Hôm nay,  

Chuyện Bẫy Gấu

11/07/200000:00:00(Xem: 6566)
Bạn,
Sau cơn sốt đãi vàng diễn ra năm ngoái, năm nay, khu vực cận sơn tỉnh Quảng Nam lại thu hút một đội quân đi bẫy gấu lên đến cả ngàn người. Như nội dung bản tin ảnh đăng trong số báo Chủ Nhật tuần trước, hạ tuần tháng 6 vừa qua, toán kiểm lâm CSVN Quảng Nam đã tịch thu một con gấu nặng 120 khg của nhóm buôn lậu gấu ở Quảng Nam đang trên đường vận chuyển. Trong lá thư kỳ này, mời bạn nghe câu chuyện về những người thợ bẫy gấu ở xã Quế Trung, Quế Sơn, Quảng Nam, theo lời kể của phóng viên báo Người Lao Động.

Hơn 10 giờ sáng, ca nô khách xuất phát từ bến đò Trung Phước, ngược dòng Thu Bồn lên thượng nguồn. Ca nô cặp bến đò Sé, đi một một buổi đường là đến trại của những thợ bẫy gấu. Trại được che tạm bên bờ một con suối nhỏ. Buổi sáng, chúng tôi thức dậy thật sớm, nấu cơm ăn xong theo một thợ bẫy gấu tên là Hòa vác rựa đi thăm 500 chiếc bẫy được gài làm 6 đường bẫy. Buổi chiều lại lên thăm một lần nữa. Đúng một tuần nguyên, không con gấu nào dính bẫy mà chỉ toàn mang, mèo rừng, chồn hoang, chim công, chim trĩ. Thợ gấu Hòa thở dài nói: khu này đã hết gấu rồi, phải lên tận sông Thanh mới có.

Phần lớn những người thợ bẫy gấu là dân làm các nghề trầm, vàng chuyển sang. Họ là cư dân tại Phước Sơn, Nam Giang, Quế Sơn, Hiệp Đức, Quảng Nam và những người thuộc một số tỉnh ở phía Bắc. Ông N.R, quê ở Quế Sơn, kể lại: Vì tôi ham bắt gấu mà suýt nữa bỏ mạng. Số là hôm ấy hai cha con tôi lên thăm bẫy thấy một con gấu nặng gần một tạ bị mắc bẫy vào chân. Đứa con tôi nhanh nhẹn dùng chân đánh túi bụi vào con gấu. Thấy mắt nó từ từ nhắm lại, ngồi xuống bên gốc cây, tưởng nó đã ngất xỉu, đâu ngờ khi tôi vừa tới, nó lao ra thật nhanh, dùng chân trước tát vào đùi tôi.

Người may mắn hơn là thợ bẫy N.T.A quê ở vùng Tây Quế Sơn. Trung tuần tháng 5 vừa rồi đã bẫy được một con gấu gần 50 kg còn sống, mang từ sông Thanh ra đến cây số 32 Quốc lộ 14 B bán được 35 triệu đồng. Theo giá thị trường gốc hiện nay tại Nam Giang và Phước Sơn, một con gấu còn sống có giá trị từ 10 triệu đến 65 triệu đồng. Bẫy gấu được làm đơn giản bằng những sợi chỉ to bằng những sợi giây phanh xe máy. Loại cáp này người ta bán 1 kg giá 60 ngàn đồng. Cứ 1kg giây làm được 100 bẫy, mỗi thợ bẫy gấu gài trung bình 1 ngàn chiếc bẫy trong rừng. Gọi là bẫy gấu nhưng bất cứ con vật vô phúc vướng vào cũng đều dính. Từ con thú lớn như hổ, heo độc đến con chồn, chim công…

Ngày 5 tháng 5/2000, tỉnh Quảng Nam ra quyết định thành lập khu bảo tồn thiên nhiên sông Thanh. Khu bảo tồn này rộng 90 ngàn ha với vùng đệm 140 ngàn ha nằm trên địa bàn giáp ranh hai huyện Nam Giang và Phước Sơn. Khu này hiện còn tồn tại hàng trăm loài thú quý hiếm như voi, hổ, mang và đặc biệt có rất nhiều gấu. Hiện tại, mỗi ngày có đến 1 ngàn người đến bẫy gấu. Theo lời Hoa, chúng tôi thuê xe thồ chở chạy dọc theo Quốc lộ 14 B tới cây số 31, quán Thủy giáp giới giữa hai huyện Nam Giang và Phước Sơn. Chủ quán hỏi: lên đây làm chi. Chúng tôi nói: đi tìm mấy người đi bẫy quê ở Trung Phước. Chủ quán cười: Mấy hôm nay truy quét, rút hết vô rừng rồi.

Bạn,
Trên đường về, khi đến gần một ngôi làng, phóng viên trên một chiếc xe đò đã bị kiểm soát viên lâm trường chận lại, trong đó có thể có chú gấu ngựa hoặc con hổ bị điệu khỏi rừng xanh để về đồng bằng hóa thân trong các hũ rượu, đang là cái mốt thời thượng ở Quảng Nam của một số người lắm của, nhiều tiền. Và cứ như thế, các loài gấu ở vùng sông Thanh sẽ bị tuyệt diệt...

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Địa cầu ngày càng nóng hơn, biến đổi khí hậu (BĐKH) gay gắt hơn, biển ngày càng dân cao hơn, nhiều vùng ven biển Việt Nam đang sạt lở tới mức báo động, diện tích nông nghiệp ở nhiều vùng đồng bằng bị biển xâm thực và ngập mặn nhiều hơn…
Kinh tế Việt Nam sẽ tăng chậm lại trong năm 2019, nhưng vẫn là mức tăng nhanh nhất khu vực.
Du khách tới Sài Gòn tăng đều… Tiền thu nhờ du lịch tăng đều…
Du học sinh không muốn về lại Việt Nam… Không ai muốn về cả.
Hít thở cũng là một khó khăn mới tại Sài Gòn… khi không khí bỗng nhiên ô nhiễm hơn.
Giảm giờ làm có nên không? Hầu hết người lao động đều muốn giảm bớt giờ làm việc…
Ngang ngược là kiểu Trung Quốc truyền thống… Hung hăng để chiếm đất, chiếm biển… May mắn thời này còn quốc tế.
Lại mưa lụt Đồng Nai… nơi trước giờ mưa thuận gió hòa so với các tỉnh Miền Trung…
Đòi nợ bằng bạo lực là một hiện tượng đáng sợ tại nhiều thành phố lớn. Đòi nợ thuê là một dịch vụ gây kinh hoàng…
Gần đây, thấy có người gọi Việt Nam là “xứ Đông Lào”… chữ này thoạt nghe hơi khó hiểu, nhưng nghĩ một chặp mới hiểu ra, rằng VN là đất nước phía Đông nước Lào, cũng một dạng chậm tiến y hệt như “chính chủ nước Lào”…


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.