Hôm nay,  

Dẫn Đầu Phá Thai

06/02/201500:00:00(Xem: 3571)

Đó là những thông kê cho thấy Việt Nam “ưu việt” hơn nhiều nước khác -- hay nói như thời xa xưa, thời nửa thế kỷ trước, là sẽ nói rằng Việt Nam đang “phât ngọn cờ đầu” trong cuộc chạy đua phá thai.

Trong khi thông tấn VTV dẫn ra cuộc nghiên cứu của Tô Chức Y Tế  Thế Giới, báo Lao Động dẫn ra thống kê của Tổng cục Dân số - Kế hoạch hóa gia đình Việt Nam... đều cho thấy phá thai đang là chuyện thường ngày ngoài phố Việt.

Bạn hãy hình dung rằng, khi một thiếu nữ phá thai, bản thân em dĩ nhiên là sẽ tổn thương cả sức khỏe, cả tinh thần và cơ thể, laà gia đình tôn kém, gây nôi lo cho ba mẹ... và là một ám ảnh tới trọn đời cho nhiều người.

Haỹ nhân con số này lên cho cả xã hội, chúng ta thấy thiệt hại sẽ lớn kinh khủng và sẽ là nỗi ám ảnh lớn cho rât1 nhiều thành phần trong dân tộc.
Dĩ nhiên, đó là chưa nhìn dưới khía cạnh tôn giáo.

VTV hôm 12-1-2015 kể rằng tình hình “Nạo phá thai tại Việt Nam: Cao nhất châu Á và Top 5 thế giới.”

Bản tin VTV viết:

“Tổ chức Y tế Thế giới đánh giá, Việt Nam là nước có tỉ lệ phá thai cao nhất châu Á và thuộc một trong 5 nước có tỉ lệ phá thai cao nhất trên thế giới.
Cũng theo thống kê của Ủy ban Quốc gia về dân số và kế hoạch hóa gia đình, ở nước ta đang tồn tại một tỷ lệ vô cùng đáng báo động khi cứ trung bình 1 trẻ em ra đời thì lại có 1 bào thai khác bị phá bỏ.

Mỗi năm có từ 1,2 đến 1,6 triệu trẻ em được sinh ra, tương ứng với đó là số bào thai bị phá bỏ. Con số này chắc chắn sẽ khiến nhiều người cảm thấy lạnh người.

Đáng chú ý hơn cả là số trẻ vị thành niên phá thai ở Việt Nam cao hơn nhiều lần so với các quốc gia dẫn đầu về nạo phá thai. Cụ thể, theo số liệu của Bộ y tế có đến 300 đến 400 nghìn các ca nạo phá thai là của trẻ vị thành niên.”(ngưng trích)

Trong khi đó, báo Lao Động có bản tin tựa đề “Các cô bé tuổi teen tấp nập đi... phá thai.”

Bản tin LĐ viết hôm 1-2-2015:

“...Theo báo cáo của Tổng cục Dân số - Kế hoạch hóa gia đình Việt Nam, hiện nay, tỉ lệ nạo phá thai ở Việt Nam là khoảng 300.000 ca mỗi năm. Trong đó có khoảng 20% ở độ tuổi vị thành niên. Việt Nam đang là nước đứng thứ 5 trên thế giới và đứng đầu khu vực Đông Nam Á về tình trạng nạo phá thai. Đáng chú ý hơn cả là số trẻ vị thành niên nạo phá thai ở Việt Nam cao hơn nhiều lần so với các quốc gia dẫn đầu về nạo phá thai.


Thống kê của Bệnh viện Từ Dũ trong sáu năm liên tiếp cho thấy, tỉ lệ trẻ vị thành niên phá thai trong tổng số những người phá thai tại viện này tăng nhanh qua từng năm. Năm 2007, tỉ lệ này chiếm 3,1% thì đến 2011 là 6,8%, năm 2012 là 6,4%. Trên cả nước, tỉ lệ phá thai vị thành niên năm 2012 là 2,3% trong tổng số người đến làm thủ thuật. Số trẻ vị thành niên mang thai trong tổng số mang thai của cả nước cũng tăng nhanh chóng, năm 2009 là 2,9%, năm 2012 là 3,2%. Những con số này là rất báo động về tình trạng nạo phá thai ở vị thành niên.

Ở lứa tuổi vị thành niên, trẻ thường lo sợ bị lộ nên thường tìm đến các phòng khám sản tư nhân. Bởi vậy mà những năm gần đây, các cơ sở y tế tư nhân nạo phá thai mọc lên như “nấm sau mưa”. Một số tuyền phố ở Hà Nội như đường giải phóng gần khu vực BV Bạch Mai, phố Phùng Hưng gần BV 103… mặc nhiên trở thành “phố phá thai”. Chỉ cần đến phố Phùng Hưng vào tầm nhá nhem 17-18h tối sẽ thấy rất nhiều nhân viên các phòng khám đứng sẵn ở cửa để đón khách. Cứ hễ thấy một cô gái hoặc đôi nam nữ nào đó đi xe máy, xe đạp điện chầm chậm lại, mắt ngó nghiêng là ngay lập tức đã có người chạy ra đon đả, mời chào và tư vấn ngay tại chỗ sau đó lôi tuột vào nhà.”(ngưng trích)

Trong khi đó, báo PetroTimes kể về chuyện 4 cậu nhóc lớp 7 “chung chạ” với một cô bé cùng lớp 7 trong trường, và 4 cậu cùng dẫn cô bạn học này đi phá thai vì 4 cậu cùng tự thấy có trách nhiệm với bào thai trong bụng cô bé.

