Hôm nay,  

Bánh Chống Đói

23/04/200300:00:00(Xem: 6606)
Bạn,
Tại nhiều làng quê của một số tỉnh thuộc miền Trung Việt Nam, trong những năm bị mất mùa, thiếu gạo, các gia đình nông dân đã nghĩ ra nhiều cách để chống đói. Một trong những thực phẩm "chiến lược" để giải quyết cái đói là các loại bánh chế biến từ khoai, sắn. Năm tháng qua đi, do những biến động về tình hình kinh tế, nhiềøu dân quê phải rời bỏ làmng mạc về thành thị kiếm sống. Dù mức sống có đổi thay, nhưng trong lòng của người xa quê vẫn nhớ đến những ngày tháng cơ cực như câu chuyện dưới đây của một độc giả báo Nhân Dân nói về bánh tu hú vốn được làm để chống đói trong những ngày giáp hạt.
Bánh tu hú có vị ngọt, bùi của khoai, của lạc và của ký ức một thời. Những ngày rét tháng ba ở miền Trung, mưa dầm dề từ sáng cho đến sẩm tối. Không khí âm u cứ gây cho lòng người một cảm giác buồn buồn đến lạ. Vậy nhưng, lũ trẻ con chúng tôi thích lắm. Bởi tôi biết, những ngày đó bà ngoại tôi không ra đồng, thế nào bà cũng đồ một nồi bánh tu hú cho chúng tôi. Ngày ấy, không còn gì thú vị bằng khi được ngồi quây quần bên bà, nghe bà kể chuyện trong lúc chờ bánh chín.
Ngày xưa, còn nghèo đói, qua ngày mùa lại thiếu ăn. Gạo không có đã đành, khoai sắn cũng thiếu. Để chống đói, nông dân quê tôi sau ngày thu hoạch, khoai dỡ ra chỉ ăn một ít, còn lại thái mỏng, phơi khô để dành cho những "tháng ba ngày tám". Bánh tu hú được làm từ chính những lát khoai để dành ấy.

