Hôm nay,  

Dân Chờ Nước

21/07/200400:00:00(Xem: 6436)
Bạn,
Theo báo Tuổi Trẻ, cư dân nhiều khu vực Sài Gòn đang thiếu nước sạch dùng hàng ngày. Để xây hệ thống cung cấp nước, công ty cấp nước thành phố SG phải vay gần 1,000 tỷ đồng, đầu tư cho hệ thống cấp nước sông Sài Gòn giai đoạn 1, công suất 300,000 m3/ngày, nhưng đến nay dự án chỉ phát được 34,000 m3/ngày, nguyên nhân là hệ thống cống nước chưa hoàn tất. Báo TT ghi nhận thực trạng này như sau.
Sau hai năm khởi động trở lại (dự án ngưng từ năm 1997), đầu tháng sáu vừa qua dự án nước sông Sài Gòn giai đoạn 1 bắt đầu phát nước, công suất 150,000 m3/ngày. Thực chất đường ống hiện tại chỉ có khả năng tiếp nhận khoảng 60,000 m3 do các tuyến ống mới chưa hoàn thành trong khi đường ống cũ chưa kịp đấu nối. Mỗi ngày ngành cấp nước phải xả bỏ một lượng nước rất lớn: 90,000 m3 và cầm cự gần một tháng qua để chờ đợi đường ống. Không thể tiếp tục tình trạng lãng phí nước sạch, ngày 7/7 vừa qua Công ty Cấp nước quyết định thay bơm, giảm lượng nước phát ra còn 34,000 m3/ngày. Hàng chục nghìn hộ dân tại các quận Tân Bình, Tân Phú, Bình Tân... chưa kịp vui với nguồn nước mới lại chới với khi áp lực nước đột ngột yếu đi. Đông đảo hộ dân khác tại quận 6, 8... trước đó phải chen chúc gắn đồng hồ nước lại thất vọng vì tiếp tục thức đêm canh hứng từng giọt nước sạch do bị chia sẻ nguồn nước.Theo ước tính của Công ty Cấp nước, với khối lượng 300 ngàn m3/ngày có khả năng giải quyết nhu cầu nước sạch cho khoảng 1 triệu dân tại các quận 6, 8, 12, Tân Bình, Tân Phú, Bình Tân, Gò Vấp, Phú Nhuận, huyện Hóc Môn... Để tiếp nhận nguồn nước từ dự án, trên 400 km đường ống cần được lắp đặt.

