Hôm nay,  

Đỏ Đen Cá Độ Đá Gà

23/10/200300:00:00(Xem: 5529)
Bạn,
Theo báo Tuổi Trẻ, các lò chọi gà đang bung ra với quy mô lớn. Những tay chơi tự biện minh thú đam mê cờ bạc của mình bằng triết lý "chơi gà chọi là cái nợ đời". Không ít người đã khuynh gia bại sản, tan vỡ gia đình vì nghề "bạc gà" này. Trò chơi cờ bạc này tại 1 phường ở Bắc Ninh ghi như sau.
Phường gà Ninh Xá là một mảnh vườn rộng chừng 200 m2 nằm ẩn sâu trong ngõ chợ Đọ, phường Ninh Xá, thị xã Bắc Ninh. Bãi để xe chật kín với đủ các biển số xe từ Hải Dương, Hà Nội, Quảng Ninh... cho đến Thái Bình. Nơi lòng sới (sân đá gà), dân đá gà vây kín, tất cả dán mắt vào cặp gà đang đá nhau chí tử. Con tía lửa (màu đỏ) đến từ Hà Nội có vẻ thắng thế hơn, con ô (màu đen) bản địa vẫn điềm tĩnh thủ thế. Cứ mỗi đòn buông ra là cả sới gà như nổ tung bởi những tiếng bình phẩm xuýt xoa... và những lời khích bác nhau. Phần đông là dân cá độ chuyên nghiệp, số còn lại dính đến cá độ theo lối tài tử. Trận này, đôi gà đá bằng phân nhau, tức năm ăn, năm thua. Tuấn cụt, vốn đã nhẵn mặt ở phường gà này, đặt cược cho con ô. Cả sới bỗng nhao lên vì con gà ô bắt đầu phản đòn. Sau cú đá hiểm hóc của con gà ô, Tuấn cụt dâng luôn tỷ lệ cá cược từ năm ăn, năm thua lên năm ăn một. Lại một đòn nữa của con ô. Cả sới gà náo động. Lượng tiền cốp tăng chóng mặt, tỷ lệ cá cược thay đổi liên tục. Chỉ trong ít phút, lượng tiền cược trên sàn đã lên tới vài chục triệu đồng. Những con bạc vây quanh vẻ mặt đầy tâm trạng, kẻ rạng rỡ, kẻ trầm ngâm lo âu. Đã hết hồ thứ sáu (mỗi trận được tính làm 10 hồ - hiệp đấu, mỗi hồ 15 phút), cặp gà vẫn chưa phân thắng bại. Sới tạm nghỉ cho hai đấu thủ hồi sức, dân đá gà tản ra ngồi uống nước. Tuấn cụt tỏ ra rất vui vì đã dốc gần 5 triệu cho trận đá này.

Dân chơi gà rất đa dạng, giàu có, nghèo có, chuyên nghiệp có, tài tử cũng có, song hầu hết chung nhau ở chỗ mê gà và có máu đỏ đen. Tuấn "cụt" là người khá nổi trong làng gà chọi. Anh ta biết chơi gà từ ngày còn thò lò mũi xanh, đến nay đã 41 tuổi. Gần 30 năm lăn lộn trong nghề khiến hắn trở thành một tay "bạc gà" lão luyện của vùng Bắc Bộ. Chưa trận nào hắn chơi dưới 2 triệu, trận nào kết chơi hơn chục triệu là chuyện thường. Hắn lập gia đình, nhưng vì quá đam mê các canh bạc đỏ đen nên cái gia đình ấy đã tan vỡ. Thế nhưng mức độ chơi bạc gà của Tuấn cụt chưa ăn thua gì so với Hậu trọc. Dân đá gà miền Bắc chỉ biết hắn có hộ khẩu thường trú tại Hà Nội chứ không ai biết chính xác hắn làm nghề gì. Hắn thường hay bê gà đi khắp các sới bằng chiếc xe hơi hiệu Camry trị giá vài chục ngàn Mỹ kim của mình. Hắn từng chơi những trận cá cược gà hơn 50 triệu đồng...
Bạn,
Báo TT viết tiếp: nói đến kẻ bạc gà không thể quên những tay chủ sới. Phần nhiều họ đều có máu mặt ở địa phương. Họ mở sới không phải chỉ là tạo sân chơi lành mạnh cho dân mê gà mà cốt để kinh doanh, thu tiền sới sau mỗi trận đấu, trong đó bao gồm cả phí an ninh, phí liên lạc. Đó là chưa kể hàng trăm thứ dịch vụ kèm theo như ăn uống, giữ xe... với mức giá cắt cổ. Nếu ngày nào đông khách mỗi phường gà thu nhập không dưới tiền triệu. Cách tổ chức đá gà ở những phường gà này mang đậm tính chuyên nghiệp. Mỗi sới đều có lịch đá cụ thể. Có sới đá liền cả tuần như ở Vạn Phúc, Hà Đông, có sới đá hai ngày một tuần như ở đền Đô, Từ Sơn, Bắc Ninh (thứ ba, thứ năm), hay sới Yên Sở, Tây Hồ, Hà Nội (thứ bảy, chủ nhật).

