Hôm nay,  

Xài Tiền Dự Án

22/04/201400:00:00(Xem: 4241)

Vậy là có 2 dự án phải dẹp tại Việt Nam: Á Vận Hội ASIAD rút đăng cai, và chính phủ cơ nguy bị phạt 1 triệu đôla; và dự án sách giáo khoa 34.000 tỷ đồng, tương đương 1,6 tỷ đôla.

Báo Người Lao Động ghi lời PGS-TS Nguyễn Ngọc Điện, nhận định về việc Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng “rút đăng cai ASIAD 18 và sẽ xin đăng cai tổ chức sự kiện thể thao lớn nhất châu lục này vào một thời điểm khác. Câu chuyện như vậy đã khép lại phù hợp với ý nguyện của số đông người dân, dù có thể vẫn còn phải giải quyết các hệ quả pháp lý của việc này...”

Đơn giản vì VN không kham nổi chi phí quá lớn, trong lúc dân nghèo, nước yếu...

Bây giờ, VN hy vọng chỉ mất 1 triệu USD tiền phạt vì rút đăng cai ASIAD.

Bài viết ghi rằng:

“Một quy định khác thường được biết đến mang tính ràng buộc pháp lý là quốc gia chủ nhà dù rút lui vẫn sẽ phải chịu khoản tiền đặt cọc 1 triệu USD cho OCA. Dù chưa đặt cọc nhưng Việt Nam đã ký hợp đồng nên nếu như rút lui coi như Việt Nam phá bỏ hợp đồng...”

Nhưng thà như thế còn nhẹ. Mất 1 triệu, đỡ hơn mất vài trăm triệu đôla.

Trong khi đó, báo PetroTimes có bài viết “Những công trình thể thao trăm triệu đô la chỉ dùng 1 lần,” trong đó cho biết:

“Khu liên hợp thể thao quốc gia Mỹ Đình với số vốn đầu tư xây dựng hàng nghìn tỉ đồng nhưng chỉ phát huy tác dụng trong thời gian diễn ra SEA Games 22. Từ đó đến giờ, các công trình ở đây xuống cấp trầm trọng và bị “xẻ thịt” để sử dụng sai mục đích như làm trường học, quán bia hơi, nhà hàng, quán bar, massage, trụ sở công ty...”

Bây giờ tới dự án sách giáo khoa 34.000 tỉ đồng do Bộ Giáo Dục đề ra.

Con số này là kinh khủng: 1,6 tỷ USD.

Hãy hình dung rằng, tiền kiều hối gửi về năm ngoaí là 11 đô, thế là cúng một mảng lớn cho sách giaó khoa.

Sau khi dư luận phản đối dữ dội, ông Bộ Trưởng Giaó Dục liền chối biến... rằng ông không biết chuyện dự án có con số tiền khủng đó, và con số đó là do nhân viên dưới quyền của ông nêu ra... và lúc đó ông đang công du.

Soha đăng bản tin theo Trí Thức Trẻ viết lên một thắc mắc:

“..."Tại sao những người dưới quyền ông Bộ Trưởng lại lợi dụng khi ông đi vắng để nói những điều như thế, để rồi chính ông phải nhận là sai lầm và có lời xin lỗi?"

Vậy là cuối cùng, tư lệnh ngành giáo dục cũng đăng đàn truyền hình để trả lời về câu hỏi khiến dư luận sục sôi về vụ 34.000 tỉ đồng đầu tư đổi mới chương trình sách giáo khoa và “đổi mới một số thứ khác” trong giáo dục.

Dù ông Luận thừa nhận “đây là một sai sót, sơ suất đáng tiếc”, nhưng công chúng rất khó hiểu tại sao, mãi tận 6 ngày sau, khi “siêu bão 34.000 tỉ đồng” đã để lại những dư chấn nặng nề cho uy tín của Bộ giáo dục và khiến nhân dân giận dữ, Bộ trưởng Luận mới… đính chính và nhận sai sót.

Lý do của chậm đính chính và nhận sai sót có vẻ rất “mềm mại”: Đó là, Bộ trưởng đang bận công cán ở nước ngoài?”(ngưng trích)

Vậy thì, ở nước ngoaì không đọc báo hằng ngày? Không vào Internet xem tin? Không mở điện thoại đọc email?

Hay là, Bộ Giaó Dục có móc nối với các nhà in, với các nhà xuất bản, với vân vân... gì không?

Nhưng, khi làm dự án, có bao nhiêu phần trăm phải chia chác?