Yêu cầu đặt ra phải hoàn thành toàn bộ các dự án trong vòng hai năm, kể từ 2002. Công ty Cấp nước cho rằng thời gian như vậy là cấp bách trong điều kiện gần phân nửa tuyến ống đi qua khu vực trung tâm thành phố, vướng đền bù giải tỏa. Tuy nhiên, sau đó thành phố cũng đã cho đặt một số tuyến ống cấp nước dưới lòng đường, điều chỉnh hướng tuyến nhằm triển khai nhanh các dự án, hạn chế khối lượng lớn tiền đền bù giải tỏa lên đến hàng trăm tỷ đồng. Các dự án được khởi công đầu năm 2003. Theo kế hoạch, tuyến ống tiếp nhận nguồn nước chính phi 1,500 Tây Thạnh - Cầu Tre - Tân Hòa Đông dài 9.7 km phải hoàn thành vào quý 1/2004. Nhưng đến nay tuyến ống này vẫn còn hai đoạn dài khoảng 350 m trên đường Phan Anh, Tân Hòa Đông chưa thi công xong do vướng công trình ngầm, phải điều chỉnh thiết kế và do mặt bằng hẹp. Tương tự, tuyến ống phi 800 băng qua kênh Tàu Hủ, dẫn nước từ quận 6, quận 8 cũng chưa hoàn tất do 167 hộ bị ảnh hưởng vẫn chưa được giải tỏa.
Bạn,
Báo TT viết tiếp: để chữa cháy, tuyến ống phi 1,500 trên đường Trường Chinh với các tuyến ống trên đường Cộng Hòa, Hoàng Văn Thụ, đưa nước đến quận Gò Vấp, Phú Nhuận, một phần Tân Bình. Theo một phó giám đốc Công ty Cấp nước, hiện nay tuyến ống này đang thử áp, có khả năng đến cuối tháng bảy này mới đấu nối nhưng cũng chỉ tiếp nhận được vài chục ngàn mét khối mỗi ngày. Với tiến độ như vậy, những dự án cuối cùng chỉ có khả năng hoàn thành vào cuối năm 2004, đầu 2005.Và như vậy cũng có nghĩa trong thời gian này hàng loạt khu vực sẽ tiếp tục thiếu nước và bị chia sẻ nguồn nước khi hàng loạt đồng hồ mới đang được gắn thêm.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hàng ngày, trên địa bàn xã Nhơn Phú, huyện Măng Thít, tỉnh Vĩnh Long, cứ vào 4 giờ sáng, từng tốp người từ các ngả kéo đến chợ Nhơn Phú (ấp Phú Thọ, xã Nhơn Phú). Người đi xuồng, người đi xe đạp, rồi lặng lẽ chọn một chỗ nằm, ngồi dưỡng sức để chuẩn bị cho một ngày bán sức lao động. Báo Tuổi Trẻ viết như sau.
Tại miền Tây, ở vùng Đồng Tháp Mười, hoạt động săn bắt chuột diễn ra quanh năm nhưng tập trung nhất là vào đầu mùa lũ. Khi nước tràn vào mặt ruộng, chuột đồng rút lên gò cao, sống nấp trong lau sậy um tùm hoặc làm tổ trên những thân cây tràm, cây gáo. Người ta gọi hiện tượng này là nước lên, chuột lên. Báo SGGP viết như sau.
Theo ghi nhận của báo Tuổi Trẻ, hệ thống đường sá ở ngoại thành Sài Gòn đang trong tình trạng hư hại nặng. Nhiều con đường đầy những hố rất sâu, những hòn đá nhô lên giưã hố. Mỗi khi di chuyển trên các đoạn đường này, xe tải, xe gắn máy, trồi lên sụp xuống, lúc ngả sang trái, lúc nghiêng sang phải, lưu thông rất chật vật bởi những vũng sâu bùn sình nhầy nhụa khắp mặt đường.
Theo ghi nhận của báo quốc nội, tại nội thành SG có những vũ trường đặc biệt: không gái nhảy, không rượu mạnh, không âm nhạc gầm rú. Đó là những vũ trường chỉ âm thầm hoạt động vào lúc 2-3 giờ chiều hoặc 9-10 giờ sáng. Khách là những quý bà cô đơn đến đây để giải sầu và tâm sự với bạn nhảy là những chàng trai khéo chiều. Tin Nhanh VN ghi nhận như sau.
Trên địa bàn thành phố Sài Gòn, đường Lê Thánh Tôn, quận 1, có rất nhiều hàng quán, chính yếu bán hàng thủ công mỹ nghệ, vải, lụa... phục vụ du khách. Cũng trên con đường này có không dưới hai chục thợ sửa giày, nép mình dưới mái hiên, lùi sâu vào vỉa hè. Chỉ cần một cái bàn con con, hai chiếc ghế nhựa và một số đôi giày cũ cùng keo, kéo, kìm
Tại tỉnh Quảng Trị, có một ông có gần 100 người con của hơn 20 bà vợ, trong đó có 13 bà đang sống chung với ông và các con trong cùng 1 xóm nhà, những bà vợ khác sống tại nhiều nơi từ miền Trung đến miền Nam. Hơn một nửa số vợ của ông đều nằm trong thành phần chết chồng, chồng bỏ. Ông bày tỏ rằng mình chúa ghét những gã đàn ông "quất ngựa truy phong".
Theo ghi nhận của báo quốc nội, ngày nay, tại Sài Gòn và một số thành phố lớn của VN, không chỉ phụ nữ giải phẫu thẩm mỹ để làm đẹp mà đàn ông và cả một số bà lão tuổi lục tuần cũng khoái đi thẩm mỹ viện sửa tướng để "ăn nên làm ra", để gia đình sung túc, để giữ vận may phước lành cho con cháu... Báo Kinh Tế Đô Thị viết như sau.
Theo báo quốc nội, tại TPSG có một họa sĩ đã mở xưởng làm tranh từ cánh bướm. Hàng nghìn cánh bướm ẩn hiện "dệt" nên những bức tranh hoàn chỉnh với nhiều đề tài như phố, làng quê Việt Nam. Tranh làm từ cánh bướm của họa sĩ này, được bày bán ở Diamond Plaza, TPSG, đang là mặt hàng hút khách, đặc biệt là khách chuộng "đồ độc". Tin Nhanh VN viết như sau.
Thành phố Sài Gòn về đêm có nhiều con phố không ngủ với những quán khuya đủ loại: quán trong các ngõ hẻm, quán khuya di động với những xe hủ tiếu bán rong, quán khuya bán cho những thực khách khá giả. Báo Sài Gòn Tiếp Thị viết về các quán khuya ở Sài Gòn như sau.
Trên con đường thiên lý Bắc- Nam, ai qua Đồng Hới thị xã tỉnh lỵ của Quảng Bình vừa trở thành thành phố sẽ gặp "Quảng Bình quan" và Lũy Thầy nằm bên bờ Nhật Lệ. Tại tỉnh này, tỉnh của những di tích- danh thắng nổi tiếng, đã có nhiều di tích bị bỏ quên. Báo SGGP viết như sau.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.