Hôm nay,  

Môi Trường Nhức Nhối

14/01/201900:00:00(Xem: 2572)
Xuân Niệm

 
Nhìn đâu, cũng thấy môi trường ô nhiễm...

Do vậy, giới trẻ phải suy nghĩ. Báo Dân Trí kể chuyện: Sinh viên Huế nhặt rác thải, thi ý tưởng sáng tạo từ phế liệu.

Ngày 9/1 tại trường Đại học Khoa học (Đại học Huế) đã diễn ra chương trình “Lan tỏa niềm tin vàng”, trao tặng thùng rác cho trường cùng với việc dọn rác vệ sinh trong trường.

Chương trình thu hút hơn 500 sinh viên của trường. Với mục tiêu giúp các bạn sinh viên củng cố kỹ năng mềm và hoà nhập vào môi trường doanh nghiệp sau khi ra trường, chương trình đã có nhiều hành động thiết thực như tuyên truyền ý thức bảo vệ môi trường, kêu gọi cộng đồng cùng hành động vì một môi trường xanh không rác thải.

Trong khi đó, bản tin VOV kể rằng, hậu quả môi trường ô nhiễm rất nhức nhối: Theo kết quả điều tra, cả nước gần 5 triệu hộ gia đình có người khuyết tật. Tỷ lệ người khuyết tật từ 2 tuổi trở lên chiếm hơn 7% dân số, tương đương khoảng hơn 6,2 triệu người. Số người khuyết tật có xu hướng tăng lên trong tương lai do già hóa dân số, ô nhiễm môi trường, tai nạn giao thông...

Điều tra cũng cho thấy, những hộ gia đình có thành viên khuyết tật thường nghèo hơn, trẻ em khuyết tật có nguy cơ ít được đi học hơn các bạn cùng trang lứa, cơ hội việc làm cho người khuyết tật cũng thấp hơn những người không khuyết tật.

Báo Lao Động kể: Bộ Tài nguyên và Môi trường vừa ban hành Thông tư công bố Danh mục 19 loài ngoại lai xâm hại và Danh mục 61 loài ngoại lai có nguy cơ xâm hại.

Theo Bộ Tài nguyên và Môi trường, loài ngoại lai xâm hại là loài ngoại lai mang một trong các tiêu chí sau:

Đang lấn chiếm nơi sinh sống, cạnh tranh thức ăn hoặc gây hại đối với các sinh vật bản địa, phát tán mạnh hoặc gây mất cân bằng sinh thái tại nơi chúng xuất hiện và phát triển ở Việt Nam;

Được đánh giá là có nguy cơ xâm hại cao đối với đa dạng sinh học và được ghi nhận là xâm hại ở khu vực có khí hậu tương đồng với Việt Nam hoặc qua khảo nghiệm, thử nghiệm có biểu hiện xâm hại.

Báo Bình Dương kể: Phòng Cảnh sát môi trường Công an tỉnh cho biết đang hoàn tất hồ sơ để xử lý Công ty TNHH Đồng Xuân (thuộc xã An Tây, TX.Bến Cát) do ông Nguyễn Văn Hùng (44 tuổi, ngụ quận 12, TP.HCM), làm chủ, sử dụng rác thải công nghiệp để đốt lò không bảo đảm quy định...

...lực lượng chức năng tỉnh tiếp tục phát hiện tại khu vực lò đốt của Công ty TNHH Đồng Xuân đang sử dụng rác thải công nghiệp như: Bao bì, túi nylon, giấy bạc, băng keo thải… đã qua sử dụng để đốt lò sấy chuyên sản xuất giấy công nghiệp. Qua làm việc, ông Hùng không xuất trình được giấy phép xử lý chất thải rắn công nghiệp.

Bản tin VnExpress kể: Hội An vào nhóm di sản trên bờ vực nguy hiểm.

Thành phố cổ ở miền Trung Việt Nam chịu nhiều tác động của bão lũ thường xuyên, nước biển dâng.

Thành phố ở miền Trung chỉ cao hơn mực nước biển chưa đầy 2 m. Những ngôi nhà gỗ cổ hàng trăm năm tuổi ở Hội An được xây từ thế kỷ 16-17 cũng thường xuyên bị hư hại do liên tục có các trận bão, ngập lụt và nước biển dâng.

Báo Môi Trường & Đô Thị kể: Hàng chục hộ dân tại Thôn 11 Phi Liệt, xã Lại Xuân phản ánh việc Công ty CP Tân Hà Kiều (trú tại thị trấn Minh Tân, huyện Kinh Môn, tỉnh Hải Dương) xả thải ra môi trường gây ảnh hưởng đến người dân.

...Trao đổi với PV, bà Vân (trú tại thôn 11 Phi Liệt, xã Lai Xuân, huyện Thủy Nguyên) sống đối diện Công ty chỉ cách nhà máy sản xuất Cacbuasilic của Công ty CP Tân Hà Kiều cho biết, nhà bà cách công ty khoảng 50 m. Hàng ngày, gia đình bà và những hộ dân xung quanh luôn phải hứng chịu khói bụi từ nhà máy thải ra.

Chỉ tay về phía Công ty CP Tân Hà Kiều, bà Vân bức xúc nói: “Nhà máy hoạt động cả ngày lẫn đêm rồi thải ra khói đen kịt, mùi khét lẹt kèm theo cả bụi. Có nhiều hôm khi thành phẩm ra lò thì khói thải ra đen kịt một vùng trời”.

