Hôm nay,  

Khu Phố Số Đỏ

15/12/200300:00:00(Xem: 5761)
Bạn,
Trên địa bàn thành phố Hà Nội, có 1 khu phố được gọi là phố số đỏ. Đó là hai dãy nhà tập thể ở phường Ngọc Khánh. Hai khu nhà này là của Công ty Xổ số kiến thiết HN xây dựng từ những năm 1988-1989 dành trả thưởng cho những người trúng số đặc biệt. Mỗi căn nhà nay trị giá khoảng 2 tỉ đồng, dành cho hai suất trúng (tầng 1 và 2). Những cư dân ở khu phố xuất thân là dân nghèo hoặc là viên chức sơ cấp, nhờ trúng độc đắc, gia đình họ đã đổi đời. Báo Tuổi Trẻ ghi lại một số trường hợp như sau.
Người đỏ nhất ở đây là ông Nguyễn Văn Đông nhà C4, hai lần trúng độc đắc. Năm 1979 ông trúng một vé 3 triệu đồng, vượt số thu ngân sách của một xã trung bình. Ông mua nhà Hà Nội, trả nợ, sắm sửa cho con cái và gửi tiết kiệm. Từ một anh nông dân cứ rời đồng ruộng lại phải thồ rau xuyên đêm ra Hà Nội, ông chuyển sang buôn bán nhỏ. 10 năm sau ông trúng giải đặc biệt lần thứ hai và chuyển nhà về khu này, quay sang buôn bất động sản và sống một cuộc đời nhàn hạ, phong lưu. Con cái ông được nguồn tiền đó lo cho học hành, nghề nghiệp nay phương trưởng đề huề. Những phú quí, khang ninh ấy ông có được cũng một phần do sự may mắn từ những chiếc vé số đem lại.

