Hôm nay,  

Đủ Thứ Độc Hại

19/05/201500:00:00(Xem: 4434)

Có rất nhiều thứ độc hại trên đời này... Đúng vậy. Nhưng nói cho cùng, có khi biêt độc hại, mà vẫn không tránh được, có khi lại lao đầu vào nữa. Mà lại khen ngon.

Như chuyện hóa chất thực phẩm tại các chợ. Mới đây, là chuyện đường tẩm axít.

Báo Pháp Luật có bản tin “Bắt quả tang công nghệ chế biến đường cát bằng... axít photphoric” trong đó kể rằng:

“Lúc 10 giờ 30 ngày 17/5, Phòng Cảnh sát phòng chống tội phạm về môi trường Công an tỉnh Bình Thuận bất ngờ kiểm tra cơ sở sản xuất của bà Lý Lệ Châu (52 tuổi) ngụ phường Đức Long, TP Phan Thiết (Bình Thuận) và bắt quả tang cơ sở này đang sản xuất đường có màu vàng bằng hóa chất độc hại.

Lực lượng chức năng đã thu giữ 150kg đường vàng thành phẩm, một thùng nhựa có chứa 18kg axít photphoric và hóa chất nghi phẩm màu vàng.

Theo đó khi chế biến, cơ sở này trộn đường cát trắng cùng với axít photphoric, nước và hóa chất màu vàng để làm thành đường cát có màu vàng óng ánh rất đẹp rồi đưa đi tiêu thụ. Axit photphoric là hóa chất công nghiệp chuyên dùng để tẩy rửa, không nằm trong danh mục được cho phép dùng để chế biến thực phẩm. Người tiêu dùng sử dụng thực phẩm có hóa chất này sẽ vô cùng độc hại.

Bà Châu khai nhận ban đầu với cơ quan chức năng đã mua đường cát trắng với giá 13.000 đồng/kg, trộn theo quy trình trên rồi đem đi tiêu thụ ở các quán cafe, quán ăn,... với giá 15.500 đồng/kg. Được biết, ngoài cơ sở sản xuất không giấy phép tại KP6, phường Đức Long, Phan Thiết mà lực lượng chức năng đã phát hiện, bà Châu còn có 1 sạp kinh doanh đậu đường tại chợ Phan Thiết. Sạp của bà Châu cũng có bán loại đường vàng này cho người dân.”

Có thứ độc hại hơn nữa. Thí dụ, ma túy tổng hợp, vũ khí bạo lực...

Bản tin Zing kể chuyện “100 cảnh sát ập vào quán bar ở Sài Gòn” khi bố ráp ma túy:

“Cảnh sát ập vào, 200 khách đang vui chơi đã hoảng loạn chạy ra ngoài. Tại đây, lực lượng chức năng thu được nhiều viên nén nghi là ma túy tổng hợp, còng số 8, dao bấm…

Rạng sáng 17/5, lực lượng chức năng Công an TP HCM bất ngờ kiểm tra quán bar Top 9 (ở đường Nguyễn Thị Diệu, quận 3).

Thời điểm 100 cảnh sát ập vào bên trong tụ điểm vui chơi này có khoảng 200 khách đang hát hò, nhảy múa dưới tiếng nhạc.

Ở một số bàn Vip, tổ công tác phát hiện nhiều viên nén nghi là thuốc lắc (dạng ma túy tổng hợp). Cảnh sát đã mời 35 khách về trụ sở để test ma túy.

Ngoài ra, nhà chức trách còn phát hiện còng số 8, dao bấm, kéo…”

Còn thứ độc hại nào hơn không? Độc hại hơn hóa chất độc, hơn ma túy, tới chết cả triệu người? Đó là chủ nghĩa cộng sản vậy.

Chính Tông Thông Nga Putin cũng nhìn nhận như thế.

Bản tin RFI kể:

“Bị một số người ở châu Âu lên án là giữ thái độ nhập nhằng về lịch sử xô-viết, ông Vladimir Putin hôm 16/04/2015 nhìn nhận việc «dùng vũ lực» để áp đặt mô hình xã hội chủ nghĩa cho các nước Đông Âu sau khi Đệ nhị Thế chiến kết thúc «không phải là điều tốt»....