Theo bà Vân, do bị ảnh hưởng từ khí thải của nhà máy nên nhiều loại cây trồng khu vực này không thể đậu trái, vật nuôi bị dịch bệnh. Nghiêm trọng hơn là trong xã có nhiều người bị bệnh và tử vong do các bệnh liên quan đến đường hô hấp.

Báo Đất Việt kể: Nhiều hộ dân sống tại Tập thể Ngoại thương (31 Hàng Bài, Q. Hoàn Kiếm) ngay sát dự án cho biết, từ khi khu tập thể 30A Lý Thường Kiệt được xây dựng đã làm nứt nhà dân và ảnh hưởng tới cuộc sống của họ.

"Mặc dù nhà tập thể 5 tầng được xây dựng kiên cố, thế nhưng hoạt động xây dựng tại dự án số 30A Lý Thường Kiệt đã làm hư hỏng, nứt nhà chúng tôi. Mọi người luôn phải sống trong sự lo lắng, không những thế bụi bặm từ công trường bay sang nhà tôi rất nhiều” - một người dân sống tại Tập thể Ngoại thương cho biết.

Báo Đảng CSVN kể: người dân ở xã Dương Huy, TP. Cẩm Phả, tỉnh Quảng Ninh phản ánh về tình trạng Công ty TNHH Kim loại màu Quảng Ninh đóng trên địa bàn thường xuyên có hành vi xả thải trực tiếp ra môi trường.

Theo đó, hành vi xả thải này kéo dài từ nhiều năm nay gây ô nhiễm môi trường nước, không khí và là nguồn gốc phát sinh bệnh tật cho khu dân cư nơi đây...

Ông Nguyễn Minh T, một người dân sống gần khu vực sản xuất của Công ty TNHH Kim loại màu Quảng Ninh bức xúc: “Nhà máy xả thải trực tiếp ra môi trường gây ra mùi hôi khó chịu, đau đầu nhức óc. Trẻ em và người già thường xuyên bị các bệnh về đường hô hấp, tiêu hóa do hít nhiều khí thải độc hại. Đặc biệt việc nhà máy xả thải ra hồ nước hàng chục năm, chất độc sẽ ngấm xuống mạch nước ngầm, trong khi nhiều người dân đang ăn uống sinh hoạt bằng giếng khơi và giếng khoan, số người mắc bệnh ung thư ngày càng tăng”.

Báo Tổ Quốc kể chuyện khói: Ninh Hiệp vốn nổi tiếng với việc kinh doanh buôn bán vải vóc, quần áo…trong quá trình này, một lượng lớn các loại vải vụn mà người ta vẫn quen gọi là giẻ rách đang được các hộ kinh doanh ở đây hàng ngày đem đốt công khai…

Địa điểm mà các hộ kinh doanh vải trong làng Ninh Hiệp chọn lựa để tập kết số vải vụn đem đốt chính là hai bên vệ đường của tuyến quốc lộ 1A mới Hà Nội – Bắc Giang. Hai bãi đốt vải vụn này nằm sát hai bên đường quốc lộ, ngay cạnh cầu dân sinh để dẫn vào làng Ninh Hiệp.

Cứ từ 16h30 chiều, những bao tải vải vụn được đội ngũ xe ôm chở ra tập kết tại hai bãi trên, rồi chỉ cần một cái quẹt gas, là lửa bủng lên, những cột khói đen đặc theo gió, được đà giăng kín cả một đoạn tuyến quốc lộ, khiến các phương tiện tham gia giao thông qua đây rất khó khăn để di chuyển. Được biết, đã có không ít vụ va chạm giao thông xảy ra ở khu vực này.

Báo Con Người & Thiên Nhiên/Lao Động kể: Để khai thông dòng chảy Khe Gai ngang qua cầu Giảng Hòa, chính quyền địa phương đã cho doanh nghiệp nạo vét để khơi dòng. Tuy nhiên, hàng trăm hộ dân đây lại lo lắng trước nguy cơ đất sản xuất bị xóa lở và phần móng của cây cầu cũng bị sụt lún đồng thời hoài nghi đơn vị thi công lợi dụng việc triển khai dự án để lấy cát mang đi phục vụ công trình khác.

Nhiều ngày qua, trên cây cầu Giảng Hòa bắc qua hai thôn Phú Long và thôn Giảng Hòa (huyện Đại Lộc, tỉnh Quảng Nam) đã có hàng trăm người dân tụ tập để phản đối việc chính quyền địa phương cho phép doanh nghiệp nạo vét cát để khơi thông dòng chảy Khe Gai.

Báo Dân Trí kể chuyện kênh nước đen: Ngày 10/1, một số người dân sống dọc kênh hào Thành Cổ Vinh (TP. Vinh, Nghệ An) tập trung ra trước khu vực kênh để phản ánh tình trạng nước trong kênh này bất ngờ chuyển thành màu đen đặc như mực khiến họ hoang mang, lo lắng. Không những thế, nhiều khi nước này sủi bọt, bốc mùi hóa chất lạ càng khiến người dân thêm lo sợ sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe mọi người.

Khoảng 3 ngày nay, cá tự nhiên trong con kênh này bất ngờ chết rải rác. Tình trạng này xảy ra ngày càng nhiều hơn. Nhiều nơi, cá chết trắng, rải rác cả 1 tuyến kênh dài và bốc mùi hôi thối.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.