Ông Nguyễn Dũng, hiện sống trong nhà số 4, C3 cụm dân cư số 10, phường Ngọc Khánh (Ba Đình, Hà Nội). Ngôi nhà này là giải thưởng xổ số đặc biệt ngày 8-4-1989 mà Công ty Xổ số trao ông, nay nó trị giá trên 1 tỉ đồng. Ông kể: ngày 8-4 đó ông mua hai tấm vé số của cô bán vé mời ngay cửa cơ quan ông và ném vào ngăn bàn. Bảy ngày sau dọn bàn ông thấy chúng và nhớ cô bán vé số có nụ cười duyên. Ông xem kết quả và biết mình trúng độc đắc trị giá 60 triệu đồng, tương đương hai căn nhà Hà Nội hiện đại. Nếu trông vào lương một viên chức sơ cấp như ông có lẽ ông chưa biết bao giờ mới có thể sửa lại căn nhà chật chội gói ghém ba gia đình gồm vợ chồng, dâu rể, cháu nội, ngoại... Kẹp nó vào cuốn sổ, ông ngồi viết tiếp phần nguyên nhân và bài học kinh nghiệm trong bản báo cáo công tác dang dở. Về nhà ăn cơm xong, uống hết tuần trà, đợi cháu ngồi vào bàn học ông mới kể chuyện với vợ con. Ông trở thành người giàu nhất khu phố Nhà Chung lúc bấy giờ với một căn nhà 72m2, hai xe máy hạng sang, hai xe đạp, hai máy khâu, hai nồi áp suất, hai đồng hồ đều mới tinh và 18 triệu đồng tương đương 10 lượng vàng. Ông chia tiền cho các con sửa nhà, mua xe, mua đất và vợ chồng ông chuyển đến khu nhà mới này. Một gia đình không mâu thuẫn, nhưng có thêm tiền họ trở nên hạnh phúc ấm cúng và văn minh hơn.
Bạn,
Báo TT kể tiếp: Kế nhà ông Dũng là ngôi nhà trúng thưởng của anh thợ giã giò tên Tự quê ở Hà Ịông. Mua hai tấm vé, dừng xe đọ số. Biết mình trúng giải độc đắc, anh lại nhét vé vào túi phóng xe sang Gia Lâm đổ hết chuyến hàng mới về. Ăn cơm xong buồn ngủ quá quên báo cho vợ biết... Anh thợ giã giò sau khi trúng giải, bán nhà cũ thêm tiền mua một căn nhà mới và nhường cho người em trai căn nhà của công ty. Nay cả hai anh em đều xa được cuộc sống lam lũ quê nhà. Mỗi người cũng có một góc sống trung lưu nơi thành thị vốn chật chội đua chen.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Theo ghi nhận của báo Người Lao Động, tại thành phố Cần Thơ, nhiều dân mua gánh bán bưng trang bị ampli, thùng loa để tiếng rao càng xa hơn, to hơn; lời rao hàng được thu âm sẵn, mở liên tục. Có những người bán trở thành ca sĩ bất đắc dĩ, còn xe bán hàng giống như một sàn diễn ca nhạc di động. Báo NLĐ ghi nhận về cách tiếp thị"hiện đại" của dân bán hàng rong ở Cần Thơ qua đoạn ký sự như sau.
Tại vùng núi Thất Sơn của miền Tây Nam phần có núi Cấm thuộc xã An Hảo, huyện Tịnh Biên, An Giang là ngọn núi cao nhất trong vùng núi này. Qua bao đời, núi Cấm vẫn còn lưu truyền những chuyện kỳ bí, và cái thời thú dữ như hùm beo, mãng xà, rắn độc... còn ngự trị trên ngọn núi cao vời vợi này thì đây cũng là nơi các đạo sĩ tài danh ẩn thân thâm sơn cùng cốc.
Theo ghi nhận của báo SGGP, sự phát triển của thành phố Sài Gòn luôn có sự hiện diện của dòng sông Sài Gòn với những nét nên thơ và hồn phố thị. Trong mô hình toàn cảnh, sông Sài Gòn đã vẽ nên bức tranh đô thị của Sài Gòn. Bên này là khu đô thị cũ, phía bên kia sẽ là khu đô thị mới. Thế nhưng hiện nay bờ sông Sài Gòn đoạn chảy qua quận 2 (hình thành từ một số phường tách từ quận Thủ Đức) đã bị phá nát bởi các công ty địa ốc, xây bờ kè
Theo ghi nhận của báo SGGP, các tỉnh miền Tây Nam phần đang đối mặt với hạn hán và xâm nhập mặn gay gắt. Đợt gió chướng cách nay khoảng một tuần đã đưa nước mặn từ biển tràn vào đất liền đến 30-40km và sẽ lấn sâu hơn trong những ngày tới, gây khó khăn cho sản xuất và đời sống của nông dân.
Hôm thứ Tư, thị trường cổ phần tiến lên mạnh nhờ tin lạm phát không tăng nhiều trong nền kinh tế. Bộ Lao Động nói chỉ số giá tiêu thụ CPI tăng vọt 0.7% trong tháng Giêng vì giá cả xăng dầu, thực phẩm và nhà cửa đều gia tăng, tuy nhiên nếu không tính giá thực phẩm và nhiên liệu hay thay đổi bất thường thì chỉ số lạm phát này chỉ tăng 0.2% như dự tính.
Theo báo quốc nội, tại Sài Gòn, trong lúc nhiều người đổ xô học những ngoại ngữ thời thượng như tiếng Anh, tiếng Hoa ... thì vẫn có những người trẻ tìm đến với những ngoại ngữ châu Á "hiếm" như tiếng Nhật, Thái, Mã Lai, Nam Dương hay Khmer. Riêng tiếng Nhật tuy cũng được xem là thời thượng nhưng tiếng Nhật vẫn thuộc hàng "hiếm" khi số người thông thạo ngoại ngữ này không nhiều.
Sài Gòn có những khu phố đặc biệt mà chỉ cần nhắc đến tên là người dân ai cũng biết, nhưng có 1 khu xem ra còn khá lạ với nhiều người, nhất là những người không phải trong nghề... Đó là khu phố làm kéo trên đường Triệu Quang Phục quận 5, hội tụ nhiều thợ trẻ gắn với nghề. Những người thợ làm kéo không có mùa "cao điểm", cứ làm việc quanh năm, không có ngày nghỉ .
Theo báo Tuổi Trẻ, trên địa bàn thành phố Cần Thơ, ngày trước có rất nhiều ngôi nhà cổ, nhiều bậc hiền tài cũng xuất thân tại đây. Đặc điểm chung của những ngôi nhà cổ trên địa bàn thành phố Cần Thơ cũng như ở miền Tây là sự kếp hợp hài hòa giữa hai nền kiến trúc của Pháp và kiến trúc những ngôi nhà cổ xưa ở miền Trung.
Theo báo quốc nội, từ đầu tháng 2, sau mấy ngày Tết, các trung tâm luyện thi luyện thi đại học tại thành phố Sài Gòn lại vào cuộc đua mới thu hút học viên, bởi đây là thời kỳ học viên bắt đầu đi học luyện thi và cũng là thời kỳ quyết định sự "tồn tại hay không tồn tại" của các trung tâm luyện thi. Báo Người Lao Động ghi nhận thực trạng của các trung tâm
Theo báo quốc nội, gần đây, tại thành phố Sài Gòn bỗng nở rộ xu hướng 'tiếp thị" hình ảnh, album các ca sĩ trên các cột điện. Những tên gọi như "ca sĩ leo cột điện", "ca sĩ ôm cột điện"... cũng mau chóng xuất hiện để "khai sinh" cho xu hướng này. Cột điện giờ đây đã là "thế tam quốc" của ca sĩ, khoan cắt bê tông và liên minh những dịch vụ chữa bệnh thầm kín "đánh" nhau quyết liệt.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.