã thiếu trước hụt sau, không dành dụm được gì nên nhiều giáo viên (GV) mong chờ vào thời điểm cuối năm được thưởng. Thế nhưng khi nghe lãnh đạo trường tuyên bố tính đi tính lại ngân sách không còn nhiều nên không thưởng, nhiều GV chỉ biết ngậm ngùi.

Chúng tôi về Trường Tiểu học Phong Thạnh (huyện Giá Rai, Bạc Liêu) những ngày cuối năm nghe chuyện thưởng Tết cho GV của trường cũng thấy buồn với họ. Thầy Huỳnh Văn Tuấn - phó hiệu trưởng nhà trường cho biết: "Nói đến hai từ thưởng Tết thì nghe có vẻ “sang” quá".
Thầy Tuấn chia sẻ, trường còn nghèo, kinh phí hạn hẹp nên hầu như cuối năm không còn dư dả gì, do đó chuyện thưởng Tết cho cán bộ, GV cũng “hẻo” lắm.
“Năm nay để lấy tinh thần cho GV, trường cũng chỉ có thể gửi mỗi người một phần quà là 2 bịch bột ngọt, nửa cân đường, bịch trà ăn Tết”, thấy Tuấn cho biết...
...Nhiều trường khác ở tỉnh Bạc Liêu khi PV hỏi thăm cũng cho biết việc thưởng Tết hầu như là không có mà chủ yếu chỉ hỗ trợ quà cho GV ăn Tết. “Vì thời buổi kinh tế khó khăn, các trường học cũng thiếu thốn nên cán bộ, GV, công nhân viên đành chia sẻ với nhau để đón Tết”, nhiều GV bộc bạch với chúng tôi.”
Sao vậy cà... Hay đây là tiếp nối chủ trương “bứng gốc trí thức” bằng cách cho ăn nhiều bột ngọt, nhằm thêm bệnh hậu về sau.
Bí hiểm vậy.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Theo ghi nhận của báo SGGP, sinh viên các trường đại học tại Sài Gòn đang kêu "khổ" về chỗ học. Phần lớn thư viện các trường đại học cũng như Thư viện Khoa học Tổng hợp TPSG có phòng đọc sách báo nhưng cấm sinh viên mang sách riêng vào học. Các trường không có phòng học dành cho sinh viên học buổi trưa, ngoài giờ lên lớp hoặc có cũng chỉ đáp ứng một số lượng sinh viên nhất định.
Tại thị trấn Vĩnh An, huyện Vĩnh Cửu, tỉnh Đồng Nai, có 1 khu phố nghèo với những phụ nữ, trẻ em mưu sinh bằng công việc bốc vá đá vô cùng nhọc nhằn. Tại đây, cứ mỗi lần nghe tiếng xe tải là phụ nữ, trẻ em liền chạy theo để chuẩn bị bốc vác đá lên xe. Đó là việc thường ngày đối với những người làm ở vùng mỏ đá ở thị trấn này.
Theo báo quốc nội, hiện nay có không ít luật sư tại VN lấy hợp đồng dịch vụ pháp lý làm tấm "bùa hộ mệnh" cho mình trong những vụ làm tiền thân chủ, nhiều hợp đồng có số tiền thù lao chóng mặt. Báo quốc nội ghi nhận hiện trạng này như sau.
Theo ghi nhận của báo quốc nội, tại Hà Nội, Sài Gòn, mặc dù chưa chính thức biết điểm thi đại học và còn khoảng một tháng nữa mới đến ngày nhập trường nhưng ngay từ bây giờ, nhiều sinh viên tương lai đã tự tìm cho mình một chỗ an cư tại các khu vực gần các trường đại học. Báo Thanh Niên ghi nhận thực trạng này như sau.
Theo báo quốc nội, so với các nước khác trong khu vực Đông Nam Á, VN có số lượng tiến sĩ khá đông đảo.Thế nhưng có không ít người dường như chỉ dùng chữ "tiến sĩ" để thêm oai, để tự đánh bóng tên tuổi của mình. Tình trạng lạm phát tiến sĩ ở VN đến mức một sinh viên khi vào học ở một trường đại học có thể bị choáng ngợp bởi đi đâu cũng gặp tiến sĩ.
Theo báo quốc nội, tại thành phố Sài Gòn, rất nhiều con đường ở nội thành đều rải rác có thợ sửa quần áo nhưng chỉ có đường Nguyễn Đình Chiểu là tập trung nhiều nhất, riêng đoạn từ ngã ba Nguyễn Đình Chiểu-Trần Quốc Thảo đến ngã ba Nguyễn Đình Chiểu- CM Tháng 8 được dân SG gọi là phố sửa quần áo với gần 30 bàn máy may vỉa hè. SGGP Thời báo ghi nhận về phố sửa áo quần này như sau.
Theo ghi nhận của báo quốc nội, tại miền Tây Nam phần, lũ mới rục rịch về nhưng nước ở thượng nguồn sông Tiền đã cuồn cuộn chảy. Hàng trăm ghe tàu khai thác cát lậu ráo riết ngày đêm hút cát. Người dân các tỉnh An Giang, Đồng Tháp những ngày này so sánh lòng sông Tiền giống như miếng mồi ngon bị dân bơm "hút cát lụi" cấu xé một cách vô tội vạ.
Trên địa bàn tỉnh Thừa Thiên-Huế, có làng Vân Cù (xã Hương Toàn, huyện Hương Trà) được mọi người yêu mến gọi bằng cái tên: Làng bún. Theo sách "Ô Châu cận lục" của nhà nghiên cứu Dương Văn An, làng Vân Cù có lịch sử trên 500 năm. Ban đầu, làng có tên là Đào Cù thuộc huyện Đan Điền, chuyên nghề nung gạch.
Theo báo quốc nội, tại VN, rất nhiều nữ sinh viên phải đi làm thêm để có tiền trang trải các khoản chi tiêu, học phí. Nhiều người trong số họ phải sống xa gia đình, hoàn cảnh khó khăn nên phải tự mưu sinh bằng nhiều cách: Đi làm gia sư, bán hàng khuyến mại, người thì làm thêm tại các công ty tư nhân, thậm chí chạy bàn ở các quán ăn...
Theo báo Thanh Niên, tại xóm Chùa, xã Tân Hồng, huyện Từ Sơn, tỉnh Bắc Ninh có một "công ty" xe thồ gồm 6 thành viên. Với số vốn ban đầu vỏn vẹn 500 ngàn đồng, "công ty" được điều hành bởi "3 ông giám đốc" mù. Từ bao năm nay, lực lượng xe thồ ấy đã chuyên chở hàng ngàn tấn vật liệu xây dựng cho cư dân khắp trong làng, ngoài xóm.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.