Hôm nay,  

Thêm Họa Của Trời

12/03/200000:00:00(Xem: 6134)
Bạn thân,
Họa phước không biết đâu mà ngừa. Bạn cứ thử nghĩ xem, hầu hết dân mình đã nghèo, vất vả, dĩ nhiên là vì chế độ. Nhưng cái họa của người đang gánh lại lãnh thêm cái họa của trời đổ vào nữa. Mẹ mắc bệnh tim nặng, phải ở nhà, trong khi cha mù một mắt vẫn phải đi làm để nuôi các con ăn học. Vậy mà một người con lại bị bệnh nan y. Đó là chuyện thương tâm tôi vừa đọc thấy từ báo Công An thành phố, để kể cho bạn nghe như sau.

Cháu là Nguyễn Ngọc Diệp, SN 1989 tại ấp Bình Tây, xã Thạnh Nhật, Gò Công Tây, Tiền Giang. Cháu Diệp bị phát căn bệnh quái ác vào tháng 7-1999. Gia đình đưa cháu đến khám tại Bệnh viện Tiền Giang. Tại đây, các bác sĩ chẩn đoán cháu bị bướu xương và giới thiệu lên Trung tâm ung bướu TP.SG. Cuối cùng Diệp được chuyển đến TTCTCH và kết quả chẩn đoán của bác sĩ chuyên khoa: cháu Nguyễn Ngọc Diệp bị mắc bệnh sarcoma tạo xương.

Đây là một căn bệnh hiểm nghèo, chi phí chữa trị rất lớn mà trên mục “Những mảnh đời bất hạnh” chúng tôi đã nhiều lần đề cập tới. Theo sự quan sát của tôi, hình như căn bệnh này hay tấn công những người nghèo khó, cùng cực. Phải chăng do họ thiếu hụt dinh dưỡng, do ăn uống, sinh hoạt kham khổ"

Đem nỗi băn khoăn của mình bày tỏ với bác sĩ Lê Chí Dũng, Trưởng khoa bệnh học, chúng tôi được bác sĩ Dũng cho biết: “Đây là căn bệnh hoàn toàn tự phát trong quá trình rối loạn các tế bào ở thời kỳ tăng trưởng của xương chứ không phải vì thiếu chất do ăn uống kham khổ hoặc làm việc cực nhọc. Trước đây, tính trên toàn thế giới bệnh này nhiệt tình cứu chữa cũng chỉ sống được khoảng 5% tổng số người mắc bệnh. Hiện nay do nền y học toàn cầu phát triển, những người mắc căn bệnh này đã được chữa trị khỏi hẳn, thậm chí còn bảo toàn được chi nếu như được phát hiện kịp thời và can thiệp sớm. Còn nói là bệnh này có chiều hướng gia tăng cũng thiếu căn cứ. Có lẽ vì đây là trung tâm duy nhất chữa trị căn bệnh này cho các bệnh nhân sống ở các tỉnh miền Nam (từ Quảng Trị đổ vào) nên chúng ta có cảm giác nhiều người bị mắc bệnh này mà thôi”.

Đến bên giường bệnh thăm Diệp, tôi được người cô của Diệp cho biết: “Mẹ của Diệp bị mắc bệnh tim từ nhiều năm nay, chỉ nằm ở nhà. Ba của Diệp bị hỏng một bên mắt, vẫn hết ngày này qua ngày khác đi làm mướn để nuôi mấy anh chị em Diệp ăn học. Cứ như vậy, gia đình Diệp đã cực lắm rồi, vậy mà bây giờ cháu Diệp lại thế này, thật cực hết biết! Gia đình chúng tôi hiện nay đã hết cách rồi mà vẫn không đủ tiền để tiếp tục chữa trị cho cháu”. Nói rồi bà quay mặt đi lau dòng lệ nhòa chua xót.

Chị Hằng - y tá điều dưỡng - còn cho biết thêm: “Bà ấy đang xin cho cháu Diệp về nhà trong khi cháu đang phải điều trị bằng phương pháp hóa trị, vì gia đình hết tiền”. Tôi nhìn vào đôi mắc đang ánh lên sự trong sáng và thơ ngây của tuổi 11 và hỏi: “Con khát khao điều gì lúc này"”. Diệp trả lời không do dự, “Con muốn về đi học”. Một ước mơ nhỏ nhoi và quá đỗi bình dị, vậy mà đối với Diệp lúc này thật quá xa vời!

Hy vọng khi biết được điều này, mong rằng những bạn đọc với tấm lòng nhân ái sẽ giúp đỡ cháu bé thơ ngây đạt được điều mong ước và thoát khỏi vòng vây của tử thần.