Tác giả Nguyễn Trần Sâm viết trên blog Quê Choa qua bài “Người ta ăn bao nhiêu phần trăm?” kể rằng:

“Bạn có biết trong một dự án thường thì người ta “ăn” mất khoảng bao nhiêu phần trăm?

Tôi đã từng vài lần nêu câu hỏi này cho mấy người quen. Có người nói vài chục phần trăm. Người tỏ ra hiểu thời thế hơn thì bảo bây giờ có khi bọn chúng nó ăn đến quá nửa.

Nhưng ngay từ năm 1995, khi tham nhũng chưa thành quốc nạn, một thằng em họ tôi làm chủ tịch xã nói nó theo anh gì đó trên tỉnh ra bộ xin tiền làm mấy cái cống tiêu nước, cái ông ký cho dự án bảo 50% (để lại cho ổng). Không thì ổng cho nơi khác. Đó là mới ở cái nấc trên cùng. Từ tỉnh xuống huyện, từ huyện xuống xã, rồi qua cánh nhận thầu, đến bọn trực tiếp thi công, mỗi nơi lại vài chục phần trăm của phần còn lại,… Thế là mất khoảng 70-80%...”(ngưng trích)

Mất toi 80% sao?

Thế rồi, 80% của 1,6 tỷ USD là bao nhiêu?

Hay nhỉ, quan chức giáo dục, nhưng chẳng ăn cho điều độ tí nào.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Theo báo Sài Gòn, tại miền Bắc VN ở nhiều tỉnh đồng bằng sông Hồng
Theo báo Sài Gòn, mấy ngày qua, tại Tây Nguyên, trên địa bàn tỉnh Kon Tum, hàng chục gia đình cư dân trú tại thôn 4, xã Diên Bình, huyện Đắc Tô sống trong cảnh khổ sở, sinh hoạt hằng ngày của họ bị đảo lộn hoàn toàn, mà nguyên nhân chính là do mọt sắn tấn công. Báo Lao Động ghi nhận về thảm họa này qua bản tin như sau.
Theo báo Sài Gòn, những ngày vưà qua, giá heo hơi ở các tỉnh, thành phố miền Tây Nam phần, liên tục tăng từ 5.1 (hơn 250 Mỹ kim) lên 5.3 triệu đồng, hơn 260 Mỹ kim)/tạ; ở miền Trung và miền Bắc lên đến 5.5- 6 triệu đồng/tạ, cao kỷ lục từ trước đến nay.
Theo báo Sài Gòn, tại khu vực ngoại thành Hà Nội, không có cầu kiên cố, người dân hai huyện Thanh Oai và Chương Mỹ tự dựng những cây cầu nhỏ để đi qua sông Đáy.
Theo báo Sài Gòn, tại miền Bắc VN, gần trung tâm thành phố Bắc Ninh, ngay sát quốc lộ 18, từ gần chục năm nay tồn tại một "núi" rác khổng lồ lộ thiên, gây ô nhiễm môi trường nghiêm trọng. Đến bãi rác này, các phóng viên đã phải rùng mình khi chứng kiến những cảnh tượng "nổi da gà". Báo Dân Trí ghi nhận thực trạng tại bãi rác này qua bản tin như sau.
Theo báo Tuổi Trẻ, tại trung tâm thành phố Sài Gòn, khu phố Tây balô ở quận 1 hiện là địa bàn hoạt động của các băng "nam giới chuyển đổi giới tính thành nàng". Với chiêu lừa gatï khách nước ngoài đi massage, quan hệ tình dục, thừa lúc khách sơ hở thì trộm cắp tài sản, các "cô ả" đang "ăn nên làm ra" tại khu phố này. Báo Tuổi Trẻ ghi nhận thực trạng này qua bản tin như sau.
Theo báo Sài Gòn, tại nhiều địa phương ở miền Trung và miền Bắc VN
Theo báo Sài Gòn, hiện nay, trên nhiều tuyến đường ở thành phố Sài Gòn
Theo báo Sài Gòn, tại miền Trung, chỉ trong năm vưàø qua, trên địa bàn hai huyện Phước Sơn và huyện Tây Giang, tỉnh Quảng Nam, liên tiếp xảy ra gần 30 vụ sập hầm vàng, làm chết và bị thương hàng chục người.
Theo báo Sài Gòn, gần đây, tại miền Trung, trên địa bàn tỉnh Bình Định, cả xã Cát Khánh, huyện Phù Cát đua nhau đi khai thác, tận thu titan. Mỗi ngày có hàng trăm người đến các khu vực bờ biển ở địa phương này để đào xới lấy titan.



Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.