Hôm nay,  

Trí Thức Thê Thảm

04/09/201600:00:00(Xem: 4840)
Thất nghiệp là chuyện nhức nhối... Học xong cử nhân rồi để thất nghiệp là định phận của hàng trăm ngàn sinh viên tốt nghiệp trong khi không ké được ô dù hậu duệ, thế thần, đảng đoàn...

Báo Nông Nghiệp ngày 31/5/2016 ghi rằng trong hội thảo “Đổi mới công tác đào tạo nhân lực cho các khu công nghiệp và khu chế xuất ở Việt Nam” do Ban Tuyên giáo Trung ương phối hợp Bộ GD&ĐT, Bộ LĐ-TB&XH, Chương trình đổi mới đào tạo nghề tại Việt Nam (GIZ) tổ chức, đã thống kê Quý 1/2016 cả nước có 225.000 người có trình độ cử nhân, thạc sĩ thất nghiệp.

Con số 225.000 cử nhân, thạc sĩ thất nghiệp là kinh khủng, khi nghĩ rằng các bạn trẻ này là hy vọng của 200.000 gia đình hay nhiều hơn và rồi bao nhiêu công lao vun quén biến mất... mịt mù... Mới biết, trí thức là rẻ vậy. Rẻ tới mức xã hội không có chỗ xài.

Trong khi đó, Báo Đất Việt tuần qua kể chuyện: Nghịch lý lương tiến sĩ Việt thấp hơn lương ôsin 5 triệu/tháng.

Đây là chuyện trí thúức kiếm việc được. Trí thư1ức naỳ là bậc Tiến sĩ.

Bản tin ĐV kể rằng trí thức đang ngày càng đông hơn, nhưng môi trường để họ lao động, cống hiến vẫn còn rất nhiều hạn chế, đặc biệt là tiền lương chưa tương xứng.

Sáng 30/8/2016, tại Hà Nội, Liên hiệp các hội Khoa học và Kỹ thuật Việt Nam đã tổ chức diễn đàn khoa học “Tạo môi trường thuận lợi để phát huy vai trò của đội ngũ trí thức trong xây dựng và bảo vệ đất nước” với sự tham dự của các nhà khoa học, đại diện một số cơ quan của Đảng, lãnh đạo một số hội chuyên ngành…

Phát biểu tại diễn đàn, TS Lê Công Lương, Chánh Văn phòng Liên hiệp hội Việt Nam, cho biết với quy mô giáo dục phát triển nhanh chóng, số lượng đội ngũ trí thức cũng tăng mạnh.

Báo Đất Việt kể rằng vào năm 2000, đội ngũ trí thức cả nước chỉ có khoảng 1,3 triệu người thì đến năm 2013, con số này đã tăng lên hơn 6,5 triệu người (tăng gần gấp 5 lần), trong đó số thạc sỹ từ 10.000 người lên hơn 118.653 người (tăng 11,86 lần), số tiến sĩ tăng từ 12.691 người lên 24.667 người (tăng 1,94 lần).

Ngoài trí thức trong nước, có còn khoảng 400.000 trí thức Việt kiều (trong đó có hơn 6.000 tiến sĩ và hàng trăm trí thức tên tuổi được đánh giá cao) trên tổng số hơn 4 triệu người Việt Nam hiện đang sinh sống ở gần 100 quốc gia và vùng lãnh thổ.

Có nghịch lý nêu ra: lương Tiến sĩ 3 triệu, thuê ô sin 5 triệu/tháng...

Báo Đất Việt kể:

“GS Nguyễn Lân Dũng, Chủ tịch Hội Các ngành sinh học Việt Nam, đã lấy chính câu chuyện của con gái mình để mở đầu câu chuyện về tạo môi trường thuận lợi cho đội ngũ trí thức.

GS Dũng kể rằng, sau khi tốt nghiệp tiến sĩ tại Mỹ, con gái ông quyết định về nước làm việc trong viện nghiên cứu khoa học với mức lương khởi điểm trên dưới 3 triệu. Sau một thời gian dài công tác, mới đây, cô vui mừng thông báo với ông được tăng mức lương lên 3,9 triệu đồng.


“Mức lương như vậy làm sao đủ để sống tại Hà Nội? Thực tế là dù chỉ hưởng lương hơn 3 triệu nhưng hiện nay con gái tôi phải trả lương cho ô sin giúp việc nhà lên tới gần 5 triệu, chưa kể tiền ăn uống. Nhiều bạn cùng khóa với cháu đã ở lại nước ngoài làm việc để có mức thu nhập tương xứng. Thử hỏi với số tiền gần 4 triệu, làm sao đủ trang trải cho cuộc sống gia đình ở Hà Nội?”, GS Dũng đặt câu hỏi.”

Trong khi đó, báo VietTimes ghi nhận khía cạnh: Môi trường của trí thức vẫn bị “ô nhiễm” và thiếu thuận lợi...

Báo này ghi nhận về thang lương bổng. Bản tin viết:

“...lương khởi điểm cho người có trình độ đại học tại một viện nghiên cứu của Nhà nước chỉ trên 3 triệu đồng, trong khi lương cho một người giúp việc gia đình từ 3 đến 4,5 triệu đồng. Lương một giáo sư đại học cũng chỉ trên 5 triệu đồng. Do đó, theo ông Nguyễn Ngọc Phú, Phó Chủ tịch Hội Khoa học Tâm lý Giáo dục Việt Nam, tạo môi trường thuận lợi cho trí thức, trước hết phải cải cách tiền lương để trí thức có thể tự nuôi sống bản thân và gia đình.”