Bạn thân,
Tôi biết bạn bình yên nơi quê người. Nhưng thoảng khi hãy nhớ tới chúng tôi, những người nơi quê nhà, đang sống giữ một nơi khó thật là bình yên. Hãy chúc lành cho những người dân chúng tôi.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tuyệt vời: Tết đã là di sản, sao lại có thể bỏ được... Báo Lao Động ghi lời Chuyên gia văn hóa Nguyễn Hùng Vĩ cho rằng, bỏ Tết truyền thống chẳng khác gì bỏ đi một di sản hàng nghìn năm.
Vậy là sắp cúng ông Táo rồi. Năm nay, ngày cúng ông Táo rơi vào Thứ Ba 29/1/2019, hơi tiếc vì không phải cuối tuần. Nhiều người dân vẫn tin vào cúng ông Táo có một sức mạnh tâm linh, nhưng đa số đã ý thức rằng đó chỉ là một phong tục đẹp thôi. Báo Gia Đình Mới nêu câu hỏi: Năm 2019, cúng ông Công ông Táo ngày nào đẹp và chuẩn nhất?
Nhìn trên đường phố, nơi nào cũng thấy sắc màu xuân... Cận ngày rồi, ai cũng bận rộn, và cả lo lắng... Bản tin TTXVN kể: Chưa phải thời điểm "tíu tít" của các chợ hoa, nhưng trên nhiều tuyến phố của TP SG đã rực rỡ sắc Xuân
Đội tuyển Nhật Bản đá thắng đội tuyển Việt Nam tỷ số 1-0. Như thế, Nhật Bản sẽ vào bán kết giải Asian Cup. Chung cuộc trận bóng, Nhật Bản 0-1 Việt Nam, và đội tuyển VN rời Asian Cup.
Chung cư nghiêng... báo động đỏ... Chuyện xảy ra giữa trung tâm Sài Gòn. Báo Công An kể: Chung cư ở trung tâm Sài Gòn nghiêng nghiêm trọng, khẩp cấp di dời dân trong đêm.
Hoa là hình ảnh gắn liền với Tết. Hoa là hy vọng, là ước mơ cho trọn năm sắp tới… Báo Người Đưa Tin kể chuyện hoa Đà Nẵng… Còn 2 tuần nữa là Tết Nguyên đán Kỷ Hợi 2019 sẽ chính thức gõ cửa. Tuy nhiên, ngay từ giây phút này, người dân trồng hoa làng Vân Dương, xã Hòa Liên, huyện Hòa Vang, TP Đà Nẵng đã tất bật chăm bón những khâu cuối cùng để chuẩn bị phục vụ hoa dịp Tết. Năm nay làng hoa Vân Dương trồng chủ yếu các loại hoa cúc, hoa trạng nguyên, hoa ly, hoa mào gà, dạ yến thảo, hướng dương… Hoa cúc thì nhập giống của Đà Lạt, hoa ly thì lấy giống ở Hà Lan, các loại hoa khác đa số nhập giống từ TP. SG.
Vậy là đội tuyển Việt Nam đã chứng tỏ được tài năng tuyệt vời... Báo Hà Nội Mới kể: Tối 20-1, đội tuyển Việt Nam đã giành quyền vào tứ kết Giải bóng đá vô địch châu Á (ASIAN Cup) - 2019 sau khi thắng Jordan 4-2 trên chấm luân lưu (hòa 1-1 sau 120 phút thi đấu) ở trận đấu đầu tiên ở vòng đấu loại trực tiếp.
Nhờ Hiệp định thương mại, kinh tế VN sẽ tăng tốc. Bản tin VOV kể: Cơ hội từ Hiệp định CPTPP là rất lớn, các DN và các ngành hàng đều có thể nắm bắt kịp thời nếu như không muốn những cơ hội đó trở thành thách thức.
Chỉ còn hai tuần nữa là Tết Kỷ Dậu 2019, mời đọc bài viết mới của Chu Kim Long. Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ từ 2018. Ông tên thật là Chu Văn Huy, cựu tù, vượt biển, hiện là cư dân San Jose, đã nghỉ hưu sau 37 năm làm việc cho các hãng điện tử tại Silicon Valley - Thung lũng Hoa Vàng, California.
Vậy là gần Tết... Nhiều lễ hội chuẩn bị tưng bừng... Báo Việt Nam Mới kể chuyện Đà Nẵng: Tết Nguyên đán Kỷ Hợi 2019, đường hoa xuân Đà Nẵng được tổ chức tại đường Bạch Đằng, từ khu vực cầu Rồng đến trước trụ sở HĐND TP Đà Nẵng và Trần Hưng Đạo.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.