Hôm nay,  

Vẫn Đàn Áp Dữ Dội

20/05/201500:00:00(Xem: 3816)

Bàn tay sắt… Nhà nước CSVN vẫn luôn luôn bàn tay sắt với những người có suy tư và việc làm hướng về nhu cầu dân chủ hóa đất nước.

Một vị học giả bị cấm xuất cảnh, tịch thu hộ chiếu… Và một nhà hoạt động nổi tiếng ở Sài Gòn bị công an đánh tới nứt xương mũi, máu đầm đìa…

Bản tin ngày 19-5-2015 trên mạng Bauxite Vietnam, ghi nhận về trường hợp Giáo sư Nguyễn Huệ Chi bị cấm xuất cảnh, bị tịch thu hộ chiếu:

“Tin vắn: Rạng sáng nay 19-5-2015, khi GS Nguyễn Huệ Chi cùng vợ và con gái làm thủ tục xuất cảnh sang Mỹ từ sân bay Tân Sơn Nhất thì bị ngăn chặn xuất cảnh. AN sân bay đã làm biên bản thu giữ hộ chiếu của GS Nguyễn Huệ Chi và nói rằng họ chỉ là người làm theo lệnh từ Hà Nội.”

Trong khi đó, bản tin Dân Làm Báo kể chuyện anh Đinh Quang Tuyến bị công an mật vụ đánh đổ máu. Bnả tin naỳ viết:

“Lúc 7:15 sáng nay, 19/5/2015, anh Đinh Quang Tuyến - tên thường gọi là Tuyến Xích Lô đã bị 2 viên an ninh cộng sản đánh đổ máu trong lúc đang đi tập thể dục.

Vụ việc xảy ra ngay tại khu Đồng Diều, đường Cao Lỗ, quận 8, Sài Gòn. Hậu quả trận đòn thù đã khiến anh Đinh Quang Tuyến bị nứt xương mũi, máu chảy lênh láng khắp người.

Trước đó, ngay khi anh Tuyến vừa ra khỏi nhà thì thấy có rất đông công an ngồi chờ sẵn.

Anh vừa đạp xe đi thì phía CA lập tức gọi điện thoại và cho người bám sát. Đến khu vực Đồng Diều (quận 8, Sài Gòn), do linh cảm có chuyện chẳng lành nên anh dừng xe quan sát.

Lúc này, 2 kẻ bịt mặt đi xe máy lập tức lao đến tung cú đấm cực mạnh vào ngay giữa mặt anh Đinh Quang Tuyến, máu phun tung tóe khiến ướt đẫm cả áo.

Trong lúc nạn nhân vừa ngã xuống thì bọn chúng lên xe bỏ chạy mất. Anh Tuyến dù rất đau và choáng váng, nhưng vẫn phải gắng gượng về nhà để băng bó vết thương.

Trong đoạn video ngắn phổ biến ngay sau đó, anh Đinh Quang Tuyến khẳng định: “Tôi vừa bị côn an mật vụ tấn công!”

Trao đổi với Danlambao ngay sau khi vụ việc xảy ra, anh Đinh Quang Tuyến cho biết vụ hành hung là một thủ đoạn dằn mặt của côn an cộng sản đối với những người hoạt động ôn hòa.

Trong thời gian gần đây, facebook anh liên tục bày tỏ sự phản đối hành vi bạo lực nhắm vào những người như anh Nguyễn Chí Tuyến, Trần Thị Nga, Trịnh Anh Tuấn... Gần đây nhất là vụ CA hành hung những người người biểu tình đòi trả tự do cho ông Mai Xuân Dũng tại sân bay Nội Bài.

"Nếu đánh tôi để dằn mặt thì họ đã không thể đạt được mục đích", anh Tuyến nói.

Dù vết thương vẫn còn đang rỉ máu, anh Đinh Quang Tuyến nói rằng bản thân anh là một người đấu tranh bất bạo động, anh không căm ghét hay hận thù gì đối với 2 viên côn an mật vụ đã ra tay đánh người, vì họ chỉ là công cụ.

Tuy nhiên, anh cho rằng: "Nếu có trách thì phải trách những kẻ đã ra lệnh cho họ làm điều sai trái."

Vụ hành hung dã man diễn ra vào đúng ngày mà đảng cộng sản kỷ niệm 125 ngày sinh Hồ Chí Minh.

Anh Đinh Quang Tuyến sinh năm 1965, hiện đang sống tại Sài Gòn. Anh được biết đến qua hành động 'Không bán nước' độc đáo tại công viên Tao Đàn vào sáng hôm 8/6/2014 với thông điệp: “Nước nhà không bán” và “Mất nước là chết”.