Làm bánh tu hú chẳng cầu kỳ. Khoai khô được xay thành bột, nhào nước và trộn với một ít lạc, có thể cho thêm một chút muối để bánh đậm đà hơn. Bánh được vắt bằng cách đắp bột vào ngón tay trỏ, dùng tay kia nắm cho đến lúc bánh thành hình. Những chiếc bánh bà tôi vắt thì to, in hình những vết chai năm tháng. Bánh chúng tôi vắt nằm cạnh, trông cứ nhỏ xíu. Ngoài bánh có in hình các ngón tay, rút ra ở giữa có một lỗ nhỏ do ngón tay trỏ để lại. Bà tôi bảo: Làm vậy, khi cho vào chõ đồ lên, bánh sẽ chín nhanh, chín đều hơn. Lũ chúng tôi lại tưởng tượng đó là miệng của những con chim tu hú và vẫn thường đưa lên miệng giả vờ thổi, làm như tu hú gọi bầy. Cho nên, bánh có tên tu hú cũng là vì vậy, dù bà tôi chỉ gọi là bánh khoai. Mặc bên ngoài trời mưa rét thế nào, chúng tôi vẫn được ấm áp bên bếp lửa, thưởng thức món bánh của những ngày mưa.
Bạn,
Độc giả nói trên viết tiếp: Bây giờ chắc chẳng còn mấy ai biết đến cái bánh "chống đói" ấy nữa, nhưng mỗi lần mưa rét, tôi lại nhớ, lại thèm được bà làm món bánh tu hú ngày xưa. Bởi không ngọt đậm nhưng cái chân chất, ngọt bùi của khoai, lạc ngấm sâu hương đất hồn quê cũng thơm thảo như tấm lòng người dân quê vậy. Trong ánh lửa bập bùng, nồi bánh bốc khói, mang hương vị của đồng quê đã thấm sâu vào trong trí nhớ mỗi đứa chúng tôi.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Theo báo quốc nội, trong tháng 8 vưà qua, nhiều khu vực ở miền Tây Nam phần đã bị sạt lở nặng.Trong khi các ngành chuyên môn và ủy ban hành chính địa phương bất lực thì cư dân tại một số địa phương đối phó bằng cách "lở đến đâu, chạy đến đó". Phóng viên báo SGGP ghi nhận toàn cảnh về thảm họa này như sau.
Theo báo quốc nội, từ thượng tuần tháng 8 đến nay, sau khi thành phố Sài Gòn xảy ra những cơn địa chấn (ngày 5 và 6-8-2005), cư dân sống trong các chung cư ở TPSG vẫn chưa hết xôn xao. Sau đợt địa chấn này, các chuyên viên liên ngành xây dựng, địa chánh, khoa học-công nghệ đã tiến hành kiểm tra hệ thống chung cư tại Sài Gòn. Nhận xét chung của các chuyên viên là có nhiều chung cư cũ có nguy cơ bị sập bất cứ lúc nào dù không có động đất.
Theo báo Tiền Phong, tại nhiều vùng quê của miền Bắc VN, nhiều thanh niên nông thôn chỉ vì quyết "giữ gái làng ta" không cho quen với thanh niên làng khác, mà có những cuộc xô xát, ẩu đả diễn ra. Điều đau lòng là cả người thiệt mạng, mang thương tật suốt đời hay những kẻ bước chân vào nhà tù đều đang ở độ tuổi thanh xuân, quãng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời.Báo TP ghi nhận thực trạng này qua vài trường hợp như sau.
Theo báo quốc nội, mùa nước nổi lại đến với đồng bằng sông Cửu Long ở miền Tây Nam phần. Năm nay, ở nhiều địa phương những người có trách nhiệm ngoài miệng nói cứng "không lo thiệt hại" nhưng trong bụng vẫn lo ngai ngái khi mà cái viễn cảnh "cắt lúa chạy lũ" đang dần hiển hiện trước mắt mà không thể né tránh được.
Theo báo quốc nội, tại Sài Gòn, Hà Nội, chuyện ca sĩ có thư ký riêng đang là hiện tượng phổ biến ở một số ca sĩ đang nổi tiếng, mới hoặc sắp nổi tiếng.Thời gian đi diễn, tập dượt khiến những ca sĩ này không có nhiều thời gian rảnh rỗi để tiếp xúc với người hâm mộ nên họ cần có người khác nhắc nhở, sắp xếp thời gian cho mình.
Theo ghi nhận của báo Lao Động, trên các dòng sông lớn giáp với vùng cửa biển thuộc địa bàn thành phố Sài Gòn, các tỉnh Long An, Tiền Giang, Bà Rịa-Vũng Tàu, hàng ngày có nhiều ngư dân đánh bắt cá bằng hệ thống kích điện, đã tàn sát ghê gớm, hủy diệt không thương tiếc nguồn lợi thủy sản. Trong một chuyến khảo sát ở vùng sông ngòi Cần Giờ
Theo báo Lao Động dẫn tài liệu của Tổng công ty Điện lực VN cho biết, nhiều năm gần đây, trung bình cả VN có đến 250 người chết mỗi năm do các tai nạn về điện. Đáng lưu ý, các tai nạn chết người xảy ra đối với người dân do những bất cẩn trong sử dụng điện. Riêng tại miền Tây Nam phần VN, tình trạng vi phạm hành lang an toàn lưới điện cao áp ở các địa phương thuộc khu vực đồng bằng sông Cửu Long ở mức báo động.
Theo báo quốc nội, hiện nay, Việt Nam có khoảng 175,000 doanh nghiệp, trong đó các doanh nghiệp khu vực tư nhân đã giải quyết việc làm cho 70% số lao động và đóng góp 60% GDP. Theo thống kê của Tổng liên đoàn Lao động Việt Nam, đến nay cả VN đã xảy ra khoảng 900 cuộc đình công của công nhân. Trong đó, khu vực quốc doanh chiếm 8.8%, doanh nghiệp dân doanh 26.9% và doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài chiếm 64.3%.
Theo báo quốc nội, trên địa bàn thành phố Sài Gòn, chưa bao giờ việc tuyển học sinh vào lớp 6 cho niên khóa mới của các trường bán công lại lâm vào cảnh khó khăn như thế. Không đặt yêu cầu về mức điểm ở lớp 5, chỉ cần học sinh hoàn thành chương trình tiểu học là các trường bán côngsẵn lòng đón nhận, thế nhưng nhiều trường vẫn chưa tuyển đủ học sinh, trong khi ngày khai trường đã gần kề. SGGP ghi nhận thực trạng này như sau.
Theo báo quốc nội, tại các cuộc hội thảo, tham vấn hay diễn đàn về du học tổ chức tại Sài Gòn, điều bận tâm nhất của những người tham dự là học bổng, cách tìm, xin học bổng ở các nước. Bởi đi du học bằng học bổng, vừa "oai ra phết", vừa giải quyết được túi tiền vốn không mấy dồi dào của nhiều gia đình. Từ đóm những cuộc "săn" học bổng luôn diễn ra âm thầm nhưng quyết liệt trong từng học sinh, từng gia đình có ước mơ xuất ngoại.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.