Hôm nay,  

Làng Lặn Bến Tre

27/07/200400:00:00(Xem: 6331)
Bạn,
Ngôi làng được nhắc đến trong lá thư này là 1 làng nghèo nằm "gọn lỏn" bên bờ sông, sát với bến phà Hàm Luông, ấp Thanh Sơn 1, thuộc xã Thanh Tân, Mỏ Cày, Bến Tre , được người dân nơi đây đặt cho cái tên làng lặn. Và từ những căn nhà lô xô, xiêu vẹo như muốn chồm hẳn ra phía mé sông của cái làng này, nhiều thân phận con người đã "lặn hụp" cùng dòng đời cũng giống như chính cái nghề của họ... VASC viết như sau.
Qua bến phà Hàm Luông, phía bên kia sông thuộc địa phận huyện Mỏ Cày, rẽ tay trái, đi hết con đường đất đỏ nhỏ tẹo chạy cong cong cặp mé sông Hàm Luông là làng lặn Thanh Sơn. Chắc hẳn, dù chưa một lần tới, nhưng bất cứ ai cũng có thể dễ dàng nhận ngay cái xóm này bởi dọc bến sông là những chiếc ghe được gắn loại máy thổi khí to đùng, lồ lộ giữa thuyền. Trong khoang thuyền, nào là dây nhợ rồi "cả đống" ống cao su để thở, còn chiếc mỏ neo bốn khía chuyên dùng cho thuyền lặn toòng teng trước mũi, móc cong như những chiếc lưỡi câu.
Nghề lặn này, sợ nhất là cái lỗ tai. Bởi, khi lặn càng sâu, áp lực nước càng mạnh, lúc đó tai đau nhức còn chân tay đôi khi bị cứng đờ. Một chuyện khác, thở bằng ống cũng phải... điệu nghệ. Ém nơi mũi, hít và thả hơi bằng miệng. Nói thì đơn giản nhưng nhiều người mới vào nghề, sặc lên sặc xuống. Mùa lặn thuận lợi nhất trong năm phải kể từ tháng 7 đến tháng 12 âm lịch. Thời gian này nước ròng chảy mạnh, cuộn vòng dưới đáy sông cuốn trôi lớp đất cát đáy, hàng sẽ lồ lộ ra. Lúc đó, người lặn sẽ ít bị trầy xước hơn so với những tháng còn lại khi nước đục ngầu phù sa.