Còn trí thức Việt kiều về nước? Nếu có ai chưa về nước, thế nào cũng sẽ bị níu kéo về nước... Vì nhà nước ta sẽ tăng tốc Nghị quyết 36.

Báo Hà Nội Mới cho biết sẽ có cơ sở dữ liệu về trí thức kiều bào. Trong bản tin, ông Thứ Trưởng nói sẽ tập trung đẩy mạnh Nghị quyết 36, mập mờ dùng văn hóa Việt để nhuộm đỏ kiều bào.

Bản tin HNM viết hôm 21/8/2016:

“Trao đổi với báo chí về định hướng công tác người Việt Nam ở nước ngoài trong thời gian tới, Thứ trưởng Bộ Ngoại giao, Chủ nhiệm Ủy ban Nhà nước về Người Việt Nam ở nước ngoài Vũ Hồng Nam khẳng định, phát huy nguồn lực của kiều bào, nhất là nguồn lực tri thức là nhiệm vụ trọng tâm trong chương trình hành động nhằm đẩy mạnh thực hiện Nghị quyết 36 về công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài.

Theo Thứ trưởng Vũ Hồng Nam, Bộ Ngoại giao đã tập hợp được danh sách hàng chục nghìn nhà khoa học của Việt Nam trên tất cả các lĩnh vực khoa học kỹ thuật, chế tạo, quản lý kinh tế... Đây là nguồn lực rất đáng quý. Bộ Ngoại giao đang xây dựng hệ thống cơ sở dữ liệu về các nhà khoa học của Việt Nam ở nước ngoài nhằm tận dụng tốt hơn nữa nguồn lực đáng quý này cho sự nghiệp xây dựng và phát triển đất nước.

Một nhiệm vụ quan trọng đang đặt ra là làm tốt công tác truyền bá văn hóa Việt Nam tới cộng đồng người Việt ở nước ngoài, tạo cho bà con kiều bào nền tảng để duy trì bản sắc văn hóa Việt. Bên cạnh đó, phải có giải pháp để bất kỳ người Việt Nam ở nước ngoài cũng sử dụng được tiếng Việt, bởi đây chính là sợi dây kết nối, là mạch nguồn nuôi dưỡng văn hóa dân tộc trong cộng đồng người Việt ở nước ngoài.”

Có cách nào vùng vẫy ra khỏi lưới NQ 36 chăng?

Trong nước không yên, ngoài nước là bẫy chông 36 mũi...

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thuốc giả bán cho bệnh nhân ung thư đã vào Việt Nam bằng cách nào? Cán bộ nào mở cửa cho thuốc giả vào?
Tuần lễ này có một ngày để tưởng nhớ tới nhà văn Nhất Linh, cũng là một người hoạt động nhiều lĩnh vực: ngày 7 tháng 7 năm 1963 là ngày nhà văn tự sát.
Thứ Ba tuần này là ngày 9 tháng 7 năm 2019. Như thế là tròn 66 năm, ngày cụ bà Nguyễn Thị Năm (Cát Hanh Long) bị xử tử. Làm cách nào một người yêu nước như cụ bà lại có thể bị xử tử? Đó là những câu chuyện rất lạ của một thời lịch sử. Khi một người như cụ bà bị oan như thế, nghĩa là sẽ có cả triệu người bị oan khuất...
Chờ sập… chung cư cũ chờ sập… Hiện nay tại TP.SG đang có hàng trăm chung cư cũ chờ... sập.
Bệnh là nỗi lo triền miên của dân mình… Nhiều khi chỉ vì tự mình gây ra bệnh, như hút thuốc lá, uống rượu, phê ma túy, hoan lạc luông tuồng… Trong khi đó, y phí lúc nào cũng là gánh nặng, bệnh viện lúc nào cũng hết giường…
Có vẻ như bóng đá Việt Nam có uy tín hơn bao giờ hết? VTC News ghi rằng, theo tờ Fox Sports Asia nhận định, ĐT Việt Nam xứng đáng đại diện cho Đông Nam Á nếu đăng cai World Cup 2034.
Kinh tế Việt Nam tăng chậm lại, vì bi tác động nhiều yếu tố. Trong khi đó, sốt xuất huyết gây kinh hoàng, tăng vọt…
Công ty nấu bia… bỗng nhiên nô. Hãng bia Bình Dương thê thảm, một người chết. Báo Người Lao Động kể: Nổ lớn ở công ty bia tại Bình Dương, 1 người tử vong… Sau tiếng nổ lớn, hàng trăm mét vuông mái tôn công ty bị tốc bay, một số bồn chứa bia bị văng mất nắp, một người tử vong.
Chúng ta đang nhìn thấy rất nhiều người cộng sản tỉnh ngộ. Trong đó có những người đã trọn một đời hy sinh, đấu tranh cho Đảng Cộng sản Việt Nam, và rồi đã chết đi trong khi nhìn thấy quê nhà không hề có gì là tự do, dân chủ.
Là nho sĩ, là nhà giáo, là nhà thơ, và là nhà ái quốc… Cụ Nguyễn Đình Chiểu bị thảm là sinh vào thời mất nước. Trong tuần lễ này là những ngày đặc biệt của cụ: sinh ngày 1 tháng 7/1822 ở làng Tân Thới, Gia Định Thành


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.