Ngày 22/6/2014, anh bị công an bắt cóc khi một mình đứng trước Nhà thờ Đức Bà (Sài Gòn) giơ cao biểu ngữ có nội dung “Chần chừ kiện Trung Quốc là phản bội Dân Tộc”.

Sau khi tham gia các hoạt động này, anh Tuyến thường xuyên bị côn an theo dõi, sách nhiễu, đóng chốt trước cửa nhà.

Ngày 4/4/2015, anh Tuyến cũng bị bắt giam nhiều tiếng đồ hồ. Trong đồn, một viên CA sắc phục thậm chí còn đe dọa 'bắn bỏ' anh Đinh Quang Tuyến.

Bất nhấp những đe dọa và sách nhiễu của chế độ CS, anh Đinh Quang Tuyến vẫn tiếp tục tỏ rõ thái độ bất khuất và tinh thần đấu tranh mạnh mẽ trước bạo quyền.”

Xin nghiêng mình tôn kính trước các nhà hoạt động dân chủ.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thầy giáo không phải chỉ là người truyền trao kiến thức cho học trò mà còn là tấm gương đạo đức cho học sinh soi để sống với nhân cách cao thượng và lòng thương yêu rộng mở
Thầy giáo không phải chỉ là người truyền trao kiến thức cho học trò mà còn là tấm gương đạo đức cho học sinh soi để sống với nhân cách cao thượng và lòng thương yêu rộng mở giồng như trường hợp thầy giáo Nguyễn Văn T. đã tha lỗi cho học trò đâm mình, như bản tin của VienamNet cho biết hôm 12 tháng 4 như sau.
Thế giới này vẫn còn đẹp một phần nhờ những tấm lòng vàng thánh thiện luôn luôn nghĩ, nói và làm vì người khác, những bữa cơm chay từ thiện tại Sài Gòn là biểu hiện quý giá của nghĩa cử cao đẹp này, như báo Người Lao Động cho biết hôm 12 tháng 4 như sau.
Có phải vì nghèo quá hay vì đó là nét đặc biệt của nền đạo đức xã hội chủ nghĩa mà người dân có thể làm bất cứ chuyện gì để kiếm lời không cần biết đến sức khỏe của người khác và lợi ích xã hội, nên mới có chuyện chế thuốc trị bệnh ung thư mà làm bằng “bột than tre,” như báo Người Lao Động cho biết hôm 10 tháng 4 như sau.
Giá đất tại đảo Phú Quốc tăng như vàng khiến cho những con buôn đổ xô đi mua đất với giá 800 triệu đồng mà bán lại tới 18 tỉ đồng, theo bản tin của Zing.vn cho biết hôm 10 tháng 4. Bản tin Zing kể như sau.
Đào Tấn là ông tổ hát bội Việt Nam. Ông sinh 3 tháng 4 năm 1845. Đào Tấn, nhà soạn tuồng nổi tiếng, ông tổ hát bội Việt Nam, từ trần năm 1907.
Ở trong đất nước xã hội chủ nghĩa VN với con người chỉ biết giành giựt để kiếm ăn và bao nhiêu tệ nạn xã hội, vẫn còn có những tấm lòng vàng còn quý hơn vàng thật. Đò là câu chuyện làm mềm lòng người về một nhân viên nhà quàng đã trả lại 2 lượng vàng cho người đã bỏ quên, theo bản tìn hôm 7 tháng 4 của báo Người Lao Động online.
Hữu Loan ra đời ngày 2 tháng 4, 1916 tại làng Vân Hoàn, xã Nga Lĩnh, huyện Nga Sơn, Thanh Hoá. Và từ trần ngày 18/3/2010. Ông là một trong vài nhà thơ lớn của VN. Và bị chính quyền CSVN trù dập nhiều thập niên vì trong nhóm Nhân Văn Guai Phẩm.
Tưởng là Lào quốc muốn học gì ở Việt Nam… Hóa ra là học cách xét duyệt phong chức Giáo sư, Phó Giáo sư… Quả là chuyện lạ. Sao Lào không xin học theo Nhật hay Singapore về xét duyệt Giáo sư? Có trời mới biết chuyện gì đây.
Phiên tòa xử các nhà dân chủ kết thúc... Các bản án rất nặng. Bất kể quốc tế can thiệp. Có thời nào như thế không? Chỉ trừ thời Pháp thuộc.



Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.