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trong 3 ngày Tết nguyên đán, rộn rã đón xuân bên cánh mai vàng, bên cành đào thắm, bên mâm ngũ quả cùng áo mới em thơ, còn hiện diện một loại trái cây không thể thiếu: Dưa hấu. Ruột đỏ ẩn bên trong lớp áo xanh, dưa hấu tròn căng, mọng nước ,được bày trang trọng trên bàn thờ, tại bàn ăn. Ngày đầu xuân, khi bổ đôi trái dưa
Trong các loại bánh truyền thống của VN, bánh tét được người dân miền Trung, miền Nam dâng cúng tổ tiên và biếu tặng họ hàng, bè bạn, vào dịp Tết, ngày giỗ. Đặc biệt là trong ngày Tết cổ truyền, trên bàn thờ của mỗi gia đình, bên cạnh mâm ngũ quả, cặp dưa hấu và cành mai vàng thì không thể thiếu cặp bánh tét. TTXVN ghi nhận về "bánh Tét trong ngày Tết phương Nam" như sau.
Theo phong tục tập quán VN, dù ở thành phố hay nông thôn, dù nhà khá giả hay nghèo khó, trên bàn thờ ngày Tết cổ truyền của mọi gia đình VN đều có mâm ngũ quả để thờ cúng tổ tiên. Quan niệm về mâm ngũ quả ở mỗi vùng, mỗi địa phương và mỗi hoàn cảnh cũng khác nhau; Có khi chỉ gồm hai, ba loại quả, nhưng cũng có khi tới hàng chục loại khác nhau.
Theo ghi nhận của các nhà nghiên cứu nhân văn, tại miền Tây Nam phần Việt Nam, từ rằm tháng Chạp, không khí Tết đã bắt đầu Người dân ở đây, dù đời sống luôn phải đối mặt với thiên tai, đón Tết vẫn giữ được truyền thống xưa. Tại vùng nước nổi đầu nguồn An Giang, Đồng Tháp, Long An... cũng như nhiều làng quê khác ở đồng bằng sông Cửu Long đều có những tập tục đã trở thành truyền thống.
Người Sài Gòn xưa cũng như nay có thói quen gọi cặp từ "Lăng Ông Bà Chiểu" để chỉ lăng thờ Tả quân Lê Văn Duyệt, từng giữ chức Tổng trấn Gia Định thành (tức cả Nam Bộ và tỉnh Bình Thuận ngày nay) tại khu vực Bà Chiểu. Hàng năm, tại Lăng Ông có hai lễ hội lớn, đó là ngày giỗ Tả quân vào ngày 01.8 âm lịch và ngày hội đầu xuân mồng 1 và ngày mồng 2 Tết.
Theo những truyền thuyết lưu truyền về vị thủy tổ quan họ, người quan họ từ đời này đến đời khác xem nhau là anh em một nhà, mối dây ràng buộc thâm tình ấy đã dẫn đến tục kết chạ, một hình thức kết nghĩa, giữa các làng mà chỉ ở vùng đất quan họ mới có. Một số người quan họ kết bạn không được quyền lấy nhau thành vợ, thành chồng.
Theo SGGP, trong những ngày giáp Tết, trên đường Kha Vạn Cân, quận Thủ Đức, hàng chục chuyến xe nối đuôi nhau chờ chở mai vàng đi Bắc để rồi "vượt biên" sang thị trường Hoa Lục. Do lượng mai được thương lái săn lùng rất lớn, vào những ngày hạ tuần tháng chạp âm lịch, thị trường mai tại thành phố Sài Gòn đang tăng giá chóng mặt.
Vào tuần lễ cuối tháng chạp âm lịch, tại nhiều đền miếu ở miền Bắc VN, có rất đông người từ các nơi đổ về làm lễ "trả nợ Thánh". Đầu năm, những người này thường khăn gói đi "vay". Cuối năm, dù nghèo túng đến mấy, họ cũng phải lo trả nợ. Tuy nhiên, sự "vay", trả này đều là ảo mà thôi. Báo Tiếp Thị-Gia Đình ghi nhận một số cảnh tượng tại Bắc Ninh như sau.
Theo báo Người Lao Động, trong 10 ngày qua, tại thành phố Sài Gòn, nhiều người gửi mai ở vườn mai Hồng Phúc (dịch vụ chăm sóc mai) trên đường Phạm Văn Chiêu, phường 12, quận Gò Vấp, đã xôn xao khi ngày Tết đã đến nhưng nơi vườn mai Hồng Phúc giờ đây chỉ còn một bãi đất trống, cỏ mọc um tùm. Chủ vườn mai Hồng Phúc "biến mất" mang theo hàng tỷ đồng của khách hàng.
Theo báo SGGP, toàn thành phố SG hiện có 115 trường trung học phổ thông (lớp 10-12) thuộc 3 hệ thống:công lập, dân lập, bán công, trong đó có 74 trường đưa môn tin học vào giảng dạy. Số lượng giáo viên tin học có khoảng 195 người. Thế nhưng, phần lớn giáo viên tin học ở các trường đều là giáo viên kiêm nhiệm hoặc mới chỉ được học qua lớp bổ túc tin học ngắn hạn nên trình độ chuyên môn yếu.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.