Hôm nay,  

Công Đoàn, Văn Đoàn

14/05/201500:00:00(Xem: 3678)

Việt Nam chưa từng có Công đoàn Độc lập, và do vậy những cuộc đình công sau đó là chìm lỉm, biến vào hư vô như không hề xảy ra, trong khi các công nhân tích cực đòi quyền lợi đều bị bắt nguội, bắt lúc nửa đêm... Để rồi một thời gian sau, lại phải đình công để đòi quyền lợi tiếp.

Nhà nước đã dùng công an, bảo vệ cho các chủ doanh nghiệp trong mọi tranh chấp quyền lợi, vì bất kỳ ai có dị kiến đều bị nhà nước nhìn như cánh tay nối dài của “thành phần xấu nước ngoài.”

Do vậy, sau 40 năm vẫn là một ước mơ, khi nhắc tới công đoàn độc lập.

Có hy vọng sẽ có hay không, với áp lực của Tổng Thống Obama?

Bản tin RFA hôm 13-5-2015 ghi nhận rằng có thể Hà Nội sẽ nhượng bộ, tuy rằng viễn ảnh này cũng là khả vấn và dĩ nhiên, là đầy mưu mô cuả Đảng Ba Đình.

Bản tin RFA ghi nhận:

“...Điều kiện phải có công đoàn độc lập để được gia nhập vào TPP là điều mà nhiều nhà hoạt động cho nhân quyền nói chung và công đoàn tự do nói riêng tại Việt nam rất quan tâm. Cô Đỗ Thị Minh Hạnh, một nhà hoạt động công đoàn tự do bị chính quyền Việt nam bỏ tù vì những hoạt động đó nói rằng:

“Công đoàn độc lập hiện nay không được phép tồn tại tại Việt nam. Mà công đoàn phải trực thuộc Tổng công đoàn lao động Việt nam, phải do đảng cộng sản Việt nam quản lý. Cho nên vấn đề công đoàn độc lập tại Việt Nam để cho họ công nhận thì cần phải có thời gian, và phải có một áp lực rất lớn từ phía Mỹ.”

...Nói về tương lai có công đoàn độc lập của Việt nam Tiến sĩ Nguyễn Quang A có một quan điểm tích cực, ông nói:

“Có lẽ là chính phủ Việt nam với những cuộc đình công của công nhân liên miên trong năm qua, thậm chí có cả những cuộc phản đối chính sách của chính phủ huy động đến cả trăm ngàn người. Thì có vẻ chính phủ Việt nam cũng nhận ra là giới lao động cần có một tổ chức để bảo vệ quyền lợi, lợi ích của chính họ.”

Nhưng một nhà hoạt động dân sự khác thường xuyên tiếp xúc với công nhân là ông Nguyễn Thiện Nhân tại Bình Dương thì có một quan điểm khác:

“Theo tôi quan sát thì đảng cộng sản Việt nam chưa hề có sự chuẩn bị nào cho cái việc này cả. Do đó có khả năng là họ giữ cái công đoàn hiện tại và không chấp nhận điều kiện như Tổng thống Obama đã nói là bằng cách là thành lập công đoàn độc lập để bảo vệ quyền lợi của công nhân.”

Tuy nhiên ông Nhân cũng nói là nếu đạt được một thõa thuận về công đoàn độc lập trong thượng lượng TPP thì đảng cộng sản Việt nam không thể giả danh các tổ chức công đoàn một cách dễ dàng...”(hết trích)

Thực sự, khái niệm Công đoàn Độc lập không phải nguyên khởi là do TT Obama áp đặt vì bất kỳ lý do gì... vì tận trong nguyên ủy, tận sâu thẳm trong lòng những người hoạt động xã hội dân sự Việt Nam, độc lập là nhu cầu có thực.


Như Bản tuyên bố ngày 8/6/2014 của các hội đoàn dân sự về Công đoàn độc lập Việt Nam, ký tên bởi hàng chuc hội đoàn xã hội dân sự và đại diện nhiều tôn giáo tại VN, trong đó nói minh bạch rằng:

“Công đoàn độc lập phải là tổ chức xã hội do chính công nhân thành lập, thật sự hướng đến công nhân, lấy công nhân làm trung tâm và bảo vệ quyền lợi thiết thực của mỗi công nhân trong từng nhà máy, xí nghiệp.

Công đoàn độc lập không thể là một tổ chức hữu danh vô thực như Tổng liên đoàn lao động Việt Nam (TLĐLĐVN) và các cấp công đoàn cơ sở của hệ thống nhà nước, khi các tổ chức này đã chỉ được biết đến như một khâu trung gian hưởng thụ 2% trên tổng quỹ lương doanh nghiệp mà chưa hề đồng thuận với bất kỳ yêu cầu biểu thị chính đáng nào của công nhân trong gần 1.000 cuộc đình công tự phát hàng năm.

Về mặt pháp lý, bất kỳ cuộc đình công nào cũng phải có sự chấp thuận của TLĐLĐVN. Nhưng thực tế đã minh chứng một sự thật quá chua chát là TLĐLĐVN chưa bao giờ lãnh đạo, tổ chức hoặc hỗ trợ bất kỳ vụ đình công nào. Tất cả các cuộc đình công ở Việt Nam đều mang tính tự phát nhưng đều bị xem là bất hợp pháp...”