Ông Vladimir Putin nói nói: «Sau chiến tranh thế giới lần thứ hai, chúng ta đã cố gắng áp đặt mô hình của mình lên các nước Đông Âu, và thực hiện điều này bằng vũ lực». Putin nhìn nhận: «Đó không phải là điều tốt». Trong cuộc trả lời phỏng vấn thường niên trên truyền hình, Tổng thống Nga nhấn mạnh: «Phải công nhận điều đó».

Người đứng đầu nước Nga muốn nói đến sự thành lập chế độ cộng sản tại các quốc gia Đông Âu sau Đệ nhị Thế chiến, đặc biệt là tại Tiệp Khắc, Hungary hay Ba Lan. Trong hơn bốn mươi năm qua, các nước thuộc khối xã hội chủ nghĩa này, hay còn gọi là khối Đông Âu, ít nhiều đều bị Matxcơva kiểm soát trực tiếp.”

Còn tại nước mình thì sao? Cứ nghe chê mãi chủ nghĩa cộng sản, ông Hồ lại cựa mình thất kinh trong hòm kính thì phải.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Như thế là cơ nguy chiến tranh lớn thêm ở bán đảo Triều Tiên. Néu bùng nô chiến tranh, sẽ liên hệ dĩ nhiên là Mỹ và Bắc Triều Tiên, cũng như nhiều quốc gia gần đó, như Nam Hàn, Trung Quốc, Nhật Bản, Đài Loan... và văng miểng có thể tới Việt Nam. Nếu bùng nổ chiến tranh, coi chừng Hải quân Trung Quốc thừa cơ chiếm toàn bộ vùng Trường Sa của VN và Philippines... lấy cớ là để giữ giùm.
Tưng bừng Lễ Giáng Sinh... Theo truyền thống Ky Tô Giáo, Lễ Giáng Sinh, còn được gọi là lễ Thiên Chúa giáng sinh, Noel hay Christmas là một ngày lễ kỷ niệm Chúa Giêsu sinh ra đời. Theo phần lớn các tín hữu Kitô giáo, Chúa Giêsu được sinh tại Bethlehem (Bêlem) thuộc xứ Judea (Giuđêa) (ngày nay là 1 thành phố của Palestine), lúc bấy giờ thuộc Đế quốc La Mã, khoảng giữa năm 7 TCN và năm 2.
Hê gặp đồ giả, thế là thua thiệt... Thuốc giả là chết người... Văn bằng giả là hỏng... tín dụng dỏm cũng là hỏng...
Vậy là thêm đề xuất mới từ Bộ Lao Động Thương Binh Xã Hội... Đề xuất về tuổi hưu sẽ có 2 phương án lựa chọn. Dự kiến tương lai có thê cho nam nữ tuổi hưu như nhau.
Treo cờ thời VNCH là chuyện cấm kỵ trong cái gọi là thiên đường xã hội chủ nghĩa Mác-Lê-Hồ tại VN. Do vậy, có 5 bạn vừa bị kêu án nặng, chỉ vì treo cờ.
Tai nạn giao thông là chuyện bình thường hàng ngaỳ, nhưng gây đau đớn cho những người lên hệ trọn đời -- khi có người thân tử nạn, hay thương tật. Lẽ ra cần phạt nặng, rất nặng... đối với những người tái phạm, để bảo vệ cho sinh mạng người khác và chính họ.
Có gì bí ẩn ở Việt Nam: hễ làm ngân hàng là có chuyện. Mất tiền, nên hiểu là làm mất tiền người dân, hay mất tiền công quỹ… Chứ làm gì mất tiền của sếp ngân hàng.
Có cách nào phạt nặng tội vượt đèn đỏ hay không? Bởi vì, quá nhiều tai nạn xảy ra vì vượt đèn đỏ ngã tư, ngã năm... Lẽ ra ngay từ đầu, thi bằng lái là phải nhấn mạnh ưu tiên này.
Nhà thơ Bùi Giáng, cũng là dịch giả và là nhà nghiên cứu văn học, tuy trong cõi đời chỉ trụ thế 71 năm, nhưng tác động với xã hội về mặt ngôn ngữ và phong thái sống hẳn sẽ lâu dài. Nơi đây xin hiệu đính một bài cũ để tưởng niệm nhà thơ lớn này.
Bản tin VTC kể chuyện Sài Gòn: Một số người dân chứng kiến sự việc cho biết, khoảng 20h ngày 14/12, một đôi nam nữ do xích mích chuyện tình cảm nên đứng cự cãi rồi lao vào đánh nhau trước số nhà 360 Phan Văn Trị (phường 11, quận Bình Thạnh, TP.SG).



Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.