Bản tin ngày 20-12-2014 có tựa đề “Quan hệ chung chạ, 4 nam sinh đưa 1 nữ sinh đi phá thai,” trong đó ghi lời Ths. Nguyễn Hồng Lê, chuyên gia tư vấn Trung tâm Chăm sóc sức khỏe sinh sản vị thành niên - thanh niên, thuộc Trung ương Đoàn TNCS.

Bà Nguyễn Hồng Lê kể:

“...4 nam sinh lớp 7 cùng đưa một bạn gái học cùng lớp đến Trung tâm để tư vấn về thai sản. Khi được hỏi tại sao những 4 bạn cùng đưa đi thế này thì một học sinh nam lý giải: sở dĩ 4 người phải đưa bạn đi như vậy là do: “Tháng trước, 4 đứa chúng cháu đều có quan hệ tình dục với bạn ấy. Bây giờ bọn cháu phải có trách nhiệm với bạn”.

Xin bó tay... Xin đưa hai tay lên trời đầu hàng... Đảng CSVN một thời xóa sổ biết bao nhiêu giá trị đạo đức, giềng mối xã hội làng xã... phải chăng để xây dựng một xã hội như thế này.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chuyện làm hàng mã là một kinh doanh giúp nuôi sống nhiều ngàn gia đình tại VN…Trên nguyên tắc, là dị đoan nhưng có tác dụng kinh tế.
Mì gói, mì gói, mì gói... Nếu không có mì gói, thế giới này sẽ trở ngại biết là bao nhiêu. Cứu trợ nạn nhân bão lụt cũng không biết gửi gì cho tiện. Bản tin VietQ kể: Số liệu thống kê mới nhất từ Hiệp hội mỳ ăn liền thế giới (WINA) cho thấy, sau 2 năm có dấu hiệu suy giảm, lượng tiêu thụ mỳ gói của Việt Nam đã tăng mạnh trở lại.
Có phải ung thư từ ô nhiễm môi trường? Đúng như thế. Có phải ung thư vì hóa chất tẩm vào thực phẩm? Đúng như thế. Có phải ung thư vì nhà máy phun khói mù mịt bầu trời? Đúng như thế. Có phải ung thư vì nguồn nước uống bị nhiễm độc, mất trong lành? Đúng như thế. Có phải ung thư vì khói xe mù mịt, vì bụi xi măng bên công trường bay ám sang khu phố, vì khu xử lý rác phải không làm tốt công việc, vì nhậu nhẹt tưng bừng? Đúng như thế. Và ung thư cũng vì chúng ta hại nhau, phun khói thuốc vào ám đầy nhà...
Khói thuốc hại vô cùng tận... Khói thuốc sẽ làm suy kiệt dân tộc... Bản tin Infonet nêu câu hỏi: Tăng thuế thuốc lá có làm gia tăng thất nghiệp? Đối với nhiều quốc gia trong đó có Việt Nam, kết quả nghiên cứu cho thấy, số việc làm tạo ra ở các ngành khác lớn hơn so với số việc làm bị mất đi của ngành thuốc lá.
Vậy là bão nữa rồi... Cũng Miền Trung, cũng quê ông Hồ... sao cứ mãi bão lụt, có phải trời hành cơn bão mỗi năm?
Bản tin Infonet kể: Các tỉnh đồng loạt cấm biển, di dời hơn 17.000 người... Để ứng phó với bão số 4, các tỉnh Quảng Ninh, Hải Phòng, Thái Bình, Nam Định, Ninh Bình, Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh đã thực hiện cấm biển; di dời 14.036 người trên các lồng bè, lều, chòi canh và 3.301 người trên đất liền đến nơi an toàn.
Đó là kỷ lục thế giới: ngành sư phạm Việt Nam kém hấp dẫn... Báo Lao Động kể chuyện Gia Lai và Thanh Hóa: “Cả ngành sư phạm chỉ có 1 sinh viên: Đào tạo thế nào?”
Câu chuyện qua sông vẫn y hệt như phim ảnh của thế kỷ trước… Báo Dân Việt kể về: Con đường tre mạo hiểm dài hơn 100m trên sông ở Lạng Sơn. Để tới trường, tới chợ phiên phía bên kia sông Kỳ Cùng (Lạng Sơn), người dân thôn Xuân Lũng phải vượt qua cây cầu tạm được kết từ 17 bè tre.
Nhiễm HIV vì dùng chung kim tiêm? Trong khi có nghi vấn như thế, người y sĩ trong cuộc nói là không xài chung kim tiêm...
Đà Lạt đẹp tuyệt vời với hồ, với đồi, với rừng... nhưng bây giờ thì, đành than thở thôi. Báo Lao Động kể: Hồ Than Thở đang... “tắc thở”...



Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.