Đấy, cuộc sống xóm lặn cứ trôi đi như vậy. Bảo những người đang làm nghề này thuộc loại hạ bạc thì cũng chẳng phải, nói nghề này không phải ai cũng làm được kể cũng chẳng sai. Nhưng có một điều, cứ chiều buông xuống là cả nhóm lại bày trận ra: Nhậu. Dường như họ nhậu để quên đi nỗi nhọc nhằn dưới đáy sông, họ nhậu bởi chẳng biết ngày mai sống chết thế nào khi mà chính họ tự đi lùng sục vào nơi... thần chết. Họ đi tìm bom, tìm đạn. Ranh giới của sự sống và cái chết mỏng tang cũng chỉ bởi miếng cơm manh áo.
Bạn,
Báo quốc nội viết tiếp: đúng ra, đám thợ lặn của làng sẽ có việc lâu hơn nữa ở khúc sông này. Nhưng, chẳng hiểu sao vào năm 1990, hàng đoàn ghe dài thườn thượt của những ông "Chà" (Campuchia) đã rầm rộ kéo về nơi đây, họ cạnh tranh "mò" hàng với xóm thợ lặn. Những thợ lặn của làng khỏe là thế nhưng khi đụng độ với mấy ông Chà họ cũng phải... chịu thua. Người gì đâu mà đen trùi trũi, lặn hụp quên cả cơm. Đã vậy, những người này mang theo cả vợ con nên họ ở lỳ tháng này qua tháng khác. Chưa hết, khoảng năm năm sau (1995), ven sông của năm xã này đã "đặc lềnh" ghe Chà. Họ làm ngày làm đêm và chẳng mấy chốc, việc tìm phế liệu nơi đây cũng giống như tìm kim đáy bể.Lý do trên đã "đẩy" xóm lặn đi xa về miệt biển. Hết Ba Tri lại qua Thạnh Phú về Trà Vinh rồi tới Bạc Liêu để rồi đến năm 1995 xóm lặn ra "hành nghề" nơi biển. Làng lặn vẫn xác xơ, cái nghèo vẫn còn bám chặt lấy từng hộ nơi đây.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Theo báo quốc nội, trong năm 2003, công suất bia của cả VN đạt 1.29 tỷ lít, đến năm 2004 đã vượt lên 1.37 tỷ lít. Dự kiến năm 2005 sản lượng bia của toàn VN vượt xa mức 1.5 tỷ lít. Về tình hình kinh doanh, trong những năm qua đã có hàng chục nhà máy bia địa phương được đầu tư để rồi thua lỗ, vì không chen chân tìm được chỗ đứng trên thị trường.
Theo báo Người Lao Động, liên tục những ngày qua, tại miền Tây Nam phần, rất nhiều người hiếu kỳ từ khắp nơi kéo đến ấp An Thuận, xã Phú Đức, huyện Long Hồ, tỉnh Vĩnh Long để chứng kiến một cụ bà có thể nổi trên mặt nước. Cụ bà này tên làTrần Thị Đang, tuy đã 82 tuổi, nhưng rất khỏe mạnh, cách đây 12 năm, trong 1 lần xuống sông
Theo báo quốc nội, tại Lào Cai, miền Bắc VN, cơ quan điều tra của công an CSVN địa phương vừa khởi tố 8 người trong vụ án làm giả 500 ngôi mộ để nhận nửa tỷ đồng tiền đền bù giải tỏa đất của 1 dự án. Cầm đầu đường dây này lại là 1 cán bộ địa phương. Báo Công An CSVN ghi nhận diễn tiến vụ việc này như sau.
Tại tỉnh Hà Tây, miền Bắc VN, có 1 ngôi làng "nổi tiếng" về sản xuất hàng giả. Đó là làng Ngọc Động, xã Tiền Phong, huyện Thường Tín. Từ nhiều năm nay, người dân nơi đây kiếm sống bằng nguồn hàng giả dán mác đủ loại. Làng này còn được các làng lân cận đặt cho biệt danh "làng buôn xuyên Đông Dương". Các sản phẩm như khoan, bạt, áo mưa...
Theo báo quốc nội, tại Sài Gòn, vẽ móng tay là một trong những dịch vụ đang thu hút nhiều phụ nữ trẻ theo học nhất hiện nay.Với sự ra đời của hàng loạt kỹ thuật làm đẹp và trang trí móng mới như: vẽ tranh trên móng, vẽ móng nổi, đính hạt đá, điêu khắc tạo hình, dán đề can... những người thợ làm móng đã biến những chiếc móng bình thường, đôi khi thô kệch thành những tác phẩm nghệ thuật độc đáo.
Tại Sài Gòn, ngay sau khi kỳ thi tốt nghiệp phổ thông trung học kết thúc vào ngày 8 tháng 6, các trung tâm luyện thi đại học đã đồng loạt khai giảng nhộn nhịp đón sĩ tử đến ghi danh các khóa luyện thi cấp tốc trong vòng 3 tuần lễ. Đa số thí sinh theo học tại các trung tâm luyện thi là học sinh từ các tỉnh đến, còn học sinh tại Sài Gòn thì luyện thi tại các lò riêng của các giảng viên giỏi.
Theo báo quốc nội, sau đợt khô hạn kéo dài, khu vực đồng bằng sông Cửu Long tại miền Tây Nam phần đang bước vào mùa mưa. Nước từ những trận mưa lớn đầu mùa đang khoét sâu các vết nứt ven sông, liên tiếp gây nên các vụ sạt lở lớn. Cư dân sống ven sông luôn lo sợ với hiểm họa này. Mới đây, tại thành phố Cần Thơ xảy ra 3 vụ sạt lở lớn , SGGP ghi nhận tình trạng sạt lở tại miền Tây như sau.
Theo báo quốc nội, tại huyện Thanh Oai, tỉnh Hà Tây, có làng Dư Dụ nổi tiếng về nghề đúc tượng Phật bằng gỗ. Làng nghề này có lịch sử mấy trăm năm, tưởng đã mai một vì đời sống của dân làng phải đối mặt với bao khó khăn, nhưng thời gian gần đây lại thịnh hành, biến vùng quê nghèo trở thành một địa điểm hấp dẫn những ai muốn tìm hiểu nguồn cơn linh khí cõi Phật.
Mùa thi tuyển sinh viên vào các trường đại học trong nước đến gần, các Trung tâm luyện thi ở các thành phố Sài Gòn, Hà Nội đang nóng dần lên, các sĩ tử dồn hết thời gian vào ôn thi đại học thì các lò luyện thi cấp tốc càng nóng. Tuy nhiên không phải ai ra thành phố ôn thi cũng vì mục đích duy nhất là "mua kiến thức".
Tại Sài Gòn, giới kinh doanh địa ốc ví nghề này như canh bạc, có ăn có thua. Không ít người chưa kịp ăn đã bị thua khi mua đất đụng phải nằm trong khu vực bị giải tỏa, mua đất chưa kịp bán đã giảm giá. Ngoài tư nhân kinh doanh đất, nhiều công ty địa ốc phá sản tính tốn nhữngsai lầm trong kinh doanh. Báo TT viết như sau.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.