Một hình ảnh mới đây cho thấy nhà nước dị ứng với bất cứ những gì độc lập: Văn Đoàn Độc Lập chưa thành lập, đã bị Hội Nhà Văn VN trù dập liền, trong khi VĐĐL chỉ thuần tuý tương trợ chuyên môn.

Trong Bản Tuyên Bố Vận Động Thành Lập Văn Đoàn Độc Lập Việt Nam, nguyên khởi đề ngày 3-3-2014, và cập nhật ngày 12-5-2015, có ghi mấy câu hẳn là chính phủ không hài lòng:

“...Hoạt động của Văn đoàn độc lập Việt Nam nhằm vào những nhiệm vụ cụ thể sau đây:

Đoàn kết tương trợ giữa những người viết văn tiếng Việt trong và ngoài nước;

Tạo điều kiện nâng cao về nghề nghiệp, thúc đẩy sáng tạo cá nhân, khuyến khích đổi mới trong sáng tác và nghiên cứu phê bình văn học và ngôn ngữ;

Bảo vệ mọi quyền lợi vật chất và tinh thần chính đáng, hợp pháp của hội viên, đặc biệt là quyền tự do sáng tác và công bố tác phẩm, cũng như quyền tự do tiếp cận tác phẩm văn học của mọi người.

Văn đoàn độc lập Việt Nam là một tổ chức của xã hội dân sự, ái hữu nghề nghiệp, hoàn toàn độc lập đối với mọi hệ thống tổ chức và thiết chế trong và ngoài nước.”(ngưng trích)

Tương trợ nhà văn trong và ngoaì nước? Chơi với Tàu thì được, chơi với nước khác là bị nghi liền.

Tự do sáng tác? Tự do tiếp cận tác phẩm văn học của mọi người? Nguyễn Phú Trọng đâu có chịu...

Xã hội dân sự... độc lập ối với mọi hệ thống tổ chức? Bộ Công An đâu có chịu.

Bây giờ để chờ xem, chuyện Công đoàn Độc lập ra sao...

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Giang hồ lúc nào cũng có chuyện. Nơi cao cấp sẽ là đòn phép giang hồ kiểu Chính Trị Bộ thanh trừng nhau. Thấp hơn là giang hồ đường phố... Báo Sao Star kể chuyện Sài Gòn: Hai nhóm giang hồ Sài Gòn hỗn chiến như phim chưởng, một người tử vong.
Đôi khi có những cái bất ngờ trong đời... khi đi lao động xuất khẩu, ai cũng hy vọng đổi đời, sẽ thăng tiến kinh tế... nhưng đâu ai ngờ họa lớn tiềm ẩn nơi đường xa.
Có chuyện mua ghế cả tỷ đông chăng? Rằng thưa là có. Mua ghế tốn bộn bạc. Đó là lời cáo buộc của một ông quan lớn, đã về hưu từ lâu.
Làm đẹp là làm cho đẹp hơn… nếu đã sẵn có nhan sắc. Nhưng nếu kém người, làm đẹp là phải nhờ tới dao kéo… Thế là nguy hiểm, khi gặp thẩm mỹ dỏm.
Bi thảm vì xe cũ: báo Người Lao Động kể rằng hàng ngàn tài xế sắp mất việc vì taxi hết niên hạn. Bộ Giao thông Vận tải đã bác đề nghị xin nới niên hạn taxi thêm 12 tháng, đồng thời yêu cầu Hiệp hội Taxi Hà Nội vận động hội viên chấp hành theo Nghị định 86 về niên hạn taxi...
Nếu Việt Nam không có tham nhũng? Nghĩa là, nếu nghiêm ngặt, không có tham nhũng? Xã hội sẽ không chạy bình thường được, có thể thấy như thế. Bởi vì, lương cán bộ không sống nổi. Chúng ta từng đọc thấy có một số công an bỏ nghề, xin xuất ngũ để vào Sài Gòn kiếm nghề khác mưu sinh, vì lương công an không sống nổi. Huống gì là lương công nhân…
Hình như ngộ độc là chuyện quanh năm. Không nơi này là chỗ nọ, không đau bụng nhiều thì đau bụng ít… ăn cơm xong, may mà chưa đi bệnh viện là mừng.
Nhiều báo đăng tin: Ngày 8/12, Bộ Công an có quyết định khởi tố, bắt tạm giam ông Đinh La Thăng, nguyên Bộ trưởng Bộ Giao thông Vận tải (2011-2016), Chủ tịch Hội đồng thành viên Tập đoàn Dầu khí Quốc gia Việt Nam (2008-2011), Chủ tịch Hội đồng quản trị Tập đoàn Dầu khí Quốc gia Việt Nam (2005-2008) -- vì làm PVN mất 800 tỷ đồng.
Cứ tưởng là qua mặt Hoa Kỳ, vậy mà chuyện thép Tàu với thép Việt bị lộ rồi. Báo Pháp Luật mới nêu câu hỏi: Vì sao Mỹ áp thuế trừng phạt 'khủng' lên thép Việt? Ai nói rằng Trump hài lòng với Trọng và Fook? Vậy mà phạt thuế tới 265%...
Kinh tế Việt Nam hiện nay tốt hơn 50 năm về trước? Dĩ nhiên, bởi vì người dân đa số hài lòng vì có điện thoại di động, có tiệm Internet để vào gửi email hay chơi game... Nhưng có những cái tốt đẹp ở Miền Nam đã bị xóa sô hẳn.



Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.